Chương 4: Ngày Đầu Tiên Rắc Rối
Trân Piun
17/08/2015
- Sao mà trên cuộc đời này lại có một người đẹp trai tới thế hả _girl 1 vui mừng nói
- Hơ tuy đẹp nhưng gắn với cuộc đời nghèo khổ của nó là hết _ boy 1 nói với giọng khinh bỉ
- Sao mày biết hoàng tử bọn tao nhà nghèo _ girl 2 nói
- Muốn người khác không biết thì hong nên dành học bỗng của trường , mà này lọ lem của người ta (cậu) đứng kế bên kia không tới lượt tụi bây đâu_ boy 1 lên giọng
- ồn ào cái gì hả tao còn chưa chết_ Anh Khang lên tiếng
- Làm ơn tránh đi các người thật sự quá ư là rắc rối đó _ anh lạnh lùng nói
- Cách hai ảnh nổi giận cũng dễ thương quá , trời sao sinh Khang còn sinh Tuấn_girl 3
Không khí ở ngay cổng sân trường càng lúc càng trở nên nóng hơn vì sự có mặt của anh và hắn . Anh thì không nói gì chịu đựng cảnh như thế này dường như là thói quen mất rồi . Nhưng quan trọng ở đây là cậu ,thấy mọi người đông như vậy chắc cậu không tránh khỏi rung rẩy . Cậu vốn dĩ đã như thế , tình tình nhút nhát mà lại hay mềm yếu phải chi cậu được một phần như anh vừa lạnh lùng vừa ít nói . Vì thế mà mục tiêu hắn nhắm để trêu chọc không còn là anh nữa mà chuyển hẳn đối tượng là cậu không một chút suy nghĩ.
- Wow ...wow xem ra cậu đúng là hàng tượng hạng _ hắn lên tiếng mỉa mai. Mục đích của hắn là muốn chọc tức anh thôi chứ cũng chẳng muốn đụng đến cậu làm gì
Nhưng tất cả lại không như ý nguyện của hắn thay vì tỏ ra tức giận thì anh lại tỏ ra hết sức bình thản, gương mặt thường sẽ phản lại chúng ta nhưng gương mặt anh không có một chút biểu cảm . Anh dường như đang xem mọi thứ xung quanh của mình là không khí hay là hoa cỏ ven đường không chút quan tâm tới . Sau đóa anh nắm chặt cổ tay phải nhỏ nhắn của cậu mà kéo đi không một chút do dự vì anh lo ở đây nữa thể nào bọn kia cũng gây sự với cậu rồi làm khó dễ anh . Nhưng tất cả những điều anh lo cuối cùng cũng không tránh khỏi kể từ giây phút Khang nắm tay còn lại của cậu mà ra sức kéo về phía hắn.
- Đau cả hai buôn tay tôi ra đi đau chết đi mất _ cậu ra sức hất tay hắn ra
- Xem ra tôi lỡ chạm vào cục cưng của ai rồi _ hắn cười rồi nhìn anh
- Bây giờ chỉ cần Anh Tuấn cao quý của chúng ta quỳ xuống vang xin hay làm gì đó tao sẽ cho tụi bây qua ải này _ một tên khác nói
Anh vẫn đứng đó quan sát gương mặt trắng bệt của cậu làm anh xót vô cùng , cũng làm anh thấy có lỗi với cậu cũng tại anh mà cậu mới bị như vậy . Nếu như ngày hôm nay người đi chung với cậu không phải là anh thì có lẽ mọi chuyện sẽ rất khác không tệ như bây giờ . Cậu cũng sẽ không phải bị người khác chú ý và bắt đầu xoi mói đời sống thường ngày như thế nào .
- Tránh xa bọn tao ra đây là lời cảnh cáo _anh lạnh lùng nói
- Hư cuối cùng mày cũng tức giận ha , tốt nhất đừng tức mau vang xin tao bỏ qua đi để tụi bây có cuộc sống ở trường này bớt sóng gió - hắn ngang ngược nói
- Mày là cái thá gì mà mà kêu cậu ta xin lỗi , sóng gió ở trường tao nghĩ mày là đứa chịu đầu tiên nếu tao muốn _ Phi Phi từ phía sau đi tới
- Tưởng ai thì ra là em gái , em đang nói gì anh không hiểu_Khang nói lớn nhấn mạnh từ em gái
Chát ... cô lại tát thẳng vào gương mặt đẹp trai của hắn không chút chừng chờ .
- Thứ nhất Anh Phi này không có thằng anh như mày , thứ hai tao cảm thấy mảy nên chuyển trường đi không sớm muộn gì tao cũng đánh mày chết _ cô lạnh lùng nói
Trong khi đó anh đã chào nhẹ cô rồi lôi cậu bước vào trong để chuẩn bị vài thứ cho buổi khai giàng ngày mai . Anh và cậu quyết định ngủ sớm vì cái ngày đi học đầu tiên cùng bao rắc rối làm cả hai mệt nhừ người ra
- Hơ tuy đẹp nhưng gắn với cuộc đời nghèo khổ của nó là hết _ boy 1 nói với giọng khinh bỉ
- Sao mày biết hoàng tử bọn tao nhà nghèo _ girl 2 nói
- Muốn người khác không biết thì hong nên dành học bỗng của trường , mà này lọ lem của người ta (cậu) đứng kế bên kia không tới lượt tụi bây đâu_ boy 1 lên giọng
- ồn ào cái gì hả tao còn chưa chết_ Anh Khang lên tiếng
- Làm ơn tránh đi các người thật sự quá ư là rắc rối đó _ anh lạnh lùng nói
- Cách hai ảnh nổi giận cũng dễ thương quá , trời sao sinh Khang còn sinh Tuấn_girl 3
Không khí ở ngay cổng sân trường càng lúc càng trở nên nóng hơn vì sự có mặt của anh và hắn . Anh thì không nói gì chịu đựng cảnh như thế này dường như là thói quen mất rồi . Nhưng quan trọng ở đây là cậu ,thấy mọi người đông như vậy chắc cậu không tránh khỏi rung rẩy . Cậu vốn dĩ đã như thế , tình tình nhút nhát mà lại hay mềm yếu phải chi cậu được một phần như anh vừa lạnh lùng vừa ít nói . Vì thế mà mục tiêu hắn nhắm để trêu chọc không còn là anh nữa mà chuyển hẳn đối tượng là cậu không một chút suy nghĩ.
- Wow ...wow xem ra cậu đúng là hàng tượng hạng _ hắn lên tiếng mỉa mai. Mục đích của hắn là muốn chọc tức anh thôi chứ cũng chẳng muốn đụng đến cậu làm gì
Nhưng tất cả lại không như ý nguyện của hắn thay vì tỏ ra tức giận thì anh lại tỏ ra hết sức bình thản, gương mặt thường sẽ phản lại chúng ta nhưng gương mặt anh không có một chút biểu cảm . Anh dường như đang xem mọi thứ xung quanh của mình là không khí hay là hoa cỏ ven đường không chút quan tâm tới . Sau đóa anh nắm chặt cổ tay phải nhỏ nhắn của cậu mà kéo đi không một chút do dự vì anh lo ở đây nữa thể nào bọn kia cũng gây sự với cậu rồi làm khó dễ anh . Nhưng tất cả những điều anh lo cuối cùng cũng không tránh khỏi kể từ giây phút Khang nắm tay còn lại của cậu mà ra sức kéo về phía hắn.
- Đau cả hai buôn tay tôi ra đi đau chết đi mất _ cậu ra sức hất tay hắn ra
- Xem ra tôi lỡ chạm vào cục cưng của ai rồi _ hắn cười rồi nhìn anh
- Bây giờ chỉ cần Anh Tuấn cao quý của chúng ta quỳ xuống vang xin hay làm gì đó tao sẽ cho tụi bây qua ải này _ một tên khác nói
Anh vẫn đứng đó quan sát gương mặt trắng bệt của cậu làm anh xót vô cùng , cũng làm anh thấy có lỗi với cậu cũng tại anh mà cậu mới bị như vậy . Nếu như ngày hôm nay người đi chung với cậu không phải là anh thì có lẽ mọi chuyện sẽ rất khác không tệ như bây giờ . Cậu cũng sẽ không phải bị người khác chú ý và bắt đầu xoi mói đời sống thường ngày như thế nào .
- Tránh xa bọn tao ra đây là lời cảnh cáo _anh lạnh lùng nói
- Hư cuối cùng mày cũng tức giận ha , tốt nhất đừng tức mau vang xin tao bỏ qua đi để tụi bây có cuộc sống ở trường này bớt sóng gió - hắn ngang ngược nói
- Mày là cái thá gì mà mà kêu cậu ta xin lỗi , sóng gió ở trường tao nghĩ mày là đứa chịu đầu tiên nếu tao muốn _ Phi Phi từ phía sau đi tới
- Tưởng ai thì ra là em gái , em đang nói gì anh không hiểu_Khang nói lớn nhấn mạnh từ em gái
Chát ... cô lại tát thẳng vào gương mặt đẹp trai của hắn không chút chừng chờ .
- Thứ nhất Anh Phi này không có thằng anh như mày , thứ hai tao cảm thấy mảy nên chuyển trường đi không sớm muộn gì tao cũng đánh mày chết _ cô lạnh lùng nói
Trong khi đó anh đã chào nhẹ cô rồi lôi cậu bước vào trong để chuẩn bị vài thứ cho buổi khai giàng ngày mai . Anh và cậu quyết định ngủ sớm vì cái ngày đi học đầu tiên cùng bao rắc rối làm cả hai mệt nhừ người ra
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.