Chương 49: Tà quân U Linh (Trung)
Zai Nguyễn
11/01/2014
- Ngươi, nằm lên đó.
Tên vong linh pháp sư phát ra giọng the thé như gió lùa qua khe cửa, vô cùng khó nghe. Cô gái nọ đừng bên cạnh nghe hắn ra lệnh, nàng im lặng bước tới thạch bàn rồi nằm xuống. Chiếc khăn choàng chợt rớt xuống làm lộ ra khuôn mặt của nàng. Khi nhìn thấy dung mạo của cô gái làm ta giật cã mình. Đây không phải là Nguyệt Nhi, cô chủ nhỏ của tiệm tạp hóa trong tân thủ thôn đó sao. Tại sao nàng lại xuất hiện ở chỗ này cùng tên xương khô kia.
- Ngươi nhận ra cô ta à?
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của ta khi nhìn chằm chằm Nguyệt Nhi, Thúy Vân nghi hoặc hỏi
- Đúng vậy, cái cô bé đó là chủ tiệm tạp hóa ở tân thủ thôn. Ta hay tới đó mua đồ của cô ta nên quen thân lắm. Ây da, phải tìm mọi cách cứu cho bằng được cô ta bằng không thì…
- Ngươi thích cô gái đó sao ?
- Ách. Việc này việc này… thì cũng có thích, nhưng là anh trai thích em gái mà thôi, hi hi hi. Chưa cưới mà đã có người ghen rồi đó sao.
- Ghen cái đầu ngươi. Suốt ngày chỉ biết ăn nói tào lao.
Thúy Vân cũng không rõ tại sao lại hỏi ta câu hỏi như thế. Khi thấy ta tỏ vẻ quan tâm Nguyệt Nhi, nàng không biết tại sao lại có cảm giác khó chịu trong lòng. Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên Thúy Vân đối với một người nam nhân sinh ra cảm giác vừa buồn vừa giận như thế, nàng không cách nào lý giải được tâm tình của mình hiện giờ. Có điều tình cảnh hiện nay Thúy Vân cũng không có thời gian tự vấn, nàng chỉ thoáng thất thần một chốc liền hồi phục lại ngay. Ta cũng không để ý tới những biến hóa trên khuôn mặt của Thúy Vân, tinh thần tập trung tại người của Nguyệt Nhi.
Tên vong linh pháp sư giương cao cốt trượng hướng về phía ngươi Nguyệt Nhi, miệng hắn the thé vang lên những câu chú ngữ. Khói đen từ đầu cốt trượng hùng dũng tuôn ra chẳng mấy chốc hóa thành cụm khói đen trôi lơ lửng phía trên Nguyệt Nhi.
Từ trong cụm khói đen bỗng bắn ra bốn đạo khói phân biệt tay chân Nguyệt Nhi lao thẳng tới. Bốn đạo khói biến ảo thành những cái cùm trói chặt tay chân Nguyệt Nhi lại rồi nâng nàng lên cao.
Ta nhìn thấy khuôn mặt Nguyệt Nhi lúc này không có bất cứ biểu hiện nào, ánh mắt đờ đẫn mất đi vẻ trong sáng thường ngày.
- Có cách nào giải được tà chú khống chế linh hồn kia không ?
Ta cố gắng hạ thấp giọng tránh bứt dây động rừng
- Có hai cách đơn giản nhất, một là giết chết kẻ đang khống chế nàng ta tức là tên vong linh pháp sư đó, còn cách thứ hai tìm tế ti cấp độ cao hơn tên đó nhờ phá giải tà chú. Tuy nhiên ta nghĩ tốt nhất nên giết chết tên vong linh pháp sư, bởi vì muốn tìm kiếm một tế ti trên cấp tám mươi khó vô cùng. Những tế ti này đều toàn là nhân vật trọng yếu trong quang minh thần điện, muốn nhờ họ phá giải tà chú còn khó hơn giết chết tên kia. Ngươi hãy cầm vật này, có lẽ nó sẽ giúp ích được cho ngươi.
Thúy Vân lấy vài viên dược hoàn trong giới chỉ ra đưa cho ta. Thì ra nàng cũng có không gian giới chỉ giống như ta, quả thật công chúa của đại đế quốc có khác, sở hữu nhiều thứ bảo vật vô giá như thế. Tính ra sơ sơ Thúy Vân có tới hai kiện thần khí, một là thanh kiếm của nàng, và thứ hai tất nhiên là không gian giới chỉ màu xanh lục đang đeo trên tay. Đã là không gian giới chỉ cho dù trữ lượng ít tới cỡ nào thì nó cũng đã đạt tới cấp thần khí.
Thấy ta trố mắt nhìn Thúy Vân liếc mắt nhìn ta cười khẽ một tiếng
- Chưa thấy không gian giới chỉ sao ? Vật này là quà sinh nhật thứ mười tám phụ hoàng tặng cho ta đó. Giới chỉ này đạt tới cấp thần khí ngoại trừ trữ đồ nó còn có khả năng tăng phúc, cực kì quý hiếm có tiền cũng chưa chắc mua được, chỉ có đánh bại thần thú mới bạo suất ra được.
Thúy Vân lầm tưởng ta đang thèm thuồng không gian giới chỉ nên nàng cố ý nói ra giá trị của nó kích phát ham muốn của ta. Hì hì, trò trẻ con này mà muốn chọc ghẹo ta sao, nàng cũng quá gây thơ rồi. Có lẽ vài ngày trước chiêu này có tác dụng nhưng bây giờ thì …
Ngón cái ta xoay xoay tội ác giới chỉ. Không biết không gian giới chỉ của Thúy Vân ra sao nhưng ta dám chắc tội ác giới chỉ của ta cũng là cực phẩm trong cực phẩm. Nó gia tăng năm trăm không gian trữ vật, ngoài ra còn có thể che giấu ác danh nữa. Vô cùng thích hợp cho chức nghiệp thần ma yêu thú sư của ta.
- Ừ thì cũng có chút hâm mộ, bất quá giờ ta đã biết công chúa mới mười tám tuổi thôi. Còn ta đây đã hai mươi tuổi rồi, em gái gọi một tiếng anh coi.
- Ngươi…
Thúy Vân trừng mắt nhìn ta
- Không nói với ngươi nữa.
Thúy Vân cố nén cơn tức giận, nàng biết bây giờ không phải lúc để bùng nổ. Nàng thật sự ghét cay ghét đắng ta, nàng nói bất cứ câu nói đều bị ta bẻ ngược thừa cơ trêu chọc. Từ trước tới bây giờ có lẽ trong ngày hôm nay số lần nàng bị chọc giận còn nhiều hơn từ lúc nhỏ tới lớn. Thúy Vân nghiến chặt răng, nàng thề cho dù kết quả ra sao sau khi kết thúc việc này sẽ trừng trị ta một trật ra trò. Ta vẫn vô tư không hề biết những toan tính độc ác lúc này trong đầu Thúy Vân, lẳng lặng mở hành trang ra xem xét dược phẩm Thúy Vân đưa ta.
Thiên hóa đại hoàn đan : hồi phục 1000 huyết, 1000 ma lực
Nhìn công hiệu của những viên đan dược làm ta suốt vỡ tim mà chết. Đây là đan dược gì đây sao mà dược hiệu kinh khủng đến như vậy.
- Nhìn cái gì ! Bộ trước giờ chưa thấy người đẹp à !
Thúy Vân nhẹ gắt một câu
Qủa không hổ danh là công chúa của đế quốc, ra tay cũng thiệt là hào phóng. Một lần đưa ta những năm viên thiên hóa đại hoàn đan, tuy rằng chỉ là đan dược nhưng dược hiệu của nó quả thật cường hãn. Khi gặp nguy hiểm tới tính mạng nó có thể cứu ta một mạng. Nhưng tại sao Thúy Vân lại đưa ta vật quý giá như thế này, phải biết rằng dược vật đắt nhất hiện nay người chơi có thể mua được giá tới 10 kim tệ nhưng chỉ tăng 400 huyết lượng mà thôi. Chẳng lẽ nàng ta đã thầm yêu trôm nhớ ta hay sao. Nếu như vậy thì có hơi nhanh một tí.
- Ngươi lại nghĩ bậy cái gì đó. Đừng có hiểu lầm nha. Ta đưa ngươi đan dược đảm bảo ngươi không bị đánh chết thôi. Ta không hy vọng đang trong lúc làm nhiệm vụ lại bị ngươi phá hỏng.
- Được rồi, cô muốn làm gì thì làm, ta sẽ núp rất kĩ- Ta lẩm nhẩm niệm chú ngữ- Tiềm ẩn thuật.
Cả người ta từ từ mờ đi, cuối cùng biến mất trong hư không. Thấy một màn như vậy Thúy Vân cũng có vẻ bất ngờ. Thấy vẻ mặt của nàng ta cũng rất hả hê. Đừng tưởng chỉ mình cô có nghề, ta cũng có chút tài vặt đấy chứ. Nhưng Thúy Vân không để ta vui mừng được bao lâu nàng đã phang một câu làm ta chưng hửng.
- Kĩ năng này so với ẩn thân thuật của đạo tặc có khá hơn một tí nhưng vẫn còn quá kém. Ta phải nhắc nhở ngươi một điều, đẳng cấp càng chênh lệch thì kẻ thù sẽ dễ dàng phát hiện ra ngươi. Giống như bây giờ vậy chênh lệch hơn sau mươi cấp, nếu ngươi chạy ra, ta đảm bảo tên kia một chưởng đánh chết ngươi.
- Vậy thì ta ẩn thân là vô dụng hay sao ?
- Cũng không phải như thế. Ngươi núp ở đây, ta thừa cơ đánh lén tên vong linh pháp sư, nhân cơ hội hắn sơ ý ngươi chạy tới giải cứu Nguyệt Nhi, sau đó lập tức đưa nàng rời khỏi nơi này.
- Được, cứ như vậy đi.
Ta âm thầm nhảy xuống tượng đá, lẩn vào trong đám gạch vụn bên cạnh pho tượng đầu trâu, rồi nhanh chóng rút ra thanh trủy thủ nắm chặt trong tay.
Tên vong linh pháp sư vẫn tiếp tục ngâm xướng những câu chú ngữ thó thé khó nghe. Hắn tiếp tục vung cây cốt trượng, thủy tinh cầu phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tại không trung nó bắt đầu vẽ ra lục vong tinh màu đỏ sậm. Lục vong tinh sau khi hình thành bay thẳng lên không kéo Nguyệt Nhi vào bên trong nó. Quang mang đỏ tươi như máu chẳng mấy chốc chiếu rọi khắp cung điện tạo nên khung cảnh vô cùng quỷ dị. Ánh hồng chiếu rọi tới hắc cầu phía trên quan tài đá đã làm kích thích mười vạn oán linh, chúng điên cuồng gào thét phát ra âm thanh làm người nghe cảm thấy khó chịu, cứ như oan hồn từ địa ngục bò lên đòi mạng.
Theo tinh quang bắn ra bốn phía, khuôn mặt Nguyệt Nhi chẳng mấy chốc trở nên trắng bệch không còn tí huyết sắc nào cả. Ánh mắt vô thần của Nguyệt Nhi bắt đầu lộ ra vẻ thống khổ cả thân thể run lên nhè nhẹ, miệng nàng cũng chảy ra tia máu nhiễu xuống làm ướt đẫm vạt áo.
Từ xa nhìn Nguyệt Nhi bị hành hạ đau đớn làm ta cảm thấy tức giận khôn cùng, hận không được lập tức nhảy ra đâm chết tên vong linh pháp sư kia. Có lẽ đối với những người chơi khác Nguyệt Nhi chỉ là một NPC, nhưng với ta Nguyệt Nhi là một người vô cùng quan trọng. Từ lúc bắt đầu tham gia Chân Đế tới nay, không phải nói là ngay cả ngoài cuộc sống chân thật, ngoại trừ hai thằng bạn Đức và Tiến ra thì chỉ có Nguyệt Nhi là người con gái chưa từng coi thường ta. Khi gặp ta nàng đều vui cười trò chuyện, đối xử với ta rất tốt, làm ta cảm giác nàng giống như Thanh Tuyền, em gái của ta vậy.
Nhắc tới Thanh Tuyền ruột gan ta như thắt lại, tính mạng của Thanh Tuyền đang dần trôi qua từng ngày, làm người anh hai nhưng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa em gái yêu quý chết dần chết mòn. Đã một người em gái ta bất lực không cách nào cứu được, ta thật là kẻ vô dụng nhất trên cuộc đời này. Nhưng lần này ta quyết không để sự việc như thế tiếp diễn lần thứ hai. Cho dù có hy sinh tính mạng ta quyết cũng phải cứu bằng được Nguyệt Nhi.
Tên vong linh pháp sư phát ra giọng the thé như gió lùa qua khe cửa, vô cùng khó nghe. Cô gái nọ đừng bên cạnh nghe hắn ra lệnh, nàng im lặng bước tới thạch bàn rồi nằm xuống. Chiếc khăn choàng chợt rớt xuống làm lộ ra khuôn mặt của nàng. Khi nhìn thấy dung mạo của cô gái làm ta giật cã mình. Đây không phải là Nguyệt Nhi, cô chủ nhỏ của tiệm tạp hóa trong tân thủ thôn đó sao. Tại sao nàng lại xuất hiện ở chỗ này cùng tên xương khô kia.
- Ngươi nhận ra cô ta à?
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của ta khi nhìn chằm chằm Nguyệt Nhi, Thúy Vân nghi hoặc hỏi
- Đúng vậy, cái cô bé đó là chủ tiệm tạp hóa ở tân thủ thôn. Ta hay tới đó mua đồ của cô ta nên quen thân lắm. Ây da, phải tìm mọi cách cứu cho bằng được cô ta bằng không thì…
- Ngươi thích cô gái đó sao ?
- Ách. Việc này việc này… thì cũng có thích, nhưng là anh trai thích em gái mà thôi, hi hi hi. Chưa cưới mà đã có người ghen rồi đó sao.
- Ghen cái đầu ngươi. Suốt ngày chỉ biết ăn nói tào lao.
Thúy Vân cũng không rõ tại sao lại hỏi ta câu hỏi như thế. Khi thấy ta tỏ vẻ quan tâm Nguyệt Nhi, nàng không biết tại sao lại có cảm giác khó chịu trong lòng. Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên Thúy Vân đối với một người nam nhân sinh ra cảm giác vừa buồn vừa giận như thế, nàng không cách nào lý giải được tâm tình của mình hiện giờ. Có điều tình cảnh hiện nay Thúy Vân cũng không có thời gian tự vấn, nàng chỉ thoáng thất thần một chốc liền hồi phục lại ngay. Ta cũng không để ý tới những biến hóa trên khuôn mặt của Thúy Vân, tinh thần tập trung tại người của Nguyệt Nhi.
Tên vong linh pháp sư giương cao cốt trượng hướng về phía ngươi Nguyệt Nhi, miệng hắn the thé vang lên những câu chú ngữ. Khói đen từ đầu cốt trượng hùng dũng tuôn ra chẳng mấy chốc hóa thành cụm khói đen trôi lơ lửng phía trên Nguyệt Nhi.
Từ trong cụm khói đen bỗng bắn ra bốn đạo khói phân biệt tay chân Nguyệt Nhi lao thẳng tới. Bốn đạo khói biến ảo thành những cái cùm trói chặt tay chân Nguyệt Nhi lại rồi nâng nàng lên cao.
Ta nhìn thấy khuôn mặt Nguyệt Nhi lúc này không có bất cứ biểu hiện nào, ánh mắt đờ đẫn mất đi vẻ trong sáng thường ngày.
- Có cách nào giải được tà chú khống chế linh hồn kia không ?
Ta cố gắng hạ thấp giọng tránh bứt dây động rừng
- Có hai cách đơn giản nhất, một là giết chết kẻ đang khống chế nàng ta tức là tên vong linh pháp sư đó, còn cách thứ hai tìm tế ti cấp độ cao hơn tên đó nhờ phá giải tà chú. Tuy nhiên ta nghĩ tốt nhất nên giết chết tên vong linh pháp sư, bởi vì muốn tìm kiếm một tế ti trên cấp tám mươi khó vô cùng. Những tế ti này đều toàn là nhân vật trọng yếu trong quang minh thần điện, muốn nhờ họ phá giải tà chú còn khó hơn giết chết tên kia. Ngươi hãy cầm vật này, có lẽ nó sẽ giúp ích được cho ngươi.
Thúy Vân lấy vài viên dược hoàn trong giới chỉ ra đưa cho ta. Thì ra nàng cũng có không gian giới chỉ giống như ta, quả thật công chúa của đại đế quốc có khác, sở hữu nhiều thứ bảo vật vô giá như thế. Tính ra sơ sơ Thúy Vân có tới hai kiện thần khí, một là thanh kiếm của nàng, và thứ hai tất nhiên là không gian giới chỉ màu xanh lục đang đeo trên tay. Đã là không gian giới chỉ cho dù trữ lượng ít tới cỡ nào thì nó cũng đã đạt tới cấp thần khí.
Thấy ta trố mắt nhìn Thúy Vân liếc mắt nhìn ta cười khẽ một tiếng
- Chưa thấy không gian giới chỉ sao ? Vật này là quà sinh nhật thứ mười tám phụ hoàng tặng cho ta đó. Giới chỉ này đạt tới cấp thần khí ngoại trừ trữ đồ nó còn có khả năng tăng phúc, cực kì quý hiếm có tiền cũng chưa chắc mua được, chỉ có đánh bại thần thú mới bạo suất ra được.
Thúy Vân lầm tưởng ta đang thèm thuồng không gian giới chỉ nên nàng cố ý nói ra giá trị của nó kích phát ham muốn của ta. Hì hì, trò trẻ con này mà muốn chọc ghẹo ta sao, nàng cũng quá gây thơ rồi. Có lẽ vài ngày trước chiêu này có tác dụng nhưng bây giờ thì …
Ngón cái ta xoay xoay tội ác giới chỉ. Không biết không gian giới chỉ của Thúy Vân ra sao nhưng ta dám chắc tội ác giới chỉ của ta cũng là cực phẩm trong cực phẩm. Nó gia tăng năm trăm không gian trữ vật, ngoài ra còn có thể che giấu ác danh nữa. Vô cùng thích hợp cho chức nghiệp thần ma yêu thú sư của ta.
- Ừ thì cũng có chút hâm mộ, bất quá giờ ta đã biết công chúa mới mười tám tuổi thôi. Còn ta đây đã hai mươi tuổi rồi, em gái gọi một tiếng anh coi.
- Ngươi…
Thúy Vân trừng mắt nhìn ta
- Không nói với ngươi nữa.
Thúy Vân cố nén cơn tức giận, nàng biết bây giờ không phải lúc để bùng nổ. Nàng thật sự ghét cay ghét đắng ta, nàng nói bất cứ câu nói đều bị ta bẻ ngược thừa cơ trêu chọc. Từ trước tới bây giờ có lẽ trong ngày hôm nay số lần nàng bị chọc giận còn nhiều hơn từ lúc nhỏ tới lớn. Thúy Vân nghiến chặt răng, nàng thề cho dù kết quả ra sao sau khi kết thúc việc này sẽ trừng trị ta một trật ra trò. Ta vẫn vô tư không hề biết những toan tính độc ác lúc này trong đầu Thúy Vân, lẳng lặng mở hành trang ra xem xét dược phẩm Thúy Vân đưa ta.
Thiên hóa đại hoàn đan : hồi phục 1000 huyết, 1000 ma lực
Nhìn công hiệu của những viên đan dược làm ta suốt vỡ tim mà chết. Đây là đan dược gì đây sao mà dược hiệu kinh khủng đến như vậy.
- Nhìn cái gì ! Bộ trước giờ chưa thấy người đẹp à !
Thúy Vân nhẹ gắt một câu
Qủa không hổ danh là công chúa của đế quốc, ra tay cũng thiệt là hào phóng. Một lần đưa ta những năm viên thiên hóa đại hoàn đan, tuy rằng chỉ là đan dược nhưng dược hiệu của nó quả thật cường hãn. Khi gặp nguy hiểm tới tính mạng nó có thể cứu ta một mạng. Nhưng tại sao Thúy Vân lại đưa ta vật quý giá như thế này, phải biết rằng dược vật đắt nhất hiện nay người chơi có thể mua được giá tới 10 kim tệ nhưng chỉ tăng 400 huyết lượng mà thôi. Chẳng lẽ nàng ta đã thầm yêu trôm nhớ ta hay sao. Nếu như vậy thì có hơi nhanh một tí.
- Ngươi lại nghĩ bậy cái gì đó. Đừng có hiểu lầm nha. Ta đưa ngươi đan dược đảm bảo ngươi không bị đánh chết thôi. Ta không hy vọng đang trong lúc làm nhiệm vụ lại bị ngươi phá hỏng.
- Được rồi, cô muốn làm gì thì làm, ta sẽ núp rất kĩ- Ta lẩm nhẩm niệm chú ngữ- Tiềm ẩn thuật.
Cả người ta từ từ mờ đi, cuối cùng biến mất trong hư không. Thấy một màn như vậy Thúy Vân cũng có vẻ bất ngờ. Thấy vẻ mặt của nàng ta cũng rất hả hê. Đừng tưởng chỉ mình cô có nghề, ta cũng có chút tài vặt đấy chứ. Nhưng Thúy Vân không để ta vui mừng được bao lâu nàng đã phang một câu làm ta chưng hửng.
- Kĩ năng này so với ẩn thân thuật của đạo tặc có khá hơn một tí nhưng vẫn còn quá kém. Ta phải nhắc nhở ngươi một điều, đẳng cấp càng chênh lệch thì kẻ thù sẽ dễ dàng phát hiện ra ngươi. Giống như bây giờ vậy chênh lệch hơn sau mươi cấp, nếu ngươi chạy ra, ta đảm bảo tên kia một chưởng đánh chết ngươi.
- Vậy thì ta ẩn thân là vô dụng hay sao ?
- Cũng không phải như thế. Ngươi núp ở đây, ta thừa cơ đánh lén tên vong linh pháp sư, nhân cơ hội hắn sơ ý ngươi chạy tới giải cứu Nguyệt Nhi, sau đó lập tức đưa nàng rời khỏi nơi này.
- Được, cứ như vậy đi.
Ta âm thầm nhảy xuống tượng đá, lẩn vào trong đám gạch vụn bên cạnh pho tượng đầu trâu, rồi nhanh chóng rút ra thanh trủy thủ nắm chặt trong tay.
Tên vong linh pháp sư vẫn tiếp tục ngâm xướng những câu chú ngữ thó thé khó nghe. Hắn tiếp tục vung cây cốt trượng, thủy tinh cầu phát ra ánh sáng nhàn nhạt, tại không trung nó bắt đầu vẽ ra lục vong tinh màu đỏ sậm. Lục vong tinh sau khi hình thành bay thẳng lên không kéo Nguyệt Nhi vào bên trong nó. Quang mang đỏ tươi như máu chẳng mấy chốc chiếu rọi khắp cung điện tạo nên khung cảnh vô cùng quỷ dị. Ánh hồng chiếu rọi tới hắc cầu phía trên quan tài đá đã làm kích thích mười vạn oán linh, chúng điên cuồng gào thét phát ra âm thanh làm người nghe cảm thấy khó chịu, cứ như oan hồn từ địa ngục bò lên đòi mạng.
Theo tinh quang bắn ra bốn phía, khuôn mặt Nguyệt Nhi chẳng mấy chốc trở nên trắng bệch không còn tí huyết sắc nào cả. Ánh mắt vô thần của Nguyệt Nhi bắt đầu lộ ra vẻ thống khổ cả thân thể run lên nhè nhẹ, miệng nàng cũng chảy ra tia máu nhiễu xuống làm ướt đẫm vạt áo.
Từ xa nhìn Nguyệt Nhi bị hành hạ đau đớn làm ta cảm thấy tức giận khôn cùng, hận không được lập tức nhảy ra đâm chết tên vong linh pháp sư kia. Có lẽ đối với những người chơi khác Nguyệt Nhi chỉ là một NPC, nhưng với ta Nguyệt Nhi là một người vô cùng quan trọng. Từ lúc bắt đầu tham gia Chân Đế tới nay, không phải nói là ngay cả ngoài cuộc sống chân thật, ngoại trừ hai thằng bạn Đức và Tiến ra thì chỉ có Nguyệt Nhi là người con gái chưa từng coi thường ta. Khi gặp ta nàng đều vui cười trò chuyện, đối xử với ta rất tốt, làm ta cảm giác nàng giống như Thanh Tuyền, em gái của ta vậy.
Nhắc tới Thanh Tuyền ruột gan ta như thắt lại, tính mạng của Thanh Tuyền đang dần trôi qua từng ngày, làm người anh hai nhưng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa em gái yêu quý chết dần chết mòn. Đã một người em gái ta bất lực không cách nào cứu được, ta thật là kẻ vô dụng nhất trên cuộc đời này. Nhưng lần này ta quyết không để sự việc như thế tiếp diễn lần thứ hai. Cho dù có hy sinh tính mạng ta quyết cũng phải cứu bằng được Nguyệt Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.