Cậu Và Anh

Chương 19: Căn Nhà Nhỏ

Trân Piun

26/08/2015

Sau một đêm dài hai người vẫn giữ nguyên tư thế đó anh ngồi còn cậu thì nằm . Tỉnh dậy mơ màng thứ đầu tiên cậu nhìn thấy là khuông mặt tuấn tú của anh làm cậu không muốn rời mắt đi . Anh cũng như thế nhìn thấy cậu là tim anh lại đập loạn nhịp như một đứa trẻ nhìn thấy món đồ mà mình yêu thích nhất . Hai người ngồi một lúc thì quyết định quay trở về nhà anh . ( Cả hai đã tốt nghiệp rồi nha ... bây giờ anh còn thừa kế một nữa những gì thuộc về cha anh )

- Anh à , hay anh ngủ đi em lái cho _ cậu ngượng ngùng nói

- Không sao anh vẫn có thể đưa em về an toàn _ anh nói rồi hôn cậu

- Nhưng cả đêm anh ngồi không mỏi lưng à _ cậu nói

- Chuyện nhỏ như thế đã mỏi hỏi sao anh làm chuyện lớn đậy _ anh nói rồi nở nụ cười với cậu

- Chuyện ... lớn gì sao ? _ cậu đỏ mặt hỏi anh

- Từ từ em sẽ biết _ anh nói nhỏ vào tai cậu

Thế là sau khi nghe anh nói thế cậu tự nhiên ngại ngùng trốn vào trong xe trước . Anh nhìn cậu đi như đang trốn tránh điều gì đó làm anh muốn cười nhưng sợ cậu vì ngại mà trốn tránh anh thì quả thật không hay chút nào . Hai người nhanh chống rời đi và vị trí ngồi lái đương nhiên vẫn thuộc về anh tuy cậu đã cố giành . 30 phút sau ... trước mặt hai người là một ngôi biệt thư khang trang , một màu trắng thuần khiết , một cánh cổng mạ vàng . Phải nói căn nhà này quá hoàn chỉnh có sân vườn hồ bơi và cả một cái hồ sao nhà .

- Anh đẹp quá ... sao lại có nơi đẹp như thế này chứ _ cậu vui vẻ nói

- Hình như câu này em cũng nói khi ở nhà ông ta _ anh chọc cậu

- Không có hôm trước chỉ khen đẹp thôi _ cậu nói ấp úng

- Đùa với em một tí thôi _ anh nói rồi nhìn cậu



- Anh căn nhà này chỉ hai chúng ta ở sao _ cậu hỏi anh

- Chứ sao nhà chỉ có mỗi một phòng ngủ không có chỗ cho người thứ 3 _ anh nói nhanh

- Hả sao chỉ có một phòng ngủ thế em ngủ đâu _ cậu ngạc nhiên hỏi

- Ngốc à tất nhiên là em ngủ với anh _ anh nói nhỏ vào tai cậu

- Anh ...anh thật là _ nói xong cậu chạy vào nhà không quay lại

Sau khi qua vài tiếng dọn dẹp mái ấm xong thì mặt trời đã lặn từ lúc nào . Hai người cùng nhau dùng cơm tối rồi cùng xem các kênh truyền hình , hay cùng nhau uống trà . Cả ngày mệt nhừ nên cả hai quyết định đi ngủ sớm . Nhưng khi lên tới phòng một cuộc chiến lại bùng nổ trên giường , bên trong căn phòng đó phát ra một tiếng rên nho nhỏ ... . Sau khi kết thúc cả hai mệt nhừ nằm không ngủ được nhất là cậu còn lại một chút bất ngờ , sợ hãi vì cậu vốn nhút nhát .

- Em không đau chứ lần đầu nên hơi đau _ anh nói rồi hôn cậu

- Anh ấy cái gì mà hơi ... đau chết em mất rồi _ cậu mệt mỏi quát anh

- Không sao lần sao sẽ tốt hơn _ anh nói nhỏ vào tai cậu

- Hả cái gì mà lần sau _ cậu nói rồi ngại quay mặt đi

- Hay em muốn bây giờ _ anh nói rồi ôm hôn cậu

Không chịu được từ những hành động dụ dỗ của anh nên cậu cũng quyết báo đáp anh . Mặc cho tay anh đang dạo chơi trên thân thể mình , cậu buông lỏng tất cả mặc kệ anh . Sau nụ hôn mãnh liệt hai người lại càng quấn lấy nhau không một chút ngừng ngại . Vì do những vật cản đã bị loại bỏ từ trước nên nhanh chóng đi đến bước cuối cùng , những tiếng rên mỗi lúc càng lớn hơn . Cứ như thế hai người cứ như thế cả đêm đến khi trời gần sáng thì mọi chuyện mới thật sự dừng lại . Thế là cả hai chìm vào giấc ngủ kéo dài tới tận trưa cả hai mới tỉnh dậy . Cậu vừa mở mắt đã thấy anh nhìn cậu chầm chầm làm cậu ngại ngùng chui vào chăn trốn

- Em định trốn anh cả đời hả _anh nói rồi vén chăn ra



- Không phải chỉ là ngại thôi _ cậu nhỏ nhẹ nói

- Không phải ngại chuyện vợ chồng nên làm thôi _ anh nói rồi cúi xuống hôn cậu

- Có chồng nào mà ác như anh không _ cậu thừa dịp nói anh

- Anh nào có ác chỉ là mong em được thoải mái thôi _ anh nói rồi đứng dậy

- Cái gì mà thoải mái đau chết em rồi _ cậu than

- Anh ra ngoài một chút ai gọi hay là tìm cũng kệ đi _ anh nói rồi khoác áo

- Sao thế anh làm chuyện gì phạm pháp à _ cậu cố tình hỏi

- Không làm sao anh có thể yên tâm bỏ em ở cái nơi xa hoa này một mình mà vào đó bóc lịch chứ _ anh nói rồi cười

- Anh quả nhiên là thông minh thật _ cậu nói rồi bước tới ôm anh

- Mà này không được đi tìm cái tên Đ Huy đó đâu _ anh nói rồi liếc nhìn cậu

- Biết rồi trong lòng này chỉ có anh _ cậu nói rồi hôn anh

Sau khi hoàn thành xong mọi hình thức chào hỏi sau khi ngủ dậy anh cũng phải đi làm vì dạo này công ty vô cùng bận rộn . Nhưng dù thế nào anh điều dành thời gian cho cậu cho dù việc anh nhiều như núi thì anh cũng không để cậu ở nhà một mình sau 7h tối . Còn cậu từ ngày về đây cậu đúng chuẩn là người (vợ) đảm đang của gia đình , nấu cơm dọn dẹp nhà cửa và quan trọng vào mỗi tối đều đứng trước cổng nhà chờ anh .Cứ như thế hai người củng dần quen với cuộc sống trong căn nhà (nhỏ) này hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cậu Và Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook