Chân Đế

Chương 73: Nhộng hóa bướm ( Tam )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Đức góp ý

- Giờ làm cái giấy xin xuất viện, qua nhà tao lựa vài cái áo hiệu, mặc vào đảm bảo có chúa mới biết mày không phải thiếu gia của một tập đoàn nào đó. Để xem nào, chắc cỡ người mày bằng tao, kiểu tóc cũng cần chỉnh sửa một tí, mày chắc mặc vest dạ hội là đạt nhất. Lâu lâu diện một chút để người khác không khinh thường ba anh em tụi mình.

- Vậy tao không khách sáo à nha.

- Anh em mà khách sáo làm gì. Chỉ là vào tiệc của ai nấy ăn riêng đừng phá “mồi” nhau là được. Hì hì, anh em là anh em nhưng chỉ khi không dòm ngó bạn gái của nhau thôi.

Tiến xỉa xói

- Mày đừng lo, tao vào đó chỉ đứng kế bên nhìn thôi à. Nói chơi nãy giờ thôi chứ gái đại gia tao chiều không nổi đâu. Để chừng nào đổi đời rồi tính tiếp.

Ta cùng hai đứa đi tới phòng, làm thủ tục xuất viện. Sau đó đi qua phòng phục hồi thăm mẹ cùng Thanh Tuyền. Biết được em gái tuy còn hôn mê nhưng tình trạng đã ổn định ta mới yên tâm rời khỏi. Ra khỏi bệnh viện thì trời cũng đã khuya khoảng tám giờ tối. Ta gọi điện báo cho cha một tiếng, rồi cả nhóm nhảy lên xe vọt thẳng tới nhà thằng Đức. Tối mai sáu giờ bữa tiệc bắt đầu, Tiến và Đức muốn tuốt lại ta cho đàng hoàng ra. Tụi nó nói nhiều thứ cần phải chuẩn bị lắm. Ta thì vấn đề này dốt đặc cán mai, trước giờ có tỉa tót gì đâu mà biết. Quần áo chỉ đơn giản áo sơ mi trắng, quần dài, đầu đội nón vải cứ vậy mà làm tới. Nhưng bây giờ mấy cái bộ đồ cũ đã không còn vừa người ta nữa rồi. Ta dự tính mượn vài bộ đồ của cha mặc đỡ, rồi kiếm việc làm thêm tới cuối tháng mới đi sắm đồ mới.

Nhưng không biết có phải ứng với câu vận may dồn dập hay không? Về tới nhà coi lấy điện thoại lên coi, ta thấy được tin nhắn do công ty Tuyệt Đỉnh gửi tới cách đây vài hôm. Nội dung đơn giản về việc mấy tuần trước ta thông báo về việc có bug trong Chân Đế. Sau khi thông qua xác nhận, công ty Tuyệt Đỉnh quyết đỉnh thưởng cho ta một trăm triệu coi như tiền công phát hiện bug , trừ đi thuế thì còn lại khoảng chín mươi triệu. Số tiền đã được gửi tới tài khoản của ta, thích thì lúc nào cũng có thể rút ra được. Qủa nhiên không hổ danh công ty liên quốc gia a, vẫy tay một cái là tặng liền một trăm triệu gần hơn hai năm tiền lương của gia đình ta nữa. Với số tiền từ trên trời rơi xuống này ta quả thật mừng rơn cả người. Trích sáu mươi triệu để riêng, đợi cơ hội thích hợp ta sẽ đưa cho cha mẹ lấy vốn làm ăn. Mười triệu thì mua một cái đầu khôi tặng riêng cho Thanh Tuyền, ba mươi triệu còn lại tất nhiên là để cho ta ăn chơi xả láng rồi. Có tiền không xài mới đúng là kẻ ngu, ta tuy hiện giờ khố rách áo ôm, nhưng trước kia nói ra cũng thuộc hàng gia đình khá giả, tiền tiêu vặt rủng rỉnh túi, lâu quá rồi ta cũng muốn thử lại cảm giác có tiền là như thế nào.

Thằng Đức và Tiến nghe việc ta làm sao lừa gạt công ty Tuyệt Đỉnh lãnh một trăm triệu, lần thứ ba trong ngày thằng Đức có cảm giác muốn tự vận, còn Tiến thì trố mắt nhìn ta , hồi lâu sau mới phun ra được một câu:”tao bội phục mày rồi”.

Ba thằng đi lòng vòng thành phố, về tới biệt thự thằng Đức cũng đã hơn mười một giờ khuya. Ta dự tính đăng nhập vào Chân Đế để cày một tí thì mới biết công ty Tuyệt Đỉnh đang trong quá trình nâng cấp Chân Đế trong vòng hai ngày thứ bảy, chủ nhật. Không vào Chân Đế được nên ba thằng kiếm vài game offline đối kháng chơi đỡ ghiền. Thằng Tiến thì ngồi kế bên tóm tắt tình hình trong Chân Đế tuần qua.

Có lẽ các đại bang phái biết được chính xác ngày nâng cấp máy chủ nên trong tuần qua bọn họ ra sức chiêu mộ thành viên mới cũng như diễn tập dàn trận, luyện đội hình tấn công, mua sắm thêm nhiều trang thiết bị công thành, vũ khí, lương thực v.v… làm cho giá các loại vũ khí nhảy vọt. Ta thì chắt lưỡi đáng tiếc, lỡ mất cơ hội kiếm kim tệ. Ngoài ra sức nóng của thần thú bạch hổ cũng không thua kém bao nhiêu. Mọi gamer đổ xô đi tìm kiếm thần thú làm cho những người chơi có sủng vật thuộc họ mèo khổ không thể tả nổi. Vừa triệu hoán sủng vật ra chưa được bao lâu thì bị hơn mấy chục người nhào vào đánh hội đồng cướp mất sủng vật. May là ta nhập viện nếu không chắc cũng chung hoàn cảnh với những kẻ tội nghiệp này mất rồi. Nhân phẩm quyết định vận mệnh a.

Công ty Tuyệt Đỉnh phát ra bảng thông báo chính thức những mục sẽ nâng cấp trong lần này. Trọng điểm bao gồm bang phái chiến, thôn trưởng lệnh bài, gia tộc lệnh bài, hệ thống hoán đổi tiền tệ cùng chức năng đáng mong chờ nhất tăng độ chân thật lên 100% khi quan hệ tình dục với người khác phái trong Chân Đế giữa gamer với gamer và gamer với NPC.

Bang phái chiến nói đơn giản là đánh nhau với bang khác nhằm cướp đoạt tài nguyên lẫn nhau và triệt phá bang phái người khác. Nhưng điều gây sốt lại không phải bang phái chiến mà là thôn trưởng lệnh bài và gia tộc lệnh bài. Vốn bang phái cho dù lớn mạnh cỡ nào đi chẳng nữa vẫn thuộc quyền quản lý của triều đình, bọn họ không thật sự có lãnh địa riêng để phát triển bang phái của mình. Hằng năm còn phải đóng đủ thứ thuế cho triều đình. Nhưng thôn trưởng lệnh bài lại khác, ai cầm lệnh bài này sẽ được sở hữu một thôn làng. Người sở hữu lệnh bài chính là trưởng thôn, có thể tùy ý đặt ra thuế má, dân làng phải cống nộp kim tệ cho hắn, kẻ đó trích một phần đóng cho triều đình, phần còn lại sử dụng tùy thích. Có thể coi như là một tiểu vương quốc trong vương quốc. Thôn trưởng có nhiệm vụ phát triển thôn xóm của mình ngày càng lớn mạnh, xây dựng quân đội của riêng bản thân, chiêu mộ anh tài dưới trướng đem quân đánh nam dẹp bắc thâu tóm lãnh thổ kẻ khác về mình.

Gia tộc lệnh bài chức năng tương tự như kiến bang lệnh. Tuy nhiên đẳng cấp cao hơn. Nên biết một bang phái muốn thành lập phải có ít nhất phải có ba đoàn trở lên. Gia tộc lệnh bài cũng như vậy, muốn lập gia tộc phải có ít nhất ba bang phái trở lên. Khi thành lập gia tộc tự nhiên có nhiều chức năng hơn bang phái. Ví dụ bang phái khi thành lập thì phải thuê một địa điểm trong các thành trấn để làm nơi tụ hợp. Nhưng gia tộc lại khác, nó có chức năng gọi là “soán ngôi”. Chủ gia tộc thấy thành thị nào hợp nhãn có thể phát động lệnh soán ngôi, tập trung binh lực xâm chiếm thành thị đó rồi trở thành chủ thành, thoát ly khỏi quyền kiểm soát của triều đình.

Về thôn trưởng lệnh bài và gia tộc lệnh bài chức năng cơ bản tương tự nhau, đánh chiếm đất đai, thoát ly triều đình tự xây dựng thế lực riêng của bản thân. Nhưng lại khác biệt ở điểm thôn trưởng dùng quân lính NPC là binh lực chủ yếu để đi xâm lược. Còn tộc trưởng thì dùng quân lực chủ yếu là gamer. Hai bên đều có ưu khuyết riêng nhưng kết luận chung thì Chân Đế xem ra đã sắp mở sang trang sử mới: thời kì hỗn mang sắp bắt đầu.

Hệ thống hoán đổi tiền tệ cũng được nâng cấp đáp ứng nhu cầu đang khan hiếm kim tệ để phát triển thế lực trong Chân Đế. Mặc dù gamer có thể đổi kim tệ thành tiền mặt nhưng công ty Tuyệt Đỉnh quả thật quá cáo già, đợi tới lúc binh tranh mã loạn mới kích hoạt chức năng này. Gamer chỉ có nước cúng tiền cho công ty thôi chứ làm gì có chuyện rút tiền ra ngoài.

Đức và Tiến tụi nó tới giờ chưa tham gia bang phái nào nên những chuyện này chẳng ảnh hưởng là mấy tới tụi nó. Cái làm hai đứa cảm thấy thích thú chính là chức năng cuối cùng, mở ra hệ thống quan hệ tình dục giữa gamer với gamer và gamer với NPC. Ta thì không biết ra sao chứ hai đứa này nó ham lắm. Chân Đế quả thật NPC đẹp nhiều như mây, nhưng chỉ nhìn mà không thể ăn thì thật giống như đày hai đứa vào địa ngục. Nhưng giờ đây thì đã khác, Đức cứ rôm rả mãi việc này

- Fu..k NPC không biết cảm giác ra sao chứ tao thấy tiện lắm mày a. Không lo mang bầu, không lo gánh trách nhiệm, có chuyện gì xảy ra cứ bỏ của chạy lấy người là xong.

Tiến phụ họa

- Đúng à. Tao cũng để ý mấy em NPC trong đó rồi, nhưng lại chẳng có cơ hội tiếp cận. Tấm gương cửu lôi oanh đỉnh của thằng Thanh làm ta ớn quá. Rồi còn mấy em gamer nữa chứ. Thật đáng chờ mong

Ta bỉu môi



- Tụi bây cứ tưởng bở không hà? Nếu dễ ăn như thế thì nói cái quái gì nữa. Mày tưởng chính phủ cho quan hệ bừa bãi trong game hay sao. Nếu xảy ra tình trạng đó đảm bảo sẽ bị liệt vào game cấm khỏi chơi luôn. Tao nghĩ sẽ hạn chế gì đó. Nhưng làm thế quả thật không tốt tí nào. Nội cái đổi tiền tệ tao đã thấy không được. Giờ nạn tham nhũng tràn lan cả ra, chơi kiểu này mấy bác cán bộ cứ nạp tiền vào game sau đó chuyển khoản qua người khác, thế là hối lộ ngon ơ. Còn vụ quan hệ nữa chứ. Hic, kiểu này chắc nhà nhà ngoại tình, người người ngoại tình quá. Tụi bây chẳng lẽ muốn sau này vợ tụi bây cắm cho hai cái sừng trên đầu à.

- Việc này… việc này…

Hai đứa nghe ta chất vấn thì bắt đầu trầm tư. Hồi lâu sau Tiến mới lên tiếng

- Nếu để cho con bồ hay vợ nó cắm sừng thì quả thật thật thằng chồng này quá vô dụng rồi. Tao mặc dù không phải đẹp trai sáng lạn gì nhưng cũng có thể nói vạn người mê, tao tự tin bạn gái tao sẽ không bao giờ phản bội tao cả. Vả lại mày nghĩ coi, nếu nó đã mang tâm lý phản bội thì cho dù không trong game ngoài đời nó vẫn cắm sừng mày như thường thôi. Quan trọng là bản lĩnh đàn ông để xem mày có thể giữ được bồ mày hay không thôi. He he he, đừng hù tao nữa tao hông có lo đâu.Đức cũng nói

- Ừ, cái này Tiến nó nói đúng à. Dù sao chuyện này cũng không liên quan tới tao. Tao theo chủ nghĩa độc thân mà, chỉ có tao đi cắm sừng thằng khác chứ ai dám cắm nổi tao đây. Ka ka ka ka, thằng Thanh nó hù làm tao sợ quá chừng. Lo là lo cho mày đó Thanh à, sợ rằng không ai để cho mày cắm đó thôi.

Không ngờ hai thằng này trước giờ cãi nhau nghe mãi quen tai, giờ ta đốp chát với tụi nó mới biết hai đứa quả thật trình độ mặt dày quá cao. Ta tự chọc vào tự ái, liều mạng cãi lại

- Tao giờ đã khác xưa rồi nha mậy. Tao giờ muốn là có thể cua bao nhiêu đứa tùy thích.

Thấy ta hùng hổ như con mèo nổi đóa, hai thằng ôm bụng cười lăn ra

- Ối, tức cười quá đi. Mặt mày bảnh trai rồi tao không nói nữa, nhưng cái tính nhát cấy của mày bộ nói sửa là sửa liền được hay sao. Sợ lúc đó tật cũ tái diễn, trước mặt em cứ ấp a ấp úng như gà mắc tóc. He he he.

- Tao còn nhớ đầu học kì năm trước lúc nó tỏ tình, tội con nhỏ đứng đợi hơn nửa tiếng mà cậu chàng cứ lải nhải mỗi một chữ “tớ..tớ..tớ..tớ”, may là bé đó thuộc dạng ngoan hiền à nha, chứ mà gặp mấy con cọp cái chắc ăn guốc vào đầu ngay giây thứ sáu mươi rồi.

Máu nóng trào lên mặt, không biết là do nội tâm biến hóa sau khi đột phá pháp quyết hay tự ái dồn nén bấy lâu nay, ta lần này cảm giác thật sự tức giận, gằn giọng một tiếng

- Dám cá với tao không? Nếu trong bữa tiệc tao dám nói chuyện với một bé xinh xắn thì tụi bây tính sao đây.

- Nói chuyện thì tính cái quái gì. Ít nhất cũng phải xin được số của em chứ.

- Okie, xin số luôn.

- Chưa đủ đâu. Phải nắm được tay nữa chứ.

- Ôm eo nhảy vài bản.

- Hôn kiểu pháp nữa.

- Rủ nhau vào tolet xử nữa mới đủ bộ phim chứ.

Đức Tiến càng lúc càng leo thang lên dần, tụi nó quyết chí muốn bắt chẹt ta đây mà.

- Đừng nói tào lao. Giờ tụi bây dám cá hay không?



- Thích thì chiều.

Đức tự tin nhìn ta nói. Giờ cứ chơi theo kiểu leo thang đi, mỗi lần mày làm được một thứ thì tụi tao bồi mày một thứ. Đầu tiên là nói chuyện và xin được số điện thoại của em, làm được thì tao với thằng Tiến dẫn mày đi bất cứ nơi nào mày thích, mà phải mấy bé xinh xinh nha trên tám điểm mới đạt yêu cầu tụi tao. Tiếp theo nếu mày có thể mời em nhảy vài bản thì tụi tao thua mày một chầu ăn chơi linh đình, muốn quậy phá chỗ nào tùy ý. Cuối cùng, nếu mày có thể kiss được nhỏ đó, tụi tao từ giờ sẽ kêu mày đại ca, mày nói gì tụi tao đều nghe hết. Thế vậy được chưa? Còn nếu mày không làm được thì, hè hè hè, đừng trách hai chúng tao độc ác.

- Thành giao.

Ta vội vàng trả lời bất chấp hậu quả. Bình thường ta vốn không như vậy, hôm nay chẳng biết bị con gì nhập nữa. Nhiều thứ chưa kịp suy nghĩ kĩ càng đã làm, giờ có hối hận cũng không còn kịp. Tuy ta cảm giác mình bạo gan hơn ngày xưa là thật, nhưng cảm giác vẫn là cảm giác, còn đụng chuyện thì ra sao ta vẫn không thể đoán trước. Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, câu này nhiều khi lại rất đúng a. Cắn chặt răng, phóng lao thì đành theo lao. Dù sao bây giờ cũng có tiền trong tay, Ta quyết định phải võ trang đầy đủ trước khi đi chiến đấu mới được. Để cho hai tụi nó chơi game, ta bắt đầu lên mạng lướt web, thu thập thật nhiều thông tin như kĩ năng ứng xử, nói chuyện làm sao làm người khác vui lòng, thoải mái. Rồi còn cách lựa chọn phối quần áo sao cho thật đẹp, thật sang trọng. Nguyên cả bữa tối, ta chỉ chuyên chú đọc thông tin trên mạng. Lúc này đây phong nha chân khí lại thể hiện ưu thế của bản thân. Mặc dù qua một đêm không ngủ nhưng tinh thần ta vẫn sáng láng, khỏe khoắn như bình thường. Tinh thần lực nâng cao một bậc, khiến cho việc hấp thu kinh nghiệm trên mạng càng dễ dàng. Giờ đây ta từ cảnh giới đọc đâu nhớ đó trở thành học đâu hiểu đó. Cả đêm không biết đã thu được bao nhiêu thứ vào đầu ta cũng không biết nhưng đảm bảo tất cả đều rất thích hợp, nhất là kiến thức của tầng lớp thượng lưu ta càng đặc biệt chăm chút.

Bỏ mặc hai thằng đang nằm ngủ như heo kia, ta lấy xe đạp chạy một vòng tới các shop cao cấp trên đường NT. Nhìn hai dãy phố mọc đầy các shop thời gian làm ta không khỏi nhớ đến ngày xưa. Nơi này ta cũng từng một thời lăn lộn, đi dọc mấy chục shop lựa đồ hiệu gì đó mua về, nhưng vì thẩm mỹ quan của ta lúc đó không cao nên cho dù mặc đồ hiệu vẫn không đẹp được. Giờ thì cảnh còn mà người đã mất. Thở dài một tiếng, ta chọn đại một shop ngày xưa thường tới. Nơi này đồ cũng không phải cao cấp cho lắm, nhưng được cái đa dạng. Ta lựa một bộ áo sơmi trắng, vest đen, cùng một quần tây đen. Mặc vào vừa khít người, không bó người cho lắm. Nhìn dáng vẻ trong gương tại phòng thử đồ, ta thật sự không dám tin đây chính là mình. Tự vuốt ve khuôn mặt, ta lại nhớ tới lúc trước khi tu luyện phong nha kinh, ta thuộc dạng người bình thường, không ốm không mập,khuôn mặt cũng chỉ là bình thường dễ nhìn mà thôi, nếu thả ra ngoài đường dù nhìn thoáng qua sẽ chẳng ai nhớ tới ta.

Nhưng giờ thì đã thay đổi. Ta cười khổ không thôi, lúc nãy khi đi vào shop, nhân viên bán hàng và cả các cô gái đang mua sắm cứ lâu lâu liếc nhìn ta một cái. Có người bạo dạn đôi mắt chằm chằm dán chặt vào người, làm ta cảm giác là lạ cứ như động vật quý hiếm đang được trưng bày vậy. Những tên con trai khác đứng kế bên chỉ hừ mũi, nói lẩm nhẩm trong miệng gì đó.

Bây giờ ta mới thật sự thấm thía câu ”đẹp trai là một cái tội”. Bị nhiều người dòm ngó xoi mói cũng không chẳng phải việc tốt lành gì. Vội vàng chọn thêm vài chiếc áo sơ mi, ta tính tiền rồi nhảy lên con chiếc mã già đua chạy thục mạng. Về tới biệt thự thì hai đứa cũng tỉnh dậy, đang ngồi ăn sáng. Ta ngồi vào ăn chung với nhau. Chưa kịp đụng đũa thì Đức nhìn ta ánh mắt mờ ám

- Cảm giác bị bàng dân thiên hạ chú mục thế nào?

- Ặc, sao mày biết?

Ta sừng sốt hỏi. Đức vẫn nhai nhồm nhoàm miếng trứng ốpla mà trả lời

- Có gì mà không biết. Tỉnh dậy thấy mày mất tiêu, lại không thấy xe của mày. Tất nhiên là mày đã đi ra ngoài. Theo đó mà đoán, khuôn mặt điển trai thế này đi ra ngoài đường không bị kẻ khác ngắm nghía mới là lạ. Giờ đây mày đã hiểu nổi khổ của tao với thằng Tiến chưa. Bộ mày tưởng chỉ có gái đẹp mới bị kẻ khác ngắm hay sao. Thật ra con trai có chút nhan sắc cũng bị mấy chị em phụ nữ ngắm nghía chứ bộ. Chẳng qua bọn họ không có khoa trương như tụi con trai chúng ta thôi. Xem ra cũng tới thời điểm rồi phải không Tiến.

- Ừ, tao cứ tưởng phải chờ ngày này lâu lắm. Thật không ngờ nó tới nhanh như vậy. Thế cũng tốt.

Ta nghi hoặc nhìn hai đứa, chẳng hiểu tụi nó đang lảm nhảm cái gì nữa đây. Như có vẻ biết ta đang suy nghĩ gì, Tiến thế lời

- Mày nên biết, đẹp trai không phải là cái tội. Mà tội ở chỗ mày không thể giữ được vẻ đẹp trai của mày. Chúng ta là những người nghệ sĩ, đi cống hiến cái đẹp cho thiên hạ ngắm nhìn, nếu mày đối xử tàn tạ bản thân chính là có lỗi với những người đang ngắm nhìn mày. Hiểu chưa?

- Chưa. Tụi bây đang nói nhảm gì thế.

- Bó tay mày. Nói đơn giản dễ hiểu là, mày giờ cũng coi như anh tuấn được phân nửa tao. Chính ví vậy phải giữ hình tượng cho nhóm tụi mình. Lúc trước thì không nhắc lại nữa. Nhưng giờ thì khác rồi. Cũng giống như mấy cô bé, lúc ở nhà có thể bừa bãi nhếch nhác lười biếng, nhưng khi ra ngoài đường thì ăn mặc xinh tươi, nóng bỏng, nói năng khiêu khích, gợi tình. Cái này gọi là giả nai, làm kiểu. Bây giờ tụi tao muốn truyền bí kiếp này cho mày.

- Thôi không cần đâu.

Ta thẳng thừng trả lời làm thằng Tiến tức muốn điên người. Đang lúc nó tính bộc phát thì Đức ngăn lại

- Mày nói vậy không xi nhê đâu. Coi tao nè. Đừng nói tao không bảo trước. Đây cũng là vì tốt cho mày thôi Thanh à. Bước đầu tiên muốn cua gái thì phải biết giả nai, làm dáng làm kiểu, ăn nói kiểu cách lịch sử. Mày thấy có khối thằng đẹp trai đó, nhưng chưa chắc làm quen được bạn gái xinh. Trước giờ tụi tao truyền thụ cho mày chỉ coi như võ công bình thường mà thôi, giờ mới là phần nội công tâm pháp đây nè. Tụi tao chỉ không muốn bữa tiệc chiều này mày nằm một đống không thu hoặch được gì. He he he, cá cược vẫn hiệu lực lúc đó đừng trách tao độc ác à nha.

Đức cười dâm làm ta cảm thấy nguy cơ đe dọa. Dù sao cũng không có hại gì, ta đành gật đầu để tụi nó truyền thụ. Nói là truyền thụ cho oai vậy thôi chứ chỉ là hai đứa tào lao về đủ thứ kinh nghiệm cua gái của tụi nó. Nào là cách nhìn gái làm sao cho không bị lộ, cách quan sát lời ăn tiếng nói, thân hình để phán đoán tuổi tác, cá tính, hoàn cảnh gia đình của người ta. Hằng bà lằng một đống, đợi tới khi kết thúc thì đã gần bốn giờ chiều. May là óc ta đã được nâng cấp, nếu không sẽ bị hai đứa này làm cho điên. Nhưng quả thật kinh nghiệm tụi nó truyền thụ rất có giá trị tham khảo. Xem ra hai đứa quả là anh em tốt của ta. Dốc túi hết kinh nghiệm bao năm truyền thụ. Cái cùng cả hai còn phán một câu xanh rờn :’’mau mau quăng lẹ cái zin của mày đi, tính ngâm dấm à, tối nay kiếm chỗ nào xả đi nha’’.

Ba thằng sau đó đều đi tắm rửa sạch sẽ, ta thì mặc bộ đồ hồi sáng vừa mua. Sẵn vận dụng kiến thức vừa học tối qua, và vừa bị tra tấn sáng giờ ta bắt đầu sửa soạn, chải chuốt lại bản thân một chút, chuẩn bị đi chiến đấu thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook