Cậu Và Anh

Chương 11: Rời Đi Không Một Lời Nói Trước

Trân Piun

17/08/2015

Anh không còn đủ kiên nhẫn để chờ cậu về rồi nói anh sẽ đi vì vậy anh chọn cách ra đi không nói trước . Nói thật ra thì khi đứng trước mặt cậu anh dường như đã trở nên yếu đuối không còn là anh chàng mạnh mẽ khi đứng trước mặt người khác . Đồng thời anh cũng dọn sạch sẽ những đồ đạt của mình giống như nói cho cậu biết hãy quên người anh họ này đi . Hãy xem như chưa ai từng sống ở đây cùng với cậu để cậu khỏi phải đau lòng .Anh nhanh chân chuyển đồ xuống xe của Phi Phi rồi cùng cô ra sân bay như dự định ban đầu của gia đình anh là anh sẽ đi Mỹ du học .

- Anh suy nghĩ kĩ chưa khi đi thì không còn là anh nữa _ cô vừa lái vừa nói với anh

- Không có gì để suy nghĩ anh đi du học chỉ là một cái cớ thôi hãy để cậu ấy sống cuộc sống của mình không liên quan tới anh sẽ tốt hơn _ anh nói hơi buồn

- Anh đi như thế này cậu ấy có biết không , sao không ngăn anh lại . Chỉ cần cậu ta chịu ngăn em tin chắc anh sẽ ở lại _ cô nói giọng bực

- Đừng trách cậu ấy anh đi như thế này cậu ấy không biết , hiện giờ cậu ấy đang đi ăn cùng với cái tên phòng đối diện _ nhắc tới Huy mặt anh hơi biến sắc

- Sao thế đừng nói với em vì ghen mà anh bỏ đi du học nha , nếu thế thì em nên đưa anh đi tẩy não thì hơn _ cô nói để đổi không khí

- Anh không phải là người như thế em biết mà _ anh nói rồi cóc vào đầu cô 1 cái

- Mà này anh định đi du học khi nào về , anh đi lâu quá cậu ta bị ăn hiếp thì toi _ cô nói như một lời nhắc nhở xem anh có nên đi hay không

- Định đi hai ba năm gì đó , anh cũng không lo cậu ấy bị ăn hiếp đâu _ anh nói rồi nhìn cô

- Tại sao không lo ? _ cô nghi ngờ hỏi anh

- Có Phi Phi ở đây ai còn giám đụng vào cậu ta nữa chứ _ anh nói xong thì nhìn cô cười

- Ok tới rồi kìa mau xuống đi _ cô nói anh mới biết thì ra là tới rồi

Hai người bước vào trong như hai vì sao sáng làm ai cũng ngước nhìn làm cả hai vô cùng khó chịu . Đối với hai người hiện tượng này ở trường đã làm hai người khó chịu huống hồ đây là nơi công cộng làm anh và cô cảm thấy khó chịu vô cùng .

- Trời ơi sao trên đời này có người đẹp thế hả mẹ _ một nhỏ gần đó lên tiếng hỏi mẹ



- ....

- Nhìn cô gái đó cứ như là thiên thần ấy nhỉ_ tên boy khác lên tiếng

- Anh từng nhìn thấy thiên thần rồi à, mà có gì đẹp đâu mà khen dữ vậy trời _ bạn gái đứng cạnh nổi cơn ghen

... ... ... ...

Cứ thế bao lời bàn tán càng lúc càng nhiều vì hai người có một nét đẹp làm người khác không tiết lời khen ngợi . Anh nhanh chóng đi làm vài thủ tục trước khi lên máy bay nên cô ngồi đó chờ . Sau khi hoàn tất thủ tục anh nhanh chân trình vé để rời đi nhanh chóng vì anh sợ ngộ nhỡ cậu trong giây phút quyết định đến thì anh không nở rời đi .

- Phi Phi bảo trọng , bảo vệ cậu ấy giúp anh _ anh nhắn tin cho cô trước lúc lên máy bay

Tít ...tít

- Anh cũng thế , yên tâm việc anh nhờ em nhất định sẽ làm . Mà này có đi thì có về đừng có mà đi luôn , giữ liên lạc _ cô nhắn mà lòng cảm thấy buồn

Rồi cô nhanh chóng rời đi quay lại trường để còn xem tình hình của cậu như thế nào . 45p sao cô có mặt trước cửa phòng cậu mà không giám vào vì lúc này cô cũng không biết phải nói gì với cậu đây. Đang đứng suy tư không biết có nên gõ cửa hay không thì có người khác đứng bên cạnh

- Ngay cả hành động gõ cửa cũng khó thế sao _ Đ Huy lên tiếng . Nói rồi giơ tay ra gõ vào cánh cửa kia giúp cô

- Tôi không mượn cậu lo chuyện bao đồng như thế _ cô bực bội nói với Huy . Vì cô cũng hiểu rõ lý do anh đi một phần cũng vì tên hàng xóm này

- Thật sự không hiểu l.... _ Huy chưa kịp nói hết thì cánh cửa đã mở ra

Đằng sau cánh cửa đó là cậu trong bộ dạng nhớt nhát vô cùng không thể nào thảm hại hơn . Áo quần trên người cậu đã thấm mồ hôi như vừa tấm xong , còn gương mặt thì ươn ướt chứng tỏ cậu vừa khóc rất nhiều thì phải . Cô nhìn mà còn thấy đau lòng nếu để anh thấy cảnh tượng này bảo đảm ngày mai anh sẽ có mặt ở đây . Nhưng điều đó không thể xảy ra vì cô đã hứa sẽ không nói gì về cậu trước anh liên lạc về . Cậu ngồi xuống trước mặt cô như đang cầu xin điều gì đó .



- Phi Phi nói cho tôi biết anh ấy đang ở đâu _ cậu vừa khóc vừa nói

- Anh ấy đi rồi cậu đừng đau lòng như thế nữa anh ấy không biết đâu _ cô ngồi xuống khuyên nhủ cậu

- Tôi đã làm sai chuyện gì mà ngay cả đi anh ấy cũng không cho tôi biết _ cậu khóc nức lên

- Cậu không sai người sai là anh ta bỏ đi không nói tiếng nào làm cậu ra nông nổi này _ Huy đứng cạnh đó lên tiếng

- Im đi chuyện bọn tôi không cần lo , chỉ là hàng xóm mới vài hôm cậu nghĩ cậu hiểu cậu ấy hơn bọn tôi _ cô hét lớn làm ai cũng giật mình

- Anh ấy không còn thương tôi nữa phải không _ cậu nói nhỏ vào tai cô

-Hả ... Cậu nói thương là nghĩa gì đây _ cô nhìn cậu mà nghĩ

- Không cần ngạc nhiên cô nghĩ sao thì là vậy _ cậu nói với cô

- Được khi nào anh ấy gọi về tôi sẽ chuyển lời _ cô nói với cậu

- Phi Phi cảm ơn cậu lo cho tôi _ cậu cố nói với cô

- Được rồi nghĩ ngơi đi đừng nghĩ lung tung rồi mọi chuyện sẽ qua _ cô nhìn cậu rồi cười

- Đi tôi đỡ cậu vào trong _ Huy đứng cạnh đó lên tiếng

- Không cần cánh cửa phòng này chỉ có những người là bạn của Anh Tuấn mới được vào _ cô nói rồi giơ tay chắn ngang

- Không cần tôi tự vào được chỉ là đau lòng chứ không có bệnh , cảm ơn _ cậu nói xong chào cả hai rồi quay vào trong

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cậu Và Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook