Chân Đế

Chương 137: Chạm trán ma tộc ( Tứ )

Zai Nguyễn

11/01/2014

- Hôi chết người rồi.

Hấp Diêm Qủy, A Nứng cùng Chảy Máu Mũi đồng thanh hô lớn. Ba người phụ nữ thì chỉ đứng đằng xa bịt chặt mũi lại không dám đến gần đám khói đen. Đã Liệt Còn Khuyết và Tâm Đao thuộc dạng người trầm lắng, hai người chỉ nhíu mày một tí sau đó đã trở lại bình tĩnh.

- Thanh ca, chúng ta thật sự phải đi vào nơi này sao.

Thanh Tuyền bịt mũi đến nỗi đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn cố gắng nói. Ta gật đầu bảo

- Đành chịu thôi. Ác ma thú mạnh đều nằm sâu bên trong, phải đi vào mới được.

Phương Nhi lúc này móc ra vài viên dược phân phát cho mọi người rồi bảo

- Đem viên dược này ngậm trong miệng trong nửa giờ khứu giác sẽ bị tê liệt và không cảm thấy mùi hôi nữa.

- Cảm ơn đại tỷ, chúng em sẽ không khách sáo.

- Anh sao không lấy.

Ta nhếch môi tà dị trả lời

- Không cần.

Phương Nhi khó hiểu hỏi

- Không cần? Tại sao.



- Hi hi, bởi vì đối với anh mùi này không hề hôi.

- A, tự ngược cuồng. Đại ca quả thật nhân trung chi long, đệ cứ tưởng tự ngược cuồng chỉ có trong truyền thuyết không ngờ bây giờ mới thấy tận mắt.

- Cái gì mà tự ngược cuồng.

Ta buồn bực mắng to

- Do kĩ năng của ta hơi đặc biệt nên ác ma khí đối với ta không hôi mà ngược lại rất thơm nữa.

Ta khoa trương hít một đám khói dày vào bụng trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Do có kinh nghiệm lần trước cùng Tiểu Ly nên giờ đây ta rất dễ dàng dẫn mọi người vào thám hiểm.

- Thôi được rồi chúng ta vào thôi. Mọi người phải cẩn thận, ác ma thú bên trong rất khó xơi, mọi người không được xem thường.

Ta vừa nói vừa đổi vũ khí từ cung tiễn sang trủy thủ. Hang động diện tích hạn chế những binh khí to lớn cự đao hay trường thương, trủy thủ vẫn là lựa chọn tốt nhất. Dẫu sao kĩ năng của ta cho dù dùng vũ khí nào cũng đều phát huy hết uy lực. Chảy Máu Mũi cùng Lãnh Thanh Thu sử dụng phổ thông kiếm, Hấp Diêm Qủy sử dụng lang nha bổng, mặc dù nơi này chật hẹp nhưng hắn nhất quyết không chịu đổi lại vũ khí còn nói cái gì nam nhân phải sử dụng trọng hình vũ khí mới thể hiện mỹ lực. Đã Tàn Còn Khuyết vốn sử dụng trường thương lúc này đổi qua song kiếm, Tâm Đao tất nhiên là dùng đao giết địch rồi. Thanh Tuyền sử dụng cung tiển ểm trợ phía sau. Ta và Phương Nhi có cấp độ cao nhất nên đi phía trước chặn đánh ma thú tấn công. Bọn Chảy Máu Mũi thì nhiệm vụ nhẹ nhàng hơn nhiều, ác ma thú nào lọt lưới đem nó đánh hội đồng. Ma quật này ác ma thú đẳng cấp cũng không cao nên mọi việc diễn ra khá dễ dàng. Chúng ta đi sâu vào bên trong, trên đường đi đẳng cấp của mọi người rất nhanh đều tăng lên hai mươi ba khiến cả đám cười tít cả mắt. Từ lúc vào trò chơi tới bây giờ chỉ có ba ngày (tương đương ba tiếng đời thực) thế mà đã lên hơn hai mươi cấp. Nếu luyện bình thường không mất hai mươi tới ba mươi ngày đừng mong có thành tựu như bây giờ. Tính ra bọn họ đụng phải phúc tinh là ta đây. Đẳng cấp cao, rành rẽ mọi khu vực xung quanh tân thủ thôn, lại còn vô tình phát hiện ma quật thiên đường luyện cấp nữa chứ.

- Mọi người có nghe gì không?

Ta bỗng dừng bước hướng phía sau hỏi

- Nghe gì?

Phương Nhi ánh mắt nghi hoặc nhìn ta

- Ta nghe hình như có tiếng gì đó lạ lắm. Nhưng không phải của ác ma thú.



A Nứng cười bảo

- Có lẽ nhóm mạo hiển giả khác đang luyện cấp ở đây cũng không chừng.

Ta lắc đầu phủ định

- Không thể nào. Từ lúc vào ma quật trên đường ta quan sát kĩ không hề có xác ma thú khác. Hệ thống nâng cấp đã thêm quy định xác chết phải sau hai mươi bốn tiếng mới biến mất. Mà hiện giờ vị trí chúng ta cách tiếng động đã không còn xa nữa, khoảng chừng ba bốn trăm mét mà thôi không lý nào không thấy xác nào cả.

Do thời gian dài bị săn đuổi ta đã thu mình vào vỏ ốc, tính cảnh giác tăng cao, đặc biệt là đối với nhân loại gamer lẫn nguyên trụ dân đều có tính bài xích. Thật ra hiện tại ngoại trừ Thanh Tuyền cùng Phương Nhi ra những người khác ta cũng không tin tưởng họ cho lắm. Vấn đề không phải nhân phẩm họ có vấn đề mà nguyên nhân ở ta. Ta sợ, phải, ta sợ những người xưng huynh gọi đệ sẽ phản bội, nói trắng ra ta không chịu được cảm giác mất mác và ta không thể để bọn họ đoạt những thứ hiện có trong tay. Có lẽ mọi người bảo ta là kẻ ích kỷ, nhưng sống trên đời mất nhiều hơn được. Đau khổ nhiều hơn hạnh phúc. Phải trải qua mới biết được đau có tư vị gì. Gia đình bị những thứ gọi là bạn bè hại lâm vào cảnh túng quẫn, khiến cho đứa em gái đáng thương ngay cả tiền trị bệnh cũng không có, chỉ vì lợi ích bọn chúng không ngần ngại hãm hại những người lương thiện trong đó có ta. Trước khi quen Đức, Tiến ta thật sự cô độc. Khi gia đình còn giàu sang bạn bè bao bọc xung quanh không thiếu, nhưng khi gia cảnh sa sút cái thứ gọi là bạn thân lẩn tránh như thể ta bị bệnh cùi hủi. Thời gian đó ta thật sự suy sụp, tính cảnh vốn hào sảng hiền hòa dần dần bị vặn vẹo biến dị trở thành lãnh cảm, sợ hải kẻ khác sẽ hại mình. Ta nhìn phụ mẫu bươn trải kiếm sống bản thân lại không cách nào giúp ích việc gì, ta đâm ra hận bản thân hận đám người tham lam ích kỷ kia nhưng lại sợ bọn họ tới hại gia đình lần nữa. Ta phải bảo vệ người thân xung quanh ta bằng mọi giá cho dù có phải phản bội tất cả kẻ khác cũng không sao. Thế nên đối với những bằng hữu mới quen mặc dù không hãm hại bọn họ nhưng tâm lý đề phòng vẫn có.

Trừ phi bọn họ vượt qua thử thách ta đặt ra thì ta mới toàn tâm toàn ý đối xư với họ giống như đối với Đức, Tiến. Vả lại sau sự kiện Lâm gia tính cảnh giác của ta càng tăng cao. Nghĩ đến Lâm gia rượt đuổi mấy tháng trời đến nhà cũng không được về ta chợt nổi tính trẻ con xoay sang Phương Nhi bẹo má nàng đến đỏ ửng mới buông ra, tâm lý thầm thỏa mãn, cho nàng lần sau còn dám đuổi giết ta nữa không. Phương Nhi bị tập kích bất ngờ chẳng hiểu trăng sao gì cả đã bị bẹo má, tuy nhiên nàng không phản kháng lại mà chỉ dùng ánh mắt ủy khuất nhìn ta. Phụ nữ khi yêu tính cách quả thật biến đổi rất lớn a, bình thường nam nhân dám làm vậy với Phương Nhi đảm bảo xương trên người hắn gãy hết sáu mươi phầm trăm rồi.

Ta cười cười vuốt đầu nàng xoa dịu cơn tức.

- Mọi người lùi lại một đoạn, để ta và Phương Nhi đi trước. Nếu có gì bất thường lập tức rút lui.

Ta thầm triệu hồi ra vài con tật phong thạch thử trốn sau đám ác ma khí dày đặc để cho thăm dò trước.

Ba con tật phong thử vừa xuất hiện rất nhanh nhận mệnh chạy nhanh về phía trước. Không biết có phải từ khi bản thân hóa thành ác ma thú rồi thì ma thú môn triệu hồi ra sức đề kháng với ác ma khí cũng tăng lên đáng kể. Trong thời gian dài tiếp xúc với ác ma khí chúng không hề có dấu hiệu ma hóa.

Và còn một điều nữa là ác ma tinh hấp thu ác ma khí hình như không có hạn chế. Từ lúc vào ma quật ta sử dụng tinh hoa tụ đỉnh, tới bây giờ ác ma tinh đã tích trữ được hơn 3260/3260 điểm và không ngừng thăng trưởng. Thế nhưng ác ma tinh tới bây giờ ta vẫn không chủ động điều khiển được nó. Nó chỉ tự động xuất hiện khi ta sử dụng các kĩ năng của ác ma mà thôi. Có lẽ ác ma khí là một dạng khác của ma pháp lực cũng không chừng. Sau nhiều lần thử nghiệm thất bại ta đành để mặc nó muốn làm gì thì làm, miễn ác ma tinh không làm phiền những ma tinh còn lại là được.

Bỗng nhiên lúc này ta mất liên lạc với đám thạch phong thử vừa mới triệu hồi. Việc này càng khiến ta chắn chắc phía trước có vấn đề. Cho dù không phải nhân loại thì cũng tồn tại ác ma thú cực mạnh, có thể trong nháy mắt tiêu diệt hết tật phong thử của ta chẳng thể nào là hạng yếu kém được.

Ta ngưng trọng vận chuyển chân khí phòng ngừa bất trắc. Thật ra chân khí không thể nào sử dụng được trong Chân Đế, bởi vì thân thể hiện tại chỉ là một đám số liệu mà thôi, lý do ta dùng chân khí chính là muốn bộ não trở nên nhạy bén, linh hoạt hơn. Người chơi Chân Đế nếu tinh thần lực, giác quan cao hơn bình thường sẽ rất có lợi thế, ví dụ khi đánh boss có thế di chuyển thân thể né tránh đòn tấn công, lúc tấn công nhằ vào điểm yếu của kẻ thù. Chỉ là lúc trước ta không hề biết việc này, hậu quả của những game truyền thống để lại quá nặng thế nên khi luyện cấp ta vẫn đứng yên một chỗ đánh nhau. Chỉ là dạo trước khi đi chung với Tiểu Ly vào ma quật giải thoát Tiêu Dao Tử ta mới phát hiện một điều rằng ngoại trừ sức lực, thể lực, trí lực, mẫn lực bốn mục tiềm năng cơ bản, may mắn, mị lực hai mục tiềm năng đặc biệt ra thì còn vài mục tiềm năng khác dấu đi, hoặc nói chính xác là không được thiết kế. Ví dụ như ở các game thường mẫn lực bao gồm tốc độ, né tránh và chuẩn xác, nhưng trong Chân Đế mẫn lực chỉ đơn thuần là tốc độ mà thôi. Người chơi phải tự mình sử dụng tốc độ sao cho phát huy tối đa khả năng. Cho dù ngươi tốc độ nhanh như gió mà khi đánh nhau è ặt đứng một chỗ vẫn bị đập chết như thường. Bên cạnh đó, chuẩn xác độ là thứ phải tự mình rèn luyện, trò chơi chỉ trợ giúp một phần rất nhỏ mà thôi. Khi đánh nhau đặc biệt là hai chức nghiệp ma pháp sư cùng cung tiễn thủ, nếu ngươi bắt trượt mục tiêu ngoài bán kính ba mét thì đòn công kích được tính là hụt. Trong ba mét thì hệ thống sẽ kéo đòn công kích về đối thủ. Tất nhiên khi chuẩn xác đanh trúng kẻ thù chức năng này không có kích hoạt. Và nếu đòn tấn công trúng vào điểm yếu sẽ xuất hiện bạo kích. Đó là lý do tại sao trước kia Tiểu Ly sát quái tần suất bạo kích tăng cao như vậy. Nhưng để tránh người chơi lạm dụng điều này luyện cấp nhanh hệ thống lại sắp đặt điểm yếu trên từng ma thú là tùy ý, cho dù hai con ma thú cùng một loại, cùng một cấp độ, cùng một bãi luyện cấp thì điểm yếu vẫn khác nhau. Tuy nhiên việc này cũng không hẳn vô ích, trong lúc đánh boss tìm được điểm yếu của nó rồi tập trung tấn công vào giết boss dễ dàng hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook