Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Chương 48: Tắm Sạch Chưa?
Hứa Đa Nhục
10/03/2024
Thấy Khương Phạn lấy thuốc, Diệp Linh Vũ mới nhớ tới chuyện này: “Chú út, chú bị thương à?”
“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.” Khương Phạn nói xong cũng cũng không quay đầu lại, đi thẳng lên lầu.
Hứa Dao nhìn theo bóng lưng của Khương Phạn, trong đầu lặp đi lặp lại những chuyện mà Diệp Linh Vũ và Khương Phạn đã nói với nhau. Nỗi bất an trong lòng cô càng lúc càng mãnh liệt, cô chắc chắn Khương Phạn sẽ không bỏ qua cho cô.
“Dao Dao, anh dẫn em lên phòng.” Giọng nói của Diệp Linh Vũ khiến Hứa Dao lấy lại tinh thần.
Cô nhìn Diệp Linh Vũ ngây thơ chẳng biết chuyện gì như thế này, muốn rời đi cũng không biết phải lên tiếng như thế nào.
Dù sao thì cô đã tự đào cái hố này, chỉ là không thể nào nghĩ được tới chuyện Khương Phạn và Diệp Linh Vũ lại là chú cháu, thế nên bây giờ cô mới lâm vào thế bị động như thế.
“Ừm.” Hứa Dao gật đầu, đi theo Diệp Linh Vũ lên lầu. Dọc đường đi cô chỉ nghĩ đến chuyện Khương Phạn, thế nên cũng không nói câu nào.
Diệp Linh Vũ lại nghĩ là bởi vì lúc trước mình suýt chút nữa mất khống chế mà bắt nạt cô, thế nên cô mới xấu hổ không nói chuyện. Nhưng thực ra cô đã sớm ném chuyện đó ra sau đầu rồi, bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ làm thế nào để nói xin lỗi anh ta mà thôi.
Chớp mắt đã tới phòng của Hứa Dao, Diệp Linh Vũ không dám đi theo cô vào phòng, nhưng trước khi cô đóng cửa lại thì anh ta vẫn không nhịn được mà lên tiếng: “Dao Dao.”
"Ừm?" Đột nhiên lại gọi cô như thế, Hứa Dao giật nảy mình, nghi hoặc nhìn anh ta.
Diệp Linh Vũ hé miệng, đỏ bừng lỗ tai nói: “Anh... Anh xin lỗi chuyện vừa rồi, là anh xúc động quá, anh cam đoan về sau nếu như không nhận được sự đồng ý của em thì anh sẽ không làm như thế nữa. Em đừng tức giận, đừng không để ý tới anh, được không?”
Hứa Dao: "... ?"
Cô không hề tức giận.
Hứa Dao sửng sốt một chút, sau đó nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”
Thấy cô cuối cùng cũng không tức giận nữa, Diệp Linh Vũ thở phào một hơi, sau đó chỉ vào cánh cửa đối diện: “Anh ở ngay phòng đối diện, có việc gì cứ gọi anh.”
“Ừm.” Hứa Dao lại gật đầu lần nữa, trước mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Đàn anh, anh có muốn vào trong ngồi một chút không?” Nếu như có thể giữ Diệp Linh Vũ ở lại căn phòng này, để anh ta đơn giản là ngủ cạnh cô một đêm, vậy thì cho dù Khương Phạn có là ma quỷ thì cũng không dám làm gì trước mặt Diệp Linh Vũ. Chỉ cần an toàn vượt qua được đêm nay thì ngày mai cô sẽ lập tức chuyển tới ký túc xá.
Nghe vậy, Diệp Linh Vũ nuốt một ngụm nước bọt.
Cảm giác tuyệt vời khi được áp vào người cô trên ghế sô pha, cảm giác tuyệt vời khi được chạm vào bầu ngực của cô lại ập tới, thậm chí anh ta còn có thể ngửi thấy được mùi sữa tắm thoang thoảng trên người cô.
Cổ họng không khỏi siết chặt, dương vật vất vả lắm mới mềm ra được lại dần dần cứng lên.
Cảm nhận được hạ thể căng cứng, mặt mũi Diệp Linh Vũ lập tức đỏ bừng lên. May mà anh ta đang đứng ngược sáng nên chắc là Hứa Dao cũng không thể nhìn thấy hạ thể sưng tấy của anh ta, nếu không thì anh ta sẽ xấu hổ chết mất.
Thực ra anh ta biết Hứa Dao cũng chỉ là đơn thuần gọi anh ta vào trong phòng ngồi một chút mà thôi, nhưng mà bởi vì vừa rồi đã vô ý cảm nhận được vẻ đẹp của cô, nên anh ta sợ nếu mình vào phòng thì sẽ không khống chế được bản thân.
Diệp Linh Vũ áp chế dục vọng đang nhảy lên nhảy xuống trong cơ thể, chịu đựng hạ thể sưng tấy không chịu nổi, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa của một quý ông, nhẹ nhàng nói: “Đã khuya lắm rồi, ngày mai còn có tiết, em đi ngủ sớm. "
Bị cự tuyệt như vậy, Hứa Dao cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng nghĩ lại thì cũng thấy hợp tình hợp lý.
"Ngủ ngon." Diệp Linh Vũ nói xong thì vươn tay giúp Hứa Dao đóng cửa lại.
Nhìn thứ nhô lên ở dưới đũng quần, Diệp Linh Vũ cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Mặc dù anh ta không phải Liễu Hạ Huệ, ôm phụ nữ trong lòng mà tim không loạn, nhưng cũng có nhiều phụ nữ muốn sán tới anh ta mà anh ta đều không có cảm giác... Bây giờ đứng trước mặt người mà mình thích, sao mà sức chịu đựng của anh ta lại trở nên kém như thế này chứ? Xem ra anh ta phải luyện tập kiềm chế một chút.
Vì làm dịu đau đớn, Diệp Linh Vũ hơi hơi khom người trở về phòng.
Sau khi vào gian phòng, cả người Hứa Dao vô cùng căng thẳng. Cô đi xem khắp phòng, phát hiện không có gì khác thường, hoặc nói đúng hơn là không thấy bóng dáng của Khương Phạn thì mới dám thở phào một hơi.
Cô quay lại kiểm tra khóa cửa một lần nữa, thấy không có gì bất thường thì cởi quần áo đi tắm.
Sau khi tắm xong, cô phát hiện trong phòng tắm không có khăn tắm. Nghĩ đến chuyện trong phòng cũng chẳng có ai, Hứa Dao cứ thế đi ra ngoài.
Nhưng hình ảnh Khương Phạn bệ vệ nằm trên giường lập tức đập vào mắt cô, Hứa Dao sợ gần chết: “Thầy...”
“Tắm sạch chưa?” Đôi mắt đào hoa của Khương Phạn khẽ híp lại, ánh mắt của hắn giống như tia X quang, lướt khắp người cô, từ bầu ngực nở nang đến vòng mông cong vút không một mảnh vải che thân.
“Không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.” Khương Phạn nói xong cũng cũng không quay đầu lại, đi thẳng lên lầu.
Hứa Dao nhìn theo bóng lưng của Khương Phạn, trong đầu lặp đi lặp lại những chuyện mà Diệp Linh Vũ và Khương Phạn đã nói với nhau. Nỗi bất an trong lòng cô càng lúc càng mãnh liệt, cô chắc chắn Khương Phạn sẽ không bỏ qua cho cô.
“Dao Dao, anh dẫn em lên phòng.” Giọng nói của Diệp Linh Vũ khiến Hứa Dao lấy lại tinh thần.
Cô nhìn Diệp Linh Vũ ngây thơ chẳng biết chuyện gì như thế này, muốn rời đi cũng không biết phải lên tiếng như thế nào.
Dù sao thì cô đã tự đào cái hố này, chỉ là không thể nào nghĩ được tới chuyện Khương Phạn và Diệp Linh Vũ lại là chú cháu, thế nên bây giờ cô mới lâm vào thế bị động như thế.
“Ừm.” Hứa Dao gật đầu, đi theo Diệp Linh Vũ lên lầu. Dọc đường đi cô chỉ nghĩ đến chuyện Khương Phạn, thế nên cũng không nói câu nào.
Diệp Linh Vũ lại nghĩ là bởi vì lúc trước mình suýt chút nữa mất khống chế mà bắt nạt cô, thế nên cô mới xấu hổ không nói chuyện. Nhưng thực ra cô đã sớm ném chuyện đó ra sau đầu rồi, bây giờ trong đầu cô chỉ nghĩ làm thế nào để nói xin lỗi anh ta mà thôi.
Chớp mắt đã tới phòng của Hứa Dao, Diệp Linh Vũ không dám đi theo cô vào phòng, nhưng trước khi cô đóng cửa lại thì anh ta vẫn không nhịn được mà lên tiếng: “Dao Dao.”
"Ừm?" Đột nhiên lại gọi cô như thế, Hứa Dao giật nảy mình, nghi hoặc nhìn anh ta.
Diệp Linh Vũ hé miệng, đỏ bừng lỗ tai nói: “Anh... Anh xin lỗi chuyện vừa rồi, là anh xúc động quá, anh cam đoan về sau nếu như không nhận được sự đồng ý của em thì anh sẽ không làm như thế nữa. Em đừng tức giận, đừng không để ý tới anh, được không?”
Hứa Dao: "... ?"
Cô không hề tức giận.
Hứa Dao sửng sốt một chút, sau đó nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”
Thấy cô cuối cùng cũng không tức giận nữa, Diệp Linh Vũ thở phào một hơi, sau đó chỉ vào cánh cửa đối diện: “Anh ở ngay phòng đối diện, có việc gì cứ gọi anh.”
“Ừm.” Hứa Dao lại gật đầu lần nữa, trước mắt đột nhiên lóe lên một tia sáng, cô suy nghĩ một chút rồi nói: “Đàn anh, anh có muốn vào trong ngồi một chút không?” Nếu như có thể giữ Diệp Linh Vũ ở lại căn phòng này, để anh ta đơn giản là ngủ cạnh cô một đêm, vậy thì cho dù Khương Phạn có là ma quỷ thì cũng không dám làm gì trước mặt Diệp Linh Vũ. Chỉ cần an toàn vượt qua được đêm nay thì ngày mai cô sẽ lập tức chuyển tới ký túc xá.
Nghe vậy, Diệp Linh Vũ nuốt một ngụm nước bọt.
Cảm giác tuyệt vời khi được áp vào người cô trên ghế sô pha, cảm giác tuyệt vời khi được chạm vào bầu ngực của cô lại ập tới, thậm chí anh ta còn có thể ngửi thấy được mùi sữa tắm thoang thoảng trên người cô.
Cổ họng không khỏi siết chặt, dương vật vất vả lắm mới mềm ra được lại dần dần cứng lên.
Cảm nhận được hạ thể căng cứng, mặt mũi Diệp Linh Vũ lập tức đỏ bừng lên. May mà anh ta đang đứng ngược sáng nên chắc là Hứa Dao cũng không thể nhìn thấy hạ thể sưng tấy của anh ta, nếu không thì anh ta sẽ xấu hổ chết mất.
Thực ra anh ta biết Hứa Dao cũng chỉ là đơn thuần gọi anh ta vào trong phòng ngồi một chút mà thôi, nhưng mà bởi vì vừa rồi đã vô ý cảm nhận được vẻ đẹp của cô, nên anh ta sợ nếu mình vào phòng thì sẽ không khống chế được bản thân.
Diệp Linh Vũ áp chế dục vọng đang nhảy lên nhảy xuống trong cơ thể, chịu đựng hạ thể sưng tấy không chịu nổi, trên mặt mang theo nụ cười ôn hòa của một quý ông, nhẹ nhàng nói: “Đã khuya lắm rồi, ngày mai còn có tiết, em đi ngủ sớm. "
Bị cự tuyệt như vậy, Hứa Dao cảm thấy hơi xấu hổ, nhưng nghĩ lại thì cũng thấy hợp tình hợp lý.
"Ngủ ngon." Diệp Linh Vũ nói xong thì vươn tay giúp Hứa Dao đóng cửa lại.
Nhìn thứ nhô lên ở dưới đũng quần, Diệp Linh Vũ cảm thấy hơi bất đắc dĩ.
Mặc dù anh ta không phải Liễu Hạ Huệ, ôm phụ nữ trong lòng mà tim không loạn, nhưng cũng có nhiều phụ nữ muốn sán tới anh ta mà anh ta đều không có cảm giác... Bây giờ đứng trước mặt người mà mình thích, sao mà sức chịu đựng của anh ta lại trở nên kém như thế này chứ? Xem ra anh ta phải luyện tập kiềm chế một chút.
Vì làm dịu đau đớn, Diệp Linh Vũ hơi hơi khom người trở về phòng.
Sau khi vào gian phòng, cả người Hứa Dao vô cùng căng thẳng. Cô đi xem khắp phòng, phát hiện không có gì khác thường, hoặc nói đúng hơn là không thấy bóng dáng của Khương Phạn thì mới dám thở phào một hơi.
Cô quay lại kiểm tra khóa cửa một lần nữa, thấy không có gì bất thường thì cởi quần áo đi tắm.
Sau khi tắm xong, cô phát hiện trong phòng tắm không có khăn tắm. Nghĩ đến chuyện trong phòng cũng chẳng có ai, Hứa Dao cứ thế đi ra ngoài.
Nhưng hình ảnh Khương Phạn bệ vệ nằm trên giường lập tức đập vào mắt cô, Hứa Dao sợ gần chết: “Thầy...”
“Tắm sạch chưa?” Đôi mắt đào hoa của Khương Phạn khẽ híp lại, ánh mắt của hắn giống như tia X quang, lướt khắp người cô, từ bầu ngực nở nang đến vòng mông cong vút không một mảnh vải che thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.