Chân Đế

Chương 74: Dự sinh nhật ( Nhất )

Zai Nguyễn

11/01/2014

Trước giờ ta chỉ tắm rửa suông, chà cho khô người chứ có bao giờ chải tóc, vuốt keo gì đâu. Sau khi được tư vấn, ta cũng bắt đầu thử một tí. Không dùng không biết, thì ra chải tóc vuốt keo cũng không đến nỗi khó chịu lắm. Mái tóc vốn bù xù như tổ quạ giờ đây đã ngay hàng thẳng lối, càng làm nổi bật khuôn mặt làm nó trở nên nghiêm nghị chững chạc hơn. Tuy nhiên ta không dùng nước hoa, đánh chết cũng không dùng. Quan điểm của ta cho rằng những thứ này chỉ thích hợp với phụ nữ mà thôi. Còn một nguyên nhân khác nữa là từ lúc đọt phá tầng thứ hai huyễn hóa, thì cơ thể ta cũng tự động tỏa ra mùi hương rồi. Nó không thơm nồng như nước hoa, chỉ là nhàn nhạt một tí hương vị. Tất nhiên là không hôi thúi như lúc trước rồi. Ta gọi đây là hương vị đàn ông ăn đứt mấy nhãn hiệu channel.

- Wow, bảnh ác đạn hỉ. Qua một khóa huấn luyện của tao thấy khác liền phải không Thanh ?

Tiến mặc dày nhận hết công lao về nó. Ta cũng không thèm cãi với nó

- Đức đâu rồi ?

- Nó đi lấy xe rồi.

- Lấy xe gì ? Chẳng phải hai chiếc xe của tụi bây để kế bên kia sao.

Ta chỉ ngón tay về hướng hai chiếc tay ga đang dựng trong góc nhà.

- Mày nghĩ sao đi ăn tiệc cỡ này mà chạy xe tay ga có nước bị cười cho thúi mũi.

- Chứ chạy cái gì tới đây ?

- Gấp làm gì. Đức nó chạy xe tới rồi kìa.

Theo hướng Tiến nói, ta thấy góc đường xuất hiện hai bóng đèn pha sáng rực, chiếu dài cả đoạn đường. Tiếp theo đó, tiếng rít của lốp xe kéo trên mặt đường chỉ dừng hẳn khi tới bên cạnh chúng ta. Thằng Đức lúc này đang ngồi chễm chệ trên chiếc Frerari mui trần màu đỏ chói đời mới nhất.

- Lên xe tụi bây. Trễ giờ rồi kìa.

Mặc cho ta sửng sốt, Tiến kéo tay ta hai đứa cùng bước lên ngồi băng ghế sau. Lúc này Đức mới lên tiếng

- Hi hi,mượn của ông già chạy đỡ. Hôm nay ổng bận nên tới sau bằng xe riêng của ổng. Tao năn nỉ nửa ngày trời mới cho tao lái đó.

- Đi xe hơi tới có kì quá không ?

Ta dò hỏi

- Chả có gì kì hết. Tới dự tiệc ở khu biệt thự riêng ngoài ngoại ô lận. Mày đi xe máy chừng nào mới tới được. Vả lại cũng đâu chỉ có riêng tụi mày đâu. Thiếu gì đứa cũng đi xe ô tô.



Đức nói vậy ta cũng không ý kiến ý có nữa. Qủa thật trước giờ ta chưa đi dự tiệc của giới thượng lưu bao giờ. Cùng lắm là tới dự những bữa tiệc nhỏ ở các nhà hàng là cùng.

Chiếc Frerari quay ngược đầu lại nhắm đường quốc lộ mà phóng đi. Màu trời bắt đầu về chiều, ánh mặt trời đang dần tỏa những tia nắng cuối cùng trong ngày. Ngồi bên trong ngắm nhìn khung cảnh ngoại ô cũng là một loại hưởng thụ. Khác với nội thành ồn ào náo nhiệt, khu ngoại ô thành phố đã được quy hoặch. Chính vì vậy nơi này rất sạch sẽ, thoáng đãng, làm cho người ta dễ nhầm tưởng mình đang ở một đất nước phát triển nào đó chứ không hề ở Việt Nam.

Đức lái xe hướng về phía khu biệt thự nổi tiếng tại vùng ngoại ô. Ta nghe nói nơi này không phải có tiền là có thể mua được. Người có thể tậu được một căn ở đây thì chức quyền đều thuộc dạng khủng bố. Nghe nói nhà cha mẹ hai đứa nó cũng đâu vòng vòng khu này. Nhưng tụi nó lấy cớ trong này xa thành phố quá nên dọn hết vào nội thành đi học cho nó gần. Nhưng mục đích chân chính của tụi nó là vào kiếm gái mà thôi. Nhưng nhờ vậy ta mới làm quen được với hai đứa nó.

Từ đằng xa ta thấy được mục tiêu cần đến hôm nay. Khu biệt thự nằm trong khu đất gần hai hecta, xung quanh được bao bọc bởi hàng rào sắt đen ngòm. Đức chạy tới giữa cổng chính, sau đó nó móc từ trong người ra tấm thiệp màu đỏ rồi đưa tới trước mặt tên một trong hai tên bảo vệ đứng trước cổng.

Tên bảo vệ cẩn thận mở ra xem xét một lúc, sau đó hai tay đưa lại Đức, làm thủ thế mời hắn vào. Cánh cổng điện tử cao hơn bốn mét cũng mở ra hai bên nhường đường cho Đức lái xe vào.

Đường vào biệt thự hai bên trồng đủ loại hoa cỏ muôn màu muôn vẻ. Chỉ đáng tiếc mặt trời đã lặn nên ta không có dịp chiêm ngưỡng khung cảnh nơi này. Chạy thêm chừng năm phút nữa, ba người chúng ta cuối cùng cũng thấy được biệt thự dùng để tổ chức tiệc sinh nhật đêm nay. Người giàu có khác, biệt thự quả thật to khủng khiếp, cứ như là khách sạn năm sao vậy. Phía trước biệt thự lúc này đã đổ đầy các loại xe ô tô đủ chủng loại, màu sắc. Người đông như trẩy hội, đủ tầng lớp người. Ta nhận ra được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, thường xuyên xuất hiện trên những chương trình tivi.

Đức tìm chỗ trống đỗ xe vào đó, ba thằng bước xuống xe hướng về cổng chính bước đi. Trên đường đi, Tiến hỏi

- Hồi hộp không? Lúc đầu ta cũng như mày nhìn mấy người này cũng khớp lắm. Nhưng đi riết là quen thôi à. Chỉ cho mày bí quyết, cứ niệm trong lòng rằng bọn họ sẽ không ăn thịt mày là được. Cứ mặc lạnh vào, không cười không nói đi theo tụi tao. Chẳng ai dám đụng tới mày đâu.

Đức lần thứ hai móc ra thiệp mời đưa cho tên bảo vệ đứng giữ cổng, Tiến cũng móc trong ngực nó ra tấm thiệp mời y hệt. Xem xét hai tấm thiệp, tên bảo vệ nhìn sang ta.

- Đây là bạn đi chung với ta.

Đức lên tiếng. Tên bảo vệ nghe vậy cũng không làm khó ta, hắn đứng sang một bên nhường lối cho ba người đi vào. Bên trong biệt thự là một hội trường rộng thênh thang, mấy chục dãy bàn tròn đặt khắp nơi. Nhìn có vẻ lộn xộn nhưng thật chất tất cả đều có vị trí riêng không làm rối loạn bối cảnh hội trường. Chung được đặt nhằm tôn lên vị trí chính giữa hội trường nơi đang đặt cái bánh sinh nhật to tướng chừng ba người đàn ông ôm mới hết, tới tận mười tám tầng. Đức đứng kế bên đẩy nhẹ vào lưng ta

- Mười tám tầng ý nghĩa là mười tám tuổi đó. Chẳng biết cô công chúa của bữa tiệc hôm nay đâu rồi nhỉ ?

- Mà này. Ta quay sang hỏi Tiến. Tới giờ tao vẫn chưa biết hôm nay sinh nhật ai nữa ? Nhỏ tên gì vậy.

Tiến hớp một ngụm nước quả và trả lời ta

- Lâm Mỹ Phương, con gái rượu của Lâm Thế Hùng, tổng giám đốc công ty Đại Hùng liên quốc gia khu vực đông nam á. Nhỏ còn một thằng anh nữa hình như tên Lâm Cường nghe nói cũng đang chơi Chân Đế đấy, sở hữu một trong cửu đại bang phái đó nha.

- Thế nhỏ Phương có chơi Chân Đế không nhỉ ? Đức tò mò

- Không có. Năm nay nhỏ thi cuối cấp rồi còn thi đại học đó mấy ca. Muốn hại chết con người ta hay sao vậy. Nhưng giờ thì xong rồi, chắc nhỏ cũng vào chơi. He he he, tính con Mỹ Phương tao nghe kể nhiều rồi. Chằn cái, hung dữ, đanh đá, đứa nào bị ghét là nó chửi cho tắt bếp luôn. Nhất là tụi con trai chúng mình thì càng tệ. Nghe nói mấy đứa dám tỏ tình với nhỏ bị nhỏ đánh một trận ra trò. Con Mỹ Phương hình như cũng đai đen karate, đai đen judo gì đó. May mà ông già nhỏ cố gắng lắm mới kiềm được lại một chút, nếu không thì chắc đã xảy ra án mạng từ lâu rồi.

- Mày đừng hù tao như vậy chứ. Vậy sao còn rủ tao tới đây.



Từ lúc đột phá pháp quyết, giác quan thứ sáu của ta lại nâng cao. Tuy không dám nói đoán trước tương lai. Nhưng nếu cảm giác có nguy hiểm đến bản thân thì có điều cảm nhận được. Đêm nay cũng vậy, từ khi bước chân vào biệt thự này ta cảm giác được sắp có chuyện xảy ra với ta. Nhưng chuyện gì thì ta không biết được.

Tiến mặc kệ ta trầm tư, nó tiếp tục “phun nước miếng”

- Thì biết nhỏ Mỹ Phương là thứ dữ, tụi tao có bắt mày tiếp cận nó đâu mà lo. Mày không thể vì một góc cây mà bỏ cả rừng cây được. Nhìn thằng Đức mà học hỏi kìa.

- Nó làm sao. Chẳng phải nó đang đứng sau lưng… ặc nó đâu mất tiêu rồi.

Ta quay lưng lại vốn vị trí thằng Đức đang đứng thì giờ đã trống rỗng.

- Hắc hắc, thằng đó nó lẹ lắm. Trước giờ rủ mày đi tiệc tùng, vũ trường, bar thì mày toàn từ chối nên chưa rõ tụi tao thôi. Vào tiệc là tụi tao xé lẻ ra à. Mỗi thằng tự tìm kiếm mục tiêu rồi tấn công.

- Thế tại sao mày còn đứng đây?

- Mỗi thằng một phong cách mà. Thằng Đức thấy xinh xinh một tí là xáp vào tấn công ngay. Còn tao thì bình tĩnh quan sát trận địa trước cái đã. Mày nhìn con nhỏ thằng Đức đang nói chuyện kìa.

Tiến chỉ về phía bàn cách hai đứa khoảng mười mét. Thằng Đức chẳng biết lúc nào đang ngồi kế bên một em mặc váy ngắn, tóc dài ngang vai, trông rất xinh tươi. Lâu lâu em che miệng cười khúc khích rất vui vẻ.

- Mày thấy đó, mặc dù nó có thể bắt chuyện gạ gẫm rất nhanh với mấy em nhưng chưa chắc đã thành công câu dính người ta. Tao đảm bảo chừng năm phút nữa là em đó bỏ đi ngay.

Tiến khoang hai tay lại, tựa lưng vào tường ánh mặt hướng về bàn Đức đang ngồi, dường như đang ngắm trò vui sắp diễn ra. Qủa diễn chừng lúc sau, em xinh tươi ấy nói gì đó với thằng Đức sau đó đứng dậy bỏ đi tới bàn khác ngồi chung với vài thiếu phụ đứng tuổi. Bỏ Đức một mình ngắm nhìn bóng em rời đi. Tuy nhiên nó không hề nản lòng, đứng dậytiếp tục hướng mục tiêu mới “quăng lựu đạn”.

Tiến quay đầu nhìn ta

- Mày thấy chưa. Tao nói có sai đâu.

Ta ngẩn người

- Sao mày biết được hay vậy?

Đức ra vẻ nho nhã, che miệng điềm đạm mỉm cười

- Thằng Đức thuộc dạng dùng bản năng động vật để cua gái. Cách này thất bại thì nhiều thành công chẳng bao nhiêu. Để tao tiếp tục bài giảng hồi sáng cho mày nghe. Không mày lại nói tao giấu nghề nữa thì tội tao lắm. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Khi bắt đầu con đường “cưa cẩm” phải chú ý những điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chân Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook