Chương 50: Tà quân U Linh (Hạ)
Zai Nguyễn
11/01/2014
Tên vong linh pháp sư vẫy nhẹ cánh tay, bất ngờ từ hư không một thanh cốt đao xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Miệng vẫn ngâm xướng chú ngữ, tay cầm cốt đao giơ lên cao hướng thẳng về phía bụng của Nguyệt Nhi đâm mạnh vào.
Hành động bất ngờ của hắn làm ta phản ứng không kịp. Khi thanh cốt đao còn cách bụng Nguyệt Nhi ba tấc ta cũng liều mạng nhảy ra hướng thẳng về phía hậu tâm tên vong linh pháp sư. Nhưng ta chỉ tiến được một bước thì một cánh tay từ sau lưng đã giữ chặt người ta lại. Sức lực của bàn tay quá mạnh làm ta không cách nào thoát khỏi.
Ta quay đầu lại nhìn thì thấy Thúy Vân chính là người đang ngăn cản ta cứu Nguyệt Nhi. Không biết từ khi nào nàng đã rời khỏi pho tượng ẩn núp sau lưng ta. Ta cố gắng vùng vẫy thoát khỏi Thúy Vân nhưng cho dù ta cố gắng thế nào cũng đều vô dụng. Cấp độ của Thúy Vân cao rất nhiều so với ta, chính vì vậy muốn chế trụ ta là việc quá sức dễ dàng.
- Ngươi muốn làm gì?- Thúy Vân khẽ gắt bên tai ta- Bình tĩnh lại, bây giờ chưa phải lúc. Ngươi đừng lo lắng, chỉ cần cho cô gái kia sử dụng thiên hóa đại hoàn đan thì vết thương của cô ta sẽ không đáng ngại.
Nghe Thúy Vân nói vậy ta kiềm nén nỗi xúc động đang trào dâng trong lòng. Tuy Thúy Vân khẳng định Nguyệt Nhi không nguy hiểm nhưng nhìn lưỡi đao cắm sâu vào bụng nàng ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Tên vong linh pháp sư đâm một đao và hắn nhanh chóng rút ra, máu từ miệng vết thương trên người Nguyệt Nhi bắn ra xối xả thấm đẫm cả người tên vong linh pháp sư.
Máu tươi dính vào ngươi vong linh pháp sư theo từng câu chú ngữ kì dị từ từ chuyển sang màu đỏ chói như một ngọn lửa đang bùng cháy. Hai tay ta nắm thật chặt vào nhau tới rướm máu. Khuôn mặt Nguyệt Nhi dần chuyển sang trắng xanh, cả người nàng vô lực không hề vùng vẫy như lúc đầu. Sinh mệnh của Nguyệt Nhi đang dần tiêu thất, nếu như tiếp tục như vậy chẳng mấy chốc nàng sẽ chết mất thôi. Hàm răng cắn chặt vào nhau, ta bây giờ bất chấp tất cả, nếu như Thúy Vân không thể cứu được Nguyệt Nhi, ta sẽ hóa thành thạch thử vương lao ra cứu nàng, bất chấp bại lộ thân phận ma thú của mình.
Vong linh pháp sư dường như đã hoàn thành chú ngữ tà ác, hắn cúi gầm đầu hai tay nắm chặt viên thủy tinh trên thanh cốt trượng để cho ánh sáng màu xanh nhạt từ viên thủy tinh chiếu thẳng vào trán hình thành khô lâu đồ án. Máu tươi từ người Nguyệt Nhi từ từ bị khô lâu đồ án hút vào bên trong, tên vong linh pháp sư bắt đầu vặn vẹo, khuôn mặt co rúm lại giống như đang chịu cơn đau đớn cùng cực. Trái ngược với khuôn mặt nhăn nhó, miệng hắn lại đang nở nụ cười, đúng vậy hắn đang cười điên cuồng bởi vì oán linh đoạt xá cuối cùng cũng thành công.
Trải qua biết bao nhiêu khó khăn thu thập mười vạn linh hồn, rồi luyện chế bọn chúng trở thành oán linh. Đi khắp đại lục tìm kiếm thể xác thích hợp để thay đổi, việc này tưởng chừng như không thể bởi vì cấp độ của hắn quá cao thể xác nhân loại bình thường không cách nào chịu được xự xâm hại của oán linh, vả lại cho dù đoạt xá thành công thì sức mạnh cũng giảm xuống rất nhiều. Nhiều lúc hắn muốn bỏ cuộc mặc cho sinh mệnh cuối cùng trôi đi nhưng hắn không cam lòng, cả cuộc đời gần như sống chui nhủi trong bóng tối, bị người đời ghê sợ tránh né. Từ khi sinh ra hắn đã được định sẵn phải đi trên con đường này nhưng hắn chưa hề oán trách, thân thể lẫn linh hồn của hắn đều đã hiến dâng cho hắc ám thần môn. Hắn chính là tà quân U Linh, thuộc về hắc ám thần môn, trong thần môn hắn quyền cáo chức trọng không có ai đủ can đảm trêu chọc hắn.
Hắn có thể vì thần môn hy sinh đi chính mình nhưng hắn không muốn chết vì tuổi già, tiếc nuối lớn nhất của đời hắn chính là không thể đưa hắc ám thần môn một lần nữa trọng hiện nhân gian.
Có lẽ hắc ám nữ thần đã thấu được lòng trung thành của hắn, chính ngay lúc tuyệt vọng nhất hắn đã phát hiện một lăng mộ cổ vô danh gần thôn nhỏ. Lúc đầu hắn cũng không mấy để ý bởi vì lăng mộ cũ nát này, không có thủ vệ giữ mộ, không có bất cứ kết giới bảo vệ. Hắn đã nghĩ có lẽ chủ nhân của ngôi mộ này trước khi xây dựng xong nó đã bị giết chết nên không thể hoàn thành giai đoạn cuối cùng này.
Nhưng hắn đã sai lầm, nghiêm trọng sai lầm khi nhận định như thế. Bởi vì tò mò nên hắn đã quyết định vào xem xét nơi này, cho dù không có vật gì đáng giá nhưng hắn vẫn có thể cải tạo nơi này trở thành cứ điểm bí mật của riêng hắn. Thỏ khôn có ba hang, câu nói này luôn đúng đối với những kẻ sống trông hắc ám như hắn.
Đi sâu vào thông qua hành lang dài đằng đặc, cuối cùng hắn gặp bức thạch tường chắn lại. Bức tường thoạt nhìn chất liệu giống như những tảng đá đen tạo nên lăng mộ, nhưng hắn cảm giác từ trên bức thạch tường có sự chuyển động của ma pháp nguyên tố rất ít ngay cả cấp độ cao như hắn muốn cảm nhận cũng rất khó khăn. Nếu đây là lăng mộ bình thường thì không có thể những thứ kì lạ thế này, trừ phi chủ nhân của ngôi mộ cố ý xếp đặt như thế nhằm che mắt người đời.
Hắn bỏ rất nhiều thời gian và công sức cuối cùng cũng phá giải được phong ấn đặc thù trên bức tường đen. Khi đi vào giữa cung điện nằm ẩn sâu trong lòng lăng mộ vô danh hắn phát hiện được cổ quan tài đá này. Khi khai quan nhìn vào hắn ngẩn người nửa ngày trời.
Hoàn mỹ! Cổ thi thể nam nhân vô cùng hoàn mỹ xuất hiện trước mặt hắn. Người nam nhân này ước chừng hai mươi ba mươi tả hữu, diện mạo vô cùng anh tuấn. Mặc dù người nam nhân đã chết nhiều năm thế nhưng da thịt vẫn còn nguyên vẹn không có dấu hiệu mục nát, khuôn mặt hồng hào như khi còn sống, ngoài ra từ người nam nhân còn vô hình tỏa ra khí thế của bậc đế vương. Tà quân U Linh khẳng định người này khi còn sống chắc chắn là tuyệt đại cao thủ, chỉ có như vậy lúc chết đi mới bảo tồn thi thể vạn năm không hư.
Tà quân U Linh dời tầm mắt sang bốn bức quái tượng đặt bốn phía cung điện, khi nhìn thấy hình dáng hung tợn của chúng, hắn không kiềm được thốt lên :” Địa ngục tứ thần thú”. Không ngờ ở nơi này hắn có thể chứng kiến tượng của bốn con thần thú này. Sở dĩ xưng hô chúng địa ngục tứ thần thú bởi vì bốn con thần thú này vô cùng tàn bạo thị huyết, đường đi chúng qua không có bóng dáng của bất cứ sinh vật nào có thể tồn tại. Bốn con thần thú này chẳng biết từ đâu xuất hiện, cứ như từ địa ngục bò lên tàn sát người dân khắp mọi nơi. Chính vì vậy mọi người gọi chúng là địa ngục tứ thần thú.
Đó đã là việc của mấy trăm năm trước, lúc đó triều đình cùng quang minh thần điện cử ra rất nhiều đội quân tinh duệ đi tiêu diệt bọn chúng. Kết quả cuối cùng làm cho mọi người phải sửng sờ, quân đội triều đình gần như phúc không, lực lượng của quang minh thần điện cũng bị đả kích rất lớn. Tôn thất thảm trọng là vậy nhưng vẫn không cách nào tiêu diệt được chỉ làm thương nặng bọn chúng mà thôi. Địa ngục tứ thần thú từ trong vòng vây trốn thoát, kể từ đó không ai còn thấy tung tích của bọn chúng nữa.
Sở dĩ tà quân U Linh biết tường tận việc này bởi vì năm đó quang minh thần điện tổn hao nặng nề vốn là cơ hội tốt để hắc ám thần môn trở mình nhưng nội bộ bên trong thần môn lục đục không đoàn kết cuối cùng bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một như thế. Nếu như năm xưa hắn quyết liệt ủng hộ thần môn quật khởi thì giờ đây mọi việc đã khác. Việc này làm tà quân U Linh tiếc hận nhiều năm mãi canh cánh trong lòng chính vì vậy nên khi nhìn thấy bốn bức tượng hắn ngay lập tức nhận ra lai lịch của bọn chúng.
Đứng phía bắc là Ngưu Ma Vương, thân thể cường tráng bắp thịt rắn chắc giống như con người chỉ khác là đầu trâu. Chính vì vậy hắn mới được gọi là Ngưu ma vương. Vũ khí của Ngưu ma vương sử dụng là thiên xoa. Trong Địa ngục tứ thần thú chỉ có duy nhất Ngưu ma vương là không thể sử dụng ma pháp nhưng hắn lại sở hữu sức mạnh khủng bố, một xoa quét ngang trăm người vong, phải nói như thế mới thấy được sự khủng khiếp của Ngưu ma vương. Ngoài sức mạnh kinh người hắn còn có thân thể rắn chắc như thép nguội, miễn dịch hầu hết vật lý công kích và ma pháp công kích. Muốn tổn thương Ngưu ma vương ít nhất phải là tiên khí cấp 50 trở lên thì may ra.
Đứng phía tây là Kim cương vương. Nhìn thoáng qua rất giống con nhím chỉ khác là gai nhọn trên thân người được thay bằng những lưỡi đao bén nhọn. Kim cương vương sở dĩ được xưng là Kim cương vương chính là do những lưỡi đao trên thân nó. Bởi vì trong cung điện những bức tượng được tạc bằng đá nên nhìn vào không biết nhưng Tà quân U Linh mấy trăm năm trước đã từng chứng kiến qua Kim Cương Vương một lần.
Nếu Ngưu ma vương là cỗ máy cày càn quét kẻ thù từ chính diện thì Kim cương vương là cổ xe tăng hạng nặng chuyên nã pháo tầm xa. Mỗi thanh đao nhọn trên người nó danh xưng kim cương đao có sức xuyên thấu kinh người. Tà quân U Linh từng chứng kiến nó bắn ra một thanh đao từ mọi gốc độ và có thể xuyên thấu hơn chục trọng kị sĩ vũ trang đầy đủ. Nên biết mỗi trọng kị sĩ đều được trang bị áo giáp tinh chế có sức phòng thủ cực cao, thế mà áo giáp tinh chế khi gặp kim cương đao cứ như tờ giấy mỏng bị xuyên lủng dễ dàng. Kim cương đao chính là chỉ độ cứng của nó có thể so sánh với kim cương vật cứng rắn nhất.
Tà quân U Linh còn nhớ rất rõ khi ấy nếu người nào thu được một cái kim cương đao bắn ra từ người Kim cương vương thì có thể đúc được vũ khí tới gần cấp bậc tiên khí uy lực vô cùng. Ngoài ra Kim cương vương còn sở hữu một loại ma pháp vô cùng đặc thù là kim hệ ma pháp, có thể khống chế được kim loại. Uy lực của kim hệ ma pháp ra sao tà quân U Linh cũng không rõ ràng bởi vì lần đó hắn cấp độ chưa cao nên chỉ dám đứng xa xa quan sát mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.