Chương 51: Tà quân U Linh vs Thúy Vân công chúa (Thượng)
Zai Nguyễn
11/01/2014
Đứng phía đông là Ngũ độc vương. Đầu sư tử, đầu chó ngao, đầu
rồng , đuôi rắn, thân thể giống như con sư tử phía trên lưng vương ra hai cặp
cánh dơi to gấp đôi thân hình. Nó được mệnh danh là ngũ độc vương tất nhiên
trên người sở hữu năm loại độc khác biệt phân biệt là thần kinh độc, lở loét độc,
tử vong độc, ma tí độc, hỏa độc.
Năm loại độc có công dụng khác nhau. Đầu chó ngao sở hữu thần kinh độc, nạn nhân khi bị cắn hoặc bị nước bọt dính phải vài phút sau liền phát điên gặp ai cũng nhào vào cào cấu cắn xé, đều tệ hơn là kẻ bị tên điên ấy cắn cũng sẽ điên theo hắn tiếp tục đi tìm nạn nhân khác cắn tiếp. Bệnh độc này nếu không nhanh chóng ngăn chặn trong một ngày cả thành thị đều biến thành kẻ điên.
Đầu sư tử có thể phun ra độc dịch. Kẻ bị dính phải độc dịch này cho dù chỉ một chút liền lập tức da thịt lở loét, sau đó lan nhanh khắp thân thể. Da, gân, tóc tai, nội tạng tất cả sẽ hóa thành vũng nước vàng, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương đen xì. Kẻ bị tấn công nếu bị dính vào tay chân chỉ có duy nhất cắt bỏ bộ phận đó, còn nếu dính phải đầu hoặc thân thể chỉ còn cách nằm chờ chết. Độc danh lở loét độc.
Đầu long có thể phun ra lửa màu xanh lam, độ nóng cực cao. Kẻ bị lam hỏa tấn công đừng nói tro cốt, ngay cả bụi phấn cũng không còn phảng phất như biến mất khỏi thế giới. Tuy nhiên điểm đáng sợ của nó không phải ở sát thương lực mà nằm ở duy trì lực. Tính sát thương của lam hỏa rất cao đều này không ai dám chối cãi tuy nhiên kẻ bị lam hỏa tấn công nếu còn sống thì vết thương mãi mài không thể lành, cho dù sử dụng được thảo nào cũng đều vô dụng, huyết lượng sẽ liên tục giảm xuống từng giây từng giây hành hạ làm cho hắn muốn sống cũng không được muốn chết cũng không yên. Nạn nhân chỉ có cách sử dụng huyết bình liên tục để duy trì mạng sống. Tuy vậy cách này rất ít ai sử dụng, một ngày, hai ngày, một năm, hai năm kẻ đó có đảm bảo liên tục uống huyết bình hay không? Cho dù có thể thì kim tệ hao tốn cũng kinh người, bị dày vò như thế thì thà chết còn hơn. Lam hỏa danh xưng hỏa độc.
Đuôi rắn phía sau lưng Ngũ độc vương có khả năng phun ra độc vụ. Độc tính của độc vụ này ra sao? Đơn giản một chữ thôi tử. Độc vụ phun ra kẻ hít phải lập tức chết ngay, không cách nào cứu được. Cho dù có nín thở cũng vô ích, độc tính vẫn xuyên qua lỗ chân lông thấm vào trong thân thể kẻ bị độc vụ thấm vào cũng không cách nào thoát khỏi bàn tay tử thần. Độc vụ danh xưng tử vong độc.
Độc cuối cùng trên thân người Ngũ độc vương nằm ở móng vuốt của nó. Móng vuốt của Ngũ độc vương thường xuyên được tiếp xúc với các loại độc do chính nó phun ra. Theo thời gian tích tụ độc lực càng được đề cao, độc trên móng vuốt của Ngũ độc vương tuy không có uy lực khinh khủng như bốn loại độc trên nhưng nó có tác dụng làm con mồi tê dại toàn thân không cách nào nhúc nhích. Kẻ bị cào phải nếu không chết thì cũng bị liệt cả người nằm chờ trở thành thức ăn của Ngũ độc vương.
Bức tượng cuối cùng phía nam cung điện là Mạn xà vương, thân người đuôi rắn tay cầm ma pháp trượng. Trong Địa ngục tứ thần thú Mạn xà vương mới là kẻ mạnh nhất. Mạn xà vương không có sức mạnh khinh khủng thân hình rắn chắc như Ngưu ma vương, không có kim cương đao lực xuyên thấu cao như Kim cương vương và cũng không có độc tính mạnh mẽ giống Ngũ độc vương. Sức mạnh nàng sở hữu là ma pháp, chỉ thuần ma pháp. Không những công kích ma pháp mà còn trị liệu ma pháp, tăng phúc ma pháp.
Công kích ma pháp của Mạn xà vương chủ yếu gồm lôi, phong, thủy. Cây pháp trược trên tay nàng là thần khí cấp, hiệu quả gia tăng hấp thụ nguyên tố 50%, khống chế nguyên tố 20%, tăng hiệu quả của lôi nguyên tố 20%, kháng tất cả ma pháp 10%. Nếu thần khí có phân chia cấp độ thì ma pháp trượng của Mạn xà vương phải là đỉnh cấp thần khí. Uy lực tùy thuộc vào chủ sở hữu, chủ nhân của nó càng mạnh thì sức mạnh pháp trượng pháp ra càng kinh khủng.
Triệu liệu thuật Mạn xà vương sử dụng quang nguyên tố cùng thủy nguyên tố, hai nguyên tố này khi kết hợp lại trị liệu thuật càng thêm kinh người. Tà quân U Linh cũng từng thấy Mạn xà vương trợ giúp Ngưu ma vương chữa trị thân thể. Trong chấn chiến cuối cùng giữa Địa ngục tứ thần thú cùng liên quân thần điện và triều đình, hắn nhớ lúc ấy Ngưu ma vương khắp người là máu, nhiều đạo vết thương sâu lòi ra xương trắng hếu, máu thịt lẫn lộn, có nơi còn rớt cả mãng thịt to. Thế mà khi Mạn xà vương pháp ra ánh sáng trắng xanh chiếu xuống người Ngưu ma vương, tất cả vết thương lập tức khép lại, những nơi vết thương nặng nhanh chóng mọc ra máu thịt bù khuyết lại chỗ bị chém trong chốc lát.
Nếu hỏi nguyên nhân tại sao cuối cùng Địa ngục tứ thần thú có thể từ trong trọng trọng vòng vây thoát ra thì công lao của Mạn xà vương là lớn nhất, nàng không những chữa trị vết thương cho đồng bọn, uy lực ma pháp từ Mạn xà vương phát ra cũng cực lớn.
Trận chiến ấy, ngay chính lúc liên minh nhân loại tưởng chừng cầm chắc chiến thắng trong tay thì Mạn xà vương đã sử dụng ma pháp trượng của mình phát ra một đạo lôi điện. Đạo lội điện này kích thước to gần hai mươi mét bắn thẳng vào liên minh. Kẻ bị đạo lôi điện bao trùm không còn lưu lại gì ngoại trừ một nhúm đen trên mặt đất. Đạo lôi điện xuyên qua mấy ngàn ngươi tạo một lổ hổng thật to trong trận hình của liên minh, thừa dịp đó Địa ngục tứ thần thú hướng lổ hổng chạy thoát khỏi vòng vây trùng điệp. Kể từ đó không còn ai thấy Địa ngục tứ thần thú xuất hiện nữa, Có kẻ bảo bọn chúng bị trọng thương quá nặng mà chết, có kẻ thì nói bọn chúng chỉ tu luyện đợi vết thương lành lại sẽ phá quan tiếp tục hại nhân lành.
Sự thật cuối cùng không ai biết được, mọi người đều không biết bọn chúng từ nơi nào xuất hiện, lý do tàn sát sinh vật của chúng. Tất cả đều là ẩn số không có lời giải đáp.
Địa ngục tứ thần thú hung tàn là thế nhưng trước giờ chưa nghe nói tông giáo nào đem bọn chúng tạc thành tượng để thờ phụng, vả lại người thanh niên trong quan tài này có liên hệ gì tới Địa ngục tứ thần thú này. Cung điện này được xây dựng để bảo vệ cho thi thể thanh niên, ngoài ra bốn bức tượng được xếp đặt giống như đang bảo vệ cho hắn được an toàn.
Tà quân U Linh lờ mờ đoán ra được quan hệ giữa thanh niên nhân này cùng Địa ngục tứ thần thú. Chỉ có hai trường hợp, thanh niên nhân này vì lý do nào đó thờ phụng bốn con thần thú này mong được bọn chúng bảo vệ khi chết đi. Còn lý do thứ hai nghe ra khó thuyết phục hơn, người thanh niên này là chủ nhân của bốn con thần thú, và bọn chúng phải có nghĩa vụ bảo vệ cho hắn. Chủ nhân của bốn con thần thú nghe cứ như chuyện cười. Cho dù hắn cấp độ đạt tới đỉnh của nhân loại chín mươi chín cấp cũng chưa chắc một mình giết chết được một con thần thú chứ đừng nói thu phục bọn chúng làm sủng vật.
Ngàn năm trước kia đẳng cấp của nhân loại không dừng ở con số chín mươi chín mà còn xa hơn thế nữa. Đỉnh của nhân loại là hai trăm năm mươi lăm cấp, người đạt tới hai trăm năm mươi lăm cấp chỉ có duy nhất một người đó chính là Sáng thế thần. Dưới Sáng thế thần là thần cấp, tiên cấp. Thần cấp, tiên cấp ở đây là dùng cho nhân loại khác xa với thần cấp, tiên cấp của ma thú. Ma thú dù sao cũng chỉ là động vật mà thôi, quá trình tu luyện dài dòng, khai phá tích lũy trí tuệ lâu dài mới tiến hóa trở thành tiên thú hoặc thần thú. Ma thú cho dù tiến hóa thành thần thú thì trí tuệ cũng chỉ tương đương con người.
Ma thú có thể tiến hóa thành thần thì lý nào con người lại không thể. Thần cấp nhân loại so với thần thú còn muốn đáng sợ hơn rất nhiều, truyền thuyết từng kể rằng ngàn vạn năm trước khi thần nhân còn tồn tại trênn đại lục này, thần thú tiên thú lúc ấy trong mắt thần nhân cũng giống như ma thú bây giờ trong mắt nhân loại, bọn chúng tuy cũng mạnh nhưng chỉ cần thần nhân nguyện ý thì hủy diệt thần thú tiên thú dễ như trở lòng bàn tay.
Tuy nhiên đó chỉ là trong truyền thuyết, thần nhân không biết vì lý do gì đều biến mất, số lượng tiên nhân tồn tại cũng không còn bao nhiêu. Vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm, thần nhân tuyệt diệt tiên nhân thay thế vị trí trở thành lãnh đão giả của nhân loại. Dần dà trong mắt nhân loại tiên nhân được sùng bái tín ngưỡng trở thành thần.
Ngàn năm trước, cuộc chiến giữa hắc ám thần môn và quang minh thần điện nhìn bên ngoài giống như cuộc tranh chấp tông giáo bình thường nhưng có mấy ai biết được chân tướng bên trong. Tà quân U Linh tuy không trực tiếp tham gia cuộc chiến ấy, lúc đó hắn còn chưa có mặt trên đại lục này nữa là. Chân tướng của cuộc chiến chỉ có cao tầng trong thần môn thông qua cấm sách lưu trữ lại mới biết được.
Cấm sách cùng sách lịch sử bình thường miêu tả cuộc chiến đa phần là giống nhau, nhưng khác ở chỗ cấm sách giải thích rõ hơn nguyên nhân cuộc chiến cũng như thành phần tham chiến. Sách lịch sử chỉ tường thuật sơ sài Hắc ám nữ thần cùng Quang minh nữ thần đánh nhau, người đời tưởng rằng hai người này là thần cấp nhưng thật ra sai rồi, cho dù danh xưng là thân nhưng hắc ám nữ thần và quang minh nữ thần cũng chỉ đạt tới tiên cấp mà thôi. Ngoài ra còn có mấy trăm cường giả tiên cấp tham gia vào cuộc chiến đó, cơ hồ lôi kéo hết tiên nhân còn tồn tại vào.
Kết quả cuối cùng tiên nhân rơi rụng, nhân gian chìm trong máu tanh. Ngay cả hai nữ thần cũng biến mất từ cuộc chiến đó. Nguyên nhân của cuộc chiến là bí mật cao nhất trên đại lục. Chúng tiên nhân sở dĩ đánh nhau chết sống như vậy là bởi vì “thành thần”.
Năm loại độc có công dụng khác nhau. Đầu chó ngao sở hữu thần kinh độc, nạn nhân khi bị cắn hoặc bị nước bọt dính phải vài phút sau liền phát điên gặp ai cũng nhào vào cào cấu cắn xé, đều tệ hơn là kẻ bị tên điên ấy cắn cũng sẽ điên theo hắn tiếp tục đi tìm nạn nhân khác cắn tiếp. Bệnh độc này nếu không nhanh chóng ngăn chặn trong một ngày cả thành thị đều biến thành kẻ điên.
Đầu sư tử có thể phun ra độc dịch. Kẻ bị dính phải độc dịch này cho dù chỉ một chút liền lập tức da thịt lở loét, sau đó lan nhanh khắp thân thể. Da, gân, tóc tai, nội tạng tất cả sẽ hóa thành vũng nước vàng, cuối cùng chỉ còn lại bộ xương đen xì. Kẻ bị tấn công nếu bị dính vào tay chân chỉ có duy nhất cắt bỏ bộ phận đó, còn nếu dính phải đầu hoặc thân thể chỉ còn cách nằm chờ chết. Độc danh lở loét độc.
Đầu long có thể phun ra lửa màu xanh lam, độ nóng cực cao. Kẻ bị lam hỏa tấn công đừng nói tro cốt, ngay cả bụi phấn cũng không còn phảng phất như biến mất khỏi thế giới. Tuy nhiên điểm đáng sợ của nó không phải ở sát thương lực mà nằm ở duy trì lực. Tính sát thương của lam hỏa rất cao đều này không ai dám chối cãi tuy nhiên kẻ bị lam hỏa tấn công nếu còn sống thì vết thương mãi mài không thể lành, cho dù sử dụng được thảo nào cũng đều vô dụng, huyết lượng sẽ liên tục giảm xuống từng giây từng giây hành hạ làm cho hắn muốn sống cũng không được muốn chết cũng không yên. Nạn nhân chỉ có cách sử dụng huyết bình liên tục để duy trì mạng sống. Tuy vậy cách này rất ít ai sử dụng, một ngày, hai ngày, một năm, hai năm kẻ đó có đảm bảo liên tục uống huyết bình hay không? Cho dù có thể thì kim tệ hao tốn cũng kinh người, bị dày vò như thế thì thà chết còn hơn. Lam hỏa danh xưng hỏa độc.
Đuôi rắn phía sau lưng Ngũ độc vương có khả năng phun ra độc vụ. Độc tính của độc vụ này ra sao? Đơn giản một chữ thôi tử. Độc vụ phun ra kẻ hít phải lập tức chết ngay, không cách nào cứu được. Cho dù có nín thở cũng vô ích, độc tính vẫn xuyên qua lỗ chân lông thấm vào trong thân thể kẻ bị độc vụ thấm vào cũng không cách nào thoát khỏi bàn tay tử thần. Độc vụ danh xưng tử vong độc.
Độc cuối cùng trên thân người Ngũ độc vương nằm ở móng vuốt của nó. Móng vuốt của Ngũ độc vương thường xuyên được tiếp xúc với các loại độc do chính nó phun ra. Theo thời gian tích tụ độc lực càng được đề cao, độc trên móng vuốt của Ngũ độc vương tuy không có uy lực khinh khủng như bốn loại độc trên nhưng nó có tác dụng làm con mồi tê dại toàn thân không cách nào nhúc nhích. Kẻ bị cào phải nếu không chết thì cũng bị liệt cả người nằm chờ trở thành thức ăn của Ngũ độc vương.
Bức tượng cuối cùng phía nam cung điện là Mạn xà vương, thân người đuôi rắn tay cầm ma pháp trượng. Trong Địa ngục tứ thần thú Mạn xà vương mới là kẻ mạnh nhất. Mạn xà vương không có sức mạnh khinh khủng thân hình rắn chắc như Ngưu ma vương, không có kim cương đao lực xuyên thấu cao như Kim cương vương và cũng không có độc tính mạnh mẽ giống Ngũ độc vương. Sức mạnh nàng sở hữu là ma pháp, chỉ thuần ma pháp. Không những công kích ma pháp mà còn trị liệu ma pháp, tăng phúc ma pháp.
Công kích ma pháp của Mạn xà vương chủ yếu gồm lôi, phong, thủy. Cây pháp trược trên tay nàng là thần khí cấp, hiệu quả gia tăng hấp thụ nguyên tố 50%, khống chế nguyên tố 20%, tăng hiệu quả của lôi nguyên tố 20%, kháng tất cả ma pháp 10%. Nếu thần khí có phân chia cấp độ thì ma pháp trượng của Mạn xà vương phải là đỉnh cấp thần khí. Uy lực tùy thuộc vào chủ sở hữu, chủ nhân của nó càng mạnh thì sức mạnh pháp trượng pháp ra càng kinh khủng.
Triệu liệu thuật Mạn xà vương sử dụng quang nguyên tố cùng thủy nguyên tố, hai nguyên tố này khi kết hợp lại trị liệu thuật càng thêm kinh người. Tà quân U Linh cũng từng thấy Mạn xà vương trợ giúp Ngưu ma vương chữa trị thân thể. Trong chấn chiến cuối cùng giữa Địa ngục tứ thần thú cùng liên quân thần điện và triều đình, hắn nhớ lúc ấy Ngưu ma vương khắp người là máu, nhiều đạo vết thương sâu lòi ra xương trắng hếu, máu thịt lẫn lộn, có nơi còn rớt cả mãng thịt to. Thế mà khi Mạn xà vương pháp ra ánh sáng trắng xanh chiếu xuống người Ngưu ma vương, tất cả vết thương lập tức khép lại, những nơi vết thương nặng nhanh chóng mọc ra máu thịt bù khuyết lại chỗ bị chém trong chốc lát.
Nếu hỏi nguyên nhân tại sao cuối cùng Địa ngục tứ thần thú có thể từ trong trọng trọng vòng vây thoát ra thì công lao của Mạn xà vương là lớn nhất, nàng không những chữa trị vết thương cho đồng bọn, uy lực ma pháp từ Mạn xà vương phát ra cũng cực lớn.
Trận chiến ấy, ngay chính lúc liên minh nhân loại tưởng chừng cầm chắc chiến thắng trong tay thì Mạn xà vương đã sử dụng ma pháp trượng của mình phát ra một đạo lôi điện. Đạo lội điện này kích thước to gần hai mươi mét bắn thẳng vào liên minh. Kẻ bị đạo lôi điện bao trùm không còn lưu lại gì ngoại trừ một nhúm đen trên mặt đất. Đạo lôi điện xuyên qua mấy ngàn ngươi tạo một lổ hổng thật to trong trận hình của liên minh, thừa dịp đó Địa ngục tứ thần thú hướng lổ hổng chạy thoát khỏi vòng vây trùng điệp. Kể từ đó không còn ai thấy Địa ngục tứ thần thú xuất hiện nữa, Có kẻ bảo bọn chúng bị trọng thương quá nặng mà chết, có kẻ thì nói bọn chúng chỉ tu luyện đợi vết thương lành lại sẽ phá quan tiếp tục hại nhân lành.
Sự thật cuối cùng không ai biết được, mọi người đều không biết bọn chúng từ nơi nào xuất hiện, lý do tàn sát sinh vật của chúng. Tất cả đều là ẩn số không có lời giải đáp.
Địa ngục tứ thần thú hung tàn là thế nhưng trước giờ chưa nghe nói tông giáo nào đem bọn chúng tạc thành tượng để thờ phụng, vả lại người thanh niên trong quan tài này có liên hệ gì tới Địa ngục tứ thần thú này. Cung điện này được xây dựng để bảo vệ cho thi thể thanh niên, ngoài ra bốn bức tượng được xếp đặt giống như đang bảo vệ cho hắn được an toàn.
Tà quân U Linh lờ mờ đoán ra được quan hệ giữa thanh niên nhân này cùng Địa ngục tứ thần thú. Chỉ có hai trường hợp, thanh niên nhân này vì lý do nào đó thờ phụng bốn con thần thú này mong được bọn chúng bảo vệ khi chết đi. Còn lý do thứ hai nghe ra khó thuyết phục hơn, người thanh niên này là chủ nhân của bốn con thần thú, và bọn chúng phải có nghĩa vụ bảo vệ cho hắn. Chủ nhân của bốn con thần thú nghe cứ như chuyện cười. Cho dù hắn cấp độ đạt tới đỉnh của nhân loại chín mươi chín cấp cũng chưa chắc một mình giết chết được một con thần thú chứ đừng nói thu phục bọn chúng làm sủng vật.
Ngàn năm trước kia đẳng cấp của nhân loại không dừng ở con số chín mươi chín mà còn xa hơn thế nữa. Đỉnh của nhân loại là hai trăm năm mươi lăm cấp, người đạt tới hai trăm năm mươi lăm cấp chỉ có duy nhất một người đó chính là Sáng thế thần. Dưới Sáng thế thần là thần cấp, tiên cấp. Thần cấp, tiên cấp ở đây là dùng cho nhân loại khác xa với thần cấp, tiên cấp của ma thú. Ma thú dù sao cũng chỉ là động vật mà thôi, quá trình tu luyện dài dòng, khai phá tích lũy trí tuệ lâu dài mới tiến hóa trở thành tiên thú hoặc thần thú. Ma thú cho dù tiến hóa thành thần thú thì trí tuệ cũng chỉ tương đương con người.
Ma thú có thể tiến hóa thành thần thì lý nào con người lại không thể. Thần cấp nhân loại so với thần thú còn muốn đáng sợ hơn rất nhiều, truyền thuyết từng kể rằng ngàn vạn năm trước khi thần nhân còn tồn tại trênn đại lục này, thần thú tiên thú lúc ấy trong mắt thần nhân cũng giống như ma thú bây giờ trong mắt nhân loại, bọn chúng tuy cũng mạnh nhưng chỉ cần thần nhân nguyện ý thì hủy diệt thần thú tiên thú dễ như trở lòng bàn tay.
Tuy nhiên đó chỉ là trong truyền thuyết, thần nhân không biết vì lý do gì đều biến mất, số lượng tiên nhân tồn tại cũng không còn bao nhiêu. Vắng chủ nhà gà mọc đuôi tôm, thần nhân tuyệt diệt tiên nhân thay thế vị trí trở thành lãnh đão giả của nhân loại. Dần dà trong mắt nhân loại tiên nhân được sùng bái tín ngưỡng trở thành thần.
Ngàn năm trước, cuộc chiến giữa hắc ám thần môn và quang minh thần điện nhìn bên ngoài giống như cuộc tranh chấp tông giáo bình thường nhưng có mấy ai biết được chân tướng bên trong. Tà quân U Linh tuy không trực tiếp tham gia cuộc chiến ấy, lúc đó hắn còn chưa có mặt trên đại lục này nữa là. Chân tướng của cuộc chiến chỉ có cao tầng trong thần môn thông qua cấm sách lưu trữ lại mới biết được.
Cấm sách cùng sách lịch sử bình thường miêu tả cuộc chiến đa phần là giống nhau, nhưng khác ở chỗ cấm sách giải thích rõ hơn nguyên nhân cuộc chiến cũng như thành phần tham chiến. Sách lịch sử chỉ tường thuật sơ sài Hắc ám nữ thần cùng Quang minh nữ thần đánh nhau, người đời tưởng rằng hai người này là thần cấp nhưng thật ra sai rồi, cho dù danh xưng là thân nhưng hắc ám nữ thần và quang minh nữ thần cũng chỉ đạt tới tiên cấp mà thôi. Ngoài ra còn có mấy trăm cường giả tiên cấp tham gia vào cuộc chiến đó, cơ hồ lôi kéo hết tiên nhân còn tồn tại vào.
Kết quả cuối cùng tiên nhân rơi rụng, nhân gian chìm trong máu tanh. Ngay cả hai nữ thần cũng biến mất từ cuộc chiến đó. Nguyên nhân của cuộc chiến là bí mật cao nhất trên đại lục. Chúng tiên nhân sở dĩ đánh nhau chết sống như vậy là bởi vì “thành thần”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.