Chương 2090
Bạch Cư Dị
26/04/2024
“Vâng, ngài Bát, chúng tôi biết sai rồi…’ Đối mặt với sự chế giêu và
chất vất của Tân Bát, cho dù là Tân Vĩnh Nghiêm, hay là Tân Vũ thì bọn
họ cũng đều không dám phản bác câu nào.
Vương Nhất lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát.
Tần Vĩnh Nghiêm là gia chủ của vương tộc Yên Đô, năm nay đã hơn bảy mươi tuối nhưng lại phải hành đại lễ như vậy trước mặt một người hâu của hoàng tộc nước H.
Sự chênh lệch giữa hai người có thể nói là khoảng cách giữa trời và đất!
“Hừ, Tần Vũ, cậu cũng suy nghĩ kỹ lại đi, xem nên giải thích như thế nào với hoàng tộc!”
Tần Bát lạnh lùng cười nói và liếc nhìn Tần Vũ.
Vương Nhất đứng ở một bên lẳng lặng lắng nghe và nhận ra được một số tin tức.
Mục Lang không phải vì thể diện của Tần Vĩnh Nghiêm nên mới đại diện cho Tần thị tham gia đại hội Bắc Cảnh, mà là vì có giao thiệp với hoàng tộc nước H nên mới đồng ý.
“Vâng, Tần Vũ sẽ gánh vác trách nhiệm!”
Tân Vũ chỉ đành phải thỏa hiệp.
Cảnh tượng quá mức khiếp sợ này khiến người qua đường cũng phải kinh ngạc theo dõi.
Thoạt nhìn bọn họ trông rất giống đang đóng phim. .
||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||
Tân Bát lại nói: ‘Đây là một chuyện, còn một chuyện khác, tôi phải đưa cô trở về.”
Tầm mắt của Tần Bát cuối cùng cũng dừng lại trên người Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình tĩnh chất vấn: “Đáng lẽ năm năm trước cô đã phải trở về hoàng tộc, tại sao đến bây giờ vấn còn chưa trở về?”
Cả người Thái Kim Phụng hơi chấn động, sau đó nhẹ giọng nói: “Tôi có chuyện muốn làm, không muốn trở về hoàng tộc.”
“Láo xược!”
Tân Bát hét lớn một tiếng, tiếng hét như sấm, toàn bộ sảnh chờ ở sân bay đều vang vọng âm thanh của ông ta.
“Suy cho cùng cô cũng chỉ là một nha hoàn của hoàng tộc, vậy mà lại dám không quay về sao? Sau khi trở về, cô sẽ phải tiếp nhận trừng phạt của hoàng tộc!”
“Rút xương, móc gân, móc mắt, cô chọn một cái đi!”
Vào giờ phút này, một luồng nội lực cường giả hàng thật giá thật tản ra.
Tần Bát trừng mắt nhìn Thái Kim Phụng.
Thái Kim Phụng bị loại khí thế này áp bức đến mức không thở nổi.
Cô ta cũng chỉ biết một chút võ công, không thể so sánh với một cao thủ như Tân Bát.
Ngay cả Tần Thập Thất mà cô ta còn khó đối phó nữa!
Trong lòng Vương Nhất chấn động, hình phạt của hoàng tộc nước H lại tàn khốc đến vậy.
Đây đã là thời hiện đại, vậy mà bọn họ còn giữ những tập tục cổ xưa như thế.
Tân Vĩnh Nghiêm dường như đã sớm biết chuyện này, ông ta vội vàng nói: “Ngài Bát, máy bay của chúng tôi sắp cất cánh rồi, chúng tôi có thể rời đi trước được không ạ”
“Đi đi”
Tần Bát không kiên nhẫn mà phất tay một cái.
Tân Vĩnh Nghiêm và Tần Vũ như được đại xá, vội vàng lên máy bay.
Khi Tân Hồng Long đi ngang qua Vương Nhất, anh ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Vương Nhất.
Vương Nhất lặng lẽ đứng bên cạnh quan sát.
Tần Vĩnh Nghiêm là gia chủ của vương tộc Yên Đô, năm nay đã hơn bảy mươi tuối nhưng lại phải hành đại lễ như vậy trước mặt một người hâu của hoàng tộc nước H.
Sự chênh lệch giữa hai người có thể nói là khoảng cách giữa trời và đất!
“Hừ, Tần Vũ, cậu cũng suy nghĩ kỹ lại đi, xem nên giải thích như thế nào với hoàng tộc!”
Tần Bát lạnh lùng cười nói và liếc nhìn Tần Vũ.
Vương Nhất đứng ở một bên lẳng lặng lắng nghe và nhận ra được một số tin tức.
Mục Lang không phải vì thể diện của Tần Vĩnh Nghiêm nên mới đại diện cho Tần thị tham gia đại hội Bắc Cảnh, mà là vì có giao thiệp với hoàng tộc nước H nên mới đồng ý.
“Vâng, Tần Vũ sẽ gánh vác trách nhiệm!”
Tân Vũ chỉ đành phải thỏa hiệp.
Cảnh tượng quá mức khiếp sợ này khiến người qua đường cũng phải kinh ngạc theo dõi.
Thoạt nhìn bọn họ trông rất giống đang đóng phim. .
||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||
Tân Bát lại nói: ‘Đây là một chuyện, còn một chuyện khác, tôi phải đưa cô trở về.”
Tầm mắt của Tần Bát cuối cùng cũng dừng lại trên người Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình tĩnh chất vấn: “Đáng lẽ năm năm trước cô đã phải trở về hoàng tộc, tại sao đến bây giờ vấn còn chưa trở về?”
Cả người Thái Kim Phụng hơi chấn động, sau đó nhẹ giọng nói: “Tôi có chuyện muốn làm, không muốn trở về hoàng tộc.”
“Láo xược!”
Tân Bát hét lớn một tiếng, tiếng hét như sấm, toàn bộ sảnh chờ ở sân bay đều vang vọng âm thanh của ông ta.
“Suy cho cùng cô cũng chỉ là một nha hoàn của hoàng tộc, vậy mà lại dám không quay về sao? Sau khi trở về, cô sẽ phải tiếp nhận trừng phạt của hoàng tộc!”
“Rút xương, móc gân, móc mắt, cô chọn một cái đi!”
Vào giờ phút này, một luồng nội lực cường giả hàng thật giá thật tản ra.
Tần Bát trừng mắt nhìn Thái Kim Phụng.
Thái Kim Phụng bị loại khí thế này áp bức đến mức không thở nổi.
Cô ta cũng chỉ biết một chút võ công, không thể so sánh với một cao thủ như Tân Bát.
Ngay cả Tần Thập Thất mà cô ta còn khó đối phó nữa!
Trong lòng Vương Nhất chấn động, hình phạt của hoàng tộc nước H lại tàn khốc đến vậy.
Đây đã là thời hiện đại, vậy mà bọn họ còn giữ những tập tục cổ xưa như thế.
Tân Vĩnh Nghiêm dường như đã sớm biết chuyện này, ông ta vội vàng nói: “Ngài Bát, máy bay của chúng tôi sắp cất cánh rồi, chúng tôi có thể rời đi trước được không ạ”
“Đi đi”
Tần Bát không kiên nhẫn mà phất tay một cái.
Tân Vĩnh Nghiêm và Tần Vũ như được đại xá, vội vàng lên máy bay.
Khi Tân Hồng Long đi ngang qua Vương Nhất, anh ta đột nhiên quay đầu lại nhìn Vương Nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.