Chương 12: Gặp Chuyện Rắc Rối
Trân Piun
17/08/2015
Cứ như thế tin tức anh đi du học bị lang rộng khắp mọi nơi mọi ngõ ngách trong trường ai ai cũng biết . Thế là cũng từ ngày đó trở đi cậu gặp phải nhiều chuyện rắc rối hơn .Chẳng hạn như những hôm đi học cậu thường xuyên bị bọn Anh Khang ăn hiếp . Cũng như chuyện ngày hôm nay cậu gặp phải ngay giữa sân trường , đó là bọn kia muốn gây chuyện với cậu mà không cần lý do .
- Chào sao dạo này chúng ta gặp nhau hoài thế nhỉ _ Khang lên tiếng khi đứng trước mặt cậu
- Không phải là tình cờ mà là do cậu cố ý đi đường này để gây chuyện mà thôi _ cậu hơi mệt khi ngày nào cũng phải gặp bọn này
- Cũng 6 tháng rồi nhỉ từ ngày thằng kia bỏ đi mày ngày nào cũng gặp chuyện mà sao không thôi học luôn đi _ L Huy đứng cạnh lên tiếng
- Ai cũng không có tư cách nói anh ấy là thằng _ nhắc tới anh cậu mạnh mẽ hơn hẳn
- Ha bao lâu rồi cũng như thế chỉ cần bọn tao nhắc tới ai đó thì mày liền nổi giận _ một tên boy khác lên tiếng
- Cuối cùng các người muốn tôi phải làm sao _ cậu hỏi rồi nhìn thẳng vào bọn chúng
- Vẫn câu trả lời đó muốn mày rời khỏi đây _ Khang lên tiếng
Sau khi nghe câu trả lời từ miệng hắn cậu cảm thấy khó chịu vô cùng . Chính cậu cũng không hiểu việc cậu học ở đây có liên quan gì tới hắn mà tại sao cứ nhất quyết đuổi cậu đi chứ . Cậu quyết định dù ngày hôm nay như thế nào thì cũng phải hỏi cho rõ không thể cứ nhịn như thế được .
- Còn muốn nói gì sao , thường thì khi bọn tao nói cậu này mày sẽ bỏ đi mà còn không thì có Anh Phi giúp mày _ Khang lên tiếng mỉa mai
- À phải rồi nhỉ sao hôm nay không thấy Phi Phi nhỉ hay là cô ấy cũng bỏ mặt mày rồi _ L Huy lên tiếng
- Hôm nay cậu ấy có chuyện bận _ Hân đứng sau lên tiếng
- Xem ai kìa mày là ai mà cả Phi và Hân đều ra sức bảo vệ mày _ L Huy nói rồi nhìn cậu
- Vì cậu ấy là bạn của bọn tôi _ Phi Phi đứng từ xa lên tiếng
- Phi Phi ...._ cậu và Hân cùng lên tiếng
- Xem ra các người đến đây không phải học mà là để gây sự với cậu ta _ Hân lên tiếng
- Các người cũng rảnh lắm chừng ấy thời gian qua rồi không đuổi cậu ấy đi được thì nên từ bỏ đi _ cô lạnh lùng lên tiếng
- Không phải bọn tớ chỉ định hỏi thăm thôi không có gây sự gì đâu _ L Huy lên tiếng
- Câu trả lời đó xưa như quả đất _ cô lạnh lùng nói
- Từ ngày mai nên đổi câu nói khác thì hơn _ Hân nói rồi cười khinh
Nói xong cô không còn đủ kiên nhẫn đứng đây thêm giây phút nào nữa nhất là khi phải đứng chung với bọn kia . Cậu cũng hiểu ý cô nên nhanh chóng đi theo về tận khu kí túc xá mà cậu đang ở . Nhưng giờ đây căn phòng cậu ở không phải là A3- 101 nữa mà là phòng A3 - 102 tức là chung phòng tên kia . Chính vì điều đó nên cậu hơi ngại khi để cô hộ tống về tận nơi . Mọi khi cô chỉ đưa cậu về tới hành lang xong cô sẽ ra về ngay nhưng hôm nay cô lại có hứng thú ghé vào nơi cậu ở .
- Lâu rồi không lên không biết có thay đổi gì không _ cô vui vẻ nhìn cậu
- Thay đổi rồi , tôi không còn sống ở phòng A3 - 101 nữa , tại trường không cho ở một mình một phòng _ cậu nhút nhát nói
- Vậy cậu ở chung cái tên dở hơi ở phòng A3 - 102 hả _ cô cố tình hỏi dù cô đã biết
- À ừ tôi sống cùng phòng với cậu ta _cậu nói nhỏ vừa đủ nghe
- Thế thôi tôi đi đây ,xem ra Tuấn có về cũng không còn chỗ ở rồi tôi nên khuyên cậu ta đi luôn _ cô nói giọng đầy vẻ tiết nuối
- Anh ấy sẽ về _ cậu mừng rỡ hỏi
- Không chắc như không lâu đâu _ cô nói rồi nhìn cậu
- Chỉ cần anh ấy về thì tất cả sẽ quay về quỷ đạo của nó thôi _ cậu nói to hơn lúc nãy
Cô không nói gì cả chỉ nhìn cậu rồi nở nụ cười thân thiện vì cô biết cậu vẫn nhớ tới anh . Dù nửa năm qua chưa lần nào anh gọi về nhưng cô biết một ngày không xa anh lại sẽ đứng trước mặt cô thôi .
- Cậu vào trong đi tôi về đây _ cô nói rồi quay ra
- Khi nào anh ấy gọi thì chuyển lời tôi nhớ anh giúp nhá _ cậu cố nói khi cô đã đi
- " Đồ ngốc ngày nào cũng nhờ tôi nhắn nào là cậu yêu anh ...cậu nhớ anh ... mong chờ anh sẽ quay về nghe mãi mà tôi đã thuộc lòng , Khi nào anh ấy về thì cậu tự đi mà nói "_ cô vừa đi vừa suy nghĩ rồi chợt nở nụ cười
- Chào sao dạo này chúng ta gặp nhau hoài thế nhỉ _ Khang lên tiếng khi đứng trước mặt cậu
- Không phải là tình cờ mà là do cậu cố ý đi đường này để gây chuyện mà thôi _ cậu hơi mệt khi ngày nào cũng phải gặp bọn này
- Cũng 6 tháng rồi nhỉ từ ngày thằng kia bỏ đi mày ngày nào cũng gặp chuyện mà sao không thôi học luôn đi _ L Huy đứng cạnh lên tiếng
- Ai cũng không có tư cách nói anh ấy là thằng _ nhắc tới anh cậu mạnh mẽ hơn hẳn
- Ha bao lâu rồi cũng như thế chỉ cần bọn tao nhắc tới ai đó thì mày liền nổi giận _ một tên boy khác lên tiếng
- Cuối cùng các người muốn tôi phải làm sao _ cậu hỏi rồi nhìn thẳng vào bọn chúng
- Vẫn câu trả lời đó muốn mày rời khỏi đây _ Khang lên tiếng
Sau khi nghe câu trả lời từ miệng hắn cậu cảm thấy khó chịu vô cùng . Chính cậu cũng không hiểu việc cậu học ở đây có liên quan gì tới hắn mà tại sao cứ nhất quyết đuổi cậu đi chứ . Cậu quyết định dù ngày hôm nay như thế nào thì cũng phải hỏi cho rõ không thể cứ nhịn như thế được .
- Còn muốn nói gì sao , thường thì khi bọn tao nói cậu này mày sẽ bỏ đi mà còn không thì có Anh Phi giúp mày _ Khang lên tiếng mỉa mai
- À phải rồi nhỉ sao hôm nay không thấy Phi Phi nhỉ hay là cô ấy cũng bỏ mặt mày rồi _ L Huy lên tiếng
- Hôm nay cậu ấy có chuyện bận _ Hân đứng sau lên tiếng
- Xem ai kìa mày là ai mà cả Phi và Hân đều ra sức bảo vệ mày _ L Huy nói rồi nhìn cậu
- Vì cậu ấy là bạn của bọn tôi _ Phi Phi đứng từ xa lên tiếng
- Phi Phi ...._ cậu và Hân cùng lên tiếng
- Xem ra các người đến đây không phải học mà là để gây sự với cậu ta _ Hân lên tiếng
- Các người cũng rảnh lắm chừng ấy thời gian qua rồi không đuổi cậu ấy đi được thì nên từ bỏ đi _ cô lạnh lùng lên tiếng
- Không phải bọn tớ chỉ định hỏi thăm thôi không có gây sự gì đâu _ L Huy lên tiếng
- Câu trả lời đó xưa như quả đất _ cô lạnh lùng nói
- Từ ngày mai nên đổi câu nói khác thì hơn _ Hân nói rồi cười khinh
Nói xong cô không còn đủ kiên nhẫn đứng đây thêm giây phút nào nữa nhất là khi phải đứng chung với bọn kia . Cậu cũng hiểu ý cô nên nhanh chóng đi theo về tận khu kí túc xá mà cậu đang ở . Nhưng giờ đây căn phòng cậu ở không phải là A3- 101 nữa mà là phòng A3 - 102 tức là chung phòng tên kia . Chính vì điều đó nên cậu hơi ngại khi để cô hộ tống về tận nơi . Mọi khi cô chỉ đưa cậu về tới hành lang xong cô sẽ ra về ngay nhưng hôm nay cô lại có hứng thú ghé vào nơi cậu ở .
- Lâu rồi không lên không biết có thay đổi gì không _ cô vui vẻ nhìn cậu
- Thay đổi rồi , tôi không còn sống ở phòng A3 - 101 nữa , tại trường không cho ở một mình một phòng _ cậu nhút nhát nói
- Vậy cậu ở chung cái tên dở hơi ở phòng A3 - 102 hả _ cô cố tình hỏi dù cô đã biết
- À ừ tôi sống cùng phòng với cậu ta _cậu nói nhỏ vừa đủ nghe
- Thế thôi tôi đi đây ,xem ra Tuấn có về cũng không còn chỗ ở rồi tôi nên khuyên cậu ta đi luôn _ cô nói giọng đầy vẻ tiết nuối
- Anh ấy sẽ về _ cậu mừng rỡ hỏi
- Không chắc như không lâu đâu _ cô nói rồi nhìn cậu
- Chỉ cần anh ấy về thì tất cả sẽ quay về quỷ đạo của nó thôi _ cậu nói to hơn lúc nãy
Cô không nói gì cả chỉ nhìn cậu rồi nở nụ cười thân thiện vì cô biết cậu vẫn nhớ tới anh . Dù nửa năm qua chưa lần nào anh gọi về nhưng cô biết một ngày không xa anh lại sẽ đứng trước mặt cô thôi .
- Cậu vào trong đi tôi về đây _ cô nói rồi quay ra
- Khi nào anh ấy gọi thì chuyển lời tôi nhớ anh giúp nhá _ cậu cố nói khi cô đã đi
- " Đồ ngốc ngày nào cũng nhờ tôi nhắn nào là cậu yêu anh ...cậu nhớ anh ... mong chờ anh sẽ quay về nghe mãi mà tôi đã thuộc lòng , Khi nào anh ấy về thì cậu tự đi mà nói "_ cô vừa đi vừa suy nghĩ rồi chợt nở nụ cười
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.