Chương 1955
Bạch Cư Dị
20/04/2024
Chương 1969
Xung quanh là tiếng la hét chói tai của người qua đường.
Một số cô gái còn tái cả mặt vì sợ hãi.
Người lái chiếc xe thể thao hình như đã uống rượu, nên lúc đầu không nhìn thấy Khương Nhã My đứng giữa đường.
Đến khi anh ta nhìn thấy thì đã muộn Két!
Anh ta đạp mạnh chân ga, nhưng chiếc xe vẫn lao về phía Khương Nhã My, không phanh lại được.
Lý Khinh Hồng sợ đến tái mặt, nhưng Khương Nhã My không hề sợ hãi, lập tức nhảy lên cao.
Lúc này chiếc xe thể thao đã lao vút tới!
Khương Nhã My nhảy lên giữa không trung, hai tay chống lên mui xe.
Râm!
Nắp đầu xe bị Khương Nhã My làm cho lõm xuống.
Khương Nhã My yên lặng hồi lâu, sau đó nhìn Vương Nhất nói: “Tôi nhìn thấy Tiêu Minh.”
“mu Khương Nhã My nói xong, Vương Nhất cũng ngẩn người.
Sắc mặt của Lý Khinh Hồng cũng hơi thay đổi.
Sống cùng Vương Nhất lâu như vậy, cô ta cũng biết Vương Nhất có một người anh trai bị mất tích.
Anh quay về thành phố một phần cũng là vì muốn tìm anh trai.
“Cô chắc chắn là anh ấy?”
Ánh mắt Vương Nhất trở nên sắc bén, anh nhìn Khương Nhã My hỏi.
Khương Nhã My nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, tuy rằng đã lâu không gặp nhưng tôi vĩnh viễn không quên dáng vẻ của anh ấy!”
Bởi vì quá kích động mà giọng nói của Khương Nhã My cũng run run.
Vương Nhất im lặng hồi lâu, vẫn không dám tin.
“Có thể là người giống người thì sao?”
Khương Nhã My tiếp tục lắc đầu: ‘Không phải, còn có một mùi quen thuộc trên người anh ấy!”
Vương Nhất hít một hơi thật sâu, rồi nhìn về phía Lý Khinh Hồng.
“Em về trước đi.”
Lý Khinh Hồng bế Vương Tử Lam đi trước.
“Đi thôi.”
Vương Nhất và Khương Nhã My cùng nhau đi về phía bên kia đường.
“Chia nhau ra tìm đi.”
Sau khi tìm kiếm một lúc lâu không có kết quả, Vương Nhất nói với Khương Nhã My.
“Ừ!”
Khương Nhã My chạy suốt theo con đường kéo dài.
Cô ta, Vương Nhất, Tiêu Minh là những người mạnh nhất trong Ẩn Vu.
Cho dù là theo dõi hay chống bị theo dõi đều đạt đến mức xuất thần nhập quỷ, muốn tìm thấy cũng không dễ.
Nhưng Khương Nhã My vẫn tìm kiếm không biết mệt mỏi.
Thời gian từng phút trôi qua.
Khương Nhã My cũng dần bỏ cuộc.
Cô ta khụy gối xuống, thở hồng hộc.
Nhưng nghĩ đến người mà mình đã nhớ nhung suốt ba năm qua, bản thân không chẳng khác gì trúng tình cổ, Khương Nhã My không cam lòng.
Chờ cũng đã ba năm, còn sợ đoạn thời gian ngắn như vậy sao?
Khương Nhã My khẽ cắn răng, định tiếp tục Tìm.
Vèol Đèn pha ô tô chói mắt chiếu tới, Khương Nhã My không khỏi dùng tay che mắt.
Một chiếc xe thể thao cỡ lớn màu đỏ dừng lại trước mặt cô ta.
Người đàn ông cầm vô lăng, bình tĩnh nhìn cô ta.
Trong khoảnh khắc này, mắt Khương Nhã My mở lớn.
“Tiêu… Minh…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.