Nguồn: Converter: NgocQuynh520. Editors: Lạc Thần & NguyệtHoaDạTuyết
36,122
Hoàn Thành
18:57:33 01/07/2017
Cầu Nữ
Đánh giá: 6.7/10 từ 8 lượt
Với vẻ ngoài hoành tráng, truyện Cầu Nữ của Triệu
Hi Chi đã ghi dấu ấn cho dòng truyện ngôn tình ngược. Truyện nói về khai quốc
thịnh thế, muốn gió có gió, muốn mưa có mưa
Chỉ có một chuyện, không thể như ý
***
Mưa lớn quá! Tựa như ùa tới từ bốn phương tám hướng, nhấn chìm cả một thành Trường An. Tia chớp xẹt bén qua kèm theo tiếng sấm đùng đoàng, từng đòn từng đòn giáng vào cung điện lầu các. Lý Thuần Nhất cảm thấy mặt đất dường như đang chao đảo.
Đêm khuya, trong nội điện lạnh lẽo chỉ có một mình nàng, bóng dáng leo lét như ngọn đèn dầu chợp tắt với kiếp nạn tình nhân. Trời lạnh quá, cả người nàng cũng run rẩy theo. Răng của nàng đau nhức vô cùng, dạ dày tựa như đang sục sôi. Tiếng bước chân rầm rạp hòa cùng những giọt nước mưa rơi liên tục. Là người, tất cả đều là người... Một tiếng “đùng đoàng” vang lên, sấm sét giáng từ trên cao xuống, cửa điện bị mấy mươi cánh tay đồng loạt đẩy ra.
Ánh sáng leo lét, bóng người như ma, tất cả cùng với âm thanh rào rạt của mưa ùa vào điện. Lý Thuần Nhất muốn trốn đi, nhưng nàng bị bóng đè đến mức không thể động đậy, tiếng kêu sợ hãi bị nghẹt lại trong cổ họng. Mấy cánh tay bắt đầu mò mẫm đến thân thể nàng, túm lấy áo nàng, kéo nàng ra cửa điện.
Tiếng kêu “Á” vang lên khi cả người nàng bị lôi đi trên mặt đất, xước hết cả thân mình. Lý Thuần Nhất đau đến mức vặn vẹo cả khuôn mặt. Mưa ào ạt thấm ướt áo, nước mưa rơi xối xả vào tai. Đất trời điên đảo liên hồi. Sấm rền chớp giật vang lên đì đùng không ngừng nghỉ. Truyện bỗng bất thình lình, trong chốc lát, mọi thứ trở nên yên lặng, yên lặng đến mức khiến nàng nghe rõ cả tiếng của một cây kim rơi trên nền đất, cho dù trước đó tai nàng đã bị ù đi vì sấm sét đùng đoàng.
Chỉ có một chuyện, không thể như ý
***
Mưa lớn quá! Tựa như ùa tới từ bốn phương tám hướng, nhấn chìm cả một thành Trường An. Tia chớp xẹt bén qua kèm theo tiếng sấm đùng đoàng, từng đòn từng đòn giáng vào cung điện lầu các. Lý Thuần Nhất cảm thấy mặt đất dường như đang chao đảo.
Đêm khuya, trong nội điện lạnh lẽo chỉ có một mình nàng, bóng dáng leo lét như ngọn đèn dầu chợp tắt với kiếp nạn tình nhân. Trời lạnh quá, cả người nàng cũng run rẩy theo. Răng của nàng đau nhức vô cùng, dạ dày tựa như đang sục sôi. Tiếng bước chân rầm rạp hòa cùng những giọt nước mưa rơi liên tục. Là người, tất cả đều là người... Một tiếng “đùng đoàng” vang lên, sấm sét giáng từ trên cao xuống, cửa điện bị mấy mươi cánh tay đồng loạt đẩy ra.
Ánh sáng leo lét, bóng người như ma, tất cả cùng với âm thanh rào rạt của mưa ùa vào điện. Lý Thuần Nhất muốn trốn đi, nhưng nàng bị bóng đè đến mức không thể động đậy, tiếng kêu sợ hãi bị nghẹt lại trong cổ họng. Mấy cánh tay bắt đầu mò mẫm đến thân thể nàng, túm lấy áo nàng, kéo nàng ra cửa điện.
Tiếng kêu “Á” vang lên khi cả người nàng bị lôi đi trên mặt đất, xước hết cả thân mình. Lý Thuần Nhất đau đến mức vặn vẹo cả khuôn mặt. Mưa ào ạt thấm ướt áo, nước mưa rơi xối xả vào tai. Đất trời điên đảo liên hồi. Sấm rền chớp giật vang lên đì đùng không ngừng nghỉ. Truyện bỗng bất thình lình, trong chốc lát, mọi thứ trở nên yên lặng, yên lặng đến mức khiến nàng nghe rõ cả tiếng của một cây kim rơi trên nền đất, cho dù trước đó tai nàng đã bị ù đi vì sấm sét đùng đoàng.