Chàng Rể Ma Giới

Chương 87: Núi Tây Lang

Điểm Tinh Linh

18/03/2013



Hai ngày sau, đôi song túc phi long từ rừng Âm Vũ phi thẳng lên trời. Athena cưỡi trên lưng Khắc Cốt. Tinh thần nàng có vẻ sáng sủa hơn nhiều, hiệu lực của Trái Ác Ma đã được hấp thu hoàn toàn.

Thứ quả này không hổ là bảo vật có khả năng châm ngòi phát chiến tranh. Thực lực Athena từ ác ma cao giai sơ đoạn đã nhảy lên trung đoạn. Đó chỉ là tác dụng ngoài lề, quan trọng hơn là chỉ số tiềm lực hóa thành vô hạn. Tương lai nàng có thể đột phá ác ma cao giai đạt tới ma vương thậm chí đại ma vương, ma hoàng cũng không phải không thể.

Có DiuDiu làm ví dụ, Trần Duệ nài ép Athena ăn thêm một quả nữa. Tuy chỉ có tác dụng thêm là khiến lực lượng ổn định, chưa thấy dị năng gì, nhưng chắc chắn sau này tu hành sẽ dần phát hiện được.

Còn dị biến của DiuDiu có lẽ không chỉ do tác dụng của Trái Ác Ma mà còn bởi nguyên nhân hắn ăn nguyên một con rồng nữa.

Trần Duệ cũng trộm ăn thử một quả nhưng lực lượng không tăng được tí gì. Chỉ có độc tính giúp tăng linh khí, rất ít cái lợi. Nhưng dù sao có tinh thần hoa viên thần kì, hai tháng sau lại thu hoạch được rồi. Tương lai muốn bắt chước DiuDiu ăn như đồ ăn vặt cũng không phải không thể.

Hai ngày nay hắn không lãng phí chút thời gian nào, đắm mình ngày đêm trong sân huấn luyện. 13 vạn linh khí giờ chỉ còn thừa hơn vạn. Athena được hắn dặn dò trước nên không làm quấy nhiễu “giấc ngủ say” của hắn. Lại có DiuDiu bảo vệ, sau đó Athena cũng dùng Trái Ác Ma. Tất cả đều thuận lợi.

Y như rơm đè lạc đà vậy, trọng lực gấp 8 lần quả nhiên ở một trình độ khác hẳn so với trọng lực gấp 4. Cho dù đến Sát cảnh, không có tinh lực hỗ trợ vẫn mà bước đi. Mười ngày đầu tiên ăn bao nhiêu đau khổ sao tả hết. Chấm dứt huấn luyện, nhìn khuôn mặt đang ngủ say điềm tĩnh như đứa trẻ của Athena sau khi ăn Trái Ác Ma, Trần Duệ như được tiếp thêm sức mạnh. Ăn qua loa nghỉ ngơi một lát, hắn lại lần nữa vùi đầu vào huấn luyện tự ngược mình.

Trần Duệ từng uống hai loại hắc sắc dược tề là vĩnh hằng lực và vĩnh hằng tốc. Dược lực khi đó còn chưa hấp thu hoàn toàn. Đến hiện tại tu hành, bị áp lực cao đè nặng mới được kích phát hoàn toàn.

DiuDiu vốn tơ tưởng không dứt Trái Ác Ma, nhưng từ khi được hưởng thụ thịt nướng Trần Duệ làm thì đổi liền khẩu vị, càng thêm nghe theo vị chủ nhân này. Athena vốn rất lo về cây Ác Ma kia, Trần Duệ nói đã nghĩ ra cách che dấu thì nàng mới yên tâm.

Hai con song túc phi long xuất từ rừng Âm Vũ, mất ngày rưỡi mới tới được núi Tây Lang.

Những dãy núi phập phồng cao thấp, núi non trùng điệp, thâm cốc hiểm trở, khu vực bao la. Tận cùng phía tây là trấn Levin ranh giới giáp Âm Ảnh đế quốc. Núi Tây Lang là ngọn núi lớn nhất trong dãy núi, nhưng đã bị đạo tặc khống chế. Sở quáng vụ (có thể gọi là sở khai thác tài nguyên) cũng phải đặt tại một nơi vắng vẻ dễ thấy dưới chân núi.

Khi Trần Duệ và Athena cưỡi hai con song túc phi long hạ xuống đất, tất cả vệ binh cùng thợ mỏ tại cửa ra vào thấy hãi kinh khủng.

Bởi sở quáng vụ cũ đã bị bọn đạo tặc chiếm cứ nên sở hiện tại chỉ là một khu nhà đá dựng tạm đơn sơ. Song túc phi long tới làm kinh động toàn sở. Một kẻ cầm đầu bộ dáng giác ma xuất hiện từ nhà đá, trên mặt còn chồng chất những vết sẹo dữ tợn, chống gậy đi ra. Khi thấy Athena vừa nhảy từ lưng phi long xuống thì ánh mắt hiện vẻ vui mừng cực độ, nghênh đón hành lễ:

“Ngài là…. Tiểu thư Athena!”

“Người là ai?”

Athena nhìn giác ma khập khiễng chân, thấy hơi quen mắt nhưng không nhớ nổi tên.

Giác ma khá kích động:

“Tôi là Gade, từng đi theo tướng quân George ở cứ điểm Varok. Bốn năm trước bị thương khi xung đột với Huyết Sát đế quốc nên bị điều về đây.”

Athena lúc này mới nhớ ra, vui mừng nói:

“Nhớ rồi! Ngươi là Cây Búa Chết Chóc Gade. Ngươi còn từng tặng ta một cây kiếm nữa, phải không!”

“Hóa ra tiểu thư còn nhớ tới ta”

Gade giơ lên cánh tay mất lực cùng chân trái tàn tật, thở dài:

“Đáng tiếc ta không còn là Cây Búa Chết Chóc đó nữa rồi. Có lẽ tướng quân rủ lòng thương với cấp dưới mới để ta tới Ám Nguyệt làm chức quan nhàn hạ dưỡng lão…... Không nói việc này nữa, ta nghe nói Athena tiểu thư đã đến Ám Nguyệt thành ba năm trước, đáng tiếc ta không thể tới gặp. Không biết hôm nay tiểu thư đến mỏ quặng này có việc gì không?”

“Chẳng lẽ ngươi không nhận được thư ma pháp từ Ám Nguyệt thành? Theo lẽ thường khi trưởng công chúa vừa ủy nhiệm thì đã phải phát thư đưa tin rồi chứ.”



Athena nghi hoặc.

Gade lắc đầu:

“Đài đưa tin bên này đã bị đạo tặc hủy rồi, không sửa được.”

Ma pháp truyền tin thật ra là dùng phù truyền tin phát ra thông tin vô tuyến, cần một đài riêng biệt để nhận tin truyền tới, cũng giống kiểu trạm phát song ở thế giới kia. Nếu như đài truyền tin bị phá hỏng thì phù truyền tin không thể sử dụng được.

Mỗi một tuyến đài ma pháp đều được dựng độc lập, có dùng riêng và dùng chung, ví dụ như đài truyền tin chuyên dụng từ đế đô đến từng lãnh địa. Mỗi một trạm ven đường đều có người bảo vệ.

“Ra vậy”

Athena chỉ tay vào Trần Duệ

“Ta phụng mệnh Shia điện hạ bảo vệ quan coi quặng tân nhiệm của các ngươi tới nhậm chức.”

Những lời này khiến mọi ánh mắt đổ dồn lên người nhân loại mà mọi người vốn tưởng là “tùy tùng” của Athena. Kể cả tin tức có tắc nghẽn đến đâu thì vụ Aldaz đại sư chiến thắng thiên tài đế đô khiêu chiến cũng đã truyền khắp chốn hẻo lánh của Ám Nguyết. Đến cả núi Tây Lang thuộc vùng hiu quạnh nhất này còn nghe được. Đây chính là học đồ nhân loại của đại sư, nhưng không hiểu sao lại trở thành người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ?

Trần Duệ đã khác xưa, trong ánh mắt đổ dồn của mọi người, thản nhiên lấy ra một tờ giấy báo ủy nhiệm do chính Shia tự tay viết và kí tên. Trong lúc mọi người chú ý hắn, Trần Duệ cũng bắt đầu quan sát những kẻ “Binh” dưới tay mình. Vệ binh chừng mười mấy người, tạo thành từ giác ma và ám tinh linh. Thợ mỏ không nhiều lắm, hầu hết là tiểu liệt ma và hắc ám địa tinh. Đa số Ma tộc ở đâu đều có chung một đặc thù: thần sắc uể oải, chán nản vô tình.

Gade tiếp nhận giấy ủy nhiệm, nhíu chặt lông mày. Hiển nhiên hắn phân biệt được đây là thật.

Giác ma lại liếc nhìn Athena, không chút hoài nghi, khom người với Trần Duệ:

“Đội trưởng bảo an sở quáng vụ bái kiến quan quáng vụ đại nhân."

Vệ binh và thợ mỏ thấy Gade hành lễ đều giật mình. Xem ra đúng là trưởng công chúa bổ nhiệm cái tên nhân loại yếu ớt này làm quan trông mỏ rồi.

Giống với mọi người, Gade cũng khó mà chấp nhận cái giấy bổ nhiệm này. Một tên nhân loại không có tí sức mạnh gì sao xứng lãnh đạo mọi người. Nhưng ngại trước mặt Athena nên không dám nhiều lời. Hắn đưa tay mời:

“ Xin đại nhân và tiểu thư vào trong. Connor, đi lấy đồ ăn đến đây. Người còn lại tiếp tục làm việc của mình. “

Trần Duệ và Athena đi theo Gade vào nhà đá. Gian nhà đá vô cùng đơn sơ, chỉ có hai bàn đá với vài cái ghế, đằng sau là một cái giường.

“Thật xin lỗi tiểu thư, điều kiện tại đây rất gian khổ, không có gì chiêu đãi, xin chịu khó một chút”

Gade mời hai người ngồi, hỏi Athena:

“Tiểu thư, ngài định lúc nào về Ám Nguyệt thành?”

Athena lắc đầu:

“Ta phụng mệnh trưởng công chúa ở lại đây bảo vệ Trần Duệ cho đến khi hắn chấm dứt công tác hoặc bị điều đi.”

Gade chấn động, ánh mắt phức tạp gật đầu.

Trần Duệ nhìn cả trong mắt, trầm tư một chút rồi hỏi:

“Gade, chúng ta vừa đến nên chưa rõ. Có thể đem tình huống nơi này giới thiệu qua không?”



Gade chần chờ một lúc mới bắt đầu nói.

Núi Tây Lang có tài nguyên khoáng sản cực kì phong phú, quặng mỏ cũng có lịch sử lâu đời, là khu tài nguyên quan trọng nhất của Ám Nguyệt. Bốn trăm năm trước vương tộc Beelzebub phát sinh bạo động tại Ám Nguyệt khiến nơi phồn hoa ấy dần suy tàn. Mỏ quặng lúc đó cũng gặp nhiều biến cố. Những sinh vật dưới lòng đất vốn bị phong ấn đã phá được kết giới, chiếm cứ hầm mỏ trung tâm tầng dưới, cũng không khác gì khống chế khu vực mạch khoáng lớn nhất. Vì vậy việc khai thác quặng gặp khó khăn vô cùng lớn, rất dễ nguy hiểm tính mạng.

Hơn một năm trước một đội đạo tặc ác ma cường đại xuất hiện, không chỉ cướp bóc thương đội của trưởng công chúa Shia mà còn quấy nhiễu quặng mỏ. Chúng còn phái ra một tiểu đội chiếm cứ hầm chính và những mỏ loại nhỏ, giết chết không ít thợ mỏ.

Hiện thợ đào mỏ chỉ có thể theo chân Gade vừa phòng ngự đạo tặc tập kích vừa khai thác một số đá quặng lộ thiên. Tuy nguy hiểm ít hơn nhưng tiền lời và sản lượng vô cùng thấp. Trưởng công chúa vì thế mà đã phái quan trị an Allen đi tiêu diệt đạo tặc, nhưng hai lần đều bị đánh bại.

Athena nghe mỏ quặng gặp tình huống ác liệt còn hơn cả thông tin Shia cung cấp, cau mày:

“Vì sao không báo cáo với Ám Nguyệt?”

“Chúng ta đã báo cáo vô số lần rồi”

Gade thở dài

“Nhưng cả quân đội Ám Nguyệt phái đi còn thất bại thì biết làm sao đây? Nếu không phải tiểu thư đến thì ta còn tưởng trưởng công chúa điện hạ đã bỏ mặc chúng ta rồi”

Trần Duệ cũng biết kẻ quản lí trực tiếp khu mỏ là Joseph, bởi vậy tin tức đưa tới tay Shia có hạn cũng là “hợp tình lí” thôi. Hắn hỏi vấn đề mấu chốt:

“Quan tiền nhiệm khu mỏ đã xảy ra chuyện gì?”

Quan tiền nhiệm khu mỏ là Tim, người của gia tộc Thelford. Gade đánh giá khá cao đối với vị Tim đại nhân này, cũng ngầm lộ ra vẻ khinh thường với Trần Duệ. Sau khi Tim tới khu mỏ đã thực hiện rất nhiều biện pháp chỉnh đốn nên cực kỳ có uy vọng. Mối họa chủ yếu lúc ấy của quặng mỏ là sinh vật dưới lòng đất. Tim từng dẫn theo một nhóm người thăm dò tình huống nhưng tất cả đều mất tích, đến cả thi thể cũng không tìm thấy, đoán chừng đã ở trong bụng con ma thú nào rồi.

Trần Duệ tính thời gian. Lúc Tim vẫn còn thì Shia chưa phái ra thương đội tới phía tây, cho nên bọn kia cùng lắm là mấy tên đạo tặc nhỏ linh tinh. Nhưng vừa phái thương đội liền xuất hiện một chi đạo tặc cường đại, hiển nhiên là có cố ý. Sau khi cắt đứt thương đạo tới phía tây chúng lại đổi mục tiêu khống chế mỏ quặng. Xem ra bọn này muốn từng bước vặn cổ Ám Nguyệt cho đến khi nó tắt thở đây mà.

Sở dĩ bọn hắn tha chết cho nhóm người Gade không phải vì nhân từ mà vì chưa đến lúc. Bọn chúng không muốn bị Shia chú ý nhiều. Một khi thời cơ đến, Trần Duệ tin chắc khi tất cả các nơi cùng phát động thì Shia sợ có tài thông thiên tới mấy cũng chỉ có ngồi chịu chết. Đây là một kế cực kì chu đáo và ngoan độc.

“Lần này ta đến còn có một nhiệm vụ khác mà Aldaz đại sư giao cho”

Trần Duệ suy nghĩ, đem việc quan trọng nhất nói ra:

“Đại sư hiện tại cần thí nghiệm một loại dược tề lạ, cần những bột phấn tinh thể trong quặng phế. Có thể dẫn ta đi nhìn xem không?”

“Quặng phế? Tinh thể bột phấn?”

Gade nhíu mày suy nghĩ mới nhớ ra:

“Ngài nói là mấy cái thứ dính trên quặng sắt sao? Những cái tinh thể đó rất khó gỡ chứ đừng nói là cho nó vụn thành phấn. Hơn nữa loại quặng phế có dính tinh thể này chỉ có trong hầm trung tâm của núi Tây Lang. Mà nơi đó ở trong phạm vi khống chế của bọn đạo tặc.”

Trần Duệ chưa từ bỏ, hỏi tiếp:

“Vậy trước kia loại quặng phế này có ở chỗ nào?”

Gade đáp:

“Quặng phế đều chồng chất trong khu mỏ chứa, ở tầng trên một nơi hẻo lánh hầm trung tâm. Hiện số lượng mỏ quá ít nên từng có mấy người rủ nhau lén ra đó, nhưng tất cả đều bị bọn đạo tặc phát hiện giết sạch.”

Trần Duệ cau mày, việc này hắn từng nghe Zack kể nhưng không nghĩ ra tình huống thật còn ác liệt hơn. Những quặng phế chuyển hóa ở trong tiệm thợ rèn cũng nhiễm không biết bao nhiêu máu tươi của các thợ mỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook