Chương 1723
Dạ Cầm
28/05/2022
Chương 1723:
“AI”
Lão già khó thở.
Lâm Dương dồn lực vào cánh tay, túm lấy lão già quật mạnh xuống mặt đất.
Ẩm!
Tiếng nồ vang rung trời truyền ra.
Mặt đất điên cuồng chấn động.
Rạn nứt ra như mạng nhện.
Chỗ lão già va chạm với mặt dất lập tức tràn ra một đống bụi đất.
Sức mạnh kinh khủng kia thậm chí còn lan tràn ra xung quanh, khiến không ít người không đứng vững, ngã xuống dất.
Vèo!
Thân thể của ông lão lại bay ra ngoài như đạn pháo, va vào bên trên một sườn đất.
Âm!
Sườn đất bị san bằng.
Lão già nằm trên một đống bùn đất và đám đá vụn lớn, cả người đây bụi đất, vô cùng chật vật, lại không ngừng ho khan.
Bốn phía yên tĩnh im ắng.
Mọi người đã không thể thốt ra được câu nào.
Bởi vì cảnh tượng này… quá rung động!
Lương Tuấn Hùng trợn mắt há hốc mồm.
Trịnh Đan hoàn toàn choáng váng.
Thiếu Hải cau mày, vẻ mặt cực kì nghiêm túc.
Về phần một đám Lý Mạc Vân, Liễu Thị Phụng, cũng đều trầm mặc không nói gì.
Vị đường chủ mới của Thanh Hà đường này… hình như thực lực có chút… mạnh quá đáng…mắt, ngơ ngác nhìn một màn này sao? Thật… Thật là đáng sợ!”
không tính là oan uồng!” đều mở to mắt như chuông đồng.
Mọi người đã không có cách nào diễn tả tâm trạng bây giờ bằng lời lẽ nữa.
Lão già có thể được gọi là vô địch, thực lực sâu không lường được kia, thế mà lại liên tiếp thua thiệt trên tay người trẻ tuổi này.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Tại sao đường chủ kì quái của Thanh Hà đường lại đáng sợ như vậy?
Mọi người đều vô cùng chấn động và kinh ngạc.
Ánh mắt nhìn anh chằm chằm, cả đám đều ngừng thở.
“Thú vị lắm! Vô cùng thú vị!”
lấn: Lão già bò lên, trên mặt tràn đầy vẻ phấn khởi và nghiêm túc.
“Cậu thú vị hơn mấy thằng nhãi trước kia nhiều! Xem ra tôi phải nghiêm túc một chút, nếu không mà ngã dưới tay cậu, vậy thì mất mặt lắm!”
Nói xong, lão già điên cuồng quơ tay, giống như là đang vận sức.
Hai cánh tay gò gò sau khi múa may một lát đã trở nên càng cứng rắn và thô bạo.
Ánh mắt của Lâm Dương cũng nghiêm túc hơn rất nhiều, nhưng anh không muốn cho lão già quá nhiều cơ hội thở dốc, lại lao lên một lần nữa.
“Nhìn tôi đây, Đại Ngạo Thần Hồ Quyết!”
Lão già đột nhiên gào thét một tiếng, thân thể khẽ đảo, hai tay chống xuống mặt lấn ›*éi đất, thân thể gầy còm phun ra một luồng khí mạnh mẽ dày đặc, đồng thời lập tức ngưng tụ thành hình một con hồ thần, há mồm vọt đến chỗ Lâm Dương.
Lâm Dương co rụt con ngươi lại, lập tức nghiêng người trốn tránh Ẩm ầm!
Một tảng đá lớn bị cái miệng rộng của hồ thần cắn nát, móng hồ khổng lồ còn cào mặt đất cào ra ba cái rãnh sâu khoảng một mét.
Nếu nó mà đánh lên cơ thề người, còn không phải cả người sẽ đứt lìa thành ba đoạn sao?
“Chiêu thức thật đáng sợ, đây là phóng khí trong cơ thể ra ngoài sao?”
“Có thể tạo ra được một hình khí khổng lồ hùng hậu như vậy, thực lực của lão già này, sợ là đã có thể địch được giáo chủ trước kia.”
Mấy trưởng lão cao tuổi khàn khàn mở miệng nói, trong mắt tất cả đều là vẻ kiêng dè.
Lão già điên cuồng dùng bóng hồ tấn công Điên cuồng nện như thần cổ.
Ẩm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.