Chương 739
Bạch Cư Dị
10/01/2024
CHƯƠNG 741
Cô ta sững sờ một lúc, trên người cô ta không có một chiếc vòng tay gắn bom nào, thậm chí cô ta còn không nhớ nó trông như thế nào.
Lúc nãy cô ta bị lời của Văn Cung Hiển doạ sợ một hồi nên thậm chí không kịp suy nghĩ.
Vương Nhất chế giễu: “Gia chủ Văn, tôi nghĩ chắc ông già tới hồ đồ rồi, trên người Mộng Đình chẳng có cái vòng tay nào cả.”
Vẻ mặt điên cuồng của Văn Cung Hiển đột nhiên cứng lại, mặt ông ta tái nhợt: “Không thể nào, rõ ràng tôi bảo nhờ Bội Cầm tự mình đeo cho cô ta ——”
Vừa nói tới đây, Văn Cung Hiển đột nhiên quay sang nhìn Văn Bội Cầm, vẻ mặt tức giận và bàng hoàng đến cực điểm.
“Tiện nhân, bà không hề đeo vòng tay cho cô ta….”
Mọi người lập tức nhìn về phía Văn Bội Cầm, thấy chỉ thấy bà run rẩy xắn tay áo lên.
Trên cánh tay bầm tím là một chiếc vòng tay bằng thép không gỉ màu bạc.
“Vòng tay, trên người tôi…”
“Văn phu nhân!”
“Dì Văn!”
Mắt của Vương Nhất và Lý Mộng Đình lập tức co lại, cả hai đều kêu lên.
“Đồ tiện nhân làm hỏng chuyện này!”
“A—”
Văn Cung Hiển tức giận trừng mắt nhìn Văn Bội Cầm, sau đó gầm lên.
Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của ông ta lại trở nên dữ tợn: “Ai đeo chiếc vòng này đều không quan trọng, chìa khóa mở vòng đang ở trong tay tôi, nếu muốn bà ta sống sót, hãy chuẩn bị cho tôi 1500 tỷ, ngoài ra còn có một chiếc xe và một tấm vé máy bay đi nước ngoài, nếu không, mấy người cứ nhìn bà ta nổ chết đi!”
Những lời này quá độc ác, Văn Bội Cầm càng run kịch liệt hơn.
“Ông điên rồi, bà ấy là vợ ông!”
Lý Khinh Hồng tức giận mắng to.
Văn Cung Hiển bật cười: “Bà ấy đã phản bội tôi rồi, tại sao tôi phải thương hại bà ấy?”
Bốp—-
Lời vừa dứt, thân hình Văn Cung Hiển liền bay ra ngoài như diều đứt dây, cơ thể ông ta va vào một cột đá rồi trực tiếp khiến cột đá vỡ vụn.
Khi ông ta đang cố gắng đứng dậy thì lồng ngực lại bị một bàn chân giậm mạnh.
Vương Nhất tràn ngập sát khí nói: “Chìa khoá ở đâu!”
“Khục khục—-”
Văn Cung Hiển ho ra vài ngụm máu, nhưng trên mặt lại mang theo nụ cười điên cuồng: “Xin lỗi, vừa nãy tôi lừa mấy người đó, chiếc vòng này căn bản không hề có chìa khoá. Một khi đã đeo lên thì không thể tháo xuống, chỉ có thể làm nô lệ của đối phương cả đời.”
Vương Nhất không tin, sau khi lục khắp người Văn Cung Hiển cũng không tìm được chìa khóa.
Lúc này, Lý Thiên Dương cũng từ khách sạn quay lại: “Cũng không có ở khách sạn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.