Chương 671
Dạ Cầm
02/09/2021
“Các cô muốn uống như thế nào tôi không quan tâm, nhưng tôi không cho phép Tiểu Dư uống như vậy.” Lâm Dương gắp một đũa thức ăn cho vào miệng nhai, chậm rãi nói.
“Anh nói cái gì cơ?”
“Thằng nhóc con, cậu nghĩ cậu là cái thá gì? Đạo diễn Đồng còn đang ở đây, đến lượt cậu chỉ chỉ trỏ trỏ sao?”
“Cậu cút ra khỏi đây cho tôi!”
Lần này chủ nhiệm Hiếu cũng đứng lên, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lâm Dương.
“Anh rễ …” Tô Dư gần như sắp khóc đến nơi.
“Tiểu Dư, chúng ta về đi.” Lâm Dương nhỏ giọng khuyên một câu.
“Về sao? Đây là cơ hội khó khăn lắm mới có được, về rồi thì sẽ không còn gì nữa hét.” Tô Dư gắp tới nỗi giậm chân.
“Không sao, cơ hội có rất nhiều, em sợ cái gì?” Lâm Dương nói.
Nhưng anh vừa nói dứt lời, đạo diễn Đồng lại lập tức cắt ngang.
“Cơ hội ư? Thật sự là không có nhiều đâu.”
Ông ta có tình nâng cao ngữ điệu lên vài phần.
Lâm Dương quay đầu nhìn về phía đạo diễn Đồng.
Ông ta lộ ra vẻ mặt đắc ý, chậm rãi nhâm nhi ly rượu rồi thờ ơ nói: “Tô Dư, đừng có nói là tôi không cho cô cơ hội.
Nếu như hôm nay cô không uống 3 ly rượu này, vậy thì thứ cô mắt không chỉ là vai diễn kia đâu!”
“Đạo diễn Đồng!” Tô Dư vội vàng kêu lên.
“Tiểu Dư, em yên tâm đi, anh rể sẽ giúp em tìm kiếm những vai diễn khác. Nếu em muốn bước chân vào làng giải trí thì anh rể nhất định sẽ ủng hộ em.” Lâm Dương nói.
“Bước chân vào làng giải trí sao? Ha ha, ngây thơ thật đấy! Này nhóc con, cậu rốt cuộc có hiểu gì không vậy?
Hôm nay các người đắc tội với đạo diễn Đồng thì có nghĩa là đã tự tay khóa chặt cánh cửa bước chân vào làng giải trí rồi. Tô Dư là một hạt giống tốt, nhưng mà chỉ cần đạo diễn Đồng không gật đầu, vậy thì cả đời này cô ta đừng có mơ đi casting cho vai diễn nào nữa, cho dù là vai phụ cũng sẽ không đến lượt cô ta, cậu có tin không?” Người đàn ông bụng phệ cười đầy chế nhạo.
“Cậu có biết người đứng sau đạo diễn Đồng là ai không?
Có biết địa vị của đạo diễn Đồng trong làng giải trí không?”
Chủ nhiệm Hiếu lạnh lùng nói.
Bốn cô gái đều vô cùng sững sờ.
E là bọn họ cũng không ngờ rằng bối cảnh của đạo diễn Đồng lại lớn như vậy.
“Tiểu Dư, tôi biết tửu lượng của cô không tốt, nhưng tôi thực sự chỉ muốn tốt cho cô thôi. Tôi chỉ mới đang thử cô một chút để xem xem cô có thích hợp lăn lộn trong vòng giải trí hay không. Cô phải biết rằng giới giải trí là một vũng nước sâu, chỉ một vai diễn thôi đã có hàng trăm hàng nghìn người tranh cướp, nhưng vì sao tôi lại chọn cô chứ?
Chẳng phải là do tôi nhận thấy được sự thông minh, lanh lợi của cô sao? Nhưng biểu hiện của cô hôm nay khiến tôi cực kỳ thất vọng! Bây giờ tôi hỏi cô một lần cuối cùng, cô có uống hay không? Nếu như cô uống xong thì chúng ta sẽ lập tức đi đến gian phòng mà tôi đã thuê để bàn về chỉ tiết của bộ phim, thậm chí là có thể ký luôn hợp đồng vào tối nay. Nhưng nếu như cô không uống, vậy thì… cửa ở bên kia! ” Đạo diễn Đổng trực tiếp nói thẳng, nói xong liền nhắm mắt lại.
Đây rõ ràng là đang ép buộc Tô Dư.
“Tiểu Dư, cậu điên rồi sao? Còn không mau uống đi?”
“Cậu thực sự muốn hủy hoại tương lai của chính mình sao?”
“Đạo diễn Đồng, xin đừng tức giận, cậu áy vừa rồi chỉ là bị tên anh rễ kia làm nhiễu loạn suy nghĩ thôi, cậu ấy nhất định sẽ uống cạn.”
Chu Viên Viên và Thái Yến vội vàng khuyên bảo.
Tô Dư vô cùng đau khổ.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương lại nắm lấy tay cô, bình tĩnh nói: “Đi thôi, trở về đi, anh rễ sẽ giúp em ra mắt!”
“Anh rẻ?” Tô Dư yếu ớt nhìn về phía Lâm Dương.
“Tin tưởng anh, ngày mai anh sẽ cho người viết kịch bản cho em, em sẽ là nữ chính!” Lâm Dương nói vô cùng nghiêm túc.
Lâm Dương vừa nói dút lời, ngoại trừ Tô Dư, tất cả mọi người trong phòng bao đều yên lặng trong chốc lát, sau đó liền cười phá lên.
“Ha ha ha ha ha…”
“Ra mắt sao? Lại còn là nữ chính nữa? Anh là đạo diễn à?”
“Tôi cười chết mát!”
Tất cả mọi người đều ôm bụng cười.
“Anh nói cái gì cơ?”
“Thằng nhóc con, cậu nghĩ cậu là cái thá gì? Đạo diễn Đồng còn đang ở đây, đến lượt cậu chỉ chỉ trỏ trỏ sao?”
“Cậu cút ra khỏi đây cho tôi!”
Lần này chủ nhiệm Hiếu cũng đứng lên, nghiêm túc nhìn chằm chằm Lâm Dương.
“Anh rễ …” Tô Dư gần như sắp khóc đến nơi.
“Tiểu Dư, chúng ta về đi.” Lâm Dương nhỏ giọng khuyên một câu.
“Về sao? Đây là cơ hội khó khăn lắm mới có được, về rồi thì sẽ không còn gì nữa hét.” Tô Dư gắp tới nỗi giậm chân.
“Không sao, cơ hội có rất nhiều, em sợ cái gì?” Lâm Dương nói.
Nhưng anh vừa nói dứt lời, đạo diễn Đồng lại lập tức cắt ngang.
“Cơ hội ư? Thật sự là không có nhiều đâu.”
Ông ta có tình nâng cao ngữ điệu lên vài phần.
Lâm Dương quay đầu nhìn về phía đạo diễn Đồng.
Ông ta lộ ra vẻ mặt đắc ý, chậm rãi nhâm nhi ly rượu rồi thờ ơ nói: “Tô Dư, đừng có nói là tôi không cho cô cơ hội.
Nếu như hôm nay cô không uống 3 ly rượu này, vậy thì thứ cô mắt không chỉ là vai diễn kia đâu!”
“Đạo diễn Đồng!” Tô Dư vội vàng kêu lên.
“Tiểu Dư, em yên tâm đi, anh rể sẽ giúp em tìm kiếm những vai diễn khác. Nếu em muốn bước chân vào làng giải trí thì anh rể nhất định sẽ ủng hộ em.” Lâm Dương nói.
“Bước chân vào làng giải trí sao? Ha ha, ngây thơ thật đấy! Này nhóc con, cậu rốt cuộc có hiểu gì không vậy?
Hôm nay các người đắc tội với đạo diễn Đồng thì có nghĩa là đã tự tay khóa chặt cánh cửa bước chân vào làng giải trí rồi. Tô Dư là một hạt giống tốt, nhưng mà chỉ cần đạo diễn Đồng không gật đầu, vậy thì cả đời này cô ta đừng có mơ đi casting cho vai diễn nào nữa, cho dù là vai phụ cũng sẽ không đến lượt cô ta, cậu có tin không?” Người đàn ông bụng phệ cười đầy chế nhạo.
“Cậu có biết người đứng sau đạo diễn Đồng là ai không?
Có biết địa vị của đạo diễn Đồng trong làng giải trí không?”
Chủ nhiệm Hiếu lạnh lùng nói.
Bốn cô gái đều vô cùng sững sờ.
E là bọn họ cũng không ngờ rằng bối cảnh của đạo diễn Đồng lại lớn như vậy.
“Tiểu Dư, tôi biết tửu lượng của cô không tốt, nhưng tôi thực sự chỉ muốn tốt cho cô thôi. Tôi chỉ mới đang thử cô một chút để xem xem cô có thích hợp lăn lộn trong vòng giải trí hay không. Cô phải biết rằng giới giải trí là một vũng nước sâu, chỉ một vai diễn thôi đã có hàng trăm hàng nghìn người tranh cướp, nhưng vì sao tôi lại chọn cô chứ?
Chẳng phải là do tôi nhận thấy được sự thông minh, lanh lợi của cô sao? Nhưng biểu hiện của cô hôm nay khiến tôi cực kỳ thất vọng! Bây giờ tôi hỏi cô một lần cuối cùng, cô có uống hay không? Nếu như cô uống xong thì chúng ta sẽ lập tức đi đến gian phòng mà tôi đã thuê để bàn về chỉ tiết của bộ phim, thậm chí là có thể ký luôn hợp đồng vào tối nay. Nhưng nếu như cô không uống, vậy thì… cửa ở bên kia! ” Đạo diễn Đổng trực tiếp nói thẳng, nói xong liền nhắm mắt lại.
Đây rõ ràng là đang ép buộc Tô Dư.
“Tiểu Dư, cậu điên rồi sao? Còn không mau uống đi?”
“Cậu thực sự muốn hủy hoại tương lai của chính mình sao?”
“Đạo diễn Đồng, xin đừng tức giận, cậu áy vừa rồi chỉ là bị tên anh rễ kia làm nhiễu loạn suy nghĩ thôi, cậu ấy nhất định sẽ uống cạn.”
Chu Viên Viên và Thái Yến vội vàng khuyên bảo.
Tô Dư vô cùng đau khổ.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Dương lại nắm lấy tay cô, bình tĩnh nói: “Đi thôi, trở về đi, anh rễ sẽ giúp em ra mắt!”
“Anh rẻ?” Tô Dư yếu ớt nhìn về phía Lâm Dương.
“Tin tưởng anh, ngày mai anh sẽ cho người viết kịch bản cho em, em sẽ là nữ chính!” Lâm Dương nói vô cùng nghiêm túc.
Lâm Dương vừa nói dút lời, ngoại trừ Tô Dư, tất cả mọi người trong phòng bao đều yên lặng trong chốc lát, sau đó liền cười phá lên.
“Ha ha ha ha ha…”
“Ra mắt sao? Lại còn là nữ chính nữa? Anh là đạo diễn à?”
“Tôi cười chết mát!”
Tất cả mọi người đều ôm bụng cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.