Chương 5: Thế mà lại phải đi chăn chó cho tên đần quái thai
Lan Phương ( Bí )
17/08/2021
“Aaaaaaaaaaaaa! Đ* mẹ cậu”
Đó là Quân, cậu ta hốt hoảng nhìn tôi. Thì ra thì ra cậu chủ nhà này là Quân! Tôi quên mất.
Chết rồi, Quân bất ngờ lắm, nhìn tôi bằng con mắt to tròn, đầu óc anh ta như cái ổ quạ, còn miệng thì mở to hết cỡ.
Thấy tình hình không ổn, tôi quyết định tạo đường lui cho mình. Mới ngày đầu đã đắc tội cậu chủ thì chắc những ngày sau xác định ăn cám thôi.
“Cậu... cậu.. chủ trùng mền lại đi ngủ đi”
Tôi đứng dậy, quăng mền lại cho Quân. Sau đó nhắm mắt chạy thật nhanh ra ngoài. Còn vọng lại nói.
“Tôi chưa hề thấy gì hết á!!!”
Tôi chạy xuống lầu thật nhanh thì bắt gặp dì Hương vừa mới đi chợ về. Dì thấy dáng vẻ tôi hốt hoảng bèn hỏi.
“Cậu Quân làm gì con à?”
“Dạ.. không.. không có gì...”
“À vậy sẵn tiện, con lên báo cậu có gia sư đến nhà rồi, xuống học đi nhé”
“Nữa hả?!”
Haiz, thế là tôi đành phải lết bộ lên lầu ba để gặp tên đó nữa. Lần này lịch sự hơn, tôi gõ cửa.
“Cậu chủ ơi, gia sư đến nhà rồi”
“Cậu chủ...”
“Biết rồi, xuống liền”
Giọng có vẻ khá bực, chắc là tại chuyện lúc nãy rồi. Tôi không để tâm mấy, liền bỏ xuống nhà chăm sóc mấy con chó.
Đúng là chủ nào chó đó, quậy kinh! Tôi tắm cho chúng mà cứ chạy loạn xạ cả lên, nước thì bắn tung toé, xà bông thì văng khắp nơi. Tôi chạy dí theo từng con một. Sau đó quyết định, nhốt chúng vào chuồng gà gần đó, chuồng không có gà nên yên tâm.
Từ từ tắm cho từng con một. Con nào không ngoan bị tôi vỗ vào mông một cái thật đau, sau đó bị khuất phục. Tôi từ từ nhốt chúng nó vào chuồng gà tiếp cho mau khô. Trong lúc đó, còn đem đồ ăn cho chúng ăn nữa.
“Oah, đồ ăn cho chó thượng hạng phết, mấy cục cưng của chị ăn từ từ thôi. Đứa nào nghẹn là thấy mẹ với chị”
Hình như tụi nó cũng hiểu. Nhất là con Bull, con này bám tôi nhất, nó không chịu ăn trong khay, phải để tôi đút cơ.
“Ui, bé đang cho con Mén của anh ăn à?”
Quân từ đâu xuất hiện ngồi kế bên tôi.
“Thì ra đây là chó của anh à? Tên Mén?”
“Ừ, con Chihuahua này là Su, con cỏ này là Nu, con Husky là Lu, con Shiba là Tu và con Bull là Mén”
Quân có vẻ thích thú khi nhắc đến chó nhỉ. Nhìn mặt anh ta quá phởn luôn.
“Ủa mà anh không học gia sư à?”
Quân nhìn tôi lắc đầu.
“Anh đang nghỉ giải lao để kiếm đồ ăn ấy. Chưa ăn sáng nữa”
“Nè ăn đi”
Tôi sẵn trên tay đồ ăn đút cho Quân. Thế mà anh ta lại ăn một cách ngon lành. Còn khen nữa.
“Bé mua ở đâu đấy? Ngon ghê”
“À của nhà anh đó, thức ăn cho chó”
Tôi cười tươi trả lời, trái với mặt của tôi, Quân xanh như tàu lá chuối, biểu hiện sắp nhợn đến nơi.
“Oẹ...”
[...]
Sau khi chăm sóc các con chó xong, cũng đã gần 1h trưa. Theo lịch thì khoảng 3h tôi sẽ về, thời gian còn lại không biết làm gì nên tôi đã dắt con Bull đi chơi vòng vòng ở trong vườn nhà Quân.
Vườn trồng khá nhiều hoa, cây ăn quả. Lại có khu nhà chuyên dụng dùng để ngồi nghĩ cơ. Con Bull à không con Mén nó đã quen thuộc với chỗ này, nên chạy lung tung cả lên. Chạy vào gần cái võng ở ngay cây mận.
Quào có ai đang ngủ với đó nhỉ? Tôi tò mò tiến lại gần, hình như là chàng trai. Anh ta đang ngủ trên võng, lại còn úp một cuốn sách lên mặt nữa.
“Gâu... gâu!”
“Mén!!”
Người đàn ông đó không biết thức chưa nhưng mà đã thẳng chân đá con Mén bay ra xa. Tôi vội lại đỡ nó.
“Cho chừa mày”
Con Mén bị đá thảm thương lắm, nó cứ kêu ử ử mãi như muốn khóc.
“Cô là ai?
Tôi nghe tiếng hỏi đằng sau, vội vàng quay lại định trả lời thì..
“Ôi mẹ ơi, đẹp trai quá!”
“Cô bị điên à?”
Nói chứ không điêu đâu, người đàn ông à không, thằng bé trước mặt tôi khá đẹp trai luôn ấy. Làn da trắng ngần, đôi mắt mơ ngủ, môi thì ửng đỏ và lông mày rậm. Đúng là tuyệt sắc!
“À... à.., tôi là người tắm chó ạ”
“Hừ, chỉ là con nhỏ tắm chó mà dám bén mãng đến đây. Lôi con chó đó cùng cô biến đi chỗ khác”
“Ê nè, làm như mấy người có tiền như cậu thích ăn nói với người khác như vậy lắm ha? Cậu cần phải dạy dỗ lại”
“Thì sao? Phiền quá, tin là tôi đuổi việc cô không? Á! Cái cô này!”
Tôi không nói nhiều lại cốc đầu cậu ta cái. Cậu hình như tức lắm, ngồi bật dậy luôn, còn định đưa tay đánh tôi cơ. Nhưng may mà Quân đến kịp lúc.
“Dừng lại! Hai người làm gì vậy?”
“Ồ, anh hai? Sao anh lại đến đây nhỉ?”
Anh hai? Quào hai người này là anh em à? Số tôi hên thật, gặp được hai cậu ấm nhà này. Quá tự hào.
“Sao em đánh con bé?”
“Tại nó dám đánh tôi”
“Thật à? Bé bố láo thật đó Lan”
Quân nhìn tôi, thằng bé ấy cũng nhìn tôi. Cậu ta bỗng ngờ ngợ ra điều gì đó, cười khẩy.
“À, đây là con nhỏ đang đi thi mà bị tào tháo dí đúng không?”
Ủa? Sao cậu ta biết tôi?
“Sao cậu biết?”
“Tôi thi cùng phòng với cô mà. Lần đầu tiên tôi gặp trường hợp ai cũng căng thẳng thi, chỉ cô có tâm trạng thoải mái đi ỉa”
Lại là câu chuyện đi ỉa?! Đm nó!!!
Đó là Quân, cậu ta hốt hoảng nhìn tôi. Thì ra thì ra cậu chủ nhà này là Quân! Tôi quên mất.
Chết rồi, Quân bất ngờ lắm, nhìn tôi bằng con mắt to tròn, đầu óc anh ta như cái ổ quạ, còn miệng thì mở to hết cỡ.
Thấy tình hình không ổn, tôi quyết định tạo đường lui cho mình. Mới ngày đầu đã đắc tội cậu chủ thì chắc những ngày sau xác định ăn cám thôi.
“Cậu... cậu.. chủ trùng mền lại đi ngủ đi”
Tôi đứng dậy, quăng mền lại cho Quân. Sau đó nhắm mắt chạy thật nhanh ra ngoài. Còn vọng lại nói.
“Tôi chưa hề thấy gì hết á!!!”
Tôi chạy xuống lầu thật nhanh thì bắt gặp dì Hương vừa mới đi chợ về. Dì thấy dáng vẻ tôi hốt hoảng bèn hỏi.
“Cậu Quân làm gì con à?”
“Dạ.. không.. không có gì...”
“À vậy sẵn tiện, con lên báo cậu có gia sư đến nhà rồi, xuống học đi nhé”
“Nữa hả?!”
Haiz, thế là tôi đành phải lết bộ lên lầu ba để gặp tên đó nữa. Lần này lịch sự hơn, tôi gõ cửa.
“Cậu chủ ơi, gia sư đến nhà rồi”
“Cậu chủ...”
“Biết rồi, xuống liền”
Giọng có vẻ khá bực, chắc là tại chuyện lúc nãy rồi. Tôi không để tâm mấy, liền bỏ xuống nhà chăm sóc mấy con chó.
Đúng là chủ nào chó đó, quậy kinh! Tôi tắm cho chúng mà cứ chạy loạn xạ cả lên, nước thì bắn tung toé, xà bông thì văng khắp nơi. Tôi chạy dí theo từng con một. Sau đó quyết định, nhốt chúng vào chuồng gà gần đó, chuồng không có gà nên yên tâm.
Từ từ tắm cho từng con một. Con nào không ngoan bị tôi vỗ vào mông một cái thật đau, sau đó bị khuất phục. Tôi từ từ nhốt chúng nó vào chuồng gà tiếp cho mau khô. Trong lúc đó, còn đem đồ ăn cho chúng ăn nữa.
“Oah, đồ ăn cho chó thượng hạng phết, mấy cục cưng của chị ăn từ từ thôi. Đứa nào nghẹn là thấy mẹ với chị”
Hình như tụi nó cũng hiểu. Nhất là con Bull, con này bám tôi nhất, nó không chịu ăn trong khay, phải để tôi đút cơ.
“Ui, bé đang cho con Mén của anh ăn à?”
Quân từ đâu xuất hiện ngồi kế bên tôi.
“Thì ra đây là chó của anh à? Tên Mén?”
“Ừ, con Chihuahua này là Su, con cỏ này là Nu, con Husky là Lu, con Shiba là Tu và con Bull là Mén”
Quân có vẻ thích thú khi nhắc đến chó nhỉ. Nhìn mặt anh ta quá phởn luôn.
“Ủa mà anh không học gia sư à?”
Quân nhìn tôi lắc đầu.
“Anh đang nghỉ giải lao để kiếm đồ ăn ấy. Chưa ăn sáng nữa”
“Nè ăn đi”
Tôi sẵn trên tay đồ ăn đút cho Quân. Thế mà anh ta lại ăn một cách ngon lành. Còn khen nữa.
“Bé mua ở đâu đấy? Ngon ghê”
“À của nhà anh đó, thức ăn cho chó”
Tôi cười tươi trả lời, trái với mặt của tôi, Quân xanh như tàu lá chuối, biểu hiện sắp nhợn đến nơi.
“Oẹ...”
[...]
Sau khi chăm sóc các con chó xong, cũng đã gần 1h trưa. Theo lịch thì khoảng 3h tôi sẽ về, thời gian còn lại không biết làm gì nên tôi đã dắt con Bull đi chơi vòng vòng ở trong vườn nhà Quân.
Vườn trồng khá nhiều hoa, cây ăn quả. Lại có khu nhà chuyên dụng dùng để ngồi nghĩ cơ. Con Bull à không con Mén nó đã quen thuộc với chỗ này, nên chạy lung tung cả lên. Chạy vào gần cái võng ở ngay cây mận.
Quào có ai đang ngủ với đó nhỉ? Tôi tò mò tiến lại gần, hình như là chàng trai. Anh ta đang ngủ trên võng, lại còn úp một cuốn sách lên mặt nữa.
“Gâu... gâu!”
“Mén!!”
Người đàn ông đó không biết thức chưa nhưng mà đã thẳng chân đá con Mén bay ra xa. Tôi vội lại đỡ nó.
“Cho chừa mày”
Con Mén bị đá thảm thương lắm, nó cứ kêu ử ử mãi như muốn khóc.
“Cô là ai?
Tôi nghe tiếng hỏi đằng sau, vội vàng quay lại định trả lời thì..
“Ôi mẹ ơi, đẹp trai quá!”
“Cô bị điên à?”
Nói chứ không điêu đâu, người đàn ông à không, thằng bé trước mặt tôi khá đẹp trai luôn ấy. Làn da trắng ngần, đôi mắt mơ ngủ, môi thì ửng đỏ và lông mày rậm. Đúng là tuyệt sắc!
“À... à.., tôi là người tắm chó ạ”
“Hừ, chỉ là con nhỏ tắm chó mà dám bén mãng đến đây. Lôi con chó đó cùng cô biến đi chỗ khác”
“Ê nè, làm như mấy người có tiền như cậu thích ăn nói với người khác như vậy lắm ha? Cậu cần phải dạy dỗ lại”
“Thì sao? Phiền quá, tin là tôi đuổi việc cô không? Á! Cái cô này!”
Tôi không nói nhiều lại cốc đầu cậu ta cái. Cậu hình như tức lắm, ngồi bật dậy luôn, còn định đưa tay đánh tôi cơ. Nhưng may mà Quân đến kịp lúc.
“Dừng lại! Hai người làm gì vậy?”
“Ồ, anh hai? Sao anh lại đến đây nhỉ?”
Anh hai? Quào hai người này là anh em à? Số tôi hên thật, gặp được hai cậu ấm nhà này. Quá tự hào.
“Sao em đánh con bé?”
“Tại nó dám đánh tôi”
“Thật à? Bé bố láo thật đó Lan”
Quân nhìn tôi, thằng bé ấy cũng nhìn tôi. Cậu ta bỗng ngờ ngợ ra điều gì đó, cười khẩy.
“À, đây là con nhỏ đang đi thi mà bị tào tháo dí đúng không?”
Ủa? Sao cậu ta biết tôi?
“Sao cậu biết?”
“Tôi thi cùng phòng với cô mà. Lần đầu tiên tôi gặp trường hợp ai cũng căng thẳng thi, chỉ cô có tâm trạng thoải mái đi ỉa”
Lại là câu chuyện đi ỉa?! Đm nó!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.