Chương 61: Bạch hổ vương hiện thân ( Nhị )
Zai Nguyễn
11/01/2014
Hồng mang từ địa ngục tứ thần thú sau một lúc hoàn toàn bị bạch hổ vương hấp thụ. Bốn bức tượng bắt đầu run rẩy kịch kiệt, trên thân tượng dần dần xuất hiện nhiều vết nứt. Lúc đầu chỉ kéo dài chừng một lóng tay nhưng sau đó vết nứt lan dần khắp thân tượng. Hồng mang từ các khe nứt tỏa ra nhàn nhạt nhuộm đỏ cả cung điện.
Bạch hổ vương thấy Tà quân U Linh không trả lời, nó cũng mặc kệ hướng về bốn bức tượng đá hét lên
- Tỉnh dậy đi hỡi những đầy tớ trung thành của ta. Thức tỉnh từ giấc ngủ sâu, thức tỉnh để tiêu diệt những kẻ xâm phạm uy nghiêm của ta.
Ầm, ầm, ầm, ầm
Tiếng nổ giòn giả vang lên, bụi đá theo đó lại lần nữa đổ xuống. Bốn đôi mắt từ khói bụi mù mịt phát ra hồng mang chiếu thẳng vào hai bộ xương khô đang đứng giữa cung điện. Tiếng gầm rống lại vang lên. Hôm nay có lẽ là ngày vũ hội gào thét của các con ma thú đẳng cấp cao, bạch hổ vương vừa ngừng thì xuất hiện thêm bốn con thần thú khác thay thế.
Tà quân U Linh giờ đây tinh thần đã gần như đã hỏng mất. Hắn đến chết cũng không thể ngờ rằng lăng mộ vô danh gần tân thủ thôn này lại là nơi trú ngụ của địa ngục tứ thần thú ác danh vang truyền mấy trăm năm trước, cùng chủ nhân của bọn chúng là yêu đế bạch hổ vương tương truyền đã đạt tới chân thần cấp bậc.
- Giết chết hắn.
Bạch hổ vương chỉ lạnh lùng ra lệnh. Địa ngục tứ thần thú lập tức hành động, vũ khí trong tay bọn chúng hướng về phía tà quân U Linh lao tới. A Nhất sau khi cản trở tuyệt kích cuối cùng của hỏa phượng hoàng sức mạnh cũng giảm nhiều, mà vũ khí cũng mất đi, giờ đây hắn chỉ có thể dùng đôi tay ngăn trở bốn con thần thú hung hãn tập kích.
Trận chiến một lần nữa diễn ra, nhưng giờ đây kẻ bị đánh bán sống bán chết lại là tà quân U Linh. Hắn giờ đây rất muốn chạy trốn nhưng nghi thức giữa chừng bị phá hỏng, ma lực tiêu hao hết muốn trốn cũng không còn cách nào.
- Xâm nhập giả, dám tùy tiện xông vào nơi này phá rối giấc ngủ của ta. Nếu không phải khí tức từ truyền nhân chu tước tỏa ra làm ta thức tỉnh thì giờ đây ngươi đã ô nhục thân xác của ta. Tội đáng chết ngàn lần.
- Con mẹ ngươi.Đừng có lãi nhãi bên lỗ tai tao, nếu không phải do con khốn kia phá rối thì ngươi làm quái gì đắc sính dương oai trước mặt ta. Đừng có hù dọa lão, nếu ngươi thật sự hùng mạnh như thế tại sao lúc đầu ta vào đây không ra đây giết ta mà đợi tới bây giờ. Ngươi chỉ là cái xác thối rữa bên trong còn sót lại duy nhất một tia ý thức mà thôi. Hừ hừ, muốn giết tao à, con mẹ tụi bây cùng chết hết đi.
Thành công gần như trước mắt lại bị vuột mất không những một mà đến hai lần, lại thêm sự khiêu khích của bạch hổ vương làm cho tà quân U Linh mất đi lý trí thường ngày. Bình thường gặp kẻ thù không chắc thắng hắn đều tính đường lui nhưng tình cảnh hiện tại, thân xác cháy ra tro, tâm huyết nhiều năm bị hủy, dị linh chiến đội lão khổ cực gầy dựng bao lâu trong chớp mắt đều thương tổn nặng nề. Lão nếu không phát điên mới là chuyện lạ.
- Ha ha ha ha, chết hết đi, đều theo ta xuống địa ngục đi, ha ha ha.
Tà quân U Linh lấy từ trong giới chỉ ra một viên quả cầu hình tròn, xung quanh chằng chịt mạch máu.
- Nếm thử đi, Siêu cấp bạo tạc đạn thần khí Chấn thiên lôi đặc chế của Hắc Ám thần môn, A Nhất cho ta tự bạo.
Tà quân U Linh bấm vào nút tròn ở giữa quả huyết cầu, thân thể lão cũng bắt đầu hút lấy hắc ám nguyên tố xung quanh đó tích tụ vào thân thể, A Nhất cũng theo mệnh lệnh của hắn dùng cốt tay đâm xuyên vào ngực bản thân mình bóp nát thần cấp ma hạch nhằm tự dẫn bạo.
Không khí theo ba nguồn năng lượng tỏa ra trở nên vặn vẹo, không khí giống như bị vật vô hình nén chặt lại đến ngộp thở. Ba nguồn sáng lóe mắt tỏa ra từ chấn thiên lôi, tà quân U Linh, A Nhất giống như mặt trời giữa trưa đang thiêu cháy vạn vật.
Lúc này, địa ngục tứ thần thú lao tới giữa cung điện, bọn chúng dùng thân thể ôm chặt ba tạc đạn này vào trong góc phòng. Thân thể chúng tỏa ra màu đỏ đậm giống như cái lồng giam bao trụ tất cả lại.
Không tiếng động nào vang lên, vụ nổ giống như bịt kín lại. Chỉ đơn thuần là một hồi chấn động truyền khắp năm kilomet xung quanh đó. Ma thú tất cả đều bị chấn động làm ngất xỉu, con nào yếu ớt đương trường phun huyết tử vong.
Yên tĩnh đến lạ lùng. Cánh rừng không một tiếng chim hót, không một ma thú gào rít chỉ đơn giản là yên ắng.
Không biết trải qua bao lâu, từ dưới hành lang sâu trong cung điện một đụn đất từ từ trồi lên. Là một thân ảnh của nhân loại, hắn lò mò đứng lên trong bóng tối, hai tay phủi phủi bụi đất bám trên thân thể.
- Shit, mém tí nữa là tiêu cái mạng nhỏ của lão tử. May là lão tử sáng suốt tìm một cái lỗ trốn xuống bằng không giờ đây đừng nói thịt băm ngay cả cọng lông cũng chẳng còn.
Đừng thắc mắc người này chính là ta. Từ lúc Thúy Vân nhảy ra đánh lén tà quân U Linh, ta đã tìm cách trốn đi. Hèn nhát? Đùa à! Cả hai người đẳng cấp cao hơn ta biết bao nhiêu lần cho dù có mấy chục người như ta nhảy ra cũng bị giết không còn một móng. Không nghe câu nói “trâu bò húc nhau, ruồi muỗi bị vạ” hay sao? Vả lại ta còn có nhiệm vụ quan trong hơn là phụ trợ khi cần thiết. Nếu lỡ như tà quân U Linh đánh bại công chúa Thúy Vân thì còn có ta sống sót chạy về báo cho triều đình đi giải cứu nàng. Cho dù nàng ta có chiến thắng đi chăng nữa cũng sẽ thương tích đầy mình, lúc ấy ta lại đảm nhiệm vai trò sơ cứu cấp cứu. Với nhiệm vụ cao cả như thế ta không thể để cho mình chết được. Sau vài phút trận chiến diễn ra ta đã từ trong bức tượng chạy ra hành lang. Ở bên ngoài ta triệu hoán Tiểu Hắc Huyết cùng hai phân thân của nó. Khi công chúa Thúy Vân sử dụng phượng hóa tứ trọng thì bên này ta cũng thú hóa Thạch thử vương. Ta ra lệnh cho bốn con thạch thử chạy vào lôi thân thể Nguyệt Nhi trọng thương ra ngoài. Sau khi tà quân U Linh dùng máu của nàng thiêu đốt thân thể thì hắn tàn nhẫn quăng nàng sang một bên. Tiểu Nguyệt lúc ấy khuôn mặt đã trắng dã, chỉ còn một tia hơi thở mong manh, may là viên đan khi nãy Thúy Vân công chúa đưa ta hiệu quả rất mạnh, ta mớm cho Tiểu Nguyệt xong người nàng ấm lên một chút, khuôn mặt cũng hơi ửng hồng.
Tay phải đào hầm trú bom, tay trái lo băng bó cho Nguyệt Nhi, hai mắt tiếp tục quan sát trận đấu. Ta đưa Nguyệt Nhi vào hầm trú bom vừa tạo, ẩn nấp thật kĩ để tránh nguy hiểm bất ngờ. Qủa y như rằng không bao lâu, bom nổ dồn dộp, khói lửa cứ từ trong ấy bắn ra bên ngoài. Ta mà không nhanh trí nhảy xuống hố thì mạng đã ô hô từ lâu.
Thúy Vân công chúa đánh ra tuyệt kích cuối cùng lăn ra ngất xỉu, ta đợi chờ thời cơ tà quân U Linh không chú ý lại triệu hoán đội quân thạch thử, sau đó cử ra bốn con thạch thử khỏe mạnh nhất chạy vào lôi Thúy Vân ra khỏi miền lửa đạn. Mang nàng ta vào hầm trú ẩn không được bao lâu thì bên trong truyền ra chấn động cực mạnh làm ta ngất xỉu đi. Không biết bao lâu tỉnh dậy thì thấy trong lòng là hai cụ thân thể ấm áp mềm mại. Ta cũng không có thời gian thưởng bướm ngắt hoa, thời gian giờ đây là vàng bạc. Ta đặt Thúy Vân công chúa và Tiểu Nguyệt sang một bên, tự mình trèo ra hầm trú ẩn quan sát tình hình bên trong cung điện. Hồi lâu không thấy động tĩnh, ta bạo gan triệu hoán vài con thạch thử đi vào thăm dò. Kết quả bọn thạch thử chít chít được vài cái liền chạy ra.
- Xem ra bên trong đã an toàn.
Ta tự thì thầm với mình, cũng theo đàn thạch thử cùng Tiểu Hắc Huyết đi vào trong. Vào tới nơi ta trợn tròn hai mắt nhìn khung cảnh điêu tàn, tan hoang bên trong cung điện. Nếu muốn miêu tả thì chỉ có thể nói rằng không còn vật gì là lành lặn bên trong.
Xa xa ở một góc phòng, bốn thi thể của địa ngục tứ thần nằm nghiêng ngả trên mặt đất. Chính giữa bọn chúng là cái hố sâu hoắm đen xì xì, chứng minh nơi này là trung tâm của vụ nổ khi nãy do tà quân U Linh gây ra. Ở góc đối diện bên kia là thi thể của một con bạch hổ cực lớn, lúc này đây bộ lông trắng tinh của nó đã bị khói bụi nhuộm đen lại, cả người đầy máu trong thật kinh khủng. Quan sát tình huống xung quanh một tí trên môi ta xuất hiện nụ cười dâm đãng hơn bình thuờng gấp mấy lần.
- Ha ha ha ha, vận khí tốt muốn tránh cũng không được mà. Đồ ăn đưa tới miệng thế này không ăn quả có lỗi với bản thân. Các ngươi cũng đừng trách, ta chỉ là muốn giữ gìn vệ sinh môi trường mà thôi. Các ngươi xem để xác các ngươi ở đây nổi sình thì rất thúi a. Lỡ các em nhỏ vào đây thì biết làm sao bây giờ. Ta đành thế các chú lao công thôi.
Tự biên tự diễn một hồi, ta đi tới gần địa ngục tứ thần thú thi thể. Nhắm hướng thi thể gần nhất xuất ra kĩ năng thôn ma phệ thần.
Thần thú đó nghen. Lúc trước một con hoàng kim boss đủ để ta tăng mấy chục điểm tiềm năng, lần này là thần thú mà đến những năm con, không muốn mạnh cũng khó. Tính sơ sơ một con năm mươi điểm tiềm năng, năm con hai trăm năm mươi điểm. Trời ơi, trong nháy mắt sức mạnh tăng vọt tương đương năm mươi cấp. Hiện giờ đứng đầu bảng cùng lắm cũng chỉ năm mươi cấp mà thôi, sau khi luyện hóa xong năm con này ta cũng sẽ như như hắn ta. Ngoài ra còn có thể chơi trả giả ngu thịt con cọp. Cấp hai mươi đồ sát bốn mươi, khà khà khà. Gamer, toàn là kinh nghiệm không đó nha. Trong lúc ta chảy nước miếng giọt ngắn giọt dài tự sướng thì hệ thống đề kì vang lên làm ta tức sặc máu.
Đing Đông – Người chơi Nhìn Cái Gì không thể thôn phệ ma thú trước mặt bởi vì đẳng cấp quá chênh lệch. Nếu miễn cưỡng thôn phệ sẽ dẫn tới ma tinh chịu không nổi tự bạo.
Hu hu hu hu. Điểm tiềm năng của ta, sức mạnh của ta. Trời ơi là trời, chuyện như vậy cũng có thể xảy ra sao. Tức chết ta mà. Sau khi thử thôn phệ bốn con thần thú đều nhận được cùng một đề kì làm ta chán nản tột cùng. Ngồi buồn bã một hồi ta đành đưa ra cách giải quyết khác
- Hấp không được tụi bây thì ta cũng lột da nuốt trọn tụi bây vào bụng. Điểm tiềm năng không có thì thay bằng năm loại thú hóa mới cũng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.