Chương 2015
Dạ Cầm
05/08/2022
Chương 2015:
“Bác sĩ Lâm!”
Lúc này, một đám người đứng dậy.
Lâm Dương quay đầu nhìn những người này, anh không nhận ra phần lớn bọn họ, nhưng chỉ có một người trong số đó là anh từng có duyên gặp một lần.
Đó chính là Quách Khải Uy ở cửa khẩu!
“Các người là?”
“Bác sĩ Lâm, trước tiên xin tự giới thiệu một chút, tôi là Quách Thanh Hùng, là anh trai của Quách Khải Uy, cũng là chủ của nhà họ Quách ở cửa khẩu.” Quách Thanh Hùng cúi đầu nói.
“Chủ nhà họ Quách ư? Ông cũng tới đây sao? Nếu muốn đợi tôi thua, thì cứ ngồi xem một cách yên lặng là được.” Lâm Dương lạnh lùng đáp.
“Không không không, bác sĩ Lâm, cậu hiểu lầm rồi, nhà họ Quách chúng tôi không phải tới để xem truyện cười của cậu. Chúng tôi chỉ muốn góp một chút sức lực nhỏ nhoi này cho bác sĩ Lâm mà thôi.” Quách Thanh Hùng nặn ra một nụ cười rồi nói.
“Hửm?”
Lâm Dương có chút bất ngờ.
“Quách Thanh Hùng tin rằng trận chiến này bác sĩ Lâm chắc chắn sẽ thắng!” Ông ta lại ôm quyền, nói: “Nhà họ Quách tôi đã dẫn toàn bộ người trong gia tộc tới đây, xin chờ sự sai khiến của bác sĩ Lâm bất cứ lúc nào!”
Lời này khiến cho anh và đám người hai mặt nhìn nhau.
“Gia chủ nhà họ Quách, em trai của ông cũng ở đây, hiện tại ông ta đang phải chống gậy, suýt chút nữa thì biến thành phế nhân.
Ông chắc hẳn cũng biết tại sao ông ta lại thành ra như vậy, vì sao còn muốn giúp tôi như vậy?” Lâm Dương nhíu mày hỏi.
“Lý do rất đơn giản, Quách Thanh Hùng biết, thắng lợi sẽ thuộc về giáo chủ Lâm!”
Quách Thanh Hùng thấp giọng, nói một cách cung kính.
Hai chữ giáo chủ đơn giản này khiến anh bừng tỉnh và hiểu ra.
Rõ ràng Quách Thanh Hùng đã nhận ra thân phận giáo chủ Đông Hoàng Giáo của anh.
Có một mối quan hệ này, cho nên anh sẽ không dễ dàng thua như vậy được.
Thực ra Quách Thanh Hùng có thể đợi thêm một chút nữa mới ra mặt bày tỏ thái độ.
Ông ta có thể đợi trận quyết đấu kết thúc.
Nếu Lâm Dương thua, ông ta cũng không cần phải tỏ lòng thành với anh. Còn nếu Lâm Dương thắng, đến lúc đó lại bày tỏ thái độ cũng chưa muộn.
Mà sở dĩ Quách Thanh Hùng làm như vậy trước trận quyết đấu, là vì ông ta đã quyết tâm cược một trận.
Dù sao thì tới tìm trước trận quyết đấu chính là giúp người khi hoạn nạn. Còn tìm đến sau khi thắng trận quyết đấu, cùng lắm cũng chỉ là thêu hoa trên gấm.
Một khi Lâm Dương chiến thắng, nhà họ Quách chắc chắn sẽ một bước lên mây.
Mà một khi anh thua, thì nhà họ Quách cũng sẽ bị liên lụy, kết cục thế nào thì không ai có thể đoán trước được.
“Gia chủ Quách có lòng!”
Lâm Dương hiểu ý đồ của Quách Thanh Hùng, anh mỉm cười, gật đầu đáp: “Nếu đã như vậy, Dương Long, ông đi thu xếp cho các vị nhà họ Quách đây đi! Vừa hay chúng ta cũng đang thiếu người!”
“Rõ, bác sĩ Lâm!”
Dương Long gật đầu: “Ông chủ nhà họ Quách, mời đi bên này.”
“Được!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.