Chương 7: Hậu Hôn Lễ
Ferina
15/11/2024
- Tiểu Điệp , mang tin này cho cha ta, cũng sắp xếp vệ binh đi.
Hắn nhìn qua những vị khách của nhà mình, khóe miệng nhếch lên.
Có không ít kẻ mang theo địch ý tiến vào buổi lễ ngày hôm nay, hẳn là có ý định không hay.
- Anh, chị, cái này dành cho 2 người. Coi như món quà trao trước ah.
Huyền Phong đưa cho Thừa Vũ và Thanh Sương một cặp nhẫn, còn đưa cho Thừa Vũ một thanh kiếm, cho Thanh Sương một sợi dây chuyền.
Chỉ nhìn bên ngoài nó đã tỏa ra sự bất phàm.
- Để đảm bảo an toàn thì hai người cứ sử dụng chúng từ bây giờ đi.
Nghe lời em trai, Thừa Vũ và Thanh Sương cũng nhận lấy chúng.
- Được rồi, phần lớn đều đã được âm thầm tóm gọn rồi, nhưng sợ rằng vẫn có cá lọt lưới, 2 đứa cũng phải cẩn thận đấy.
Thừa Vũ nhắc nhở hắn.
- He, em biết rồi.
Huyền Phong gật đầu, hắn rời đi.
...
Đại sảnh rộng lớn được trang hoàng tỉ mỉ, với những tấm rèm lụa đỏ thẫm viền vàng rủ xuống từ trần nhà cao vút, thêu hoa văn tinh xảo thể hiện quyền lực và sự giàu sang. Những chùm đèn pha lê treo lơ lửng trên cao, ánh sáng từ hàng nghìn ngọn nến phản chiếu trên mặt kính pha lê tạo nên những tia sáng lấp lánh, phủ lên toàn bộ không gian một sắc màu mơ màng và huyền ảo.
Dọc theo lối đi chính là những bụi hoa được kết từ các loài hoa quý hiếm chỉ mọc ở vùng núi xa xôi hoặc những khu rừng bí ẩn. Hoa hồng đỏ rực xen lẫn với lan tím, loa kèn trắng, tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, tinh khiết, nhưng đầy mê hoặc. Mỗi bông hoa đều được các nghệ nhân cắt tỉa và sắp xếp công phu, tạo thành những vòng hoa lớn bao quanh lối đi, dẫn tới nơi cô dâu và chú rể sẽ trao nhau lời thề. Phía trên, hàng nghìn dải lụa mềm mại được treo từ các cột trụ cao lớn, đan xen như một chiếc mạng che khổng lồ, tựa như bầu trời đêm lấp lánh ánh sao.
Bàn tiệc được sắp đặt với những dĩa bạc chạm trổ tinh xảo, ly rượu thủy tinh pha lê trong suốt được khắc hoa văn hình long phụng – biểu tượng của sự cao quý và trường tồn. Mỗi bàn đều có những đĩa thức ăn bày biện sang trọng, với đủ loại món ăn quý hiếm từ khắp nơi: thịt nai hầm rượu vang, cá hồi xông khói, gan ngỗng, và đặc biệt là đĩa trái cây được chạm khắc cầu kỳ từ dưa lưới và nho vàng. Ở chính giữa bàn tiệc, một tháp bánh cưới cao năm tầng phủ lớp kem trắng tinh, được điểm xuyết bằng những cánh hoa hồng làm từ đường mỏng manh, như muốn thách thức thời gian và trọng lực.
Khách mời là những quý tộc từ khắp nơi trong vương quốc, khoác trên mình những bộ trang phục xa hoa và lộng lẫy. Đàn ông mặc những bộ lễ phục may thủ công từ những loại vải quý hiếm, thêu chỉ bạc và đính ngọc trai, mỗi bộ đều toát lên phong thái quý phái và uy nghiêm. Phụ nữ khoác lên những chiếc váy dạ hội dài, được thêu tinh xảo và trang trí với ngọc và đá quý. Mỗi người đều đeo những món trang sức tinh xảo, từ vòng cổ kim cương đến nhẫn ngọc lục bảo, thể hiện rõ sự giàu sang và quyền lực của dòng dõi họ.
Mọi người dần nhường ra khoảng trống ở giữa, thảm đỏ được trải sẵn, sự xuất hiện của cặp đôi thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Tiếng nhạc vang lên chào đón, theo mỗi bước chân, tiếng nhạc lại càng thêm lãng mạn, tạo ra bầu không khí thơ mộng.
Mỗi nốt nhạc như thấm đẫm sự tinh tế, đầy lôi cuốn, vừa đủ để tăng thêm cảm giác trịnh trọng nhưng vẫn đong đầy cảm xúc.
Tiếng vỗ tay rào rào vang dội khắp đại sảnh.
Phía trước nhất, cũng là những người có địa vị cao nhất, gia đình hoàng gia. Hai bên chính là hai nhà trai gái, sau đó là Cung gia và Hồng gia.
Thanh Sương khoác trên mình chiếc váy trắng tuyệt đẹp, thêu tay với hoa văn hình lá nho, những sợi chỉ bạc lấp lánh dưới ánh sáng nến như những ngôi sao trên trời. Phần đuôi váy dài được nâng đỡ bởi hai phù dâu, từng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng của cô khiến lớp váy dường như trôi bồng bềnh như mây. Trên đầu nàng là một chiếc vương miện nhỏ được làm từ bạc nguyên chất, đính kết những viên ngọc trai trắng và ngọc bích, thể hiện sự cao quý và tinh tế. Nàng bước đi trong ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả khách mời, khuôn mặt rạng rỡ, lấp lánh dưới tấm voan mỏng nhẹ như sương. Sánh vai bên cạnh chính là Thừa Vũ. Tấm áo choàng khoác ngoài với biểu tượng của gia tộc quyền lực và vững bền. Lót bên trong là lớp lụa đỏ như tượng trưng cho sức mạnh và lòng kiên định. Trên ngực đính một bông hồng trắng, cùng màu với bó hoa Thanh Sương cầm, như lời hẹn ước gắn bó.
Càng trang trọng hơn khi chính hoàng đế và hoàng hậu là người chủ trì và chứng kiến.
- Ngươi và cha ngươi thực sự rất giống nhau, khiến cả ta cũng phải hâm mộ.
Long Thành Tử đọc xong lời chúc tụng mà cảm thán, gật đầu tán dương.
- Tạ ân bệ hạ ban thưởng.
Long Thành Tử lắc đầu cười xòa, vẫy tay :" Vẫn là cần lớp trẻ các ngươi ra sức vì đế quốc "
Hoàng hậu trao cho hai người món quà, chính là một cặp nhẫn long phụng, biểu thị tình yêu trường tồn, tự tay bà giúp cả hai đeo lên.
Phía sau hoàng đế, hoàng hậu chính là cha mẹ của hai người. Cả hai quỳ xuống bái lạy cảm tạ.
- Có người chết rồi !
Một người la toáng lên phá vỡ bầu không khí.
Thừa Vũ và Thanh Sương đi tới muốn xem thử.
Một tên quý tộc 1 sao nằm sõng soài trên mặt đất, ngay khi Thừa Vũ muốn kiếm tra, trên tay gã xuất hiện một con dao sắc bén, nhắm Thừa Vũ đâm tới !
Mà kẻ đứng phía sau cũng nhắm Thanh Sương mà đâm.
Tinh !
Lưỡi dao va chạm với một thứ lá chắn vô hình giống như sắt đá, không thể nào xuyên qua nổi mà chạm vào được hai người.
- Gì chứ ?
Gã bất ngờ phát hiện, Thừa Vũ đã xử lí xong đồng bọn nằm dưới đất, biến từ chết giả thành thật luôn !
- Hừ !
Gã rút ra một thanh cự kiếm, tản mát sát khí kinh người, không nói nhiều liền chém tới Thanh Sương, muốn nhanh chóng giải quyết nàng.
Keng !
Hai lưỡi kiếm va chạm với nhau, Thừa Vũ nhíu mày, kẻ này độ tuổi e rằng còn thấp hơn em gái, thế nhưng lực lượng cùng sát tính lại rất mạnh.
Ánh mắt tên sát thủ dần đỏ ngầu, điên cuồng, cự kiếm tỏa ra sát khí kinh hồn khiến ai nấy đều tránh qua một bên.
Thanh Sương cũng lùi lại, năng lực chiến đấu của nàng không mạnh, ở lại chỉ khiến Thừa Vũ bị gò bó.
- Anh à, đều là phản nghịch, giết đi.
Tiếng Huyền Phong vang vọng đâu đó, Thừa Vũ còn muốn giữ người sống nhằm tìm kiếm thông tin, giờ phút này cũng không còn nương tay.
Ánh mắt Thừa Vũ sắc bén dọa người, cự kiếm còn chưa kịp vung lên, cổ tay tên sát thủ đã bắt đầu rơi xuống, lại thêm một đường kiếm, nó nhẹ nhàng chẻ đôi tử địch của mình.
Huyền Phong từ bên ngoài dẫn vào một tên thú nhân tộc bị những sợi xích ma pháp cùm trói, treo lên giữa không trung.
Những kẻ đến từ bờ bên kia U Minh Hải, đều là thú nhân, đám này mai phục ở trong lãnh địa gia tộc từ lúc nào, quy tụ về đây cũng thật đông đảo, toàn bộ đều đã bị Huyền Phong xử lý sạch sẽ, duy chỉ còn kẻ này bị hắn kịp thời bắt sống.
Có lẽ đế quốc tập trung vào nội địa hơn là nhắm ra bên ngoài U Minh Hải nên bọn chúng tưởng là đế quốc dễ xơi sao ?
Nhưng nói đi nói lại, quả thật hải quân có phần thua thiệt so với phần còn lại, hoặc có thể nói là gần như không có. Đơn giản chỉ là ném bộ binh lên những chiếc thuyền để di chuyển là chính.
Chuyện thế này cũng chẳng phải hiếm lạ gì, chỉ là bọn chúng động phải nhầm người, va ngay phải gia tộc quá cứng mà thôi.
Về cơ bản, hôn lễ diễn ra suôn sẻ, nhưng cũng vì kẻ địch đã xâm nhập vào đế quốc, còn ngang nhiên gây ra hành vi ám sát quý tộc, thế nên sắp tới sẽ có rất nhiều chuyện cần làm.
...
Huyền Phong và Linh Nhi đều lên xe ngựa quay trở lại kinh đô.
- Thiếu gia, chúng ta bị phục kích rồi.
Tiếng A Cửu nhắc nhở, Huyền Phong hơi vén màn che, sau đó liền buông xuống.
- Tiểu Điệp, A Cửu, hai người tự bảo vệ nhau đi.
Linh Nhi ở bên cạnh, sẵn sàng chiến đấu.
Xe ngựa vẫn tiếp tục tiến bước.
Từ bóng tối của những bụi cây rậm rạp, hàng loạt bóng đen xuất hiện. Chúng là thú nhân, những sinh vật lai giữa người và thú, mang vẻ hoang dã và tàn bạo. Mắt chúng lóe lên ánh đỏ hung hãn, hàm răng nanh sắc nhọn nhe ra trong bóng đêm.
Ngay lập tức, một thú nhân to lớn lao lên với tốc độ nhanh như chớp, móng vuốt sắc bén giơ cao, nhắm thẳng vào xe ngựa.
Oành !
Chiếc xe dưới móng vuốt sắc bén liền bị xé toạc, hai con ngựa bị dọa hí lên, lồng lộn bỏ chạy.
Không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên lạnh buốt, hơi nước đông cứng lại thành những mảnh băng lơ lửng, sẵn sàng đón nhận lệnh từ Linh Nhi. Theo cái chỉ tay của nàng, những mảnh băng bắn tới, đâm thẳng vào tên người sói kia, đục mấy cái lỗ máu trên người, khiến nó gục xuống không kịp phản ứng.
Những mũi băng nhọn hoắt bắn ra, xuyên thủng không khí với tiếng rít rợn người. Đám thú nhân không kịp né tránh, một số bị băng đâm trúng, cơ thể chúng đóng băng ngay lập tức, biến thành những tượng băng khổng lồ giữa chiến trường.
Một con thú nhân sói nhảy lên từ bên phải, nhắm vào Linh Nhi. Nàng nhanh chóng phản ứng, đôi tay xoay vòng tạo ra một màn sương lạnh buốt. Con sói lao vào, nhưng bị lớp băng bao phủ lấy, cơ thể nó dần dần đông cứng lại, miệng vẫn mở rộng hòng ngoạm lấy.
Linh Nhi tập trung, cơn bão tuyết bùng phát, bao phủ toàn bộ chiến trường trong lớp băng dày đặc
Ở phía bên này, Huyền Phong giống như ma quỷ, hắn đi tới đâu, đầu rơi máu chảy tới đó, giống như ác ma đoạt mạng, vô cùng quỷ mị.
Đám chiến binh thú nhân với hình dáng to lớn, cơ bắp cuồn cuộn và trang bị vũ khí thô sơ nhưng vô cùng uy lực, ánh mắt chúng bốc lên sự tàn bạo càng trở lên điên cuồng, khát máu.
Trên người con nào cũng tỏa ra huyết khí đỏ ngầu, hung mãnh xông tới.
Thú nhân sư tử tiến lên phía trước, bộ lông vàng óng ánh cùng đôi mắt sắc bén của nó như thôi miên đối thủ. Hắn khẽ gầm lên, cơ bắp cuồn cuộn rắn chắc, giơ cao chiếc rìu khổng lồ lên rồi giáng xuống mặt đất với một lực cực mạnh, tạo ra những vết nứt sâu trên mặt đất.
Huyền Phong lập tức né sang một bên, tránh khỏi đòn tấn công nhưng vẫn bị cơn chấn động làm cho bất ngờ. So với con người, đám súc vật này thuần cơ bắp hơn nhiều !
Thú nhân hổ với bộ da vằn rực rỡ lao tới, vung đôi vuốt sắc nhọn nhắm vào Huyền Phong.
2 người sói khác cũng lao tới, bọn chúng hòng giết hắn càng nhanh càng tốt !
Trảm Hồn !
Lưỡi đao rời khỏi vỏ, mang theo vô vàn đao ảnh chém liên tiếp lên kẻ địch, ngay cả những cái cây ven đường cũng chẳng tránh khỏi bị oanh tạc, những nhát cắt sắc bén cùng vết máu bắn ra dính lên những gốc cây.
Linh Nhi cũng không ngơi tay. Nàng tập trung sức mạnh băng giá, triệu hồi một bức tường băng dày để ngăn đợt tấn công của đám chiến binh thú nhân, chia tách bọn chúng ra, để cho A Cửu và Tiểu Điệp dễ dàng xử lý.
Một con thú nhân gấu khổng lồ giơ đôi tay rắn chắc lên, đấm mạnh vào bức tường băng của Linh Nhi, làm nó nứt ra từng mảng.
Linh Nhi lùi lại, tạo thêm một lớp băng khác, biết rõ rằng chúng sẽ không dừng lại cho đến khi băng tan vỡ hoàn toàn. Nhưng nàng cũng chẳng nhỏ yếu gì !
Chúng đập một bức tường, nàng dựng hẳn lên một mê cung băng giá để chúng tha hồ mà phá !
Huyền Phong dẫn dắt đám quái vật này xông vào mê cung, những nhũ băng tua tủa theo sau hắn mọc lên, đâm xuyên cơ thể đám thú nhân kia.
Sau khi xông phá những lớp băng của Linh Nhi, bọn chúng lại đón nhận những đao khí liên tiếp chém đến, những bức tường băng liên tiếp hiện lên chèn ép chúng vào một khoảng không gian nhỏ, không thể tránh đòn.
Mảnh băng nhỏ xoáy tròn cực nhanh được Linh Nhi ném đi, nhắm tới một tên người chim trốn ở xa, cũng là kẻ địch cuối cùng.
4 người đứng giữa bãi chiến trường đầy máu me và xác chết nằm rải rác.
Linh Nhi nhìn hai người A Cửu và Tiểu Điệp thấm mệt, lại tự nhìn bản thân, cũng chỉ là vừa mới làm ấm người mà thôi. Không thể phủ nhận những năm này, Huyền Phong đã bồi dưỡng nàng mạnh đến nhường nào. A Cửu cũng có chiến lực của một chiến binh mạnh mẽ vào khoảng cấp 6, nhưng đám thú nhân này thể chất cũng chẳng phải dạng vừa. Ấy vậy mà nàng là một pháp sư lại có thể chất mạnh hơn cả A Cửu.
Nhưng mà về lý thuyết, nàng mới thấy mình ở trình độ khoảng cấp 5 mà thôi, những ma pháp cao hơn vẫn khiến nàng tốn thời gian, cũng chưa được chau chuốt.
Cho đến khi có người phát hiện ở đây có xác kẻ địch mà thông báo thì mấy người cũng đã trở về tới kinh đô rồi.
Sử dụng ma pháp dịch chuyển chỉ định, còn mang theo 3 người khiến hắn say sẩm mặt mày. Quãng đường càng xa, ma pháp tiêu hao ma lực càng lớn, lại còn có người đi cùng, hắn không khỏi cảm thấy chóng mặt.
' Sau này vẫn nên lưu lại địa điểm, dùng ma pháp truyền tống trận thì hơn '
Huyền Phong suy nghi, tuy truyền tống không thể linh hoạt bằng chỉ định tọa độ dịch chuyển nhưng chắc chắn có thể đem theo số lượng lớn hơn, khoảng cách xa hơn mà tiêu hao cũng thấp hơn.
Sau hôn lễ của anh trai, hai người cũng phải chuẩn bị cho một bài kiểm tra dã ngoại sắp tới của học viện.
Hắn nhìn qua những vị khách của nhà mình, khóe miệng nhếch lên.
Có không ít kẻ mang theo địch ý tiến vào buổi lễ ngày hôm nay, hẳn là có ý định không hay.
- Anh, chị, cái này dành cho 2 người. Coi như món quà trao trước ah.
Huyền Phong đưa cho Thừa Vũ và Thanh Sương một cặp nhẫn, còn đưa cho Thừa Vũ một thanh kiếm, cho Thanh Sương một sợi dây chuyền.
Chỉ nhìn bên ngoài nó đã tỏa ra sự bất phàm.
- Để đảm bảo an toàn thì hai người cứ sử dụng chúng từ bây giờ đi.
Nghe lời em trai, Thừa Vũ và Thanh Sương cũng nhận lấy chúng.
- Được rồi, phần lớn đều đã được âm thầm tóm gọn rồi, nhưng sợ rằng vẫn có cá lọt lưới, 2 đứa cũng phải cẩn thận đấy.
Thừa Vũ nhắc nhở hắn.
- He, em biết rồi.
Huyền Phong gật đầu, hắn rời đi.
...
Đại sảnh rộng lớn được trang hoàng tỉ mỉ, với những tấm rèm lụa đỏ thẫm viền vàng rủ xuống từ trần nhà cao vút, thêu hoa văn tinh xảo thể hiện quyền lực và sự giàu sang. Những chùm đèn pha lê treo lơ lửng trên cao, ánh sáng từ hàng nghìn ngọn nến phản chiếu trên mặt kính pha lê tạo nên những tia sáng lấp lánh, phủ lên toàn bộ không gian một sắc màu mơ màng và huyền ảo.
Dọc theo lối đi chính là những bụi hoa được kết từ các loài hoa quý hiếm chỉ mọc ở vùng núi xa xôi hoặc những khu rừng bí ẩn. Hoa hồng đỏ rực xen lẫn với lan tím, loa kèn trắng, tỏa ra hương thơm dịu nhẹ, tinh khiết, nhưng đầy mê hoặc. Mỗi bông hoa đều được các nghệ nhân cắt tỉa và sắp xếp công phu, tạo thành những vòng hoa lớn bao quanh lối đi, dẫn tới nơi cô dâu và chú rể sẽ trao nhau lời thề. Phía trên, hàng nghìn dải lụa mềm mại được treo từ các cột trụ cao lớn, đan xen như một chiếc mạng che khổng lồ, tựa như bầu trời đêm lấp lánh ánh sao.
Bàn tiệc được sắp đặt với những dĩa bạc chạm trổ tinh xảo, ly rượu thủy tinh pha lê trong suốt được khắc hoa văn hình long phụng – biểu tượng của sự cao quý và trường tồn. Mỗi bàn đều có những đĩa thức ăn bày biện sang trọng, với đủ loại món ăn quý hiếm từ khắp nơi: thịt nai hầm rượu vang, cá hồi xông khói, gan ngỗng, và đặc biệt là đĩa trái cây được chạm khắc cầu kỳ từ dưa lưới và nho vàng. Ở chính giữa bàn tiệc, một tháp bánh cưới cao năm tầng phủ lớp kem trắng tinh, được điểm xuyết bằng những cánh hoa hồng làm từ đường mỏng manh, như muốn thách thức thời gian và trọng lực.
Khách mời là những quý tộc từ khắp nơi trong vương quốc, khoác trên mình những bộ trang phục xa hoa và lộng lẫy. Đàn ông mặc những bộ lễ phục may thủ công từ những loại vải quý hiếm, thêu chỉ bạc và đính ngọc trai, mỗi bộ đều toát lên phong thái quý phái và uy nghiêm. Phụ nữ khoác lên những chiếc váy dạ hội dài, được thêu tinh xảo và trang trí với ngọc và đá quý. Mỗi người đều đeo những món trang sức tinh xảo, từ vòng cổ kim cương đến nhẫn ngọc lục bảo, thể hiện rõ sự giàu sang và quyền lực của dòng dõi họ.
Mọi người dần nhường ra khoảng trống ở giữa, thảm đỏ được trải sẵn, sự xuất hiện của cặp đôi thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Tiếng nhạc vang lên chào đón, theo mỗi bước chân, tiếng nhạc lại càng thêm lãng mạn, tạo ra bầu không khí thơ mộng.
Mỗi nốt nhạc như thấm đẫm sự tinh tế, đầy lôi cuốn, vừa đủ để tăng thêm cảm giác trịnh trọng nhưng vẫn đong đầy cảm xúc.
Tiếng vỗ tay rào rào vang dội khắp đại sảnh.
Phía trước nhất, cũng là những người có địa vị cao nhất, gia đình hoàng gia. Hai bên chính là hai nhà trai gái, sau đó là Cung gia và Hồng gia.
Thanh Sương khoác trên mình chiếc váy trắng tuyệt đẹp, thêu tay với hoa văn hình lá nho, những sợi chỉ bạc lấp lánh dưới ánh sáng nến như những ngôi sao trên trời. Phần đuôi váy dài được nâng đỡ bởi hai phù dâu, từng bước đi uyển chuyển nhẹ nhàng của cô khiến lớp váy dường như trôi bồng bềnh như mây. Trên đầu nàng là một chiếc vương miện nhỏ được làm từ bạc nguyên chất, đính kết những viên ngọc trai trắng và ngọc bích, thể hiện sự cao quý và tinh tế. Nàng bước đi trong ánh mắt ngưỡng mộ của tất cả khách mời, khuôn mặt rạng rỡ, lấp lánh dưới tấm voan mỏng nhẹ như sương. Sánh vai bên cạnh chính là Thừa Vũ. Tấm áo choàng khoác ngoài với biểu tượng của gia tộc quyền lực và vững bền. Lót bên trong là lớp lụa đỏ như tượng trưng cho sức mạnh và lòng kiên định. Trên ngực đính một bông hồng trắng, cùng màu với bó hoa Thanh Sương cầm, như lời hẹn ước gắn bó.
Càng trang trọng hơn khi chính hoàng đế và hoàng hậu là người chủ trì và chứng kiến.
- Ngươi và cha ngươi thực sự rất giống nhau, khiến cả ta cũng phải hâm mộ.
Long Thành Tử đọc xong lời chúc tụng mà cảm thán, gật đầu tán dương.
- Tạ ân bệ hạ ban thưởng.
Long Thành Tử lắc đầu cười xòa, vẫy tay :" Vẫn là cần lớp trẻ các ngươi ra sức vì đế quốc "
Hoàng hậu trao cho hai người món quà, chính là một cặp nhẫn long phụng, biểu thị tình yêu trường tồn, tự tay bà giúp cả hai đeo lên.
Phía sau hoàng đế, hoàng hậu chính là cha mẹ của hai người. Cả hai quỳ xuống bái lạy cảm tạ.
- Có người chết rồi !
Một người la toáng lên phá vỡ bầu không khí.
Thừa Vũ và Thanh Sương đi tới muốn xem thử.
Một tên quý tộc 1 sao nằm sõng soài trên mặt đất, ngay khi Thừa Vũ muốn kiếm tra, trên tay gã xuất hiện một con dao sắc bén, nhắm Thừa Vũ đâm tới !
Mà kẻ đứng phía sau cũng nhắm Thanh Sương mà đâm.
Tinh !
Lưỡi dao va chạm với một thứ lá chắn vô hình giống như sắt đá, không thể nào xuyên qua nổi mà chạm vào được hai người.
- Gì chứ ?
Gã bất ngờ phát hiện, Thừa Vũ đã xử lí xong đồng bọn nằm dưới đất, biến từ chết giả thành thật luôn !
- Hừ !
Gã rút ra một thanh cự kiếm, tản mát sát khí kinh người, không nói nhiều liền chém tới Thanh Sương, muốn nhanh chóng giải quyết nàng.
Keng !
Hai lưỡi kiếm va chạm với nhau, Thừa Vũ nhíu mày, kẻ này độ tuổi e rằng còn thấp hơn em gái, thế nhưng lực lượng cùng sát tính lại rất mạnh.
Ánh mắt tên sát thủ dần đỏ ngầu, điên cuồng, cự kiếm tỏa ra sát khí kinh hồn khiến ai nấy đều tránh qua một bên.
Thanh Sương cũng lùi lại, năng lực chiến đấu của nàng không mạnh, ở lại chỉ khiến Thừa Vũ bị gò bó.
- Anh à, đều là phản nghịch, giết đi.
Tiếng Huyền Phong vang vọng đâu đó, Thừa Vũ còn muốn giữ người sống nhằm tìm kiếm thông tin, giờ phút này cũng không còn nương tay.
Ánh mắt Thừa Vũ sắc bén dọa người, cự kiếm còn chưa kịp vung lên, cổ tay tên sát thủ đã bắt đầu rơi xuống, lại thêm một đường kiếm, nó nhẹ nhàng chẻ đôi tử địch của mình.
Huyền Phong từ bên ngoài dẫn vào một tên thú nhân tộc bị những sợi xích ma pháp cùm trói, treo lên giữa không trung.
Những kẻ đến từ bờ bên kia U Minh Hải, đều là thú nhân, đám này mai phục ở trong lãnh địa gia tộc từ lúc nào, quy tụ về đây cũng thật đông đảo, toàn bộ đều đã bị Huyền Phong xử lý sạch sẽ, duy chỉ còn kẻ này bị hắn kịp thời bắt sống.
Có lẽ đế quốc tập trung vào nội địa hơn là nhắm ra bên ngoài U Minh Hải nên bọn chúng tưởng là đế quốc dễ xơi sao ?
Nhưng nói đi nói lại, quả thật hải quân có phần thua thiệt so với phần còn lại, hoặc có thể nói là gần như không có. Đơn giản chỉ là ném bộ binh lên những chiếc thuyền để di chuyển là chính.
Chuyện thế này cũng chẳng phải hiếm lạ gì, chỉ là bọn chúng động phải nhầm người, va ngay phải gia tộc quá cứng mà thôi.
Về cơ bản, hôn lễ diễn ra suôn sẻ, nhưng cũng vì kẻ địch đã xâm nhập vào đế quốc, còn ngang nhiên gây ra hành vi ám sát quý tộc, thế nên sắp tới sẽ có rất nhiều chuyện cần làm.
...
Huyền Phong và Linh Nhi đều lên xe ngựa quay trở lại kinh đô.
- Thiếu gia, chúng ta bị phục kích rồi.
Tiếng A Cửu nhắc nhở, Huyền Phong hơi vén màn che, sau đó liền buông xuống.
- Tiểu Điệp, A Cửu, hai người tự bảo vệ nhau đi.
Linh Nhi ở bên cạnh, sẵn sàng chiến đấu.
Xe ngựa vẫn tiếp tục tiến bước.
Từ bóng tối của những bụi cây rậm rạp, hàng loạt bóng đen xuất hiện. Chúng là thú nhân, những sinh vật lai giữa người và thú, mang vẻ hoang dã và tàn bạo. Mắt chúng lóe lên ánh đỏ hung hãn, hàm răng nanh sắc nhọn nhe ra trong bóng đêm.
Ngay lập tức, một thú nhân to lớn lao lên với tốc độ nhanh như chớp, móng vuốt sắc bén giơ cao, nhắm thẳng vào xe ngựa.
Oành !
Chiếc xe dưới móng vuốt sắc bén liền bị xé toạc, hai con ngựa bị dọa hí lên, lồng lộn bỏ chạy.
Không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên lạnh buốt, hơi nước đông cứng lại thành những mảnh băng lơ lửng, sẵn sàng đón nhận lệnh từ Linh Nhi. Theo cái chỉ tay của nàng, những mảnh băng bắn tới, đâm thẳng vào tên người sói kia, đục mấy cái lỗ máu trên người, khiến nó gục xuống không kịp phản ứng.
Những mũi băng nhọn hoắt bắn ra, xuyên thủng không khí với tiếng rít rợn người. Đám thú nhân không kịp né tránh, một số bị băng đâm trúng, cơ thể chúng đóng băng ngay lập tức, biến thành những tượng băng khổng lồ giữa chiến trường.
Một con thú nhân sói nhảy lên từ bên phải, nhắm vào Linh Nhi. Nàng nhanh chóng phản ứng, đôi tay xoay vòng tạo ra một màn sương lạnh buốt. Con sói lao vào, nhưng bị lớp băng bao phủ lấy, cơ thể nó dần dần đông cứng lại, miệng vẫn mở rộng hòng ngoạm lấy.
Linh Nhi tập trung, cơn bão tuyết bùng phát, bao phủ toàn bộ chiến trường trong lớp băng dày đặc
Ở phía bên này, Huyền Phong giống như ma quỷ, hắn đi tới đâu, đầu rơi máu chảy tới đó, giống như ác ma đoạt mạng, vô cùng quỷ mị.
Đám chiến binh thú nhân với hình dáng to lớn, cơ bắp cuồn cuộn và trang bị vũ khí thô sơ nhưng vô cùng uy lực, ánh mắt chúng bốc lên sự tàn bạo càng trở lên điên cuồng, khát máu.
Trên người con nào cũng tỏa ra huyết khí đỏ ngầu, hung mãnh xông tới.
Thú nhân sư tử tiến lên phía trước, bộ lông vàng óng ánh cùng đôi mắt sắc bén của nó như thôi miên đối thủ. Hắn khẽ gầm lên, cơ bắp cuồn cuộn rắn chắc, giơ cao chiếc rìu khổng lồ lên rồi giáng xuống mặt đất với một lực cực mạnh, tạo ra những vết nứt sâu trên mặt đất.
Huyền Phong lập tức né sang một bên, tránh khỏi đòn tấn công nhưng vẫn bị cơn chấn động làm cho bất ngờ. So với con người, đám súc vật này thuần cơ bắp hơn nhiều !
Thú nhân hổ với bộ da vằn rực rỡ lao tới, vung đôi vuốt sắc nhọn nhắm vào Huyền Phong.
2 người sói khác cũng lao tới, bọn chúng hòng giết hắn càng nhanh càng tốt !
Trảm Hồn !
Lưỡi đao rời khỏi vỏ, mang theo vô vàn đao ảnh chém liên tiếp lên kẻ địch, ngay cả những cái cây ven đường cũng chẳng tránh khỏi bị oanh tạc, những nhát cắt sắc bén cùng vết máu bắn ra dính lên những gốc cây.
Linh Nhi cũng không ngơi tay. Nàng tập trung sức mạnh băng giá, triệu hồi một bức tường băng dày để ngăn đợt tấn công của đám chiến binh thú nhân, chia tách bọn chúng ra, để cho A Cửu và Tiểu Điệp dễ dàng xử lý.
Một con thú nhân gấu khổng lồ giơ đôi tay rắn chắc lên, đấm mạnh vào bức tường băng của Linh Nhi, làm nó nứt ra từng mảng.
Linh Nhi lùi lại, tạo thêm một lớp băng khác, biết rõ rằng chúng sẽ không dừng lại cho đến khi băng tan vỡ hoàn toàn. Nhưng nàng cũng chẳng nhỏ yếu gì !
Chúng đập một bức tường, nàng dựng hẳn lên một mê cung băng giá để chúng tha hồ mà phá !
Huyền Phong dẫn dắt đám quái vật này xông vào mê cung, những nhũ băng tua tủa theo sau hắn mọc lên, đâm xuyên cơ thể đám thú nhân kia.
Sau khi xông phá những lớp băng của Linh Nhi, bọn chúng lại đón nhận những đao khí liên tiếp chém đến, những bức tường băng liên tiếp hiện lên chèn ép chúng vào một khoảng không gian nhỏ, không thể tránh đòn.
Mảnh băng nhỏ xoáy tròn cực nhanh được Linh Nhi ném đi, nhắm tới một tên người chim trốn ở xa, cũng là kẻ địch cuối cùng.
4 người đứng giữa bãi chiến trường đầy máu me và xác chết nằm rải rác.
Linh Nhi nhìn hai người A Cửu và Tiểu Điệp thấm mệt, lại tự nhìn bản thân, cũng chỉ là vừa mới làm ấm người mà thôi. Không thể phủ nhận những năm này, Huyền Phong đã bồi dưỡng nàng mạnh đến nhường nào. A Cửu cũng có chiến lực của một chiến binh mạnh mẽ vào khoảng cấp 6, nhưng đám thú nhân này thể chất cũng chẳng phải dạng vừa. Ấy vậy mà nàng là một pháp sư lại có thể chất mạnh hơn cả A Cửu.
Nhưng mà về lý thuyết, nàng mới thấy mình ở trình độ khoảng cấp 5 mà thôi, những ma pháp cao hơn vẫn khiến nàng tốn thời gian, cũng chưa được chau chuốt.
Cho đến khi có người phát hiện ở đây có xác kẻ địch mà thông báo thì mấy người cũng đã trở về tới kinh đô rồi.
Sử dụng ma pháp dịch chuyển chỉ định, còn mang theo 3 người khiến hắn say sẩm mặt mày. Quãng đường càng xa, ma pháp tiêu hao ma lực càng lớn, lại còn có người đi cùng, hắn không khỏi cảm thấy chóng mặt.
' Sau này vẫn nên lưu lại địa điểm, dùng ma pháp truyền tống trận thì hơn '
Huyền Phong suy nghi, tuy truyền tống không thể linh hoạt bằng chỉ định tọa độ dịch chuyển nhưng chắc chắn có thể đem theo số lượng lớn hơn, khoảng cách xa hơn mà tiêu hao cũng thấp hơn.
Sau hôn lễ của anh trai, hai người cũng phải chuẩn bị cho một bài kiểm tra dã ngoại sắp tới của học viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.