Chương 2818: Ta sợ người không chịu được
Hạ Hạ
26/11/2021
"Trong mắt của ta..." Hàn Tam Thiên lại cười
một tiếng: "Mặc dù các thôn dân rất bình thường, cũng chỉ là thường dân áo vải, nhưng bọn họ thuần phác, tâm địa cũng thiện lương."
"Mà các ngươi, từng người ai cũng hình thù kỳ quái, đi ra ngoài người khác không nói các ngươi là quái vật, nhưng là người không ra người, yêu không ra yêu, mà cũng không phải ma, nói câu khó nghe, thật giống như thứ đồ vật không bằng heo chó, nếu như ta là các ngươi, cho dù ngây ngốc ở trong nhà cũng không dám ra ngoài cửa, mất mặt xấu
hổ."
"Cái tên vương bát đản người, nói hươu nói vượn, ta nhất định phải xé nát miệng của ngươi ra." Ngũ trưởng lão vừa mới nói xong, lúc này ma khí liền trực tiếp vây xung quanh người hắn.
"Giết hắn." Bùi Hổ cũng tức giận quát một tiếng, vung tay lên.
Nhất thời, Ngũ trưởng lão cầm đầu, mang theo một bang tộc nhân của tộc Đào Ngột hướng thẳng về phía Hàn Tam Thiên.
"Nợ máu trả bằng máu." Sắc mặt Hàn Tam Thiên cũng lạnh lẽo, dẫn theo thiên hỏa nguyệt luân biến thành đao kiếm trực tiếp
vọt vào.
Toàn bộ đại điện lập tức loạn thành một bầy, Thánh Nhiên nhanh chóng chỉ huy tộc Kỳ Lân tránh đi, để tránh bị ngộ thương.
"Xoát xoát xoát."
Hàn Tam Thiên xông vào tộc Đào Ngột, gần như là mãnh hổ xông vào bầy cừu, hỏa khí của trường kiếm thiên hỏa càn quét một mảnh rực lửa, chỗ bị nó chỗ chém trúng, đầu người rơi xuống đất, máu tươi một chút cũng không có, bởi vì miệng vết thương đã bị ngọn lửa đốt cháy khét.
Trường kiểm nguyệt luân có điện quang lấp lóe, người ta chỉ cảm thấy vạn điện quấn quanh, toàn thân điên cuồng run rẩy rồi không còn hô hấp.
Nhìn các tộc nhân Đào Ngột hung mãnh vô cùng lại cao lớn nhưng ngay cả phản kháng cũng không kịp, thì đã ngây thơ bỏ mình bên trong sự tấn công.
"Cái này.." Thánh Nhiên nhìn trợn cả mắt lên, trước mắt Hàn Tam Thiên đâu còn bộ dáng anh hùng cái thế nữa, rõ ràng chính là sát thân từ địa ngục vô tận.
"Tên tiểu tử kia, chớ có càn rỡ." Ngũ trưởng
lão nhìn các đệ tử trong nháy mắt tử vong, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay khẽ động, ma khí liền biến thành một thanh. kiếm to lớn, hiện trên tay hắn.
+
"Để ngươi nếm thử kiếm thuật tuyệt thế của tộc Đào Ngột." Ngũ trưởng lão cao giọng quát một tiếng, một giây sau, cầm kiếm mang theo sức mạnh cực lớn điên cuồng đánh xuống.
Hàn Tam Thiên lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, muốn so kiếm pháp?
Ta sợ người không chịu được.
một tiếng: "Mặc dù các thôn dân rất bình thường, cũng chỉ là thường dân áo vải, nhưng bọn họ thuần phác, tâm địa cũng thiện lương."
"Mà các ngươi, từng người ai cũng hình thù kỳ quái, đi ra ngoài người khác không nói các ngươi là quái vật, nhưng là người không ra người, yêu không ra yêu, mà cũng không phải ma, nói câu khó nghe, thật giống như thứ đồ vật không bằng heo chó, nếu như ta là các ngươi, cho dù ngây ngốc ở trong nhà cũng không dám ra ngoài cửa, mất mặt xấu
hổ."
"Cái tên vương bát đản người, nói hươu nói vượn, ta nhất định phải xé nát miệng của ngươi ra." Ngũ trưởng lão vừa mới nói xong, lúc này ma khí liền trực tiếp vây xung quanh người hắn.
"Giết hắn." Bùi Hổ cũng tức giận quát một tiếng, vung tay lên.
Nhất thời, Ngũ trưởng lão cầm đầu, mang theo một bang tộc nhân của tộc Đào Ngột hướng thẳng về phía Hàn Tam Thiên.
"Nợ máu trả bằng máu." Sắc mặt Hàn Tam Thiên cũng lạnh lẽo, dẫn theo thiên hỏa nguyệt luân biến thành đao kiếm trực tiếp
vọt vào.
Toàn bộ đại điện lập tức loạn thành một bầy, Thánh Nhiên nhanh chóng chỉ huy tộc Kỳ Lân tránh đi, để tránh bị ngộ thương.
"Xoát xoát xoát."
Hàn Tam Thiên xông vào tộc Đào Ngột, gần như là mãnh hổ xông vào bầy cừu, hỏa khí của trường kiếm thiên hỏa càn quét một mảnh rực lửa, chỗ bị nó chỗ chém trúng, đầu người rơi xuống đất, máu tươi một chút cũng không có, bởi vì miệng vết thương đã bị ngọn lửa đốt cháy khét.
Trường kiểm nguyệt luân có điện quang lấp lóe, người ta chỉ cảm thấy vạn điện quấn quanh, toàn thân điên cuồng run rẩy rồi không còn hô hấp.
Nhìn các tộc nhân Đào Ngột hung mãnh vô cùng lại cao lớn nhưng ngay cả phản kháng cũng không kịp, thì đã ngây thơ bỏ mình bên trong sự tấn công.
"Cái này.." Thánh Nhiên nhìn trợn cả mắt lên, trước mắt Hàn Tam Thiên đâu còn bộ dáng anh hùng cái thế nữa, rõ ràng chính là sát thân từ địa ngục vô tận.
"Tên tiểu tử kia, chớ có càn rỡ." Ngũ trưởng
lão nhìn các đệ tử trong nháy mắt tử vong, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay khẽ động, ma khí liền biến thành một thanh. kiếm to lớn, hiện trên tay hắn.
+
"Để ngươi nếm thử kiếm thuật tuyệt thế của tộc Đào Ngột." Ngũ trưởng lão cao giọng quát một tiếng, một giây sau, cầm kiếm mang theo sức mạnh cực lớn điên cuồng đánh xuống.
Hàn Tam Thiên lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường, muốn so kiếm pháp?
Ta sợ người không chịu được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.