Chương 1061
Dạ Cầm
15/12/2021
Đó là chữa bệnh cho con gái của Vương tử Birken, để nhận được sự ưu ái, và ủng hộ của Vương tử Birken.
Nếu được chống lưng bởi Vương tử Birken, những người trong Hiệp hội y khoa đương nhiên sẽ không dám động vào cô ấy.
Nhưng bệnh của con gái của Vương tử Birken làm gì mà dễ chữa như vậy đâu? Ba năm trước, Công chúa Margarita, con gái của Vương tử Birken, đột nhiên ngất xỉu trong giờ học, vốn nghĩ là do thiếu máu hoặc mệt mỏi, nhưng lại không bao giờ nghĩ rằng Công chúa ngủ trong bệnh viện đằng đẫng ba ngày, tỉnh lại sau ba ngày, đôi chân teo dần, cử động càng ngày càng bất tiện, có chút giống như tê cóng, nhưng vẫn có sự khác biệt lớn.
Hiện tại, mỗi tháng Công chúa Margarita chỉ ngủ từ ba đến bốn ngày, mỗi khi thức dậy, sẽ khiến cho một số chức năng trong cơ thể ngừng hoạt động, đôi chân của Công chúa Margarita không còn đi lại được, và đôi tay cũng dần mất đi cảm giác, dựa trên tính toán này, trong một năm nữa, Công chúa Margarita sẽ nằm liệt trên giường, và căn bệnh kỳ lạ này sẽ dân ăn mòn các chức năng của các cơ quan nội tạng và đẩy nhanh cái chết của cô bé.
Để chữa trị cho Công chúa Margarita, Vương tử Birken đã đưa con gái đi tìm các bác sĩ nổi tiếng khắp thế giới, dùng đủ mọi phương pháp, thậm chí hoàng tộc Pháp cũng dùng rất nhiều nhân lực, vật lực để chữa trị cho công chúa nhưng vẫn không có tác dụng.
Linh Trúc vẫn nhớ rằng Công chúa Margarita đã đến Hiệp hội y khoa một năm trước, nhưng vô ích. Hiệp hội y khoa tuyên bố rằng sẽ mất một năm để phân tích căn bệnh kỳ lạ của Công chúa Margarita. Lần này là trước Vương tử Birken tới, là đã hết kỳ hạn về lời hứa của một năm.
Việc Vương tử Birken đưa công chúa đi chữa bệnh đã lan truyền khắp thiên hạ, Lâm Dương cũng thấy tin tức trên mạng nên gọi Linh Trúc đến khám bệnh. Nhưng theo quan điểm của Linh Trúc, đây chỉ là hành động ngu ngốc. Cô ấy không nghĩ trình độ y học của mình có thể tốt hơn toàn bộ Hiệp hội y khoa.
“Đừng lo lắng, tôi đã sắp xếp rồi. Em lập tức đi bộ đến con đường cạnh nhà chờ, lát nữa sẽ có xe tới. Lên xe đó, tài xế sẽ đưa em đi tìm Vương tử Birken, và cho phép em tiếp xúc với công chúa nhỏ một cách suôn sẻ!
Sau đó, em sẽ có thể khám bệnh cho công chúa nhỏ. “
“Thầy Lâm, em không chữa được cho cô bé.”
“Không sao, tôi sẽ xử lý.”
Sáu từ đơn giản làm cho trái tim của Linh Trúc đập nhanh hơn. Một lời nói tự tin.
Khiến cho người khác nghe xong không khỏi có cảm giác an toàn. Theo lời Lâm Dương, Linh Trúc đi tới bên đường.
Một lúc sau, một chiếc Sedan Lineoln dừng bên lề đường, tài xế bước xuống mở cửa.
“Cô Linh Trúc, mời lên xe.”
“Anh là bạn của thầy Lâm?”
“Vâng, anh Lâm nhờ tôi đến đón để đi gặp Vương tử Birken.” Người lái xe mỉm cười.
“Chẳng lẽ thầy Lâm biết Vương tử Birken?” Linh Trúc tỏ vẻ ngạc nhiên. “Tôi cũng không biết, nhưng anh Lâm quen biết Vương tử Birken rất lâu rồi.” Người lái xe mỉm cười, sau đó ngồi vào ghế lái và lái xe về phía Hiệp hội y khoa với một cú nhấn ga.
Linh Trúc bối rối.
Quen biết từ lâu?
Ý là gì?
Sau nửa giờ.
Xe phóng lên đường bên ngoài Hiệp hội y khoa.
Tài xế đậu xe ở ngã tư đường, chăm chú nhìn chằm chằm cửa hiệp hội, đặc biệt chăm chú.
“Anh à, chúng ta đang làm gì ở đây…?”
“Chờ Vương tử Birken.”
“Tại sao anh lại đợi ở đây? Chúng ta không nên đợi kế bên xe của ngài ấy sao?”
Linh Trúc hỏi.
Người lái xe không trả lời.
Vào lúc này, cửa của Hiệp hội y khoa mở ra, và một nhóm người bước ra khỏi đó.
Những người này là người của Vương tử Birken và Hiệp hội y khoa. Linh Trúc nhìn chằm chằm vào Lôi Minh trong đó, đôi mắt xanh biếc lộ ra sự thù hận, hàm răng bạc gần như bị nghiền nát.
Nếu được chống lưng bởi Vương tử Birken, những người trong Hiệp hội y khoa đương nhiên sẽ không dám động vào cô ấy.
Nhưng bệnh của con gái của Vương tử Birken làm gì mà dễ chữa như vậy đâu? Ba năm trước, Công chúa Margarita, con gái của Vương tử Birken, đột nhiên ngất xỉu trong giờ học, vốn nghĩ là do thiếu máu hoặc mệt mỏi, nhưng lại không bao giờ nghĩ rằng Công chúa ngủ trong bệnh viện đằng đẫng ba ngày, tỉnh lại sau ba ngày, đôi chân teo dần, cử động càng ngày càng bất tiện, có chút giống như tê cóng, nhưng vẫn có sự khác biệt lớn.
Hiện tại, mỗi tháng Công chúa Margarita chỉ ngủ từ ba đến bốn ngày, mỗi khi thức dậy, sẽ khiến cho một số chức năng trong cơ thể ngừng hoạt động, đôi chân của Công chúa Margarita không còn đi lại được, và đôi tay cũng dần mất đi cảm giác, dựa trên tính toán này, trong một năm nữa, Công chúa Margarita sẽ nằm liệt trên giường, và căn bệnh kỳ lạ này sẽ dân ăn mòn các chức năng của các cơ quan nội tạng và đẩy nhanh cái chết của cô bé.
Để chữa trị cho Công chúa Margarita, Vương tử Birken đã đưa con gái đi tìm các bác sĩ nổi tiếng khắp thế giới, dùng đủ mọi phương pháp, thậm chí hoàng tộc Pháp cũng dùng rất nhiều nhân lực, vật lực để chữa trị cho công chúa nhưng vẫn không có tác dụng.
Linh Trúc vẫn nhớ rằng Công chúa Margarita đã đến Hiệp hội y khoa một năm trước, nhưng vô ích. Hiệp hội y khoa tuyên bố rằng sẽ mất một năm để phân tích căn bệnh kỳ lạ của Công chúa Margarita. Lần này là trước Vương tử Birken tới, là đã hết kỳ hạn về lời hứa của một năm.
Việc Vương tử Birken đưa công chúa đi chữa bệnh đã lan truyền khắp thiên hạ, Lâm Dương cũng thấy tin tức trên mạng nên gọi Linh Trúc đến khám bệnh. Nhưng theo quan điểm của Linh Trúc, đây chỉ là hành động ngu ngốc. Cô ấy không nghĩ trình độ y học của mình có thể tốt hơn toàn bộ Hiệp hội y khoa.
“Đừng lo lắng, tôi đã sắp xếp rồi. Em lập tức đi bộ đến con đường cạnh nhà chờ, lát nữa sẽ có xe tới. Lên xe đó, tài xế sẽ đưa em đi tìm Vương tử Birken, và cho phép em tiếp xúc với công chúa nhỏ một cách suôn sẻ!
Sau đó, em sẽ có thể khám bệnh cho công chúa nhỏ. “
“Thầy Lâm, em không chữa được cho cô bé.”
“Không sao, tôi sẽ xử lý.”
Sáu từ đơn giản làm cho trái tim của Linh Trúc đập nhanh hơn. Một lời nói tự tin.
Khiến cho người khác nghe xong không khỏi có cảm giác an toàn. Theo lời Lâm Dương, Linh Trúc đi tới bên đường.
Một lúc sau, một chiếc Sedan Lineoln dừng bên lề đường, tài xế bước xuống mở cửa.
“Cô Linh Trúc, mời lên xe.”
“Anh là bạn của thầy Lâm?”
“Vâng, anh Lâm nhờ tôi đến đón để đi gặp Vương tử Birken.” Người lái xe mỉm cười.
“Chẳng lẽ thầy Lâm biết Vương tử Birken?” Linh Trúc tỏ vẻ ngạc nhiên. “Tôi cũng không biết, nhưng anh Lâm quen biết Vương tử Birken rất lâu rồi.” Người lái xe mỉm cười, sau đó ngồi vào ghế lái và lái xe về phía Hiệp hội y khoa với một cú nhấn ga.
Linh Trúc bối rối.
Quen biết từ lâu?
Ý là gì?
Sau nửa giờ.
Xe phóng lên đường bên ngoài Hiệp hội y khoa.
Tài xế đậu xe ở ngã tư đường, chăm chú nhìn chằm chằm cửa hiệp hội, đặc biệt chăm chú.
“Anh à, chúng ta đang làm gì ở đây…?”
“Chờ Vương tử Birken.”
“Tại sao anh lại đợi ở đây? Chúng ta không nên đợi kế bên xe của ngài ấy sao?”
Linh Trúc hỏi.
Người lái xe không trả lời.
Vào lúc này, cửa của Hiệp hội y khoa mở ra, và một nhóm người bước ra khỏi đó.
Những người này là người của Vương tử Birken và Hiệp hội y khoa. Linh Trúc nhìn chằm chằm vào Lôi Minh trong đó, đôi mắt xanh biếc lộ ra sự thù hận, hàm răng bạc gần như bị nghiền nát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.