Chương 20: Một Ngày Không Đẹp Như Mọi Khi
Trân Piun
26/08/2015
Cứ như thế hai người yên ổn sống chung trong một mái nhà với tình yêu
của cậu sự bảo bọc của anh . Nhưng không có sự bình yên nào kéo dài mà
không có chút rắc rối nào thì anh và cậu cũng không tránh khỏi . Từ ngày hai người sống chung mái nhà tới nay cũng được 1 tháng , sáng hôm nay
có vài vị khách không mời mà đến làm tâm trạng cả hai không tốt .
8h30p .... tiếng chuông cửa vang lên trong khi hai người đang ngồi ăn sáng . Cậu mệt mỏi rời khỏi ghế mang theo cốc cafe trên tay
- Cho hỏi ai thế _ cậu vừa mở vừa hỏi
- Xem ai thế này , không ngờ cậu còn mặt dày sống chung với anh ấy _ Khang lên tiếng
- Con trai nể mặt anh con một chút _ bà ta đứng sau lên tiếng
- Chuyện gì vậy _ anh đứng sau cậu
- Không có gì ... ba mẹ tìm anh _ cậu nhỏ nhẹ nói
- Từ khi nào họ là ba mẹ anh , anh không muốn cái miệng xinh đẹp của em nói hai từ đó _ anh nói lớn rồi nhìn họ
- Wow xem ra càng ngày lời lẽ của anh càng lợi hại _ Khang lên tiếng
- Khang thôi đi dù gì cũng là anh trai con _ cha anh đứng sau nói
- Nãy giờ tôi cứ tưởng ông tàn hình rồi chứ _ anh nói rồi cười khinh
- Con ăn nói với ba cho đàng hoàng _ bà ta lên tiếng
- Bà nghe không rõ sao anh tôi không công nhận ông ta là cha thì có khác gì người dân _ Nghi đứng phía sau lên tiếng . Vốn dĩ hôm nay cô nàng muốn qua thăm anh và cậu vì đã lâu không gặp nhưng không ngờ vừa đến đã gặp cảnh này .
- Cô là ai _ bà ta hỏi
- Con về từ lúc nào sao không thăm ta _ ông nhận ra chứ đứa con gái ông yêu thương như yêu thương Anh Phi
- Còn nhận ra sao tưởng quên rồi _ cô nàng nói rồi cười khinh
- Chúng ta vào nhà thôi chút Phi Phi nó đến sau _ anh nói rồi nhìn cô
- Anh à còn họ thì sao _ cậu hỏi nhỏ anh
- Kệ .._ nói xong anh quay lưng đi
Nhưng anh chưa đi được hai bước thì có một bàn tay nếu dữ anh lại không cho anh rời đi . Bàn tay nắm lấy tay anh đó không ai khác đó chính là cha anh , không chỉ nắm mà ông còn nắm rất chặt cứ như sợ anh đi rồi ông sẽ mật anh . Nhưng lúc này không hiểu sao anh không phản ứng như mọi khi vùng vằng rời khỏi bàn tay ông mà lại đứng yên . Cả ông và anh hai người đều không ai lên tiếng nên mọi người xung quanh cũng im lặng . Một lúc sau không thấy anh phản ứng gì ông ta mới nhẹ nhàng lên tiếng nói nhỏ vào tai anh
- Con trai con định đấu ta cả đời sau_ ông nói vừa đủ nghe
- Không tôi sẽ đấu khi nào ông không thể sống khi cắn rứt lương tâm _ anh quay lại nói với ông . Nhưng đồng thời anh cũng muốn cho những người đứng đây nghe thấy câu chuyện mà anh sắp nói
- Cắn rứt lương tâm , ta có làm gì sai _ ông ta ngạc nhiên khi nghe anh nói thế
- Nếu ông không sai thì mẹ tôi đã sai _ anh nói rồi nhìn ông
- Mẹ con sai , bà ta sai cái gì _ ông lại càng ngạc nhiên hơn
- Bà ấy sai ở chỗ chọn ông là chồng , để cuộc đời bà phải khổ _ đứng sau không nhịn được nên Nghi lên tiếng
- Anh à bình tỉnh đi chuyện gì cũng có cách giải quyết _ cậu nói nhỏ vào tai anh
- Chị dâu khuyên thế rồi anh còn nói gì chứ _ Khang lên tiếng trêu chọc
Bụp ... một cú đấm bay thẳng vào gương mặt của hắn
- Con làm gì thế _ bà ta lên tiếng
- Các người cút khỏi đây đi nơi này không han nghênh các người _ Phi Phi đứng sau nói . Cô vừa tới đã thấy anh ra tay đánh người thì quả thật là đối phương đã làm điều gì hay nói gì quá đáng . Mà kẻ bị anh đánh là Anh Khang thì điều đó càng chắc chắn hơn
- Phi Phi con cũng đến _ bà ta lên tiếng
- Nếu tôi không lầm 7 năm trước cũng tại một ngôi nhà các người cũng gây sự với anh ấy _ cô nói rồi liếc nhìn bọn họ
- Không ngờ đường đường là Anh Tuấn lại núp dưới bóng của những người con gái yếu đuối _ Anh Khang nói xong phá lên cười
Bụp ... một cú đá nữa đáp thẳng vào người hắn , nhưng lần này người đá không phải anh mà là cậu
- Anh Khang người như cậu không có tư cách phê bình một người hoàn hảo như anh ấy _ cậu nói trong khi đang tức giận
- Mày là ai dám đánh con tao _ bà ta lên tiếng còn tiếng lại đinh tát cậu
- Cút cả ba người ông ta ,bà và thằng đó cút khỏi đây _ anh ngăn không để bà ta tát cậu chỉ bằng một câu nói
- Phải đó các người không biết sự xuất hiện của các người làm bọn tôi phải buồn nôn _ cô nói
- Chúng ta vào nhà thôi kệ họ _ Nghi lên tiếng
Sau đó bọn họ cùng nhau vào nhà mặc kệ những người khách không mời mà tới . Cả bốn người ngồi nói chuyện một lát thì Nghi và Phi lần lượt ra về . Hôm nay có lẽ là một ngày không vui đối với anh và cậu trong suốt một tháng qua . Tuy vậy cả anh và cậu điều cố gắn không tỏ ra sự khó chịu khi ở trước mặt đối phương . Ngồi một lúc anh nhận được tin nhắn
- " Con trai hôm nào chúng ta sẽ nói chuyện ta có chuyện cần nói " _ tin nhắn ấy tấy nhiên của cha anh . Chính vì thế laa2m tâm trạng của anh càng tệ không thể giấu được nữa . Vì thế hôm nay mới là một ngày không vui như mọi khi
8h30p .... tiếng chuông cửa vang lên trong khi hai người đang ngồi ăn sáng . Cậu mệt mỏi rời khỏi ghế mang theo cốc cafe trên tay
- Cho hỏi ai thế _ cậu vừa mở vừa hỏi
- Xem ai thế này , không ngờ cậu còn mặt dày sống chung với anh ấy _ Khang lên tiếng
- Con trai nể mặt anh con một chút _ bà ta đứng sau lên tiếng
- Chuyện gì vậy _ anh đứng sau cậu
- Không có gì ... ba mẹ tìm anh _ cậu nhỏ nhẹ nói
- Từ khi nào họ là ba mẹ anh , anh không muốn cái miệng xinh đẹp của em nói hai từ đó _ anh nói lớn rồi nhìn họ
- Wow xem ra càng ngày lời lẽ của anh càng lợi hại _ Khang lên tiếng
- Khang thôi đi dù gì cũng là anh trai con _ cha anh đứng sau nói
- Nãy giờ tôi cứ tưởng ông tàn hình rồi chứ _ anh nói rồi cười khinh
- Con ăn nói với ba cho đàng hoàng _ bà ta lên tiếng
- Bà nghe không rõ sao anh tôi không công nhận ông ta là cha thì có khác gì người dân _ Nghi đứng phía sau lên tiếng . Vốn dĩ hôm nay cô nàng muốn qua thăm anh và cậu vì đã lâu không gặp nhưng không ngờ vừa đến đã gặp cảnh này .
- Cô là ai _ bà ta hỏi
- Con về từ lúc nào sao không thăm ta _ ông nhận ra chứ đứa con gái ông yêu thương như yêu thương Anh Phi
- Còn nhận ra sao tưởng quên rồi _ cô nàng nói rồi cười khinh
- Chúng ta vào nhà thôi chút Phi Phi nó đến sau _ anh nói rồi nhìn cô
- Anh à còn họ thì sao _ cậu hỏi nhỏ anh
- Kệ .._ nói xong anh quay lưng đi
Nhưng anh chưa đi được hai bước thì có một bàn tay nếu dữ anh lại không cho anh rời đi . Bàn tay nắm lấy tay anh đó không ai khác đó chính là cha anh , không chỉ nắm mà ông còn nắm rất chặt cứ như sợ anh đi rồi ông sẽ mật anh . Nhưng lúc này không hiểu sao anh không phản ứng như mọi khi vùng vằng rời khỏi bàn tay ông mà lại đứng yên . Cả ông và anh hai người đều không ai lên tiếng nên mọi người xung quanh cũng im lặng . Một lúc sau không thấy anh phản ứng gì ông ta mới nhẹ nhàng lên tiếng nói nhỏ vào tai anh
- Con trai con định đấu ta cả đời sau_ ông nói vừa đủ nghe
- Không tôi sẽ đấu khi nào ông không thể sống khi cắn rứt lương tâm _ anh quay lại nói với ông . Nhưng đồng thời anh cũng muốn cho những người đứng đây nghe thấy câu chuyện mà anh sắp nói
- Cắn rứt lương tâm , ta có làm gì sai _ ông ta ngạc nhiên khi nghe anh nói thế
- Nếu ông không sai thì mẹ tôi đã sai _ anh nói rồi nhìn ông
- Mẹ con sai , bà ta sai cái gì _ ông lại càng ngạc nhiên hơn
- Bà ấy sai ở chỗ chọn ông là chồng , để cuộc đời bà phải khổ _ đứng sau không nhịn được nên Nghi lên tiếng
- Anh à bình tỉnh đi chuyện gì cũng có cách giải quyết _ cậu nói nhỏ vào tai anh
- Chị dâu khuyên thế rồi anh còn nói gì chứ _ Khang lên tiếng trêu chọc
Bụp ... một cú đấm bay thẳng vào gương mặt của hắn
- Con làm gì thế _ bà ta lên tiếng
- Các người cút khỏi đây đi nơi này không han nghênh các người _ Phi Phi đứng sau nói . Cô vừa tới đã thấy anh ra tay đánh người thì quả thật là đối phương đã làm điều gì hay nói gì quá đáng . Mà kẻ bị anh đánh là Anh Khang thì điều đó càng chắc chắn hơn
- Phi Phi con cũng đến _ bà ta lên tiếng
- Nếu tôi không lầm 7 năm trước cũng tại một ngôi nhà các người cũng gây sự với anh ấy _ cô nói rồi liếc nhìn bọn họ
- Không ngờ đường đường là Anh Tuấn lại núp dưới bóng của những người con gái yếu đuối _ Anh Khang nói xong phá lên cười
Bụp ... một cú đá nữa đáp thẳng vào người hắn , nhưng lần này người đá không phải anh mà là cậu
- Anh Khang người như cậu không có tư cách phê bình một người hoàn hảo như anh ấy _ cậu nói trong khi đang tức giận
- Mày là ai dám đánh con tao _ bà ta lên tiếng còn tiếng lại đinh tát cậu
- Cút cả ba người ông ta ,bà và thằng đó cút khỏi đây _ anh ngăn không để bà ta tát cậu chỉ bằng một câu nói
- Phải đó các người không biết sự xuất hiện của các người làm bọn tôi phải buồn nôn _ cô nói
- Chúng ta vào nhà thôi kệ họ _ Nghi lên tiếng
Sau đó bọn họ cùng nhau vào nhà mặc kệ những người khách không mời mà tới . Cả bốn người ngồi nói chuyện một lát thì Nghi và Phi lần lượt ra về . Hôm nay có lẽ là một ngày không vui đối với anh và cậu trong suốt một tháng qua . Tuy vậy cả anh và cậu điều cố gắn không tỏ ra sự khó chịu khi ở trước mặt đối phương . Ngồi một lúc anh nhận được tin nhắn
- " Con trai hôm nào chúng ta sẽ nói chuyện ta có chuyện cần nói " _ tin nhắn ấy tấy nhiên của cha anh . Chính vì thế laa2m tâm trạng của anh càng tệ không thể giấu được nữa . Vì thế hôm nay mới là một ngày không vui như mọi khi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.