Chương 4: Anh quá đáng rồi đấy
Lan Phương ( Bí )
17/08/2021
“Mang chuyện đi ỉa của người khác ra làm trò đùa anh vui lắm hả?!”
Tôi đánh vào vai của Quân. Anh ta giật mình nhìn bộ dạng tức giận của tôi, thậm chí là mở to mắt ra nhìn.
“Sao bé đánh anh?”
“Nói chuyện với anh thà tôi đi nói chuyện với chó còn hơn!”
“Ơ!!!”
Tôi liếc anh ta rồi bỏ về. Dù sao thì ba tôi cũng đang chờ. Ông có lẽ là người hồi hộp nhất khi biết điểm của tôi.
Thế là tôi chạy một mạch ra ngoài. Ba tôi đang đứng đậu xe dưới gốc cây phượng. Ông nhìn tôi có vẻ mong chờ lắm, tay ông mỗi lần hồi hộp là run lên.
Tôi chạy đến ôm ba mình, vui vẻ mà hét lên trong vui sướng.
“Ba ơi, con đậu rồi!!!!!! Tận 43 điểm lận á!!!!!”
“Ơ, con gái ba giỏi thế?! Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh nhỉ?”
Đúng vậy, ba tôi được mẹ kể là hồi nhỏ học rất giỏi, giỏi hơn mẹ nhiều có thể đứng nhất lớp. Tất cả mọi người đều ao ước ba tôi, còn mẹ thì học với ba từ hồi lớp 1 rồi nên chẳng ưa mắt xíu nào. Thế mà hai người lại đổ nhau ấy chứ.
Tuy rằng cuộc hôn nhân của ba mẹ không được nhà nội đồng ý. Nhà nội tôi giàu nứt vách trong vùng. Muốn ba tôi lấy người môn đăng hộ đối nhưng ông ấy phản đối. Quyết đưa mẹ tôi tránh xa hào môn gia tộc và từ đó bị gia đình nội từ mặt luôn.
“Nào, hai ba con mình về khoe với mẹ!”
Ba con tôi hí hửng chạy về. Tối hôm ấy còn đãi tiệc nho nhỏ mời hàng xóm bốn bên cùng tham gia cơ. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng mệt mỏi, tôi cũng đã đậu vào trường chuyên!
[...]
Dù hơn 1 tháng nữa mới nhập học nhưng mà ba mẹ đã thưởng cho tôi tiền đi sắm dụng cụ học tập.
Thế là ba chân bốn cẳng trên chiếc xe điện băng băng tới tiệm sách nổi tiếng. Ở đây có biết bao đồ đẹp mà tôi hằng mong ước.
Tôi nhanh tay lựa chọn bìa vở rồi bút viết, bóp viết,...v.... lum la rất nhiều.
“A, cô em họ nghèo nàn của chị cũng đến đây mua đồ à?”
Haiz, cái giọng đáng ghét này..
“Ủa chị Như? Cơn gió nào khiến chị lại đến đây?”
Tôi quay lại nhìn. A hai tên đáng ghét. Chị Như đang khoác tay tên đáng ghét thân quen - Quân. Hai người đi hẹn hò nhỉ? Chặc, tên này mỗi ngày thay một em lại còn là chị họ quý báu của tôi cơ chứ.
“Có tiền không mà đến chỗ đây? Ha định giở thói ăn cắp?”
“Haiz.. nói những lời ngon ngọt như thế chắc lúc đi vệ sinh đã biết chùi mép rồi”
“Mày!”
“Haha!!”
Bỗng tên Quân kế bên nãy giờ im lặng thì bật cười. Có gì đáng cười lắm à? Còn chị Như thì như tức điên lên, định động thủ.
“Ê này, chị đánh tôi thì không chắc là cái đầu của chị còn tóc đâu nhé. Giỏi thì nhào vô!”
“Thôi, em yêu, đừng so đo nữa. Đi chơi đi”
Quân lên tiếng, kéo chị Như đi. Cô ta cũng không dám mất hình tượng trước bạn trai mình đâu nhỉ? Cô ta đi rồi, trả lại khung trời bình yên cho tôi. Hôm nay phiền thật. Nhưng không, mối phiền khác lại xuất hiện.
“Hey bé, không ngờ tính khí nóng nảy nha”
“Anh tin tôi đánh anh giống hôm bữa không?”
“Con gái gì mà hở tí đấm đá”
Quân nhìn tôi lắc đầu. Anh ta từ từ tiến lại gần, cố gắng thu hẹp khoảng cách với tôi. Sau đó thẳng tay ép tôi dính vào trong tủ sách. Còn cúi mặt xuống giọng bông đùa.
“Vốn thấy bé xinh đẹp, định trêu đùa em một chút nhưng giờ thì khác rồi. Đừng phải lòng thằng tồi như anh nhé. Tôi không muốn làm trái tim thiếu nữ như em hỏng đâu”
“Ai thèm?”
Thế là tôi thẳng một cước đá vào chỗ.. của Quân khiến anh ta hét lên sau đó ngã xuống. Thấy tình hình không ổn, tôi vội chuồn trước.
“Tạm biệt nha!”
“Bé!!!”
[...]
Tôi tung tăng về tới nhà. Thấy ba mẹ đang nấu đồ ăn thì chạy xuống khoe họ những gì tôi mua. Ba tôi bỗng lên tiếng
“Lan, con muốn đi làm không?”
“Dạ? Sao bỗng nhiên ba nói thế?”
“Tại chỗ ba làm đang cần giúp việc ấy, không cực gì đâu chỉ tắm cho chó rồi phụ lum la thôi. Ba tiến cử con thì người ta cũng đồng ý. Dù sao thì 1 tháng nữa con mới học mà.”
“Hmmm, cũng được á ba”
Thế là sang ngày hôm sau, tôi đã cùng ba đi đến nơi ba làm. Chỗ ba làm là một nhà kho lớn, cách đó 5 phút đi bộ là một căn biệt thự to, đó là nơi tôi giúp việc.
Công việc của tôi được dì Hương - giúp việc ở đó hướng dẫn kĩ càng. Tôi chỉ việc tắm cho mấy con chó rồi chăm sóc nó thôi. Xong rồi về.
Cứ nghĩ là chỉ một con chó thôi nhưng không, tận 5 con lận đó, nào là Chihuahua, Shiba, chó cỏ, Bull, Husky, con nào con nấy quậy như quỷ. Nghe bảo đều là của cậu chủ nhà này.
“Lan ơi, con giúp dì cái này với!!”
Đang không biết xử lý mấy con chó này sao thì dì Hương gọi tôi vào. Đại loại là dì cần ra chợ mua chút đồ ăn, nên kêu tôi đem nước cam lên cho cậu chủ trên lầu, và đánh thức cậu ta.
“Con lên lầu ba, quẹo phải, căn phòng cuối cùng là của cậu chủ. Đánh thức nhẹ nhàng thôi, buổi sáng cậu chủ hay cáu lắm”
Tôi nhìn đồng hồ cũng đã gần 11 giờ rồi. Cậu chủ nhà này là heo chắc? Ngủ gì ngủ lắm thế?
Dù chửi trong bụng vậy thôi chứ tôi cũng phải đi. Căn biệt thự này thật xa hoa, đâu cũng là đồ hiếm, còn chưng các vật bảo nữa. Rộng thênh thang, tôi suýt thì lạc.
Đến phòng của cậu chủ, tôi gõ cửa lịch sự.
“Cậu chủ ơi, dậy đi ạ”
“Cậu chủ ơi”
Kêu rất lâu vẫn không nghe, dì Hương có dặn có thể vô phòng đánh thức. Thế là tôi cả gan vặn cửa bước vào.
Căn phòng còn rộng hơn nhà tôi nữa. Được trang trí khá bắt mắt, màu trầm. Có ban công nhìn ra hồ bơi, có một cái giường rộng được đặt ngay giữa phòng. Trên đó có người đang say ngủ.
Tôi tiến lại gần, tên ấy đang trùm mền. Ngủ rất say, tôi bèn kéo kéo cái mền của cậu chủ ra.
“Cậu ơi, dậy đi”
“Cậu ơi, cậu dậy đi”
“Để yên cho tôi ngủ!”
“Dậy đê!!”
Cậu ta như con mèo nhỏ cuộn mình trong chăn nhất quyết không dậy, tôi đành kéo kéo cái mền cậu ra, năn nỉ cậu ta dậy. Thế mà kéo mạnh quá, cái mền văng ra phũ lên người tôi.
Tôi vội vàng ngồi dậy. Trước mắt... là một mỹ nam ở trần, quần đùi màu vàng con vịt...
“Aaaaaaaaa”
“Aaaaaaaaaaaaa! Đ* mẹ cậu”
Đó là Quân, cậu ta hốt hoảng nhìn tôi. Thì ra thì ra cậu chủ nhà này là Quân! Tôi quên mất.
Tôi đánh vào vai của Quân. Anh ta giật mình nhìn bộ dạng tức giận của tôi, thậm chí là mở to mắt ra nhìn.
“Sao bé đánh anh?”
“Nói chuyện với anh thà tôi đi nói chuyện với chó còn hơn!”
“Ơ!!!”
Tôi liếc anh ta rồi bỏ về. Dù sao thì ba tôi cũng đang chờ. Ông có lẽ là người hồi hộp nhất khi biết điểm của tôi.
Thế là tôi chạy một mạch ra ngoài. Ba tôi đang đứng đậu xe dưới gốc cây phượng. Ông nhìn tôi có vẻ mong chờ lắm, tay ông mỗi lần hồi hộp là run lên.
Tôi chạy đến ôm ba mình, vui vẻ mà hét lên trong vui sướng.
“Ba ơi, con đậu rồi!!!!!! Tận 43 điểm lận á!!!!!”
“Ơ, con gái ba giỏi thế?! Đúng là con nhà tông không giống lông cũng giống cánh nhỉ?”
Đúng vậy, ba tôi được mẹ kể là hồi nhỏ học rất giỏi, giỏi hơn mẹ nhiều có thể đứng nhất lớp. Tất cả mọi người đều ao ước ba tôi, còn mẹ thì học với ba từ hồi lớp 1 rồi nên chẳng ưa mắt xíu nào. Thế mà hai người lại đổ nhau ấy chứ.
Tuy rằng cuộc hôn nhân của ba mẹ không được nhà nội đồng ý. Nhà nội tôi giàu nứt vách trong vùng. Muốn ba tôi lấy người môn đăng hộ đối nhưng ông ấy phản đối. Quyết đưa mẹ tôi tránh xa hào môn gia tộc và từ đó bị gia đình nội từ mặt luôn.
“Nào, hai ba con mình về khoe với mẹ!”
Ba con tôi hí hửng chạy về. Tối hôm ấy còn đãi tiệc nho nhỏ mời hàng xóm bốn bên cùng tham gia cơ. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng mệt mỏi, tôi cũng đã đậu vào trường chuyên!
[...]
Dù hơn 1 tháng nữa mới nhập học nhưng mà ba mẹ đã thưởng cho tôi tiền đi sắm dụng cụ học tập.
Thế là ba chân bốn cẳng trên chiếc xe điện băng băng tới tiệm sách nổi tiếng. Ở đây có biết bao đồ đẹp mà tôi hằng mong ước.
Tôi nhanh tay lựa chọn bìa vở rồi bút viết, bóp viết,...v.... lum la rất nhiều.
“A, cô em họ nghèo nàn của chị cũng đến đây mua đồ à?”
Haiz, cái giọng đáng ghét này..
“Ủa chị Như? Cơn gió nào khiến chị lại đến đây?”
Tôi quay lại nhìn. A hai tên đáng ghét. Chị Như đang khoác tay tên đáng ghét thân quen - Quân. Hai người đi hẹn hò nhỉ? Chặc, tên này mỗi ngày thay một em lại còn là chị họ quý báu của tôi cơ chứ.
“Có tiền không mà đến chỗ đây? Ha định giở thói ăn cắp?”
“Haiz.. nói những lời ngon ngọt như thế chắc lúc đi vệ sinh đã biết chùi mép rồi”
“Mày!”
“Haha!!”
Bỗng tên Quân kế bên nãy giờ im lặng thì bật cười. Có gì đáng cười lắm à? Còn chị Như thì như tức điên lên, định động thủ.
“Ê này, chị đánh tôi thì không chắc là cái đầu của chị còn tóc đâu nhé. Giỏi thì nhào vô!”
“Thôi, em yêu, đừng so đo nữa. Đi chơi đi”
Quân lên tiếng, kéo chị Như đi. Cô ta cũng không dám mất hình tượng trước bạn trai mình đâu nhỉ? Cô ta đi rồi, trả lại khung trời bình yên cho tôi. Hôm nay phiền thật. Nhưng không, mối phiền khác lại xuất hiện.
“Hey bé, không ngờ tính khí nóng nảy nha”
“Anh tin tôi đánh anh giống hôm bữa không?”
“Con gái gì mà hở tí đấm đá”
Quân nhìn tôi lắc đầu. Anh ta từ từ tiến lại gần, cố gắng thu hẹp khoảng cách với tôi. Sau đó thẳng tay ép tôi dính vào trong tủ sách. Còn cúi mặt xuống giọng bông đùa.
“Vốn thấy bé xinh đẹp, định trêu đùa em một chút nhưng giờ thì khác rồi. Đừng phải lòng thằng tồi như anh nhé. Tôi không muốn làm trái tim thiếu nữ như em hỏng đâu”
“Ai thèm?”
Thế là tôi thẳng một cước đá vào chỗ.. của Quân khiến anh ta hét lên sau đó ngã xuống. Thấy tình hình không ổn, tôi vội chuồn trước.
“Tạm biệt nha!”
“Bé!!!”
[...]
Tôi tung tăng về tới nhà. Thấy ba mẹ đang nấu đồ ăn thì chạy xuống khoe họ những gì tôi mua. Ba tôi bỗng lên tiếng
“Lan, con muốn đi làm không?”
“Dạ? Sao bỗng nhiên ba nói thế?”
“Tại chỗ ba làm đang cần giúp việc ấy, không cực gì đâu chỉ tắm cho chó rồi phụ lum la thôi. Ba tiến cử con thì người ta cũng đồng ý. Dù sao thì 1 tháng nữa con mới học mà.”
“Hmmm, cũng được á ba”
Thế là sang ngày hôm sau, tôi đã cùng ba đi đến nơi ba làm. Chỗ ba làm là một nhà kho lớn, cách đó 5 phút đi bộ là một căn biệt thự to, đó là nơi tôi giúp việc.
Công việc của tôi được dì Hương - giúp việc ở đó hướng dẫn kĩ càng. Tôi chỉ việc tắm cho mấy con chó rồi chăm sóc nó thôi. Xong rồi về.
Cứ nghĩ là chỉ một con chó thôi nhưng không, tận 5 con lận đó, nào là Chihuahua, Shiba, chó cỏ, Bull, Husky, con nào con nấy quậy như quỷ. Nghe bảo đều là của cậu chủ nhà này.
“Lan ơi, con giúp dì cái này với!!”
Đang không biết xử lý mấy con chó này sao thì dì Hương gọi tôi vào. Đại loại là dì cần ra chợ mua chút đồ ăn, nên kêu tôi đem nước cam lên cho cậu chủ trên lầu, và đánh thức cậu ta.
“Con lên lầu ba, quẹo phải, căn phòng cuối cùng là của cậu chủ. Đánh thức nhẹ nhàng thôi, buổi sáng cậu chủ hay cáu lắm”
Tôi nhìn đồng hồ cũng đã gần 11 giờ rồi. Cậu chủ nhà này là heo chắc? Ngủ gì ngủ lắm thế?
Dù chửi trong bụng vậy thôi chứ tôi cũng phải đi. Căn biệt thự này thật xa hoa, đâu cũng là đồ hiếm, còn chưng các vật bảo nữa. Rộng thênh thang, tôi suýt thì lạc.
Đến phòng của cậu chủ, tôi gõ cửa lịch sự.
“Cậu chủ ơi, dậy đi ạ”
“Cậu chủ ơi”
Kêu rất lâu vẫn không nghe, dì Hương có dặn có thể vô phòng đánh thức. Thế là tôi cả gan vặn cửa bước vào.
Căn phòng còn rộng hơn nhà tôi nữa. Được trang trí khá bắt mắt, màu trầm. Có ban công nhìn ra hồ bơi, có một cái giường rộng được đặt ngay giữa phòng. Trên đó có người đang say ngủ.
Tôi tiến lại gần, tên ấy đang trùm mền. Ngủ rất say, tôi bèn kéo kéo cái mền của cậu chủ ra.
“Cậu ơi, dậy đi”
“Cậu ơi, cậu dậy đi”
“Để yên cho tôi ngủ!”
“Dậy đê!!”
Cậu ta như con mèo nhỏ cuộn mình trong chăn nhất quyết không dậy, tôi đành kéo kéo cái mền cậu ra, năn nỉ cậu ta dậy. Thế mà kéo mạnh quá, cái mền văng ra phũ lên người tôi.
Tôi vội vàng ngồi dậy. Trước mắt... là một mỹ nam ở trần, quần đùi màu vàng con vịt...
“Aaaaaaaaa”
“Aaaaaaaaaaaaa! Đ* mẹ cậu”
Đó là Quân, cậu ta hốt hoảng nhìn tôi. Thì ra thì ra cậu chủ nhà này là Quân! Tôi quên mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.