Chương 1570
Dạ Cầm
24/05/2022
Chỉ nhìn thấy hai người và hai cánh tay đang múa may quay cuồng đến
mức dường như không thấy rõ bóng dáng được nữa, đánh đến không thề tách
ra.
Đinh Mao ở bên này trợn mắt há mồm, ngây ngốc nói: “Mấy người các người… có thề đạt được tốc độ như thế này không?”
“Hội trưởng, ông đang nói đùa cái gì vậy? Tốc độ của bọn họ đều đã nhanh đến mức sắp đuổi kịp đạn rồi, ông cảm thấy chúng tôi có năng lực này không?” Một võ sư quyền anh cay đắng liên tục nói.
Đuổi kịp đạn?
Những người xung quanh da đầu đều tê dại.
Đây còn có thể gọi là người không?
Đây có lẽ đều có thể gọi là quái vật luôn rồi…
‘Bốp!!’ Cuối cùng, lại một âm thanh sắc bén truyền ra.
Hai người đang đánh nhau kịch liệt ở giữa đột nhiên tách ra hai bên trái phải, mối người đáp xuống một nơi, ồn định cơ thề.
Hai người đứng cách nhau mấy chục mét.
Lâm Dương vẻ mặt bình tĩnh, nhìn về phía tên Nghị.
Mà trên mặt tên Nghị cũng không có bao nhiêu cảm xúc giống như vậy, chỉ là…
hai cánh tay của hắn không biết vì sao mà khẽ run lên.
Người của nhà họ Dương phát giác ra sự thay đổi nho nhỏ này, sắc mặt ai nấy đều thảng thốt, thần sắc rất khó coi.
“Cậu Ba, có vẻ như… Nghị không phải là đối thủ của bác sĩ Lâm rồi!“ Người bên cạnh dè dặt cần thận nói.
“Cậu nói cái gì?“ Dương Trọng giận giữ, lật bàn tay vung lên một cái.
“Chát!
Người kia bị tát một cái, ấm ức đến cực điểm.
“Bớt nói những lời nâng khí thế quân địch diệt uy phong quân mình ở đây đi!
Câm miệng!“ Dương Trọng hừ lạnh nói.
“Nhưng… cậu chủ… tên bác sĩ Lâm này cho đến bây giờ vẫn chưa thề hiện bản lĩnh võ y của hắn nữa, nếu như nói nếu như vậy mà vẫn không thể xử lý được hắn, vậy đợi đến khi hắn thể hiện bản lĩnh võ y ra…
không phải là..” Người kia muốn nói lại thôi, không dám nói tiếp nữa.
Dương Trọng vừa nghe, lửa giận vốn ở trên mặt càng bùng cháy dữ dội, nhưng lý trí vẫn chiến thắng tình cảm của anh ta.
Anh ta không phải kẻ ngốc, cũng nhìn ra được điều khác biệt.
Mấy người của nhà họ Dương còn lại cũng thấp giọng lên tiếng.
“Cậu chủ, lời của hắn nói rất có lý! Tuy rằng thực lực của Nghị trên mức bình thường, nhưng bác sĩ Lâm này cũng có chiến tích rất huy hoàng! Nếu là thằng Thứ thì e là đã phải chịu thiệt rồi!”
“Không sai, cậu chủ, tốt nhất chúng ta vẫn phải làm tốt một số phương án chuẩn bị!”
Dương Trọng bình tĩnh trở lại, hừ lạnh một tiếng: “Các người có dự tính gì?”
Một người suy nghĩ một lúc rồi tiến lên phía trước, thấp giọng kề tai nói mấy câu.
Dương Trọng không tránh khỏi sửng sốt, ánh mắt nghiêm nghị hẳn lên.
“Thế này… thời gian thật sự kịp chứ?”
“Có lẽ là kịp, cậu chủ, cho dù như thế nào, cậu đều phải thử thôi! Nếu như thành rồi, thì cậu chính là đại công thần của gia tộc rồi! Không phải sao?” Người bên cạnh nói.
Dương Trọng trầm mặt trong chốc lát, suy nghĩ một hồi lâu, liền hừ lạnh lên tiếng: “Được! Vậy cứ làm như vậy đi! Các người nhanh chóng di liên hệ đi!”
“Vâng!”
Ngay lập tức liền có người nhà họ Dương chạy di.
Đinh Mao ở bên này trợn mắt há mồm, ngây ngốc nói: “Mấy người các người… có thề đạt được tốc độ như thế này không?”
“Hội trưởng, ông đang nói đùa cái gì vậy? Tốc độ của bọn họ đều đã nhanh đến mức sắp đuổi kịp đạn rồi, ông cảm thấy chúng tôi có năng lực này không?” Một võ sư quyền anh cay đắng liên tục nói.
Đuổi kịp đạn?
Những người xung quanh da đầu đều tê dại.
Đây còn có thể gọi là người không?
Đây có lẽ đều có thể gọi là quái vật luôn rồi…
‘Bốp!!’ Cuối cùng, lại một âm thanh sắc bén truyền ra.
Hai người đang đánh nhau kịch liệt ở giữa đột nhiên tách ra hai bên trái phải, mối người đáp xuống một nơi, ồn định cơ thề.
Hai người đứng cách nhau mấy chục mét.
Lâm Dương vẻ mặt bình tĩnh, nhìn về phía tên Nghị.
Mà trên mặt tên Nghị cũng không có bao nhiêu cảm xúc giống như vậy, chỉ là…
hai cánh tay của hắn không biết vì sao mà khẽ run lên.
Người của nhà họ Dương phát giác ra sự thay đổi nho nhỏ này, sắc mặt ai nấy đều thảng thốt, thần sắc rất khó coi.
“Cậu Ba, có vẻ như… Nghị không phải là đối thủ của bác sĩ Lâm rồi!“ Người bên cạnh dè dặt cần thận nói.
“Cậu nói cái gì?“ Dương Trọng giận giữ, lật bàn tay vung lên một cái.
“Chát!
Người kia bị tát một cái, ấm ức đến cực điểm.
“Bớt nói những lời nâng khí thế quân địch diệt uy phong quân mình ở đây đi!
Câm miệng!“ Dương Trọng hừ lạnh nói.
“Nhưng… cậu chủ… tên bác sĩ Lâm này cho đến bây giờ vẫn chưa thề hiện bản lĩnh võ y của hắn nữa, nếu như nói nếu như vậy mà vẫn không thể xử lý được hắn, vậy đợi đến khi hắn thể hiện bản lĩnh võ y ra…
không phải là..” Người kia muốn nói lại thôi, không dám nói tiếp nữa.
Dương Trọng vừa nghe, lửa giận vốn ở trên mặt càng bùng cháy dữ dội, nhưng lý trí vẫn chiến thắng tình cảm của anh ta.
Anh ta không phải kẻ ngốc, cũng nhìn ra được điều khác biệt.
Mấy người của nhà họ Dương còn lại cũng thấp giọng lên tiếng.
“Cậu chủ, lời của hắn nói rất có lý! Tuy rằng thực lực của Nghị trên mức bình thường, nhưng bác sĩ Lâm này cũng có chiến tích rất huy hoàng! Nếu là thằng Thứ thì e là đã phải chịu thiệt rồi!”
“Không sai, cậu chủ, tốt nhất chúng ta vẫn phải làm tốt một số phương án chuẩn bị!”
Dương Trọng bình tĩnh trở lại, hừ lạnh một tiếng: “Các người có dự tính gì?”
Một người suy nghĩ một lúc rồi tiến lên phía trước, thấp giọng kề tai nói mấy câu.
Dương Trọng không tránh khỏi sửng sốt, ánh mắt nghiêm nghị hẳn lên.
“Thế này… thời gian thật sự kịp chứ?”
“Có lẽ là kịp, cậu chủ, cho dù như thế nào, cậu đều phải thử thôi! Nếu như thành rồi, thì cậu chính là đại công thần của gia tộc rồi! Không phải sao?” Người bên cạnh nói.
Dương Trọng trầm mặt trong chốc lát, suy nghĩ một hồi lâu, liền hừ lạnh lên tiếng: “Được! Vậy cứ làm như vậy đi! Các người nhanh chóng di liên hệ đi!”
“Vâng!”
Ngay lập tức liền có người nhà họ Dương chạy di.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.