Chương 2091
Bạch Cư Dị
26/04/2024
Ánh mắt kia không cần nói cũng biết là có ý cảnh cáo cùng nhắc nhở.
Thực lực của hoàng tộc rất mạnh mẽ, cho dù chỉ là một người làm thì người bình thường cũng không thể chống lại.
Vương Nhất hiện tại là đồng minh của anh ta, Tân Hồng Long cũng không hy vọng Vương Nhất sẽ chết dưới tay của Tần Bát.
Tần Vũ cũng quay đầu lại, ánh mắt thương xót nhìn Thái Kim Phụng, có lẽ theo những gì anh ta nghĩ thì Thái Kim Phụng sắp bị ép buộc đưa về hoàng tộc nước H.
“Đi thôi, Thái Kim Phụng, cùng tôi trở về hoàng tộc nhận tội!”
Tần Bát vô cùng bình tĩnh, sải bước đi về phía Thái Kim Phụng.
Nhưng chỉ mới đi được một bước thì ông †a chợt dừng lại.
Một bóng người xuất hiện ngăn giữa Tần Bát và Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình thản nhìn ông ta.
“Thăng nhóc kia, cậu là người theo đuổi Thái Kim Phụng à?”
Tân Bát cau mày, nghiêm nghị nhìn Vương Nhất.
Ngay từ đầu, ông ta đã nhìn thấy Vương Nhất, nhưng anh đứng sau lưng Thái Kim Phụng, ăn mặc vô cùng bình thường, vừa nhìn đã thấy chắc hẳn là một người theo đuổi Thái Kim Phụng.
Dù sao Thái Kim Phụng cũng là “Nhạc Sỉ”, người mê muội Nhạc Sỉ nhiều vô số kể.
Thỉnh thoảng lại có một số người hâm mộ não tàn chăn trước mặt cô ta cũng là chuyện bình thường.
Thái Kim Phụng vừa định lên tiếng phủ nhận, nhưng Vương Nhất lại liếc nhìn cô ta một cái, giành quyền trả lời trước: “Ông muốn nghĩ như vậy thì cứ cho là vậy đi.”
“Chẳng qua người ta đã không muốn đi cùng ông, ông lại mạnh mẽ cưỡng ép cô ấy đi, có phải quá thất lễ rồi không?”
Vương Nhất nheo mắt nhìn Tần Bát, nói.
“Cậu nói gì? Lặp lại lần nữa?”
Sắc mặt Tân Bát trầm xuống, trong mắt hiện lên tia uy hiếp nồng đậm.
Bộp!
Vừa dứt lời, Vương Nhất lập tức hành động, tát một cái thật mạnh vào mặt ông ta.
Nửa bên mặt của Tân Bát lập tức sưng lên, hơn nữa cả người còn lảo đảo lùi về sau mấy bước!
“Một tên người làm mà cũng dám đứng sủa như chó trước mặt tôi sao?”
Vương Nhất mỉa mai nhìn Tần Bát, lạnh lùng cười nói.
Thái Kim Phụng kinh ngạc đến mức trợn to hai mắt. Vương Nhất thế mà lại dám đánh Tần Bát!
Xôn xaol Động tĩnh ở bên này cũng thu hút sự chú ý của đám vệ sĩ bên cạnh.
Bọn họ cũng có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Tần Bát, nhưng ông ta lại bị một chàng trai trẻ tát gục xuống ở bên ngoài?
Sau khi định thần lại, bọn họ lập tức bao vây Vương Nhất, trên mặt lộ ra vẻ hung dữ.
Đối mặt với sự uy hiếp của Tần Bát, khuôn mặt của Vương Nhất vấn lãnh đạm, không để tâm chút nào.
Thật ra thì từ tên của Tân Bát và Tân Thập Thất, anh đã có một sự hiểu biết đại khái về thực lực của hoàng tộc nước H.
Vệ sĩ phải luyện ra được nội lực thì mới gọi là tiêu chuẩn.
Thực lực của hoàng tộc rất mạnh mẽ, cho dù chỉ là một người làm thì người bình thường cũng không thể chống lại.
Vương Nhất hiện tại là đồng minh của anh ta, Tân Hồng Long cũng không hy vọng Vương Nhất sẽ chết dưới tay của Tần Bát.
Tần Vũ cũng quay đầu lại, ánh mắt thương xót nhìn Thái Kim Phụng, có lẽ theo những gì anh ta nghĩ thì Thái Kim Phụng sắp bị ép buộc đưa về hoàng tộc nước H.
“Đi thôi, Thái Kim Phụng, cùng tôi trở về hoàng tộc nhận tội!”
Tần Bát vô cùng bình tĩnh, sải bước đi về phía Thái Kim Phụng.
Nhưng chỉ mới đi được một bước thì ông †a chợt dừng lại.
Một bóng người xuất hiện ngăn giữa Tần Bát và Thái Kim Phụng, vẻ mặt bình thản nhìn ông ta.
“Thăng nhóc kia, cậu là người theo đuổi Thái Kim Phụng à?”
Tân Bát cau mày, nghiêm nghị nhìn Vương Nhất.
Ngay từ đầu, ông ta đã nhìn thấy Vương Nhất, nhưng anh đứng sau lưng Thái Kim Phụng, ăn mặc vô cùng bình thường, vừa nhìn đã thấy chắc hẳn là một người theo đuổi Thái Kim Phụng.
Dù sao Thái Kim Phụng cũng là “Nhạc Sỉ”, người mê muội Nhạc Sỉ nhiều vô số kể.
Thỉnh thoảng lại có một số người hâm mộ não tàn chăn trước mặt cô ta cũng là chuyện bình thường.
Thái Kim Phụng vừa định lên tiếng phủ nhận, nhưng Vương Nhất lại liếc nhìn cô ta một cái, giành quyền trả lời trước: “Ông muốn nghĩ như vậy thì cứ cho là vậy đi.”
“Chẳng qua người ta đã không muốn đi cùng ông, ông lại mạnh mẽ cưỡng ép cô ấy đi, có phải quá thất lễ rồi không?”
Vương Nhất nheo mắt nhìn Tần Bát, nói.
“Cậu nói gì? Lặp lại lần nữa?”
Sắc mặt Tân Bát trầm xuống, trong mắt hiện lên tia uy hiếp nồng đậm.
Bộp!
Vừa dứt lời, Vương Nhất lập tức hành động, tát một cái thật mạnh vào mặt ông ta.
Nửa bên mặt của Tân Bát lập tức sưng lên, hơn nữa cả người còn lảo đảo lùi về sau mấy bước!
“Một tên người làm mà cũng dám đứng sủa như chó trước mặt tôi sao?”
Vương Nhất mỉa mai nhìn Tần Bát, lạnh lùng cười nói.
Thái Kim Phụng kinh ngạc đến mức trợn to hai mắt. Vương Nhất thế mà lại dám đánh Tần Bát!
Xôn xaol Động tĩnh ở bên này cũng thu hút sự chú ý của đám vệ sĩ bên cạnh.
Bọn họ cũng có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi.
Bọn họ biết rất rõ thực lực của Tần Bát, nhưng ông ta lại bị một chàng trai trẻ tát gục xuống ở bên ngoài?
Sau khi định thần lại, bọn họ lập tức bao vây Vương Nhất, trên mặt lộ ra vẻ hung dữ.
Đối mặt với sự uy hiếp của Tần Bát, khuôn mặt của Vương Nhất vấn lãnh đạm, không để tâm chút nào.
Thật ra thì từ tên của Tân Bát và Tân Thập Thất, anh đã có một sự hiểu biết đại khái về thực lực của hoàng tộc nước H.
Vệ sĩ phải luyện ra được nội lực thì mới gọi là tiêu chuẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.