Chân Đế

Chương 60: Bạch Hổ vương hiện thân ( Nhất )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Chú ngữ vừa dứt từ trong thân cốt trượng hàng đạo chú ngữ bay ra. Hòa quyện vào nhau hình thành ma pháp trận. Cùng lúc đó, dười chân A Nhất cũng xuất hiện ma pháp trận giống y như đúc ma pháp trận xung quanh cốt trượng.

Ầm ầm ầm

Phượng hoàng lửa không giống như lúc nãy dùng hỏa diễm bao bọc lấy A Nhất mà là nổ tung như quả bom khổng lồ. Cả cung điện trong chớp mắt bị hỏa diễm bao nuốt trọn, không vật gì có thể trốn khỏi sức công kích của hỏa diễm.

Sau một hồi lâu, bụi từ từ lắng xuống hiện lên khung cảnh chiến đấu ác liệt nãy giờ. Dưới sự công kích ác liệt của vụ nổ, tường đá nhiều chỗ đã không còn nguyên vẹn như lúc đầu, chúng tróc ra từng lớp rơi xuống dưới. Tuy nhiên bốn bức tượng cùng hắc cầu vẫn sừng sững tồn tại chỉ bị một chút thương tổn. Chính giữa cung điện, một thân ảnh yểu điệu nằm gục gã dưới nền đất, thân thể nàng dựa vào tảng đá gần đó, hai mắt nhắm nghiền, khuôn mặt trắng bệch như giấy biểu hiện sự suy yếu tột độ. Phía trước nàng khoảng một mét, một bộ xương khổng lồ dùng thân đao cắm vào mặt đất che chắn lại tiểu bộ xương khô bị hỏa lam bao bọc phía sau lưng. Nếu quan sát kĩ sẽ thấy trên thanh đao đã xuất hiện nhiều vết nứt chằng chịt như mạng nhện đan xen vào nhau.

Tiểu bộ xương khô thoáng lay động. Đầu tiên hắn đưa cánh tay trơ xương sờ soạng một tí thân người như để kiểm tra xem bản thân có bị mất đi đốt xương nào hay không. Sờ soạng vài lần xác định bình yên, hắn lại điên dại cười lớn

- Cuối cùng ta là người chiến thắng. Ha ha ha ha ha. Con nhóc khốn kiếp lần này ta sẽ hóa ngươi thành bộ thi khô vĩnh viễn lăng nhục ngươi, ha ha ha ha.

Tiếng cười vừa dứt không lâu thì hắc cầu treo trên đầu hắn xảy ra kì biến. Vốn toàn đen hắc cầu bỗng phá không bắn ra bốn tia đỏ đậm phân biệt đông, tây, nam, bắc tứ phía bay đi. Bốn tia đỏ mục tiêu quả chính là địa ngục tứ thần thú tượng đá. Tia đỏ vừa chạm vào tượng đá giống như nước vài đại dương không để lại tung tích. Nhưng ngay sau đó, đôi mắt của bọn chúng chuyển sang màu đỏ đậm thị huyết. Thân tượng run rẩy từng chập, đất đá theo đó đổ xuống ào ào làm cho cung điện vớn bị phá tan hoang giờ đây càng thêm điêu tàn.

Địa ngục tứ thần thú tựa như chuyển thế sống lại, bọn chúng há to cái miệng đen ngòm ra. Bốn đạo sáng đỏ to gấp mười lần đạo sáng khi nãy bắn trả lại về hắc cầu, đem màn đen dày đặc xuyên thủng đi vào.

Sự việc kì lạ diễn ra cũng là tà quân U Linh sửng sốt. Không đợi hắn hành động thì hắc cầu bắt đầu dao động.

Phập phập.

Hắc cầu bị vật nhọn gì đó từ bên trong đâm lủng tạo thành sáu lỗ nhỏ. Hắc cầu bị vật gì từ bên trong banh ra lồi ra ngoài một đầu ma thú. Đầu ma thú bị hắc ám nguyên tố uốn lượn trước mặt sinh ra tức giận, nó há to cái mồm đầy răng nhọn gầm rống thật to.



Gràoooo

Hôm nay không biết là ngày gì. Hết con này gầm tới con khác rống, mà lại toàn là ma thú đẳng cấp rất cao. Khí thế từ bọn chúng tỏa ra vô cùng kinh khủng. Những ma thú xung quanh lăng mộ nếu con nào lúc đầu cảm thấy nguy hiểm chạy đi thì còn đỡ, những con ma thú ương ngạnh ở lại giờ đây toàn bộ bị tiếng gầm thét dọa ngất xỉu tại chỗ, có con thần kinh quá yếu ngã lăn ra chết đương trường.

Đầu ma thú vùng vẫy thân thể liều mạng thoát khỏi hắn cầu, nhưng hắc cầu cũng không để nó tự tung tự tác, trăm ngàn oán linh tụ tập lại lượn lờ trước mặt nó dùng thân thể yếu đuối của chúng cố gắng đẩy ma thú vao trong. Hắc cầu cũng toát ra mấy trăm tia sáng đen bao quanh vết nứt lại nhằm ngăn chặn đầu ma thú trốn thoát.

Hắc cầu càng bưng bít vết nứt thì địa ngực từ thần thú tượng đá càng theo đó phun ra hồng quang cung cấp thêm sức mạnh cho đầu ma thú.

Tà quân U Linh giờ đây vô lực đứng bên dưới quan sát cuộc chiến hai bên. Không phải hắn không muốn mà là không thể. Đầu tiên hắn dùng lượng lớn ma lực thực hiện tà chú oán linh đoạt xá, sau đó dùng lượng ma lực còn lại triệu hoán dị linh chiến đội, và khi nãy hắn dùng một tia ma lực cuối cùng vận chuyển truyền tống trận giấu trong cốt trượng di chuyển A Nhất tới bảo vệ hắn trước một kích cuối cùng của Thúy Vân. Giờ đây trong người hắn không còn một tí ma lực nào. Nếu là bình thường, hắn có thể dùng dược vật bổ sung lại tiếp tục chiến đấu nhưng bây giờ da thịt, nội tạng cơ quan đều đã bị thiêu cháy có còn cái gì để uống bây giờ.

- A Nhất phá hủy bốn bức tượng cho ta.

Đây là cơ hội cuối cùng của hắn, theo hồng mang chiếu rọi đầu ma thú càng trở nên hung mãnh, hắc cầu không cách nào khống chế được nó nữa. Nếu để đầu ma thú thoát ra dù không biết tại sao bên trong hắc cầu lại xuất hiện ma thú nhưng tà quân U Linh biết chuyện này đối với hắn vô cùng bất lợi, không thua kém công chúa Thúy Vân tập kích hắn khi nãy. Chỉ cần phá hủy tượng đá ngăn cản hồng mang thì mọi chuyện đều được giải quyết. Đó là suy nghĩ của hắn và hắn cũng tin rằng biện pháp này sẽ thành công. A Nhất hiện giờ mạnh gấp mấy lần bình thường với sức mạnh của hắn cộng thêm thanh thần khí bốn bức tượng sẽ nhanh chóng hóa thành tro bụi. Chỉ có điều tà quân U Linh đã quên mất một chuyện quan trọng. Ngay khi thấy lưỡi đao sắp chạm vào đầu tượng đá, trong lòng hắn vừa định mừng thầm thì

Rắc …….. bồng

Lưỡi đao chạm tới tượng đá vang lên một tiếng thanh trầm, theo đó thanh đao bị nổ thành từng mảnh nhỏ văng khắp nơi. Trên tay A Nhất chỉ còn cầm cán đao.

- Việc này sao có thể.

Tà quân U Linh nhìn sự việc xảy ra trước mặt hắn không thể tin vào mắt mình. Đúng vậy, hắn đã quên khi nãy vụ nổ đã làm cho thanh cốt đao đạt tới giới hạn chỉ cần dùng quá sức liền gãy ngay, mà bốn bức tượng bị bao trùm trong vụ nổ lớn đến thế vẫn không bị hư hại chúng chỉ bị tro bụi làm nám đen một phần. Việc này có thể nói độ cứng của bọn chúng so với thanh thần khí A Nhất cầm trên tay không hề thua kém, có khi còn mạnh hơn nhiều.

Bởi vậy cốt đao của A Nhất nổ tan tành cũng không phải chuyện kì lạ. Không biết là do bị A Nhất tấn công hay nguyên nhân khác, hồng mang từ địa ngục tứ thần thú bắn ra lần nữa biến hóa, trở nên to gấp đôi lúc trước.



Đầu ma thú như ăn phải thuốc kích thích, nó gầm rống liên hồi, dùng móng vuốt hai chân trước cào cấu mãnh liệt. Nếu nhìn kĩ sẽ thấy hai chân cùng cặp móng vuốt của nó trở nên thô dài, móng vuốt ẩn hiện hàn quang lạnh lẽo giá rét.

Cuộc chiến giằng co phía trên không trung, không ai để ý thân thể công chúa Thúy Vân vẫn tựa vào tảng đá bên kia chẳng biết lúc nào đã biến mất. Nhưng tà quân U Linh không để tầm chú ý của mình lên người đã mất đi sức chiến đấu. So với Thúy Vân, đầu ma thú còn nguy hiểm gấp trăm lần.

Bồng

Một tiếng trầm muộn vang lên, hắc cầu cuối cùng không chịu nổi bị xé ra thành hai nữa, lộ ra nguyên hình của đầu ma thú.

Một con bạch hổ khổng lồ, so với hổ thường nó to gấp ba lần. Trên đầu những vạch đen tạo thành chữ vương. Khí thế phát ra từ bạch hổ vương không kém gì phương hoàng lửa khi nãy.

- Điều này sao có thể? Con bạch hổ này ở đâu ra? Thi thể lúc nãy biến đi đâu?

Hàng loạt câu hỏi hiện trong đầu tà quân U Linh, chẳng lẽ bạch hổ này chính là…

- Ngươi là ai? Tại sao dám xông vào nơi này quấy rầy giấc ngủ của ta.

- Bạch hổ vương, cư nhiên là yêu đế bạch hổ vương một trong tứ thần thú giữ nhà của yêu hoàng. Ha ha ha ha, thì ra truyền thuyết là có thật, thì ra là trên đời này thật sự tồn tại yêu thú, ha ha ha ha.

Yêu thú, một từ chỉ tồn tại trong truyền thuyết cùng sử sách. Tà quân U Linh vốn chỉ đọc được một bản thảo rách nát từ thời xưa bị vứt trong xó xỉnh của tàng kinh các của Hắc ám thần môn. Bên trong nói về cuộc chiến ngày xưa giữa loài người và yêu thú. Bên trong miêu tả sức mạnh kinh thiên động địa của bọn chúng. Nếu muốn so sánh thì một con yêu thú tương đương với một tiên nhân, yêu đế tương đương thần nhân, còn yêu hoàng thì không ai biết nó có sức mạnh lớn tới cỡ nào, nhưng so với thần nhân mạnh hơn thì cũng đủ biết yêu hoàng kinh khủng đến mức nào. Yêu hoàng bên cạnh có tứ thần thú giữ nhà: Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước. Mỗi con chưởng quản các hệ nguyên tố, Thanh Long là phong, lôi, Bạch Hổ là thủy, băng, Huyền Vũ là kim, mộc, thổ, Chu Tước là chân hỏa, ám hỏa. Yêu thú do muôn hình vạn trạng ma thú tiến hóa mà thành, chúng có tập tính sinh hoạt, tính cách, lãnh thổ khác biệt. Bình thường bọn chúng sẽ không qua lại với nhau, nhưng yêu hoàng lại khác. Nó nắm giữ quyền sinh sát tất cả yêu thú tộc, lệnh của nó là tuyệt đối không có bất cứ yêu thú nào dám chống lại. Những kẻ ban phát mệnh lệnh cùng bảo hộ luật lệ của yêu hoàng xuống chính là tứ thần thú giữ nhà cùng gia tộc của chúng. Thần trong từ thần thú chính là chân thần thật sự, không giống như những ma thú được xưng thần hiện tại.

Tà quân U Linh trầm mặc nhìn bạch hổ vương lơ lửng trên không trung. Bị ánh mắt ngạo ngược tỏa ra khí thế vương giả nhìn chằm chằm vào làm hắn cảm thấy linh hồn như bị ghiền chặt lại. Đại thế đã qua, cho dù tà quân U Linh kiêu ngạo đến cỡ nào hắn cũng không dám đương đầu với chân thần trong truyền thuyết. Chứng minh sự đáng sợ của chân thần, có lẽ thời kì sung sức tà quân U Linh cuộc một bả với nó, nhưng giờ một đống xương trắng không tia ma lực, lấy gì để đánh lại người ta đây. Tà quân U Linh trong đầu bắt đầu vận chuyển, tính kế trốn thoát. Nhưng sự việc kế tiếp làm hắn rơi vào hố sâu tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook