Chương 1333
Dạ Cầm
29/03/2022
“Trời ạ, bọn họ… Sao lại thành thể này?”
“E là hai cái cáng cứu thương không đủ dùng đâu.”
“Chuyện gì vừa xảy ra ở đây thế?”
Nhóm nhân viên y tế bị dọa sợ hết hôn khi nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn này.
“À, không có gì đâu, đây là khu vực trang trí, chỉ là vừa xảy ra một tai nạn ngoài ý muốn, có hai nhân viên trang trí đã bị thương, phiên mọi người hãy sớm đưa hai người này đến bệnh viện điều “
trị.
Lâm Dương nói.
“Tai nạn ngoài ý muốn lúc trang trí sao?”
Mọi người kinh ngạc nhìn hai người năm trên mặt đất.
“Nhưng nhìn quần áo của họ… trông không giống nhân viên trang trí.”
Mọi người vô cùng bối rối.
Lâm Dương cũng không giải thích.
Điều quan trọng bây giờ là phải cứu người, mọi người nhanh chóng khiêng đôi nam nữ lên cáng cứu thương, tôi vội vã chạy xuống tòa nhà.
Một lúc sau, người của Phái Nam Y cũng chạy đến đưa những người bị thương đi, đồng thời, lực lượng tuần tra cũng đến điều tra tình hình.
Những chuyện này giao cho Mã Hải xử lí là được.
Lâm Dương một mình đến văn phòng dưới lầu, đóng cửa lại, sau đó lấy ra kim bạc từ trong người.
Sau khi kim bạc được lấy ra, anh lập tức phun ra một ngụm máu, cả người ngôi ở trên ghế thỏ hổn hến, dường như rất mệt, sắc mặt cũng rất khó coi.
Thật ra hoàn toàn không có châm quyết Sát Long Cốt.
Những thứ này là dùng để lừa gạt đôi nam nữ kia mà thôi.
Một chưởng kia là Lâm Dương đã dùng hết chân khí trong cơ thể để đánh ra.
Đương nhiên, Lâm Dương làm như thế là có mục đích.
Anh muốn dùng điều này để dọa Diệp Ưng sợ.
Anh tin tưởng lần này Diệp Ưng phái hai người này đến đây, tuyệt đối không phải vì thực sự muốn lấy được Dương Hoa.
Đương nhiên nếu có thể lấy được là tốt nhất, nhưng sẽ quá viển vông nếu muốn nuốt chửng Dương Hoa chỉ bằng một lời nói từ Diệp Ưng.
Thật ra mục đích chính của hai người này khi đến đây là muốn thăm dò thực lực của Lâm Dương.
Đã là thăm dò thì Lâm Dương đương nhiên sẽ không cho bọn họ có cơ hội, bọn họ càng không hiểu rõ Lâm Dương thì Lâm Dương càng phải tỏ ra bản thân là một người vô cùng mạnh, khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà Diệp Ưng cuối cùng vẫn là Diệp Ưng.
Kinh hoàng lần này có thể mang lại cho anh sự bình yên trong thời gian ngắn.
Đợi bình yên qua đi, chắc chắn sẽ là một trận bão tố cuồng phong…
“Không ngờ lại bị Diệp Ưng để ý đến…
Xem ra sau này không thể yên ổn nữa rồi.”
“Nhưng mà cũng tốt… Diệp Ưng có quan hệ thân thiết với nhà họ Lâm, khi đại hội được tổ chức, nhà họ Lâm nhất định sẽ hợp thành một nhóm với Diệp Ưng. Nếu sớm tiêu diệt Diệp Ưng thì nhà họ Lâm sẽ bị mất một cánh tay, điều này sẽ mang lại lợi ích vô cùng to lớn đối với kế hoạch sau này của mình.”
Ánh mắt Lâm Dương ngưng tụ, trong con ngươi xẹt qua tia sáng lạnh.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.” Lâm Dương nói.
“E là hai cái cáng cứu thương không đủ dùng đâu.”
“Chuyện gì vừa xảy ra ở đây thế?”
Nhóm nhân viên y tế bị dọa sợ hết hôn khi nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn này.
“À, không có gì đâu, đây là khu vực trang trí, chỉ là vừa xảy ra một tai nạn ngoài ý muốn, có hai nhân viên trang trí đã bị thương, phiên mọi người hãy sớm đưa hai người này đến bệnh viện điều “
trị.
Lâm Dương nói.
“Tai nạn ngoài ý muốn lúc trang trí sao?”
Mọi người kinh ngạc nhìn hai người năm trên mặt đất.
“Nhưng nhìn quần áo của họ… trông không giống nhân viên trang trí.”
Mọi người vô cùng bối rối.
Lâm Dương cũng không giải thích.
Điều quan trọng bây giờ là phải cứu người, mọi người nhanh chóng khiêng đôi nam nữ lên cáng cứu thương, tôi vội vã chạy xuống tòa nhà.
Một lúc sau, người của Phái Nam Y cũng chạy đến đưa những người bị thương đi, đồng thời, lực lượng tuần tra cũng đến điều tra tình hình.
Những chuyện này giao cho Mã Hải xử lí là được.
Lâm Dương một mình đến văn phòng dưới lầu, đóng cửa lại, sau đó lấy ra kim bạc từ trong người.
Sau khi kim bạc được lấy ra, anh lập tức phun ra một ngụm máu, cả người ngôi ở trên ghế thỏ hổn hến, dường như rất mệt, sắc mặt cũng rất khó coi.
Thật ra hoàn toàn không có châm quyết Sát Long Cốt.
Những thứ này là dùng để lừa gạt đôi nam nữ kia mà thôi.
Một chưởng kia là Lâm Dương đã dùng hết chân khí trong cơ thể để đánh ra.
Đương nhiên, Lâm Dương làm như thế là có mục đích.
Anh muốn dùng điều này để dọa Diệp Ưng sợ.
Anh tin tưởng lần này Diệp Ưng phái hai người này đến đây, tuyệt đối không phải vì thực sự muốn lấy được Dương Hoa.
Đương nhiên nếu có thể lấy được là tốt nhất, nhưng sẽ quá viển vông nếu muốn nuốt chửng Dương Hoa chỉ bằng một lời nói từ Diệp Ưng.
Thật ra mục đích chính của hai người này khi đến đây là muốn thăm dò thực lực của Lâm Dương.
Đã là thăm dò thì Lâm Dương đương nhiên sẽ không cho bọn họ có cơ hội, bọn họ càng không hiểu rõ Lâm Dương thì Lâm Dương càng phải tỏ ra bản thân là một người vô cùng mạnh, khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi.
Nhưng mà Diệp Ưng cuối cùng vẫn là Diệp Ưng.
Kinh hoàng lần này có thể mang lại cho anh sự bình yên trong thời gian ngắn.
Đợi bình yên qua đi, chắc chắn sẽ là một trận bão tố cuồng phong…
“Không ngờ lại bị Diệp Ưng để ý đến…
Xem ra sau này không thể yên ổn nữa rồi.”
“Nhưng mà cũng tốt… Diệp Ưng có quan hệ thân thiết với nhà họ Lâm, khi đại hội được tổ chức, nhà họ Lâm nhất định sẽ hợp thành một nhóm với Diệp Ưng. Nếu sớm tiêu diệt Diệp Ưng thì nhà họ Lâm sẽ bị mất một cánh tay, điều này sẽ mang lại lợi ích vô cùng to lớn đối với kế hoạch sau này của mình.”
Ánh mắt Lâm Dương ngưng tụ, trong con ngươi xẹt qua tia sáng lạnh.
Cốc cốc cốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.” Lâm Dương nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.