Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 1144: Một năm sau, lão thiên sư đến nhà

A Hào

27/04/2021

Lâm Ẩn ở lại núi Lang Gia một năm, trong lúc đó có rất nhiều người của nhà họ Lâm đi vào Bồng Lai, Công Thâu Quyền đích thân dẫn người đến đón. Sau khi người trong Long phủ và người nhà họ Lâm đến bí cảnh Bồng Lai mới biết sự kiêu ngạo của mình lúc trước buồn cười đến mức nào. Vốn tưởng rằng thực lực của nhà họ Lâm và Long phủ bây giờ đã đủ mạnh rồi, nhưng vào trong bí cảnh, nếu không có sự tồn tại của Lâm Ẩn và Lâm Kình Thương, bọn họ còn không bằng một gia tộc bình thường, một vài thế lực tán tu cũng có thể đối phó với bọn họ.

Trong lòng người của Long phủ và nhà họ Lâm đều thấy khó chịu, bọn họ ở bên ngoài là thế lực đứng đầu, nhưng không ngờ vào trong bí cảnh lại tệ như thế, cho nên mọi người đều vùi đầu chuyên tâm tu luyện.

Lâm Ẩn cũng vui vẻ khi nhìn thấy chuyện này, bây giờ dù có anh tọa trấn, nhưng thực lực của nhà họ Lâm và Long phủ vẫn còn quá yếu, nhưng ở bên ngoài đã xem như hàng đầu rồi, lần này vừa khéo mượn cơ hội này để bọn họ bớt kiêu ngào.

Lần này ngoài đưa người của nhà họ Lâm và Long phủ vào bí cảnh, Lâm Ẩn còn đưa một vài người trẻ tuổi thiên phú tàm tạm trong hiệp hội võ thuật phương Đông vào luôn, đồng thời cách một khoảng thời gian sẽ cung cấp cho bọn họ chút tài nguyên, nhưng tài nguyên ít hơn người của nhà họ Lâm và Long phủ rất nhiều.

Dẫu sao người của mình và người ngoài vẫn phải đối xử khác nhau.

Trước khi vào bí cảnh, rất nhiều người trẻ tuổi trong hiệp hội võ thuật phương Đông đã gia nhập Long phủ, sau khi vào bí cảnh càng sẵn lòng gia nhập Long phủ hơn. Nên biết rằng thiên phú của bọn họ chênh lệch không nhiều, vào Long phủ sẽ được nhiều hơn những thiên tài không gia nhập Long phủ kia một nửa tài nguyên, nhanh một bước là nhanh nhiều bước, chẳng mấy chốc bọn họ sẽ có thể bỏ những người không gia nhập Long phủ lại đằng sau.

Núi Lang Gia.

Nhà thờ tổ nhà họ Lâm.

Lâm Ẩn và cụ bà ngồi đối diện nhau, lúc này cụ bà cũng đã bước vào Thần cảnh, trông trẻ hơn không ít, nhưng suy cho cùng cũng đã lớn tuổi, dù có linh dược dị quả Lâm Ẩn mang về thì muốn hoàn toàn trở lại dáng vẻ như còn trẻ cũng phải có linh dược đẳng cấp như hồn thảo Cửu Biến Long Tằm Trùng, nhưng trong tay Lâm Ẩn hoàn toàn không có.

“Bà cố, bà chắc chắn không vào bí cảnh Bồng Lai theo ông ngoại cháu và mọi người ư?”, Lâm Ẩn hỏi cụ bà.

“Bà già này cũng không thiếu chút thời gian đó, vẫn nên đợi Kình Thương xuất quan đã”, cụ bà tươi cười, bà đã từng này tuổi rồi, bây giờ còn đột phá Thần cảnh, có thể sống thêm mấy chục năm nữa, còn có gì không vừa lòng chứ. Bây giờ nguyện vọng lớn nhất của bà là nhìn nhà họ Lâm dần lớn mạnh, ở bên Lâm Kình Thương nhiều hơn.

“Vậy cũng được”.

Lâm Ẩn gật đầu nói: “Ông cố cũng sắp xuất quan rồi, đến lúc đó hai người lại bàn xem có muốn đi bí cảnh Bồng Lai không”.

Lần này trở về anh còn dẫn theo cả Công Thâu Quyền và người của nhà Công Thâu, sắp xếp lại trận pháp trên núi Lang Gia. Bây giờ e rằng chỉ có một vài bí cảnh loại nhỏ mới có nguyên khí thiên địa được như trên núi Lang Gia. Dù còn thua bí cảnh Bồng Lai và bí cảnh Côn Luân một chút, nhưng muốn bồi dưỡng ra Nhân Tiên hoàn toàn không thành vấn đề.



Lúc này trên núi Lang Gia gần như không còn người trẻ tuổi nữa, ngay cả Trương Kỳ Mạt cũng vào bí cảnh Bồng Lai theo nhóm người trước của nhà họ Lâm rồi. Bây giờ trên núi Lang Gia chỉ còn lại một vài người lớn tuổi tu vi cao và người già không muốn xa đất tổ thôi. Vốn dĩ Lâm Ẩn muốn chuyển cả nhà họ Lâm vào bí cảnh Bồng Lai, nhưng thấy những người lớn tuổi lưu luyến chốn cũ này, anh cũng đổi ý, sau này đợi anh trở nên mạnh mẽ, chưa chắc không thể biến núi Lang Gia thành một bí cảnh nho nhỏ.

Mấy ngày sau, nhóm người trẻ tuổi cuối cùng trên núi Lang Gia cũng vào bí cảnh Bồng Lai lịch luyện.

Lâm Ẩn đang ở trên đỉnh núi đột nhiên nhìn về hướng Bắc, nhìn thấy một bóng người bay nhanh tới, tốc độ nhanh gấp mấy lần vận tốc âm thanh, những người khác trên núi Lang Gia đều không cảm nhận được người nọ đến, chỉ có Lâm Ẩn hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào bóng người đó.

Lâm Ẩn không che giấu hơi thở, người đến cảm nhận được hơi thở của anh, dừng lại ở chỗ cách anh không xa.

“Vãn bối Lâm Ẩn xin chào lão thiên sư”.

Lâm Ẩn hơi cúi người nói.

Người đến chính là lão thiên sư của núi Long Hổ, dù là tu vi của lão thiên sư hay sự bảo vệ của núi Long Hổ với anh, với phương Đông, đều đáng để anh cúi người.

“Cậu giỏi đấy”.

Lão thiên sư nhìn Lâm Ẩn, vui vẻ gật đầu rồi nói: “Nhưng vẫn chưa đủ, Thanh Trích Tiên sắp xuất quan rồi”.

“Cái gì?”

Sắc mặt Lâm Ẩn trở nên nặng nề, dù bây giờ anh cảm thấy thực lực của mình không tệ, nhưng nếu đối mặt với Thiên Tiên như Thanh Trích Tiên vẫn có hơi khó khăn.

Bây giờ nhớ đến cảnh lão thiên sư đấu với phân thân của Thanh Trích Tiên ở Nam Dương, anh vẫn còn có cảm giác vô lực. Lúc đó hai người đều không phải cao thủ Thiên Tiên, nhưng lại sử dụng các bí thuật đạo pháp vô cùng cao siêu, hơn nữa năng lực khống chế nguyên khí thiên địa một Địa Tiên mới đột phá như anh hoàn toàn không thể so sánh.

Từ khi anh thăng lên đỉnh cao Địa Tiên, anh đã nghi ngờ lão thiên sư không phải đỉnh cao Địa Tiên nữa, bây giờ gặp lão thiên sư, cảm giác này càng rõ ràng hơn.

Lão thiên sư chỉ đứng đó thôi đã có cảm giác như đứng trong một thế giới độc lập, như anh và lão thiên sư không phải người của cùng thế giới vậy. Đây là năng lực chỉ cao thủ Thiên Tiên chân chính mới có.



“Lão thiên sư đã bước vào cảnh giới Thiên Tiên rồi sao?”, Lâm Ẩn nhỏ giọng hỏi.

Lão thiên sư lắc đầu: “Cảnh giới Thiên Tiên không dễ bước vào như thế, dù tôi có thể đấu một trận với phân thân của Thanh Trích Tiên, đã bước một chân vào cảnh giới Thiên Tên, nhưng muốn luyện hóa báu vật kia của núi Long Hổ, hoàn toàn bước vào cảnh giới Thiên Tiên ít nhất nhất vẫn cần ba năm nữa, tiếc rằng không kịp rồi”.

Sắc mặt lão thiên sư nặng nề.

Lâm Ẩn chần chừ một lát rồi nói: “Núi Long Hổ truyền thừa mấy nghìn năm, dù Thanh Trích Tiên thăng lên Thiên Tiên, núi Long Hổ cũng không vì thế mà diệt vong mới đúng chứ”.

“Lâm Ẩn, cậu có biết vì sao hơn một nghìn năm trước, Long phủ bị tiêu diệt trong một đêm không?”, lão thiên sư nhìn Lâm Ẩn hờ hững hỏi.

“Không phải vì cụ ông nhà họ Thanh cấu kết với nhà họ Kiền khiến Long phủ không kịp trở tay sao?”

Lâm Ẩn tỏ vẻ nghi ngờ, chuyện này anh biết được từ di thư của một vị trưởng lão trong Long phủ mấy nghìn năm trước, núi Long Hổ truyền thừa mấy nghìn năm không thể nào không biết.

Nhưng bây giờ nghe giọng điệu của lão thiên sư, dường như sự thật không phải thế.

“Haha!”

Lão thiên sư cười nhạt: “Cậu cũng biết phủ quân của Long phủ nghìn năm trước được gọi là Thánh long Tiên Quân, là người đứng đầu thời bấy giờ, có thể tay không giết chết ba Thiên Tiên, cậu cảm thấy chỉ hai người cụ ông nhà họ Thanh và nhà họ Kiền hợp tác có thể đối phó được sao?”

“Không phải vị phủ quân đó trúng độc ư?”, Lâm Ẩn thật sự không ngờ Thánh long Tiên Quân của Long phủ nghìn năm trước lại mạnh đến thế.

“Thánh long Tiên Quân mạnh đến mức nào, chín Thiên Tiên hợp tác cũng có thể giết được ba người, có chất độc gì có thể khiến sức chiến đấu của ông ấy giảm xuống nhiều thế?”, lão thiên sư lắc đầu.

“Nếu cậu đã đến bí cảnh Bồng Lai thì có lẽ cũng biết chuyện của Ma Tộc đúng không? Nếu tôi nói với cậu Thánh long Tiên Quân nghìn năm trước có liên quan với Ma Tộc, cậu có tin không?”

- -------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Cực Phẩm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook