Chương 1956
Bạch Cư Dị
20/04/2024
Chương 1970
Thời gian cứ như dừng lại trong khoảnh khắc đó.
Khương Nhã My ngơ ngác nhì người đàn ông trong chiếc xe thể thao, vẻ mặt khó tin.
“Tiêu Minh, là anh sao?”
Khương Nhã My kích động chạy xung quanh chiếc xe kia, cô ta ra sức đập cửa sổ, ý bảo anh ta hạ cửa sổ xuống.
Ba năm, cô ta đã tìm anh ta ba năm, nên có rất nhiều điều muốn nói với anh ta.
Nhưng Tiêu Minh chẳng buồn liếc nhìn cô †a, vẻ mặt anh ta vấn thờ ơ như cũ.
Cạch.
Bỗng nhiên, cửa sau xe mở, một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy dài theo phong cách Gothic loli màu tím bước xuống.
“Xin hỏi cô đang tìm ai?”
Cô gái kia không phải là người Nước H, cô †a tóc vàng mắt xanh và nước da trắng sáng của người phương Tây.
Màu tím đại diện cho sự bí ẩn.
Cả người cô gái này đều mặc màu tím.
Chiếc váy dài Gothic loli rườm rà màu tím, găng tay quý tộc cũng màu tím, bây giờ đang mưa nhỏ nên chiếc ô cô ta cầm chắc chắn cũng là màu tím nhạt. Cả người cô †a từ trong ra ngoài đều tràn ngập hơi thở cung đình cao quý.
“Cô là ai?”
Khương Nhã My lùi hai bước về phía sau, cô ta nhìn người phụ nữ công đình phương tây kia với ánh mắt đầy cảnh giác.
Vì cô ta cảm thấy hơi thở rất nguy hiểm từ người phụ nữ này.
Cứ như cô ta đang phải đối diện với một mỹ nữ rắn rết ác độc.
Cô gái mặc đồ âu ngẩn người, sau đó cười khanh khách: “Người Nước H mấy cô thật kỳ lạ, rõ ràng cô gõ cửa xe chúng tôi, giờ lại hỏi chúng tôi là ai.”
Tuy là người phương Tây, nhưng cô ta nói tiếng nước H rất lưu loát, thậm chí câu chữ còn rõ ràng hơn nhiều người bản địa nước I5].
Khương Nhã My không nói gì, chỉ nhìn cô †a với ánh mắt lạnh lùng.
“Vậy được rồi, tôi sẽ phá lệ nói tên cho cô.”
Người phụ nữ mặc đồ âu đánh son đỏ rực như lửa, cả người toát lên vẻ quyến rũ: “Cô gọi tôi là Tử La Lan là được, hoặc cũng có thể gọi tôi là ‘Phu nhân.”
“Tử La Lan? Phu nhân?”
Khương Nhã My cau mày, ánh mắt chợt dừng lại trên người La Tử Lan mặc bộ Gothic màu tím.
Trên chiếc váy thêu những đóa hoa Tử La Lan, trông vô cùng diễm lệ.
Tử La Lan cười quyến rũ, cô ta lặng lẽ giơ một ngón tay nâng cằm Khương Nhã My.
“Tôi biết cô, cô là vị hôn thê chưa qua cửa của Tiêu Minh đúng không? Trông dáng dấp cũng rất xinh đẹp.”
Khương Nhã My như thấy kẻ địch mạnh, bông nhiên cô ta nhấc chân, đá về phía Tử La Lan.
Cuối cùng Tử La Lan vẫn thu tay về, nhưng cô ta cũng tiện thể nghiêng đầu, tránh cú đá của Khương Nhã My đá đánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.