Chàng Rể Ma Giới

Chương 88: Phát hiện và lẻn vào

Điểm Tinh Linh

18/03/2013



Athena bực tức nói:

“Quá ghê tởm! Gade, chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp tiêu diệt đám đạo tặc kia!”

“Tiểu thư, xin đừng xúc động!”

Gade lắc đầu:

“Đạo tặc núi Tây Lang có những hơn hai trăm tên, cầm đầu là một đại ác ma tên Banneker. Hắn là một trong hai phó đoàn trưởng của đoàn đạo tặc, thực lực ác ma cao giai đỉnh phong. Thủ hạ của hắn còn có ba kẻ ác ma cao giai thực lực rất mạnh, chúng ta không thể đánh lại được. Huống hồ đây chỉ là một phần lực lượng nhỏ của cả đoàn đạo tặc! Nghe nói đoàn trưởng của chúng thực lực khôn lường, rất có thể đã vượt qua đẳng cấp cao giai. Tiểu thư, hãy nghe tôi, trở lại Ám Nguyệt thành đi, núi Tây Lang quá nguy hiểm.”

“Không được, ta phải hoàn thành nhiệm vụ trưởng công chúa giao phó, không thể về được!”

Athena rất kiên quyết. Thực tế lần xuất hành này do chính nàng yêu cầu Shia.

Trần Duệ nghe xong thực lực của đoàn đạo tặc liền trầm tư. Thực lực bọn đạo tặc này khủng bố thật. Riêng chiếm đóng trên núi Tây Lang đã có bốn tên ác ma cao giai rồi. Cho dù tên Allen không có chim chuột gì với bọn chúng, đến đánh nhau thật cũng chẳng ăn nổi.

Athena hiện đang ở cao giai trung đoạn, còn Trần Duệ tương đương với sơ đoạn. Thực lực DiuDiu là cấp D, cũng là ác ma cao giai. Mặc dù mấy đoạn không rõ nhưng chẳng có thủ đoạn công kích gì cả, chỉ biết hứng cái thân bất tử ra để đi ăn đòn mà thôi.

Ba ác ma cao giai đối đầu với bốn ác ma cao giai. Nhìn tưởng chênh một chút nhưng thực tế lại khác. Chỉ riêng Banneker là ác ma cao giai đỉnh phong đã đủ cân tất cả bọn Trần Duệ rồi. Vì vậy chỉ có thể dùng trí, không thể dùng lực.

Nhưng mục đích lớn nhất của Trần Duệ không phải đối phó với bọn đạo tặc mà là đống quặng phế tích lũy mấy trăm năm, cũng chính là lượng linh khí khổng lồ. Trước tiên phải đi do thám tình huống đã rồi tính sau.

Lúc này một tên ám tinh linh đi tới, đó là đội phó Connor người vừa đi kiếm đồ ăn. Hắn mang tới hai rổ khoai nắm với một túi bánh và trái cây.

Athena cau mày:

“Bình thường mấy người ăn những thứ này sao?”

“Thật xin lỗi, Athena tiểu thư.”

Gade khó xử:

“Hiện nay điều kiện càng ngày càng gian khổ, đây đã là những thứ đồ ăn tốt nhất rồi. Nhiều thợ mỏ ngày cũng chỉ ăn được một bữa thôi.”

Connor mở miệng nói:

“Bọn đạo tặc kia đã khống chế nguồn nước cùng thú săn gần đây. Nếu như không có đội trưởng lãnh đạo an bài mọi thứ thì chúng ta chưa kịp bị giết đã chết đói cả rồi.”



Athena và Trần Duệ giờ mới hiểu vì sao mọi người đều uể oải, hóa ra là vấn đề ăn uống không được đảm bảo.

“Ngươi hiểu lầm rồi Gade”

Athena đứng dậy khẽ khom người với Gade

“Không thể tưởng được các vị đã trụ tại đây những bốn năm. Ta không thể không kính một lễ.”

Gade cuống quít đứng dậy đáp lễ. Trần Duệ mở vòng tay không gian mang ra tất cả thịt săn được trên đường, nói:

“Gade, ngươi sai người vặt lông rửa sạch rồi chuẩn bị cái nồi lớn nhất. Lát nữa gọi mọi người đến cùng hưởng thụ chút.”

Gade vừa mừng vừa sợ, vội vàng sai Connor đem mấy con mồi đi, nhìn Trần Duệ thuận mắt hơn gấp bội.

Rất nhanh lửa bùng nồi sẵn, Trận Duệ tự ra tay bắt đầu làm súp hầm cách thủy, thêm nếm gia vị. Núi Tây Lang rét mướt quanh năm, bát tô nóng hôi hổi cùng mùi thứ thịt đã lâu không đụng đến khiến cho đám ma tộc gần đó nhỏ dài nước miếng. Nếu không phải Gade còn đó chỉ sợ đã xông lên cướp lấy. Connor triệu tập gần hết thợ mỏ, tầm bốn hay năm trăm người, chủ yếu là tiểu liệt ma và địa tinh, số ít ám tinh linh. Hầu như tất cả đều nhìn đầy cõi lòng vào vị quan tân nhiệm cùng cái nồi bên cạnh.

Trước khi phát canh thịt, Trần Duệ làm một bài phát biểu đầu với tư cách quan quáng vụ.

“Trước tiên xin tự giới thiệu, ta là Trần Duệ. Ta vốn là quan kí sự của trưởng công chúa điện hạ, vài ngày trước được quan tài chính Joseph đề cử trở thành quan quáng vụ”

Trần Duệ nói những lời đã sớm nghĩ kĩ trong đầu

“Mọi người chắc cũng nghe nói qua, ta còn một thân phận khác là học đồ duy nhất của Aldaz đại sư. Đúng vậy, ta tuy là một gã nhân loại yếu nhược, nhưng đã học được độc thuật chân truyền của đại sư, ví như…”

“Ngươi đưa cho ta cái xẻng được không?”

Trần Duệ tới gần một tên hắc ám địa tinh. Cái tên địa tinh không nghĩ rằng nhân loại sẽ gọi hắn, vô ý thức nắm chặt không buông cái xẻng.

Trần Duệ chẳng nhiều lời, đoạt lấy, giơ lên cao. Cái xẻng như gỗ mục dần biến thành vụn rơi lả tả.

“Đây là một trong mười độc thuật đại sư truyền thụ”

Trần Duệ vừa giả vờ hổ báo vừa kéo mặt nhìn sao cho độc ác rồi nói:

“Nếu có địch nhân rơi vào tay ta, ta sẽ rất vui sướng khi có được thêm một vật thí nghiệm độc dược”

Chiêu thức ấy hiển nhiên dọa sợ ko ít người , cảnh xôn xao ầm ĩ lập tức hóa yên tĩnh.

Dược tề sư, chế khí sư tuy không có sức chiến đấu nhưng vẫn đủ làm đa số người kính sợ, nhất là dược tề sư. Sự tích Aldaz đại sư đánh rắm độc chết thiên tài đế đô dược tề sư Sandro không chỉ truyền trong Ám Nguyệt hay Đọa Thiên Sứ đế quốc mà còn vang tới tận hai đại đế quốc. Tên nhân loại này tuy chỉ là học đồ nhưng lại là đệ tử duy nhất của vị đại sư kia. Từ chiêu thức ấy mà xem thì lời nói “có được chân truyền của đại sư” không phải khoác lác. Có khi cái “tuyệt chiêu” mạnh nhất của Aldaz đại sư cũng học được vài phần rồi cũng nên.



Nghĩ tới đây, tất cả ma tộc không hẹn cùng lui ba bước, nhất là tên địa tinh làm mẫu bị dọa phát run. Trần Duệ muốn chính là kết quả này. Đến Ma giới đã lâu, hắn chỉ học được duy nhất một điều là kẻ mạnh làm vua. Nếu như chỉ dụ dỗ lung lạc thì càng khó quản những kẻ này nên chỉ có thể trước dùng gậy khiến chúng khuất phục, sau đó cho củ cà rốt. Biện pháp vậy mới là tốt nhất.

“Mọi người yên tâm, độc thuật của ta chỉ dùng trên người địch nhân, còn người của mình sẽ không đụng đến.”

Trần Duệ phô bày lực lượng xong lập tức ném ngay “cà rốt”

“Ta biết hoàn cảnh khu mỏ quặng rất ác liệt nên cũng không có nhều yêu cầu gì đối với việc khai thác. Chỉ có một điều duy nhất, ta muốn tất cả phải phục tùng mệnh lệnh của ta. Về phần đồ ăn, như mọi người thấy ta đã mang tới hai con song túc phi long cường đại cùng tiểu thư Athena là nữ kiếm sĩ đệ nhất của Ám Nguyệt, cũng là cao thủ ngự thú số một. Chúng ta có thể dùng song túc phi long đi săn mồi, cứ hai ngày lại tranh thủ cho mọi người được uống canh thịt nóng hổi, tất cả có đồng ý không?”

Mọi người ào ào hô to:

“Đồng ý!”

Trong lòng Trần Duệ sáng như tuyết, trăm phần trăm tiếng nói là nói về cái nồi canh thịt. Tuy canh thịt còn ít, nhưng đối với những người thợ mỏ đã lâu không đụng đến thịt thì dù chỉ uống một ngụm cũng là một sự hưởng thụ vô cùng. Trong lòng mọi người đều có ấn tượng sơ bộ: Vị trưởng quan tân nhiệm này tuy là nhân loại nhưng có độc thuật cực kì khủng bố, nếu không nghe lời chắc chắn sẽ thê thảm, trái lại nếu nghe lời chắn chắn có thịt ăn súp uống, tội gì.

Kế tiếp là thời gian ăn cơm được hoan nghênh nhất. Gade không hổ là xuất thân binh lính. Dưới sự chỉ huy của hắn, công tác phân phát canh thịt được tiến hành quy củ đâu ra đấy.

Sau khi kết thúc liên hoan, Trần Duệ giữ lại tên Hắc Ám địa tinh kia. Địa tinh nghĩ đến lúc do dự khi đưa xẻng, lại nghĩ tới kịch độc khủng bố đó, sợ đến tê liệt cả người. Trần Duệ cũng không nói gì, mệnh lệnh hắn lên tòa núi nhỏ đối diện hỗ trợ dựng lều vải. Athena không muốn ở trong nhà đá của Gade, cũng không muốn dùng lều vải của Trần Duệ nhường. Nàng tự dựng một cái lều vải giản dị ở sườn núi. Hai con song túc phi long thì trú trên đỉnh núi, mà sau đỉnh núi bên kia là vách núi. Đây là vị trí rất tốt để bảo vệ Trần Duệ.

Tuy Athena ở sườn núi làm hành động của Trần Duệ thiếu thuận tiện, nhưng người phía dưới núi cũng không lên được, cũng coi như có một phần tác dụng bảo hộ.

Chứng kiến quan quáng vụ đại nhân thoải mái buộc lại hai con song túc phi long, địa tinh càng thêm kính sợ. May là quan quáng vụ đại nhân không đưa hắn đi làm vật thí nghiệm, chỉ hỏi hắn một ít tình huống của mỏ quặng.

Theo miêu tả của địa tinh thì hầm trung tâm chia làm hai tầng. Trải qua ngàn vạn năm cải tạo và mở rộng đã tạo ra thông đạo bốn phía dưới lòng đất. Lúc tầng trên đã khai thác gần hết đá quặng rồi thì mở ra tầng hầm dưới. Trước kia bình thường cũng có thể dùng xe cáp hoặc bậc thang vận chuyển đá quặng lên xuống rất tiện lợi.

Nhưng đến một ngày lúc thợ đào mỏ đang thăm dò đào sâu thêm thì vô tình phát hiện phía dưới lòng đất có các loại sinh vật cường đại. Lúc đó lĩnh chủ Ám Nguyệt là một vị cường giả cấp ma hoàng, nghe tin chạy đến hợp sức cùng những cường giả khác bố trí kết giới cấm sinh vật xuất nhập.

Mấy ngàn năm nay đều bình yên vô sự như vậy, nhưng rồi không biết có phải do phong ấn mất hiệu lực hay không mà bốn trăm năm trước sinh vật dưới lòng đất ào ào phá ra chiếm cứ khu quặng chính.

Bị bức đến đường cùng, quan quáng vụ lúc đó chỉ có thể phá hủy thang vận chuyển, phái người gác ở cổng trông coi. Nhưng cũng bởi vậy mà sản lượng đá quặng giảm rất nhiều. Không ít người vụng trộm dùng thang dây đu xuống mạo hiểm xuống tầng dưới khai thác, nhưng kết cục chôn vùi không biết bao nhiêu tính mạng. Nhưng đến một năm này đạo tặc hoành hành, đến cả những khu mỏ nhỏ mới khai quật cũng bị chiếm, rất nhiều thợ mỏ bị giết thảm. Đáng lẽ hơn ngàn thợ mỏ trốn được, chết dần chết mòn giờ chỉ còn lại vài trăm người như bây giờ.

Trần Duệ lại nhờ địa tinh vẽ một tấm bản đồ, đem cái bánh lúc nãy thưởng cho hắn. Địa tinh không nghĩ rằng lại có chuyện tốt như vậy, vui mừng rời đi. Địa tinh là loài khéo tay nổi tiếng, bản đồ tuy đơn giản nhưng chính xác dễ hiểu. Khu hầm trung tâm ở ngay sau núi Tây Lang, mỏ quặng phế ở chỗ nào đó trong tầng trên của hầm.

Bóng đêm dần buông xuống, Trần Duệ bắt đầu hành động. Thủ đoạn yểm hộ là chữ khắc long ngữ. Hiện tại hắn chỉ biết một số chữ khắc trụ cột. Cái loại chữ khắc đỉnh cấp như “Phản đạn” (Bắn ngược) mà Pagdarius thực hiện hồi ở Lam Ba hồ không chỉ có độ khó cực lớn mà còn cần điều kiện tinh huyết của bản thân, thời gian duy trì rất hạn chế. Hiện thực lực Trần Duệ còn khá thấp, đến cả chữ khắc trụ cột còn phải gắng gượng, hơn nữa là làm rất tốn thì giờ. May là người dưới chân núi nhìn cũng chỉ tưởng hắn đang dựng lều vải.

Hắn dùng ba loại chữ khắc “Ẩn nấp”,“Tĩnh âm” cùng “Kính tượng”. Dùng thực lực ác ma cao giai cộng thêm giải tích phá giải thâm sâu, dốc hết sức làm mấy cái chữ khắc. Sau khi kích hoạt cũng đủ để duy trì vài giờ. Hết cách, ma giới là một thế giới không công bằng. Long tộc của người ta vừa sinh ra đã là cấp ma vương rồi.

Nhưng Trần Duệ cũng không cần uy lực để thương tổn địch nhân, chỉ cần chế tạo vài ảnh ảo lừa dối là được rồi. Nhìn từ ngoài vào đỉnh núi vẫn còn hai con song túc phi long, nhưng thực tế hắn đã cưỡi một con tới núi Tây Lang, còn có một kẻ đồng hành vẫn trốn sau cánh song túc phi long là DiuDiu.

Với sự trợ giúp của la bàn ma nhãn, Trần Duệ rất nhanh tới được núi Tây Lang. Núi Tây Lang quả không hổ là dãy núi lớn nhất, diện tích cc đại khiến hắn kinh hãi một phen.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook