Chân Đế

Chương 157: 24/24 siêu cấp bug, Thanh Ảnh ( Tam )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Ta cũng không chần chừ lập tức nói

- Em đem số tiền lời hôm nay tiếp tục mở rộng khu vực buôn bán. Chỉ cần chừa lại đủ tiền vận hành là được. À đúng rồi.

Ta xoay người về Thanh Tuyền

- Lát nữa khi em đăng xuất , nhớ báo cho cha mẹ biết ta đã gửi ba trăm triệu vào tài khoản của họ. Em khuyên cha mẹ đừng lao động quá lực nữa kiếm nghề nào nhẹ nhàng mà làm, giờ thu nhập của ta đủ lo lắng cho gia đình.

Thanh Tuyền nhí nhảnh, đánh kiểu chào nhà binh trả lời

- Tuân lệnh.

- Nguyệt Nhi, bảo bảo đản tạm thời không cần quan tâm. Chúng ta bán hết đợt này thời gian sau sẽ thu thập tiếp. Những người đã mua bảo bảo ngày hôm nay sẽ miễn phí tuyên truyền giúp chúng ta, lúc đó khỏi lo không người không biết tiếng Phương Nguyệt Tuyền. Ngoài ra thêm quy định một người chỉ mua được hai quả bảo bảo đản, tránh bọn đầu cơ tích trữ. Từ hôm nay Nguyệt Nhi muội bí mật thành lập Hắc Minh thương hội, đem sản phẩm của chúng ta bán ra chợ đen, và phải lấy rẻ hơn giá chợ đen. Nhớ phải cẩn thận, nếu để lộ ra chuyện này uy tín của Phương Nguyệt Tuyền sẽ mất sạch.

Nguyệt Nhi, Phương Nhi, Thanh Tuyền ba người cùng vuốt mồ hôi hột. Người này quả nhiên có tiềm chất thành gian thương a. Biết mặt hàng quý hiếm liền giấu hàng đem ra chợ đen bán với giá cao gấp mấy lần. Đúng là ăn thịt không nhả xương, uống canh húp hết cặn, không chừa đường sống cho kẻ khác.

Nguyệt Nhi chỉ bất mãn với cách làm ăn dối trá của ta một tí nhưng nàng rất nhanh ngẫm lại. Cho dù bọn họ không làm cũng có kẻ khác làm. Để kẻ khác trục lợi bằng chính mồ hôi xương máu của mình chi bằng tự bản thân làm. Dạo trước chuyện này cũng xuất hiện khi Nguyệt Nhi bán thuốc nhuộm tóc. Có nhiều tên tới mua thuốc nhuộm tóc số lượng lớn khiến nàng không đủ hàng bán ra và phải đóng cửa thời gian gấp rút chế tạo. Lúc đó thuốc nhuộm tóc còn khan hiếm, rất nhiều người chờ không được bỏ ra lượng lớn kim tệ mua thuốc nhuộm tóc từ đám thương nhân chợ đen, làm cửa hàng thiệt hại không nhỏ. Qua sự việc đó Nguyệt Nhi cũng nhận ra lòng người hiểm ác, nàng thường xuyên hướng ta thỉnh giáo phương thức kinh doanh, quản lý. Ta tất nhiên không giấu nghề đem tất cả truyền cho nàng, Nguyệt Nhi tiếp thu rất nhanh. Nên hiện giờ ta mới yên tâm cho Phương Nguyệt Tuyền cho nàng quản lý.

- Anh thiệt tà ác a. Nếu ta đem chuyện này méc cha, đảm bảo anh no đòn.

Thanh Tuyền quỷ dị cười.

Muốn uy hiếp ta, hắc hắc, tiểu muội còn khờ lắm

- Ai, vốn muốn mua tặng em chiếc xe máy đi học cho tiện, vậy mà em làm méc cha thiệt làm anh buồn lòng quá đi. Như vậy thì đành quên việc đó vậy.

Thanh Tuyền nghe ta nói, lập tức cuống quýt chạy tới ôm tay ta nủng nịu nói

- Em chỉ nói đùa í ma. Anh là đại nhân đại lượng sẽ không để trong lòng đâu há?

- Em không méc cha sao chứ?

- Không, sẽ không. Cho dù cha cậy miệng, em cũng không khai ra tiếng nào.

- Có mới nói đó nha.

Bốn người chúng ta tụ hợp lại, kêu nhân viên mang vài món ăn lên rồi bắt đầu mở tiệc. Ta không thích tiếp xúc quá nhiều với người chơi khác. Phương Nhi, Thanh Tuyền chỉ cần nơi nào có ta đều không vấn đề gì cả. Chỉ còn Nguyệt Nhi vốn định rủ Hồng Yến tham gia, nhưng khi Hồng Yến biết ta ở đây liền uyển chuyển từ chối.

Bữa tiệc tàn rất nhanh, chúng ta đăng xuất ra ngoài. Phương Nhi trở về nhà, ta thì ngủ tại biệt thự của Đức.

Sáng hôm sau ta đăng nhập vào sớm. Tuy hiện thực chỉ mới hơn sáu giờ sáng nhưng trong Chân Đế đã quá trưa. Tính từ ngày khai trương Phương Nguyệt Tuyền tới giờ đã trải qua mười ngày rồi. Lượng khách so với ngày đầu không bằng, tuy nhiên số lượng cũng rất đông. Ta quan sát sơ hoàn cảnh xung quanh thì phát hiện Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ đã mở rộng ra một khoảng. Ta liên lạc với Thanh Ảnh thì biết hắn đang ra sức săn bắt bảo bảo đản, thế nên ta cũng không làm phiền hắn.



Hôm nay công việc không ít, nhớ tới nhiệm vụ hoàng thượng giao cho, ta ngao ngán một phen. Ngay cả cao thủ đại nội không hoàn thành thì bá tánh bình dân như ta làm được đây. Đau buồn mặc đau buồn, tới hạn không gian nhiệm vụ thì Phương Nguyệt Tuyền sẽ bị tịch thu. Ta bấc đắc dĩ lấy túi nhiệm vụ ra xem xét.

Đinh đông- Chúc mừng người chơi nhận được ẩn dấu duy nhất nhiệm vụ [Căn bệnh bất kham], nhận hay không?

- Nhận.

[Căn bệnh bất kham]: một bị quý nhân trong hoàng cung mười năm trước bị thần bí nhân ám hại. Mặc dù lưu lại mạng sống nhưng nhiều năm qua vết thương không khỏi, dần dần có dấu hiệu ác hóa. Nhiệm vụ: hoàn thanh một trong hai nhiệm vụ sau. Một: tìm ra thần bí nhân, đánh chết hắn giải trừ lời nguyền. Thứ hai: tìm thảo dược về chữa trị cho bệnh nhân. Dược phẩm cần gồm có:

Yêu thú nội đan( thần cấp tài liệu: một chủng loại ma thú tiến hóa đến hình thể cao nhất, mạnh hơn cả thần thú ).

Chu tước thánh huyết (thần cấp tài liệu: một giọt máu của yêu thú chu tước trong truyền thuyết Đông Huyễn đại lục)

Trường sinh quả ( thần cấp tài liệu: loại quả sinh trưởng trên bồ đề thụ nằm sâu trong vạn niên sâm lâm, không ai biết vị trí chính xác của bồ đề thụ, đặc điểm nhận dạng thân cây, lá cây phát ra kim quang).

Thất sắc mạn đà la (tiên cấp tài liệu: hình thái phát triển chung cực của mạn đà la, chỉ có bảy lá, mỗi lá là một sắc màu, vị trí: không xác định).

Cử hoa ngọc lộ hoàn (tiên cấp dược phẩm: là dược phẩm trị thương tốt nhất của tiên nhân trong truyền thuyết, tuy nhiên tiên nhân đã tuyệt tích từ lâu không cách nào tìm được họ để xin thuốc)

Thời gian hạn chế: sáu tháng.

Hai chân ta nhủn ra, người té ngã xuống đất. Đây là nhiệm vụ biến thái gì đây. Tìm giết kẻ ám sát người trong hoàng cung. Ngay cả cái tên cũng chả có, ông nội ta cũng không biết hung thủ là ai thì làm sao mà kiếm.

Nhiệm vụ thứ hai còn quá quắt hơn. Nếu không phải là vật phẩm không rõ vị trí thì chính là vật phẩm không còn tồn tại. Kêu ta đi kiếm, hừ, đi chết thì đúng hơn. Một trong ba nhiệm vụ khó nhất đại lục đúng là không nói ngoa. May mắn rằng thời gian không gấp rút. Ta còn tới sáu tháng để thực hiện. Nghĩ tới cái thứ khó nuốt trôi này ta lại oán hận Long Thúy Nguyệt. Ngươi không muốn ban thưởng cho ta thì thôi, cớ gì phải kiếm cớ làm khó ta. Shit, đồ phù thủy, ma quỷ, đồ thứ gái không ai thèm cưới.

Ta bắt đầu chửi rủa nhị công chúa khó ưa này hy vọng giảm bớt cỗ oán khí trong lòng.

Trong hoàng cung, khu biệt viện

- Hắt xì.

- Tỷ tỷ bị cảm à?

- Không phải. Có kẻ nào đó đang mắng tỷ. Tỷ không tu luyện được ma khí lẫn đấu khí nhưng tâm linh lại mẫn cảm vô cùng.

Thúy Vân che miệng cười khúc khích

- Nói như tỷ thì rất nhiều người đang nói xấu tỷ rồi. Muội hay thấy tỷ tỷ hắt xì.

Thúy Nguyệt không cãi lại mà ẩn ý nhìn Thúy Vân



- Có lẽ là vậy. Nhưng lần này tỷ biết kẻ đang mắng thầm tỷ là ai a ?

Ngay cả không gặp mặt cùng biết ai mắng mình, tỷ tỷ cũng quá giỏi rồi. Thúy Vân tò mò hỏi

- Là ai ?

- Ngoại trừ phu quân của muội còn ai trồng khoai đất này .

- Hắn dám.

Thúy Vân vừa nói lập tức biết mình đã lỡ lời, nàng vội che miệng mình lại. Thúy Nguyệt ha ha cười khiến mặt Thúy Vân đỏ như quả táo chín.

- Tỷ tỷ cứ chọc ta hoài. Ai thèm lấy hắn chứ.

- Nếu vậy thì muội yên tâm. Muội biết hắn nhận được nhiệm vụ gì không ?

Thúy Vân thấy vẻ mặt Thúy Nguyệt trở nên nghiêm túc, nàng cúi đầu suy nghĩ, rất nhanh sau đó mặt nàng biến sắc nói

- Chẳng lẽ là …

Thúy Nguyệt thở dài

- Đúng vậy. Vận khí của hắn cũng quá tệ, lấy đúng nhiệm vụ khó khăn nhất mười năm qua chưa ai hoàn thành.

Thúy Vân cúi đầu không nói gì. Thúy Nguyệt nhân cơ hội trêu chọc

- Nếu hắn thật sự làm được phụ hoàng e rằng trọng thưởng hậu hĩnh. Cả hoàng thất đều biết ơn hắn. Khi đó ta thay muội gả cho hắn cũng không có vấn đề gì.

- Tùy tỷ. Muội mệt rồi, muội về trước thẩm cung đây.

Thúy Vân đứng dậy đi ra biệt viện. Để lại Thúy Nguyệt ngồi đó nhìn theo bóng lưng của nàng.

Lúc này đây ta chán nản thả người nằm trên giường suy nghĩ thời gian kế nên làm gì. Nguyệt Nhi thay ta kinh doanh, Thanh Ảnh thế thân thu hút tầm nhìn của kẻ khác cùng luyện các kĩ năng hỗ trợ, Phương Nhi cùng Thanh Tuyền bí mật xây dựng thế lực. Thật sự nhàn nhã cũng không phải chuyện tốt. Đã như vậy thì ta đi lo những chuyện không thể để ai biết, sẵn tiện đi tìm tung tích của nhiệm vụ hoàng thất.

Ý định đã quyết, ta nhắn tin cho Thanh Ảnh bảo hắn hãy trở lại hình dạng cũ, còn ta thì sử dụng thủy linh phiến đem khuôn mặt thay đổi trở nên thật lạnh lùng, đôi mắt toát ra sát khí mãnh liệt khiến kẻ khác nhìn vào phải rùng mình.

Sau đó lục vong tinh xuất hiện dưới chân, thân hình ta theo ánh sáng mà biến mất. Lần nữa mở mắt ra, ta đã ở tiểu tạp hóa điếm ngày trước. Hiện giờ trời đã về khuya, ta lợi dụng nơi ít người lặng lẽ rời khỏi tân thủ thôn chạy nhanh vào rừng.

Vừa vào rừng, bên cạnh ta lập tức xuất hiện ba bóng ma thú. Tiểu Cửu lười biếng trườn lên đầu ta, rồi quấn thành một đống tại đó. Ta cưỡi Tiểu Bạch chạy vào rừng. Tiểu Hắc Huyết ục ịch đuổi theo.

Chúng ta hướng động thạch thử di chuyển. Nếu ta nhớ không lầm thì Vạn Vô Yên từng nói khi ta đạt đến cấp 50 phải trở lại gặp nàng báo cáo, và học thêm vài kĩ năng mới. Tuy ta mới học được cả đống kĩ năng siêu mạnh, nhưng có cơ hội thêm cái mới thì ta cũng không từ chối. Cho dù kĩ năng của Vạn Vô Yên không thực dụng như ma tộc nhưng vẫn có lợi cho kế hoặch sắp tới của ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook