Chân Đế

Chương 187: Đại chiến và thu phục tiên thú ( Tam )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Mà muốn lấy được bổn mạng linh hồn phải đạt được ba điều kiện. Điều kiện thứ nhất chính là kẻ thu bổn mạng linh hồn phải là nguyên trụ dân, hay gọi NPC cũng được, điều kiện thứ hai ma thú đó phải sinh ra trí tuệ nhất định, điều kiện cuối cùng ma thú phải tự nguyện dâng ra bổn mạng linh hồn. Khế ép buộc ma thú biến thành sủng vật, trở về cấp một, không thể hoạt động quá xa chủ nhân của nó. Bổn mạng linh hồn điều kiện cực kì hà khắc nhưng lợi ích cũng không nhỏ. Ma thú bị thu bổn mạng linh hồn cấp độ không giảm, lại tùy ý hoạt động không bị hạn chế của cự ly.

Điều này không được lưu truyền rộng rãi trong gamer, cho dù biết cũng chẳng thực hiện được. Ta cảm giác cái tên Thanh Ảnh này chính là super bug. Thân là NPC mà sở hữu kí ức của gamer, có thể dùng những quyền lợi của NPC gầy dựng thế lực cho gamer, thực lực không cần bàn tới, nếu phải đánh nhau với hắn ta cũng không nắm chắc sẽ chiến thắng,. Thanh Ảnh sở hữu toàn bộ kĩ năng của ta lại còn có huyết thống Thao Thiết, những kĩ năng chỉ có Thao Thiết mới có thể sử dụng. Ví dụ long vương khí kia. Tuy nhiên ta cũng không ghen tỵ với hắn làm gì, lý do ư? Ngay cả bản thân của mình không tin tưởng thì còn tin ai. Hắn là ta, có thể coi như một người anh em song sinh của ta. Ta luôn mong có đứa em trai, mặc dù tính của hắn quái một tí nhưng giữa chúng ta có mối liên hệ so với anh em song sinh còn chắc hơn.

Hoàng ưng cũng chịu quy phục, chỉ có hắc hùng cứng đầu không khuất phục. Rốt cuộc Thanh Ảnh hóa thành bản thể đem hắn nuốt trọng vào bụng trước mặt đám ma thú. Hoàng ưng, bạch lang dùng chi trước của mình làm động tác vuốt mồ hôi hột, mặc dù chúng không có mồ hôi. Bụng thì thầm nghĩ bản thân lựa chọn thuần phục là đúng. Ma thú có thể hóa thanh nhân loại, chính là yêu cấp trong truyền thuyết, theo một vị yêu thú coi như là phúc phận của mình rồi. Bảy con hoàng kim thú không cần nói, Thanh Ảnh trong hình dáng bản thể chỉ liếc nhìn chúng lập tức bảy con ngao ngao tru lên, thân thể cúi thấp đến mức không thể thấp hơn nữa bày tỏ thần phục.

Thanh Ảnh trở lại hình dáng nhân loại trước mặt ta, lạnh lùng nói

-May mắn lần này ngươi triệu hồi ta tới, nếu không gặp ngươi gặp nguy hiểm rồi.

-Nguy hiểm? tại sao?

-Tại sao ư? Ngươi sẽ biết ngay thôi.

Thanh Ảnh vừa dứt lời liền quỵ xuống đất, đôi mắt nhắm nghiền, chứng tỏ hắn đã bất tỉnh. Ta tính đi tới đỡ Thanh Ảnh dậy thì cơ thể nặng trịch, đôi mắt mờ dần, cuối cùng mất đi ý thức.

Không biết trải qua bao lâu, khi ta tỉnh dậy thì phát hiện mình đang nằm trong sơn động. Nằm kế bên là Tiểu Bạch, Tiểu Hắc Huyết, Tiểu Cửu. Ta nằm dựa lưng vào Tiểu Hắc Huyết, Tiểu Cửu nằm trên lưng nó, Tiểu Bạch cuộn tròn trong lòng ta. Ba đứa thu nhỏ thân thể mới có thể đi vào hang động này được. Ta đang nghi hoặc thì từ ngoài sơn động đi vào một con bạch lang.

-Chủ nhân đã tỉnh. Mời ngài ăn một tí.

Bạch lang thả xuống trước mặt ta một con thỏ. Xem ra nó vừa đi ra ngoài săn mồi. Ta đem con thỏ đưa tới trước mặt nó, uyển chuyển từ chối

-Ta còn chưa đói, ngươi ăn đi.

Bạch lang khom đầu tạ ơn, cúi xuống xé con thỏ ra nhiều mảnh bắt đầu nhai nuốt



-Này bạch lang, tên kia đâu rồi.

Bạch lang ngẩng đầu, miệng vẫn còn dính đầy máu trả lời

-Ý ngài nói là long vương đại nhân sao? Long vương đại nhân cùng chủ nhân đã bất tỉnh mười ngày, long vương đại nhân tỉnh trước ngài khoảng một tiếng, ngài ấy đã rời đi bảo ta chuyển lời với ngài rằng long vương đại nhân về trước tiếp tục công việc. Hoàng ưng cũng theo đi theo đại nhân. Nếu ngài muốn gặp đại nhân thì hãy về trước một chuyến.

-Như vậy à, thôi cũng không sao.

Ta nhìn về phía bạch lang trước mặt. Thật không thể tin được mười ngày trước ta một mình đại chiến ba con tiên thú, bảy con hoàng kim thú. Lúc đó chẳng biết đầu bị vô nước hay sao ấy. Chuyện điên rồ như vậy cũng làm được. Giờ nghĩ lại thôi cũng đủ lạnh cả người. Tiên thú a, trước kia tinh anh hoàng gia mỹ nữ đoàn toàn bộ xuất động đều bị Tiểu Cửu đánh cho bầm dập. Điên thật là điên. Ta tự vỗ đầu mình một cái rõ đau coi như tự trừng phạt. Nói thật lòng ta thích thú vật hơn con người, ít ra thú vật khi nhận chủ chúng thành thật đối xử với mình, không như con người ngoài miệng ngọt ngào trong lòng bồ dao găm. Ta càng nhìn bạch lang càng thích. Không hiểu tại sao đối với tộc mèo và chó ta đặc biệt có cảm tình. Ta vươn tay xoa xoa đầu bạch lang như thể cún con nuôi trong nhà. Bạch lang không dám phản kháng, mặc dù ánh mặt nó có chút hờn dỗi, bản thân nó cũng là cấp tiên thú thế mà bị đối xử như cún con. Tay ta thuần thục gãi vào chỗ mẫn cảm dưới cổ nó, bạch lang miệng rên ư ử đầy vẻ hưởng thụ. Lang cũng thuộc họ nhà cẩu, ta không tin không trị được ngươi. Bạch lang cuối cùng tựa đầu vào đùi ta, mặc ta gãi, đuôi nó vẫy vẫy tỏ vẻ thích ý.

Nếu thấy cảnh này ai dám nói nó là tiên thú đây. Không riêng bạch lang, xung quanh ta một con cửu cấp ma thú, hai con thần thú khác. Đội hình này cũng đủ làm kẻ khác giật mình.

Có kẻ nói tiên thú lợi hại như vậy, làm sao dễ thuần phục như vậy. Điều này không trách được a. Ta sinh ra dường như là khắc tinh của ma thú. Kĩ năng, thân thế, huyết thống không có thứ nào không làm ma thú khiếp sợ. Phương thức chiến đấu của ta đối với ma thú khác gamer khác. Gamer bình thường dùng võ lực trấn áp, đánh cho chúng chết đi. Còn ta là thuần phục. Cũng giống như việc đập phá một căn nhà vậy thôi. Kẻ khác dùng búa, xẻng đập phá từ ngoài vào trong vô cùng khó khăn, mệt nhọc. Còn ta cầm gói thuốc nổ đặt ngay chỗ nhược của căn nhà rồi bùm một cái, căn nhà đổ xuống không hề tốn sức tí nào. Nhưng cái quan trọng chính là làm sao ngươi có được gói thuốc nổ đó và biết đặt ở đâu mà thôi.

-Được rồi, từ này ngươi đi theo ta. Để ta cho ngươi cái tên mới được. Thật đáng tiếc tên Tiểu Bạch đã xài rồi, không dùng lại nữa. Thôi thì gọi ngươi là Tiểu Cường đi.

Bạch lang hoảng hốt lắc đầu ngoay ngoạy tỏ vẻ không chịu. Ta gãi đầu

-Tiểu Cường giống tên gián quá. Đặt cho tiên thú quả hơi khó nghe. Ngươi hay vẫy vẫy cái đuôi, vậy gọi ngươi là Tiểu Hỉ đi, hoàng ưng thì gọi là Tiểu Hoàng. Cũng không được a, Tiểu Hoàng giống tên chó quá, đặt cho ưng không hợp lắm. Ưng thì bay trên trời, Tiểu Thiên là hợp nhất.

Ta sờ sờ đầu bạch lang cười nói

-Sao này gọi ngươi là Tiểu Hỉ được không?

-Tạ chủ nhân ban tên.



-Được rồi, ta không giống tên cứng như cục gạch, lạnh như cục đá kia. Ta cũng không thích xem như ngươi thuộc hạ, ta thích ngươi làm sủng vật của ta hơn. Hắc hắc, người ta thường nói sắc lang, nhưng mấy ai biết lang là loài đẹp vô cùng. So với hồ ly một chín một mười a. Ta thích nhất lang và hồ ly. Hắc hắc, Tiểu Hỉ ngon, lại đây cho ta ôm cái nào.

Tiểu Hỉ thấy ta biểu hiện như con nít đòi quà làm nó có chút không chấp nhận được. Đây là kẻ mười hôm trước tay trần đánh bại ba con tiên thú thật sao. Nói ra cũng không ai tin a. Tính trẻ con nổi lên, ta cũng mặc kệ ôm chặt lấy Tiểu Hỉ, cạ đầu vào má nó, cảm nhận cái nóng từ lông truyền tới. Cảm giác này rất đã a.

Tiểu Bạch, Tiểu Hắc Huyết cùng Tiểu Cửu chẳng biết tỉnh dậy khi nào. Thấy ta thân mật với Tiểu Hỉ, chúng nó ghen tỵ liền nhảy xổ vào người ta. Tiểu Cửu cùng Tiểu Bạch còn đở, thân hình tụi nó rút nhỏ không sao. Nhưng Tiểu Hắc Huyết cho dù rút nhỏ vẫn rất nặng à. Mập như heo không phải là câu nói suông. Ta đùa giỡn cùng bốn con thú hồi lâu mới chịu dừng lại.

Ta ngồi dựa lưng vảo Tiểu Hắc Huyết, Tiểu Cửu nằm trên lưng Tiểu Hắc Huyết, Tiểu Bạch nằm trong lòng ta, Tiểu Hỉ cũng quen với việc bị ta sờ soạn. Dù sao đã giao ra bổn mạng linh hồn không khác gì đã nhận chủ, may mắn gặp người chủ tốt, đi theo cũng không sao cả.

Ta mở bảng nhân vật ra thì giật mình phát hiện mỗi hạng mục điểm tiềm năng đều tăng năm mươi điểm. Kháng các hệ ma pháp tăng 3% mãi mãi. Đẳng cấp thì từ 52 nhảy một hơn lên 55. Ta hít một hơi lạnh cố trấn định tinh thần. Nguyên nhân tăng điểm tiềm năng ta biết liên quan tới việc chân khí ta tu luyện phong nha kinh xuất hiện trong Chân Đế, nhưng lý do tại sao nó xuất hiện thì ta cũng không biết được.

Ta tiếp tục mở bảng kĩ năng nhìn sơ, lập tức miệng há hốc không ngậm lại được.

-Không thể nào a. Nghịch thiên đến như vậy sao. Toàn bộ kĩ năng toàn bộ tăng lên mức cao cấp. Kĩ năng trên mức cao cấp thì tăng một bậc. Ta không nằm mơ chứ.

Ta dụi mắt vài lần nhìn kĩ xác định mình không nằm mơ. Ta kéo dọc xuống cuối bảng thì nhìn thấy không biết lúc nào xuất hiện thêm ba kĩ năng. Một kĩ năng công pháp vô danh, và một kĩ năng [Bạo Linh Ma Yêu Thể] . Tay ta vừa điểm vào công pháp thì nghe hệ thống vang tiếng

-Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì là người đầu tiên sáng tạo công pháp. Đặc biệt thưởng cho danh vọng 100000 điểm, danh hiệu: Tông sư đệ nhất nhân.

-Đinh Đông – Mời người chơi mệnh danh cho công pháp.

-[Phong Nha Chân Kinh].

-Đinh Đông – Mệnh danh thành công. Xin hỏi người chơi Nhìn Cái Gì Phong Nha Kinh là do ngài tự sáng tạo ra hay học từ thế giới hiện thực. Nếu do ngài học được từ hiện thực, có thể sao chép một bản đem vào trò chơi. Hệ thống sẽ ban thưởng.

Ta nghe hệ thống hỏi vậy liền nhíu mày. Đây chỉ là trò chơi, lý do gì hỏi như vậy. Cho dù công pháp là thật thì nói cho hệ thống nó hiểu được sao. Hoặc giả dụ, không có nói thành có thì nó biết là thật hay giả ư. Nghe đến trọng thưởng, đối với kẻ tham lam cho dù không có cũng sẽ nói là có.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook