Chương 672
Dạ Cầm
02/09/2021
Đạo diễn Đổng khẽ nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào.
Lâm Dương rồi nói: “Cậu là ai?”
“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Tôi là Lâm Dương, anh rẻ của Tiểu Dư.”
“Lâm Dương sao? Cậu làm nghề gì?” Đạo diễn Đồng lại hỏi.
Đứng trước mặt ông ta mà dám nói như vậy, chẳng phải là đang múa rìu qua mắt thợ, múa đao trước mặt Quan Công hay sao?
Nhưng đúng lúc này, chủ nhiệm Hiếu ngồi ở bên cạnh đột nhiên nhận ra gì đó, vỗ đùi cái đét rồi thở ra một hơi.
“Tôi nhớ ra cậu là ai rồi, cậu là cái tên Lâm Dương bám váy vợ đúng không? Có đúng không?”
Chủ nhiệm Hiếu vừa mới nói dứt câu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Dư lập tức tái nhọt đi.
Chu Viên Viên và Thái Yến dường như cũng nhớ ra điều gì đó, đột nhiên bừng tỉnh.
*Ò, mình cũng nhớ ra rồi, anh rể của cậu chính là cái tên chơi bời lêu lỗng nhàn rỗi vô tích sự đó đúng không? Sau khi kết hôn với chị cậu xong thì vẫn ăn của chị cậu, dùng của chị cậu, là cái kẻ vô dụng danh xứng với thực đó hả?”
Khóe miệng Chu Viên Viên khẽ nhếch lên, không hề khách khí lớn tiếng hỏi Tô Dư.
“Hèn gì cậu chỉ giới thiệu qua loa về anh rễ mình, hóa ra là như thế này.” Thái Yến cũng bật cười.
“Viên Viên, Tiểu Yến, đủ rồi.” Tào Tiểu Kiều vội vàng hô lên.
Tô Dư vô cùng xấu hồ.
“Tôi còn tưởng là nhân vật lớn nào cơ, hóa ra chỉ là một kẻ vô dụng hay khoe khoang chỉ biết bám váy phụ nữ.” Đạo diễn Đồng lắc đầu cười chế nhạo: “Cái loại bỏ đi như cậu tôi thấy nhiều rồi. Cả ngày không có chí tiến thủ, chỉ biết oán trời trách đât, ba hoa khoác lác. Loại người như cậu đã được định sẵn làm một con sâu ở dưới đáy xã hội, đáng nhẽ ra tôi không nên cho cậu bước chân vào căn phòng này mới phải.”
“Nói đúng lắm!”
“Tên ngu ngốc này đã không cảm ơn đạo diễn Đổng của chúng ta thì thôi, thế mà lại còn nói ra những lời như vậy, quả là không biết tốt xấu!”
Những người còn lại cũng đồng loạt hưởng ứng.
Lâm Dương trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
“Đạo diễn Đồng, ngài đừng tức giận, anh rẻ tôi cũng chỉ là nhất thời tức giận thôi.” Tô Dư vội vàng cười lấy lòng, âm thầm nháy mắt ra hiệu với Lâm Dương, lo lắng nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng có gây rắc rối thêm cho em nữa được không? Anh… anh thực sự muốn hủy hoại tương lai của em sao?”
“Tiểu Dư, lời ông ta vừa nói lẽ nào em nghe không hiểu sao? Uống rượu xong thì vào phòng bàn kịch bản phim, ông ta nói vậy là có ý gì? Uống rượu chỉ là cái cớ, nói trắng ra thì mấy gã này chỉ muốn chơi đùa với con gái nhà lành mà thôi.” Lâm Dương trực tiếp nói thẳng.
Lời nói này của anh có thể coi là đã xé nát lớp vỏ bọc cuối cùng của tât cả mọi người.
Tào Tiểu Kiều và máy cô gái đều vô cùng xấu hồ.
Ngay cả chủ nhiệm Hiếu cũng phải nhíu mày liên tục.
Nhưng đạo diễn Đồng lại không có phản ứng gì.
Có lẽ ông ta cũng đã trải qua chuyện này nhiều lần lắm rồi nhỉ?
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên.
“Cho dù bọn tôi thực sự phải lên giường cùng với họ thì cũng có quan hệ gì với cái tên rác rưởi như anh chứ?”
Chu Viên Viên mở miệng, khẽ liếc mắt nhìn Lâm Dương rồi khinh thường nói: “Những chuyện như thế này trong làng giải trí là chuyện vô cùng thường tình, ai cũng biết cả.
Trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí chứ? Nhưng tại sao đạo diễn Đồng lại chọn bọn tôi? Anh tưởng bọn tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này à? Lên giường thì đã sao? Đạo diễn Đổng cũng đã phải bỏ ra nhiều thứ rồi, chẳng lẽ bọn tôi lại ăn không của người ta hả? Nếu đã là anh tình tôi nguyện thì tại sao phải chống cự làm cái gì?”
Lâm Dương vô cùng sửng sốt.
Nhưng nột lát sau vẫn im lặng không nói gì.
“Vẫn là Tiểu Viên hiểu chuyện nhát!”
“Đúng vậy, tôi đã nói Tiểu Viên là người thông minh nhất trong số những cô gái này mà.”
“Tôi nghĩ là Tiểu Viên có thể được cân nhắc vào vai nữ chính đấy!”
Mấy người đàn ông trung niên không ngừng tán thưởng Chu Viên Viên.
Đạo diễn Đồng cũng liên tục gật đầu, càng nhìn càng thấy thích, nhưng nhan sắc của Chu Viên Viên này dù sao vẫn luôn thua kém Tô Dư, mục đích hôm nay ông ta đến đây chính là vì Tô Dư.
Thật ra đứng ở bắt kỳ góc độ nào mà nói, lời của Chu Viên Viên chẳng có gì là sai cả.
Những chuyện như thế này trong làng giải trí đã sớm không phải là cái gì bí mật cả. Mọi người đều là anh tình tôi nguyện, cô đồng ý lên giường thì sẽ có tài nguyên, không muốn thì có thể rời đi, không ai ép buộc ai cả, cô không nguyện ý thì cũng sẽ có người khác nguyện ý.
Lâm Dương cũng không phản bác gì.
Lâm Dương rồi nói: “Cậu là ai?”
“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Tôi là Lâm Dương, anh rẻ của Tiểu Dư.”
“Lâm Dương sao? Cậu làm nghề gì?” Đạo diễn Đồng lại hỏi.
Đứng trước mặt ông ta mà dám nói như vậy, chẳng phải là đang múa rìu qua mắt thợ, múa đao trước mặt Quan Công hay sao?
Nhưng đúng lúc này, chủ nhiệm Hiếu ngồi ở bên cạnh đột nhiên nhận ra gì đó, vỗ đùi cái đét rồi thở ra một hơi.
“Tôi nhớ ra cậu là ai rồi, cậu là cái tên Lâm Dương bám váy vợ đúng không? Có đúng không?”
Chủ nhiệm Hiếu vừa mới nói dứt câu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Dư lập tức tái nhọt đi.
Chu Viên Viên và Thái Yến dường như cũng nhớ ra điều gì đó, đột nhiên bừng tỉnh.
*Ò, mình cũng nhớ ra rồi, anh rể của cậu chính là cái tên chơi bời lêu lỗng nhàn rỗi vô tích sự đó đúng không? Sau khi kết hôn với chị cậu xong thì vẫn ăn của chị cậu, dùng của chị cậu, là cái kẻ vô dụng danh xứng với thực đó hả?”
Khóe miệng Chu Viên Viên khẽ nhếch lên, không hề khách khí lớn tiếng hỏi Tô Dư.
“Hèn gì cậu chỉ giới thiệu qua loa về anh rễ mình, hóa ra là như thế này.” Thái Yến cũng bật cười.
“Viên Viên, Tiểu Yến, đủ rồi.” Tào Tiểu Kiều vội vàng hô lên.
Tô Dư vô cùng xấu hồ.
“Tôi còn tưởng là nhân vật lớn nào cơ, hóa ra chỉ là một kẻ vô dụng hay khoe khoang chỉ biết bám váy phụ nữ.” Đạo diễn Đồng lắc đầu cười chế nhạo: “Cái loại bỏ đi như cậu tôi thấy nhiều rồi. Cả ngày không có chí tiến thủ, chỉ biết oán trời trách đât, ba hoa khoác lác. Loại người như cậu đã được định sẵn làm một con sâu ở dưới đáy xã hội, đáng nhẽ ra tôi không nên cho cậu bước chân vào căn phòng này mới phải.”
“Nói đúng lắm!”
“Tên ngu ngốc này đã không cảm ơn đạo diễn Đổng của chúng ta thì thôi, thế mà lại còn nói ra những lời như vậy, quả là không biết tốt xấu!”
Những người còn lại cũng đồng loạt hưởng ứng.
Lâm Dương trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
“Đạo diễn Đồng, ngài đừng tức giận, anh rẻ tôi cũng chỉ là nhất thời tức giận thôi.” Tô Dư vội vàng cười lấy lòng, âm thầm nháy mắt ra hiệu với Lâm Dương, lo lắng nhỏ giọng nói: “Anh rể, anh đừng có gây rắc rối thêm cho em nữa được không? Anh… anh thực sự muốn hủy hoại tương lai của em sao?”
“Tiểu Dư, lời ông ta vừa nói lẽ nào em nghe không hiểu sao? Uống rượu xong thì vào phòng bàn kịch bản phim, ông ta nói vậy là có ý gì? Uống rượu chỉ là cái cớ, nói trắng ra thì mấy gã này chỉ muốn chơi đùa với con gái nhà lành mà thôi.” Lâm Dương trực tiếp nói thẳng.
Lời nói này của anh có thể coi là đã xé nát lớp vỏ bọc cuối cùng của tât cả mọi người.
Tào Tiểu Kiều và máy cô gái đều vô cùng xấu hồ.
Ngay cả chủ nhiệm Hiếu cũng phải nhíu mày liên tục.
Nhưng đạo diễn Đồng lại không có phản ứng gì.
Có lẽ ông ta cũng đã trải qua chuyện này nhiều lần lắm rồi nhỉ?
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười lạnh đột nhiên vang lên.
“Cho dù bọn tôi thực sự phải lên giường cùng với họ thì cũng có quan hệ gì với cái tên rác rưởi như anh chứ?”
Chu Viên Viên mở miệng, khẽ liếc mắt nhìn Lâm Dương rồi khinh thường nói: “Những chuyện như thế này trong làng giải trí là chuyện vô cùng thường tình, ai cũng biết cả.
Trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí chứ? Nhưng tại sao đạo diễn Đồng lại chọn bọn tôi? Anh tưởng bọn tôi chưa từng nghĩ đến chuyện này à? Lên giường thì đã sao? Đạo diễn Đổng cũng đã phải bỏ ra nhiều thứ rồi, chẳng lẽ bọn tôi lại ăn không của người ta hả? Nếu đã là anh tình tôi nguyện thì tại sao phải chống cự làm cái gì?”
Lâm Dương vô cùng sửng sốt.
Nhưng nột lát sau vẫn im lặng không nói gì.
“Vẫn là Tiểu Viên hiểu chuyện nhát!”
“Đúng vậy, tôi đã nói Tiểu Viên là người thông minh nhất trong số những cô gái này mà.”
“Tôi nghĩ là Tiểu Viên có thể được cân nhắc vào vai nữ chính đấy!”
Mấy người đàn ông trung niên không ngừng tán thưởng Chu Viên Viên.
Đạo diễn Đồng cũng liên tục gật đầu, càng nhìn càng thấy thích, nhưng nhan sắc của Chu Viên Viên này dù sao vẫn luôn thua kém Tô Dư, mục đích hôm nay ông ta đến đây chính là vì Tô Dư.
Thật ra đứng ở bắt kỳ góc độ nào mà nói, lời của Chu Viên Viên chẳng có gì là sai cả.
Những chuyện như thế này trong làng giải trí đã sớm không phải là cái gì bí mật cả. Mọi người đều là anh tình tôi nguyện, cô đồng ý lên giường thì sẽ có tài nguyên, không muốn thì có thể rời đi, không ai ép buộc ai cả, cô không nguyện ý thì cũng sẽ có người khác nguyện ý.
Lâm Dương cũng không phản bác gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.