Chương 2170
Bạch Cư Dị
01/06/2024
Long Thiên Sách không trả lời, chỉ nhíu mày nói; “Cô lại là người của gia tộc nào?”
Khương Nhã My và Lý Khinh Hồng đứng chung với nhau, khí thế đều siêu việt như vậy, vậy nên Long Thiên Sách vô thức cho rằng là chị em thân thiết của Lý Khinh Hồng.
Nhưng cho dù là bạn thân, cũng không thể can thiệp quá mức vào việc nội bộ của Long Thị!
Khương Nhã My bước lên một bước, lạnh lùng nói: ‘Khương thị của Yên Đô.”
Cái gì?
Lời này vừa dứt, Long Thiên Sách sững người, sau đó nhìn sang Khương Cẩn. . Truyện Trinh Thám
“Cô ta là người của nhà các người sao?”
Lúc này Khương Cẩn cũng có hơi ngây người.
Cứ ngây ngốc nhìn Khương Nhã My mấy giây, anh ta đột nhiên mở miệng măng.
“Cô lừa quỷ à? Tôi là người của Khương Thị, Khương Thị chúng tôi không có cô!”
Vì vậy ánh mắt Long Thiên Sách nhìn sang Khương Nhã My đã thay đổi.
Sắc mặt Khương Nhã My cũng hơi thay đổi, sau đó không có bất ngờ.
Cô ta vẫn chưa quay về Khương Thị, chỉ là Khương Tấn xin cô ta trở về, người của gia tộc Khương Thị không biết là điều rất bình thường.
Long Thiên Sách quyết định không phí lời với bọn họ, trực tiếp nói với Lý Khinh Hồng: “Cô Lý lượng thứ, hôm nay là lễ trưởng thành 18 tuổi của con gái tôi, người tham gia buộc phải mặc lễ phục, quần áo giống như các người đều không phù hợp.”
Lần này Long Thiên Sách ngay cả Lý Khinh Hồng cũng dạy dõ luôn.
Tôn kính Lý Khinh Hồng là cô cả của Lý Thị, không ngờ không biết tốt xấu như vậy, Long Thiên Sách cũng có hơi tức giận.
Do đi vội, ba người Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My đều mặc quần áo đơn giản, tuy vẫn rất đẹp nhưng không ăn nhập với tiệc sinh nhật.
Các cô cậu chủ của các gia tộc khác đều mặc lễ phục và vest tới, rất lịch thiệp.
“Đặc biệt là ông chồng phế vật đó của cô, nhìn xem cậu ta mặc cái gì kìa!”
Vẻ mặt của Long Thiên Sách rất khinh thường, không khách sáo mà chỉ vào quần áo của Vương Nhất mà nói.
Vương Nhất mặc áo sơ mi và quần tây thường rất bình thường, trên cổ tay không có đồ gì cả.
Nếu nói tới đồ đắt thì là đôi giày da cá sấu trên chân Vương Nhất.
“Đúng, cho dù cậu là chồng của cô Lý, cũng không thể đi vào, nơi này là Yên Kinh, mặt mũi của cô Lý không lớn tới vậy!”
Khương Cẩn nói xong thì liếc nhìn thời gian.
“Không tốt, bữa tiệc sinh nhật của Thi Thi sắp diễn ra rồi, chú Long, cháu đi vào trước.”
Long Thiên Sách gật đầu: ‘Đi đi, đi chơi với các tiểu bối đi.”
Khương Cẩn rất nhanh đã rời đi.
Trước khi đi anh ta rất tự tin, Vương Nhất chắc chắn sẽ bị đuổi ra ngoài.
Đây là kết cục đắc tội với anh tai Long Thiên Sách nhìn Vương Nhất nói: “Nể mặt của cô Lý, cậu tự mình rời khỏi đây, tôi không đuổi cậu nữa.”
Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My bước lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng: “Nếu chúng tôi cứ muốn anh ấy/cậu ấy ở lại thì sao?!”
Khương Nhã My và Lý Khinh Hồng đứng chung với nhau, khí thế đều siêu việt như vậy, vậy nên Long Thiên Sách vô thức cho rằng là chị em thân thiết của Lý Khinh Hồng.
Nhưng cho dù là bạn thân, cũng không thể can thiệp quá mức vào việc nội bộ của Long Thị!
Khương Nhã My bước lên một bước, lạnh lùng nói: ‘Khương thị của Yên Đô.”
Cái gì?
Lời này vừa dứt, Long Thiên Sách sững người, sau đó nhìn sang Khương Cẩn. . Truyện Trinh Thám
“Cô ta là người của nhà các người sao?”
Lúc này Khương Cẩn cũng có hơi ngây người.
Cứ ngây ngốc nhìn Khương Nhã My mấy giây, anh ta đột nhiên mở miệng măng.
“Cô lừa quỷ à? Tôi là người của Khương Thị, Khương Thị chúng tôi không có cô!”
Vì vậy ánh mắt Long Thiên Sách nhìn sang Khương Nhã My đã thay đổi.
Sắc mặt Khương Nhã My cũng hơi thay đổi, sau đó không có bất ngờ.
Cô ta vẫn chưa quay về Khương Thị, chỉ là Khương Tấn xin cô ta trở về, người của gia tộc Khương Thị không biết là điều rất bình thường.
Long Thiên Sách quyết định không phí lời với bọn họ, trực tiếp nói với Lý Khinh Hồng: “Cô Lý lượng thứ, hôm nay là lễ trưởng thành 18 tuổi của con gái tôi, người tham gia buộc phải mặc lễ phục, quần áo giống như các người đều không phù hợp.”
Lần này Long Thiên Sách ngay cả Lý Khinh Hồng cũng dạy dõ luôn.
Tôn kính Lý Khinh Hồng là cô cả của Lý Thị, không ngờ không biết tốt xấu như vậy, Long Thiên Sách cũng có hơi tức giận.
Do đi vội, ba người Vương Nhất, Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My đều mặc quần áo đơn giản, tuy vẫn rất đẹp nhưng không ăn nhập với tiệc sinh nhật.
Các cô cậu chủ của các gia tộc khác đều mặc lễ phục và vest tới, rất lịch thiệp.
“Đặc biệt là ông chồng phế vật đó của cô, nhìn xem cậu ta mặc cái gì kìa!”
Vẻ mặt của Long Thiên Sách rất khinh thường, không khách sáo mà chỉ vào quần áo của Vương Nhất mà nói.
Vương Nhất mặc áo sơ mi và quần tây thường rất bình thường, trên cổ tay không có đồ gì cả.
Nếu nói tới đồ đắt thì là đôi giày da cá sấu trên chân Vương Nhất.
“Đúng, cho dù cậu là chồng của cô Lý, cũng không thể đi vào, nơi này là Yên Kinh, mặt mũi của cô Lý không lớn tới vậy!”
Khương Cẩn nói xong thì liếc nhìn thời gian.
“Không tốt, bữa tiệc sinh nhật của Thi Thi sắp diễn ra rồi, chú Long, cháu đi vào trước.”
Long Thiên Sách gật đầu: ‘Đi đi, đi chơi với các tiểu bối đi.”
Khương Cẩn rất nhanh đã rời đi.
Trước khi đi anh ta rất tự tin, Vương Nhất chắc chắn sẽ bị đuổi ra ngoài.
Đây là kết cục đắc tội với anh tai Long Thiên Sách nhìn Vương Nhất nói: “Nể mặt của cô Lý, cậu tự mình rời khỏi đây, tôi không đuổi cậu nữa.”
Lý Khinh Hồng và Khương Nhã My bước lên một bước, vẻ mặt lạnh lùng: “Nếu chúng tôi cứ muốn anh ấy/cậu ấy ở lại thì sao?!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.