Chân Đế

Chương 108: Bái sư học nghệ ( Tam )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Thập nhị tà quân cùng tứ đại hắc ám kĩ sĩ chính là chủ chốt lực lượng của hắc ám thần môn. Nếu so địa vị thì bọn họ dưới hắc ám thánh nữ nhưng so quyền lực bọn họ có khi còn cao hơn thánh nữ. Đơn giản một lẽ, tất cả đệ tử có tiềm năng khi gia nhập giáo sẽ được tà quân hoặc hắc ám kị sĩ thu nhận làm đệ tử, sau đó đám đệ tử này tiếp tục thu nhận đệ tử truyền bá hắc ám kĩ năng xuống dưới, khếch trương quan đại giáo hội. Nên có thể nói rằng tất cả giáo chúng đều là đệ tử hoặc có liên quan đến mười sáu vị này.

Thánh nữ trên danh nghĩa là người đứng đầu giáo phái, người đại diện phát ngôn của thần, nhưng trên thực tế thần mấy chục năm nay chưa hề có thủ dụ nào cả, vả lại thánh nữ luôn ở trong thánh đường không được ra ngoài, tầm ảnh hưởng tự nhiên không cao bằng những tên này.

Bà lão bánh chiên hay còn gọi là Tà Quân Vạn Độc ánh mắt nhìn về nơi xa xăm kể lại

- Mười hai vị tà quân trong Hắc Ám thần môn gồm Hấp Huyết, Luyện Hồn, Nhiếp Phách, Cương Thi, Vô Cốt , Thần Y, Bách Linh, Tiếu Tử, Bác Bì, Trừu Cân, Dịch Cốt, Hóa Thi. Tứ đại hắc ám kị sĩ gồm Hắc Nguyệt, Liệt Hỏa Cốt Long, Ma Hóa và Ảnh. Ta được thần môn từ nhỏ bồi dưỡng, từ máu và huyết mà trưởng thành. Ta còn nhớ rất rõ trước khi thành tà quân, trong một trận chiến với quang minh giáo, ta bị thương rất nặng, cơ thể tàn tạ chỉ còn nửa cái mạng. Sau khi lành thương, ta bàng hoàng nhận ra vết thương tuy lành nhưng cảm nhận nguyên tố đã gần như mất sạch. Trong thần môn mất đi sức chiến đấu có nghĩa là gì tiểu tử ngươi có biết không.

Tà quân vạn độc cay đắng thả ra một chữ

- Tử.

Bà ta lúc này có chút buồn chán nói tiếp

- Vốn cứ tưởng đời ta kết thúc không nghi ngờ, sau đó may mắn được Tà Quân Thần Y thu làm đồ đệ. Nghe có vẻ quái đản phải không? Tại sao tà quân lại được danh xưng thần y. Qủa thật Thần Y tay nghề chữa bệnh đạt tới mức xuất thần nhập hóa, người bệnh chỉ cần còn một hơi thở hắn vẫn có cách cứu sống. Chỉ là tính tình lão ta rất quái đản, “Cứu một mạng bù một mạng” là phương châm hành y của lão. Muốn lão đó động thủ trừ phi ngươi phải giết người tối thân yêu nhất của mình, nếu không có thì xem như ngươi nợ lão một mạng. Một khi lão ra lệnh ngươi giết người nào, ngươi phải đi giết kẻ đó.

Ta quái dị hỏi

- Có phần vô lý. Đợi Thần Y chữa bệnh xong sau đó thất hứa cũng được mà, cần gì phải nghe lời.

- Hà hà, nếu đơn giản như thế lão sao xứng với hai chữ tà quân. Tiểu tử ngươi đừng quên thân phận của lão, một trong thập nhị tà quân. Trước giờ chỉ có lão đùa bỡn kẻ khác chứ không kẻ nào dàm đùa bỡn lão. Nếu là trước đây trong mười hai vị tà quân, lão ta có thể được xếp hàng thứ nhất. Đơn giản một điều làm người có ai lại tránh được bị thương, nhất là đối với giáo phái chúng ta bị người đời xem là tà giáo luôn tìm cách tiêu diệt. Mười một tà quân trong đó có ta ít nhất đều nợ lão một mạng. Chỉ cần lão muốn liền có thể ra lệnh chúng ta tự chém giết lẫn nhau để một mình hưởng lợi. Nói ra có lẽ ngươi không tin, trước khi ta gia nhập mười hai tà quân thì tên Tà Quân Vô Cốt trong trận chiến đó cũng bị quang minh giáo tập kích thương nặng, may mắn trốn về tới bản giáo nhờ vả Thần Y chữa trị. Thần Y đối với người cùng giáo luôn sẵn sàng cứu giúp, tất nhiên người đó phải tuân theo phương châm kia. Và khi Thần Y nhờ hắn giết một con thần thú đẳng cấp cao thì Vô Cốt lật lọng, hắn tự nhiên không muốn chết, thử sức với thần thú không chết cũng bị trọng thương, chẳng ai ngu đi làm. Thần Y bị từ chối, lão cũng không nài ép mà chỉ lẳng lặng quay về. Sáng hôm sau bang chúng phát hiện Vô Cốt tử vong trong chính phòng luyện công, khuôn mặt hắn vặn vẹo biến dạng, cả người chảy ra thứ nước màu đen hôi thối, trước lúc chết chắc có lẽ hắn đã phải chịu đựng nhiều thứ đáng sợ. Tuy mọi người không chỉ đích danh nhưng tất cả đều đoán được rằng đều do Thần Y làm. Tiếu Tử lên thay thế chức vị của Vô Cốt. Thế là từ đó nếu không phải bất đắc dĩ lắm chẳng có ai dám tới nhờ Thần Y cứu giúp, mà được cứu rồi hắn cũng rất ngoan ngoãn theo lệnh Thần Y đi giết người. Có lẽ tất cả đều tâm niệm rằng thà chết dưới tay kẻ thù còn ít đau đớn hơn bị Thần Y hại chết.

Ta nghe vậy trong lòng có chút khó tin, lẩm bẩm nói

- Có thật là lợi hại đến thế không?



- Vậy ngươi có muốn thử không. Ta tuy sa đọa tới mức thảm hại thế này, nhưng để cho ngươi ăn một chút đau khổ cũng không khó.

- Sư phụ tha con. Con chỉ nói bậy mà thôi.

- Khà khà, ta rời khỏi giáo rất lâu rồi, sát khí cũng giảm đi rất nhiều, giờ đây ta cũng không giết người bừa bãi đâu.

Mồ hôi lạnh. Xem ra ít chọc giận vị sư phụ tính khí thất thường này mới là chính đạo. Vạn Độc bà bà thấy ta yên phận, hài lòng gật đầu nói tiếp

- Sau sự kiện Vô Cốt chết thảm, ta càng cố gắng theo Thần Y học tập. Trong thần môn chỉ có lực lượng là thứ vĩnh viễn tin tưởng được. Thần Y hắn là lão hỗn đản, nhận ta làm đệ tử cũng chẳng tốt lành gì, ngoại trừ dạy ta kiến thức cơ bản ra thì cả ngày đem ta ra thử thuốc cho lão. Ăn độc dược, uống thuốc giải năm này qua năm khác làm cơ thể ta miễn dịch với độc, còn một điều tốt là máu trong người hóa thành chất kịch độc. Hừ, cuối cùng nhờ đọc một quyển cổ thư ta vô tình tự tạo ra một kĩ năng đặc biệt uy lực mười phần uy mãnh, cuối cùng thừa cơ hội Thần Y sơ ý ta hạ độc giết chết lão. Ha ha ha, lão già đó cứu người cả đời không ngờ chính bản thân lại cứu không được.

Vạn Độc bà bà chìm đắm trong quá khứ, cuồng tiếu liên hồi khiến ta không lạnh mà run, tiếp đó sắc mặt lại đổi trở thành u buồn uất ức. Không hổ hai chữ tà quân a. Người nào người nấy cũng toàn bệnh thần kinh. Ta bây giờ có chút hối hận không biết bái người này làm sư phụ là đúng hay sai.

- Ài, cuộc đời thay đổi thất thường. Trước kia ta giết Thần Y, khi sư diệt tổ thì đệ từ của ta, U Linh lại tái diễn. Hắn không có vạn độc chi thân giống ta nên không luyện được công pháp do ta sáng tạo nên xoay sang thèm khát bảo thư của Thần Y lưu lại. U Linh nhân lúc ta bế quan tu luyện hạ độc thủ khiến ta trọng thương suýt chết. Nếu không phải có bảo bối hộ thân thì hừ… ta đã chết không toàn thây. Ta trốn khỏi môn giáo, lưu lạc khắp dân gian, U Linh phái biết bao thuộc hạ truy tìm tung tích của ta, kết quả hắn không ngờ tới rằng ta lại trốn vào Thăng Long thành ẩn cư. Giới chỉ mà ngươi đang mang trước kia thuộc về ta, nó có tính năng rất kì quái là che giấu danh vọng không để bị phát hiện. Chỉ là tà quân bọn ta giết người chưa bao giờ cứu người nên làm gì có danh vọng mà giấu, nhưng giới chỉ này là một không gian giới chỉ khá tốt ta mới lưu lại sử dụng.

Che dấu danh vọng. Như thế hoàn toàn trái ngược với tội ác giới chỉ mà ta đang đeo. Khi nghe tới không gian giới chỉ, ta mừng muốn phát điên. Không gian giới chỉ tăng năm trăm khoảng trống hi hữu báu vật như thế ta được một cái đã mừng hết lớn, không ngờ hôm nay lại được thêm một chiếc khác.

Ta dâm đãng suy nghĩ về màu lam đầu lâu giới chỉ vừa đấu giá thành công. Đừng nói đây cũng là một không gian giới chỉ nữa nha. Nếu thế thì ta quả thật là người hạnh phúc nhất trên đời rồi.

- Đưa trả lại ta.

Câu tiếp theo của Vạn Độc bà bà mém nữa làm ta khóc thét.

- Không phải đâu sư phụ, cái này là của ta mà.

- Ngươi dám trả treo với ta sao. Cởi ra ngay, nếu không ta sẽ làm cho ngươi sống còn khổ hơn chết.



Ta nhăn nhó, cắn răng dùng sức kéo nó ra khỏi tay. Lần này đúng là tiền mất tật mang.

- Nhanh lên. Làm gì mà chậm chạp thế.

- Kéo không ra.

- Vậy cầm lấy nó mà chặt đi.

Vạn Độc bà bà rất tự nhiên thảy con deo chặt thịt xuống trước mặt ta.

- Không được. Chết cũng không cho chặt.

Ta ôm cứng bàn tay trong lòng, ánh mắt cương quyết chống đối. Đừng giỡn chứ, muốn ta chặt ngón thì giết ta đi. Đừng tưởng được ta kêu một tiếng sư phụ thì leo lên đầu của ta ngồi. Ta không biết bà lợi hại thế nào nhưng nơi này là Thăng Long thành, chỉ cần bà làm quá thì ta cho ngọc đá cùng tiêu.

Vạn Độc bà bà cảm nhận sát khí quanh thân ta nổi lên cũng không thể quá cưỡng ép. Dù sao thứ bà ta cần cũng không phải giới chỉ.

- Được rồi, ngươi muốn giữ nó cũng được. Coi như quà tặng gặp mặt đệ tử. Nhưng tất cả vật phẩm bên trong đều phải thuộc về ta.

Ta cười thầm, cuối cùng cũng chịu nhược bộ rồi sao. Vạn Độc bà bà mặc kệ khuôn mặt đê tiện của ta, bà đưa tay tới cạnh giới chỉ miệng lẩm nhẩm vài câu cổ ngữ, rất nhanh ta nghe tiếng đề kì từ hệ thống.

Đing đông – Chúc mừng người chơi Ngó Cái Chi thành công phá giải phong ấn, thu được danh vọng giới chỉ.

Danh vọng giới chỉ: thần khí, che dấu danh vọng của người sử dụng nó, ngoài ra danh vọng giới chỉ còn có tên gọi khác là không gian giới chỉ, có thể giúp trữ vật phẩm vào đó. Tội ác giới chỉ được tạo bằng những khoáng chất vô cùng hi hữu, tính chất đặc thù, không ai biết chủ nhân đầu tiên của tội ác giới chỉ là ai. Hiệu quả: hành trang gia 500 không gian trữ vật, không gia tăng sức nặng. Đã nhận chủ, không thể bán, không thể giao dịch, không thể rớt.

Ta liếc sơ qua thuộc tính của danh vọng giới chỉ, không khác lắm so với tội ác giới chỉ. Tiếp theo ta mở bảng không gian giới chỉ ra xem xét đồ vật bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook