Chân Đế

Chương 156: 24/24 siêu cấp bug, Thanh Ảnh ( Nhị )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Thanh Ảnh lắc đầu cười khổ

- Ta nghĩ chuyện này không tốt như ngươi đã dự tính. Một tuần nữa là công ty Tuyệt Đỉnh sẽ bán hòm bổ sung dinh dưỡng. Người chơi sử dụng nó sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông, có thể giúp họ tại tuyến 24/24 giờ. Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa một ngày với người thường bằng hai ngày với chúng ta. Chúng ta mãi mãi lợi thế hơn họ.

- Đúng vậy, làm người không thể quá tham lam. À, đúng rồi, bên phía Ma Kiệt tiến triển ra sao?

- Ài, ngươi thật rắc rối. Rõ ràng nhớ lại là được sao cứ phải hỏi ta.

(Tác giả ngồi trước màn hình chửi: shit, hai chúng mày cùng trí nhớ, nhìn nhau ậm ừ ậm ừ mấy cái đều biết hết thì lão đây còn cần viết truyện làm cái quái gì nữa. Thanh, Thanh Ảnh vuốt mồ hôi hột)

Thanh Ảnh ớn lạnh cả người, dường như mới tức thì có kẻ nào đó vừa rủa hắn. Thanh Ảnh bất đắc dĩ trả lời

- Thông đạo sau khi chúng ta rời đi đã bị Ma Kiệt đóng lại. Hắn mất ba ngày để mở lại cái khác. Ta cũng phụ trợ hắn bắt đại lượng ma thú để hiến tế nhưng tốc độ khai thông còn quá chậm. Mấy ngày qua chỉ thu được thêm mấy chục cốt đao binh cấp hai mươi. Ta sợ hành động thái quá sẽ dẫn đến sự chú ý của triều đình.

- Không cần gấp gáp. Chúng ta cứ tiếp tục tích lũy quân đội, thời cơ sẽ nhanh chóng tới. Nhưng mà ta thấy hình như cấp bậc cốt binh có chút cao. Đều từ hai mươi cấp trở lên cả. Thấp hơn không có à?

- Có chứ. Sao lại không. Năm cấp tàn cốt binh, mười cấp cốt binh, mười lăm cấp cốt giáp binh, hai mươi cấp cốt tinh binh. Trong đó tàn cốt binh cùng cốt binh đều là lũ bị thịt. Triệu hồi ra cũng thành bị thịt cho kẻ khác đánh nên ta không cho sử dụng. Cốt giáp binh thì đỡ hơn một chút, trên người có bộ giáp rách nát bảo vệ thế nhưng sức công kích quá kém, so với cấp dưới cũng chẳng hơn được bao nhiêu. Hai mươi cấp cốt tinh binh chính là thứ chúng ta đang triệu hồi. Chúng có thể chuyển chức thành cốt cung tiễn thủ và cốt đao binh.

- Như vậy đi. Kể từ bây giờ tập trung triệu hồi đám cốt binh cấp thấp. Tiến độ lúc này cũng không nhanh, thà rằng triệu hồi đám nhân công tới đào móc hang động cho rộng ra, chuẩn bị sau này dùng chứa binh. Thôi được rồi, ngươi tiếp tục công việc của mình đi. Đừng để bị người khác phát hiện. Hôm nay ta thấy rất nhiều thám tử lỡn vỡn nơi này. Ài, thật nhức đầu quá đi.

- Ngươi lo lắng như vậy thì thành lập tổ chức tình báo của riêng mình.

- Nói thì dễ, nhưng bây giờ trong tay chúng ta không có gamer làm thuộc hạ. Cho dù trà trộn vào, trong thời gian ngắn không cách nào leo lên được chức vị cao cấp.

Thanh Ảnh ngoe ngoẩy ngón tay tỏ vẻ ta đã nói sai rồi

- Không phải gamer mà là NPC. Nhân ma đại chiến sắp xảy ra, gamer cấp cao đến mấy cũng không bì được với NPC. Ta dự định thời gian sắp tới đây ra sức chiêu mộ NPC, huấn luyện họ thành gián điệp rồi gửi đến những ngôi làng do gamer xây dựng. Trong thời gian điều tra gần đây, ta tạm thời phân NPC thành bốn nhóm chính. Thứ nhất là NPC phổ thông, là những NPC làm những hoạt động chân tay như nông dân. Bọn họ thường rất ít nói chuyện, hành động vụng về, trí não cũng không linh hoạt. Nhóm thứ hai là NPC đặc thù, người thuộc nhóm này đều có nghề nghiệp để làm. Nhóm người này thành thạo kĩ năng nhất định. Ví dụ như thợ rèn, thợ may, nhân viên phục vụ cho mạo hiểm giả, trí tuệ giống như người bình thường. Từ nhóm này trở đi mỗi người đều có tên riêng của mình. Nguyệt Nhi cũng thuộc nhóm này. Nhóm thứ ba là NPC hoàn chỉnh. Nhóm này hoàn toàn giống như gamer. Bọn họ có trí tuệ như gamer, luyện cấp, thu sủng vật, học kĩ năng, sáng tạo kĩ năng v.v… Ví dụ như tam công chúa Thúy Vân, hoàng đế Long Quán Thiên, các bậc tướng quân, quân sư, mưu sĩ, thần tiên, yêu thú, ma tộc. Nhóm cuối cùng là NPC đặc thù hay gọi NPC truyền thuyết cũng được. Nhóm này thì dễ hình dung, những nhân vật trong truyện cổ tích, truyền thuyết của đất Việt như Thạch Sanh, Lý Thông, Sơn Tinh, Thủy Tinh. NPC có thể phát triển từ phổ thông lên đến hoàn chỉnh. Tuy nhiên quá trình bồi dưỡng cũng rất lâu. Ta muốn thu lưu một nhóm NPC phổ thông từ từ bồi dưỡng họ. Chỉ có như vậy mới đảm bảo độ trung thành tuyệt đối.

- Khoan đã.



Ta ngắt lời Thanh Ảnh

- Ngươi phải biết rằng khi NPC được chiêu mộ sẽ hiển thị độ trung thành. Nếu là gián điệp phái tới độ trung thành cực thấp, kẻ ngốc nhìn vào cũng biết chuyện gì đang xảy ra.

- Đó là đối với trường hợp bình thường. Ngươi đừng quên chúng ta có ẩn dấu duy nhất chức nghiệp lưu manh. Trước giờ chúng ta quá xem thường chức nghiệp này rồi. Không hiểu tại sao lại để thứ nghịch thiên như vậy tồn tại. Ngươi còn nhớ kĩ năng tự biên lý lịch không? Kĩ năng này có hiệu quả trên người chúng ta lẫn những NPC đầu hiệu. Ta đã thử sửa lại thuộc tính của Ma Kiệt. Lòng trung thành từ 75 lên 100 và từ 75 xuống 0. Sau khi sửa Ma Kiệt không hề có bất kì biểu hiện khác lạ nào khác. Điều này đủ nói lên sự nghịch thiên rồi chứ. Nếu trong tay ta có vài tên thủ hạ, sau đó gửi hắn tới quân doanh của phe đối nghịch, chỉnh sửa độ trung thành của hắn với kẻ địch lên 80, hắc hắc hắc đợi cho sau này bộ hạ của chúng dẫn thiên binh vạn mã bất ngờ chạy tới đầu quân nơi này. Ta thật muốn nhìn vẻ mặt của bọn chúng lúc ấy.

Ta cảm thán nói

- Ngươi quả nhiên âm độc a. Ta so với ngươi cũng không bằng.

Thảnh Ảnh không để ý lời châm chọc ấy

- Mặc dù chúng ta có chung kí ức nhưng tính cách vẫn khác biệt một tí. Nói sao cho ngươi dễ hiểu nhỉ. Ừm, là như vậy. Sau khi ngươi sử dụng kĩ năng chân thân tách rời thì kĩ năng chân thân thao thiết mất đi hiệu quả. Đó là bởi vì trong người ngươi đã không còn bản thể thao thiết nữa mà đã tách ra hóa thành ta. Tuy không hoàn hảo như xưa nhưng ta quả thật chính là yêu thú Thao Thiết, truyền nhân của chân long. Kí ức ngày xưa đã mất hết, được kí ức của ngươi thay thế vào. Ta vẫn luôn cảm giác bản thân mình là NPC thuần chủng, chẳng qua do quá trình biến dị nên ta mới có hình dạng như bây giờ.

Ta nghe Thanh Ảnh nói, mồ hôi tuôn ra như mưa. Không ngờ phân thân tách rời lại là yêu thú Thao Thiết. Ta bỗng nhưng lo lắng có khi nào hắn sẽ phản bội mình hay không. Thanh Ảnh cũng đoán được suy nghĩ của ta, hắn nhàn nhạt nói tiếp

- Ta sẽ không phản bội người. Ít ra là ta không cách nào làm được điều đó. Cá tính của yêu thú Thao Thiết tuy có ảnh hướng đến ta, nhưng hiện giờ vẫn lấy cá tính cùng suy nghĩ của ngươi làm chủ đạo. Nguyên nhân khác, chỉ cần ngươi muốn lúc nào cũng đem ta sát nhập vào cơ thể, ta không kháng cự được việc này. Thứ ba, ta cũng không nhàm chán đi làm việc đó. Hiện giờ cơ nghiệp của hai chúng ta đồ sộ như vậy, ta chỉ muốn toàn tâm toàn ý phát triển nó lên vì ngươi và cũng là vì ta. Tuy nhiên ta vẫn có yêu cầu nhỏ.

- Cứ nói.

Thanh Ảnh cúi đầu, khuôn mặt đượm vẻ ưu thương

- Ta muốn nguơi giúp đỡ tìm vị trí hạ lạc của những huynh đệ tỷ muội còn lại. Tuy ta biết bản thân mình là Thao Thiết. nhưng Hiện giờ kí ức xưa cũ đã không còn. Tại sao ta lưu lạc đến nơi này, chẳng lẽ bản thể của ta đã chết, người thân của ta hiện giờ ở đâu, còn sống hay đã chết v.v… Nhưng suy nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu khiến ta rất buồn bực.

Ta bị cảm tình của Thanh Ảnh lay động, gật đầu đáp

- Ta hứa.



- Như vậy thì tốt. Chín huynh đệ tỷ muội của ta gồm đại ca Bá Hạ, nhị ca Li Vãn, tam ca Bồ Lao, tứ tỷ Bệ Ngạn, lục muội Công Phúc, thất đệ Nhai Xế, bát đệ Toan Nghêm, cửu muội Tiêu Đồ. Ta đứng thứ năm trong số huynh muội. Ta vẫn cảm giác được vài hơi thở đồng loại trên Đông Huyễn đại lục, nhưng vị trí thì không cách nào xác định được.

Ta cúi đầu tram tư. Thật ra từ lúc Thao Thiết xuất hiện ta mang trong lòng nghi ngờ rất nặng. Không phải nghi ngờ hắn bất trung mà là xuất thân của hắn. Không lý nào hắn trống rỗng xuất hiện như vậy được. Mặc dù ta tự hào rằng được vận mệnh nữ thần chiếu cố nhưng có nhiều việc lại đi quá thường thức. Ta bắt đầu dò xét suy luận tới giờ vẫn chưa có đầu mối gì. Nhưng giờ nghe lời tường thuật của Thanh Ảnh ta bắt đầu có chút manh mối.

- Yên tâm, chuyện ngươi giao phó ta sẽ cố gắng giải quyết. Nếu ta nghĩ là đúng thì vài ngày nữa sẽ có tin mừng cho ngươi.

- Ngươi cứ tùy tiện. Ta đi trước đây. À, đúng rồi. Ta sẽ bắt đầu thu lưu dân thường tổ chức huấn luyện. Ngươi cho ta cái tên cho tổ chức đi.

- Cửu Long Môn.

Thanh Ảnh nhìn ta đầy ý tứ gật đầu

- Tên không tồi. Thôi ta đi đây.

Thanh Ảnh dần biến vào bóng đêm. Hắn vừa đi, tiếng gõ cửa cũng vang lên. Ta cũng không sợ ai nghe lén bởi vì hai người nói chuyện bằng mật ngữ mà không phải bằng lời nói.

- Mời vào.

Cửa vụt mở, ba thân người yểu điệu đi vào. Đó là Phương Nhi, Nguyệt Nhi cùng Thanh Tuyền.

- Có chuyện gì ư ?

Thanh Tuyền mỉm cười hỏi

- Tại sao anh ở trên này mà không chịu xuống dưới tham gia tiệc. Đèn lại không bật, tối thui à.

Ta chưa kịp trả lời, Thanh Tuyền cầm tờ báo cáo trên tay, hào hứng nói

- Hôm nay buôn bán thật lời a. Một ngày thu vào ở Phương Nguyệt Tuyền bằng mấy trăm năm của tiệm tạp hóa ngày trước. Tính tới lúc này sau khi trừ chi phí tiêu dùng chúng ta thu vào tới sáu trăm bảy mươi ngàn ba trăm tám mươi một kim cương tệ. Trong đó sáu phần mười thu được từ bán đấu giá, hai phần mười từ tiệm bảo bảo, còn lại từ những khu vực còn lại. Ngoài ra lượng bảo bảo đản tồn trữ chỉ còn không quá hai phần mười, sợ rằng vài tiếng nữa sẽ hết hàng, cần được bổ sung ngay. Điều cuối cùng là do diện tích quá nhỏ không đủ không gian tiếp đón khách hàng, khiến vài nơi xảy ra bạo động. Tới hiện giờ vẫn còn lượng lớn người không thể vào được Phương Nguyệt Tuyền.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook