Chương 19
Ngọc Duyên
08/07/2018
Cô vừa về phòng,quản gia Lệ đã đăm đăm nhìn cô
" Cô làm gì lâu vậy " cô hú hồn xém rớt cốc cafe
" À..à tôi tôi đi làm quen với các nhân viên trong công ty.... "
" Đây là giờ làm việc không phải là nơi làm quen,nếu muốn làm quen về nhà hoặc tan làm " nói xong khoanh tay rời đi,cô vò tay vô đầu
" Ôi cái bà thím đó,chắc chết mất ôi....ui ui nóng " cô tức giận,uống ly cafe bên cạnh dù đang nghi ngút khói,làm cô phụt hết ra sàn,ôi cái lưỡi
" Ngay cả ly cafe cũng mày cũng phản tao sao ? " cô bất mãn nhìn ly cafe xịu sui mặt
" Thư kí Đào " cô giật thót mình khi Cẩm Hằng Vang gọi
" Vâng ... " Cẩm Hằng Vang nén cười,nhịn đến nổi mặt đỏ hết lên
" À không có gì tôi vào gặp Tổng Giám Đốc "
" Vâng " cô cúi đầu chào rồi ngồi vào bàn làm việc,tắc lưỡi đọc hết sổ sách
---
" Phượng Thần,cô ấy cũng đáng yêu quá chứ ? " Cẩm Hằng Vang đứng cửa số đối điện,phòng cô nhìn cô đang say sưa làm việc
" Thích cô ta sao ? "
" Không hề,cô ấy không phải gu của tôi,tôi thích 1 cô gái yếu đuối mền mại,chứ không phải là đội trưởng đội chiến sĩ tài năng,cô ấy khiến con tim nhỏ bé của tôi đau nhói " cô mở cửa bước vào nghe câu ấy,ngàn vạn con quạ bay trên đầu
Quặc...quặc...quặc...
" Có chuyện gì " Cố Phượng Thần thấy cô ngẫn người rướn mày hỏi,cô nhanh hoàn hồn
" À...Tổng Giám Đốc,hôm nay Tổng Giám Đốc có cuộc hẹn đi ăn với hôn thê của mình,Chủ tịch có nhấn mạnh qua điện thoại " thằng cháu nghịch tử,mày mà không đi gặp Tây Nhãn,tao sẽ từ mặt mày,à không mày đừng mơ mà gặp mặt ông nội của mày " cô không quên giả lại giọng tức giận của ông nội Cố Phượng Thần,làm Cẩm Hằng Vang bật cười lớn,Cố Phượng Thần mặt không ngừng co rút
" Thư kí,giờ tôi mới thấy cô đáng yêu thật đó,mau mau lại đây uống trà với tôi " cô nghe xong cười tươi phẫy tay
" Tôi còn việc phải làm,không thể bồi "
" Không sao,tôi chịu trách nhiệm " cô chần chừ,nhưng mà thôi kệ,cũng ngồi suống,Cẩm Hằng Vang rót cho cô ly trà
" Nghe nói cô là đội trưởng đội chiến sỉ tài năng,mà trong quân đội không hề có con gái,toàn con trai,vậy không biết thư kí Đào đã nhắm được mục tiêu nào chưa ? " cô nghe xong mén phun hết trà trong miệng ra,Cố Phượng Thần ngồi trên bàn làm việc,tò mò nhưng vẫn giả ngô xem tài liệu
" Thật ra thì chưa,nói sao ta tôi chưa kiếm được ai đủ tiêu chuẩn " nói xong liền né ánh mắt thăm dò của Cẩm Hằng Vang
" Vậy mẫu người thư kí Đào thích là gì " cô nghe xong thầm rủa " con mẹ nó đàn ông gì mà tò mò chuyện đàn bà thấy ớn,tôi thích mẫu người thế nào kệ tôi,liên quan đến tổ tông nhà anh sao ? "
" À à...thật ra giống như Tổng Giám Đốc là được ạ " cô mĩn cười trả lời,Cẩm Hằng Vang nghe xong bĩu môi
" Giống tên Phượng Thần này sao ?,ôi cô sai lầm rồi,hắn là dạng người băng nguy cơ còn ấm hơn hắn,tôi làm bạn với hắn 20 năm tôi biết,ngay cả nói yêu con gái hắn còn chưa biết,thư kí Đào cô sai lầm rồi " Cẩm Hằng Vang thao thao bất tuyệt,vừa vỗ tay đen đét vào đùi vừa nói,cô chỉ biết cười gượng khi thấy ánh mắt đằng đằng sát khí ở sau
" À...vâng...vâng,tôi bận rồi tôi đi đây " nói xong vội chuồn đi
" Cô làm gì lâu vậy " cô hú hồn xém rớt cốc cafe
" À..à tôi tôi đi làm quen với các nhân viên trong công ty.... "
" Đây là giờ làm việc không phải là nơi làm quen,nếu muốn làm quen về nhà hoặc tan làm " nói xong khoanh tay rời đi,cô vò tay vô đầu
" Ôi cái bà thím đó,chắc chết mất ôi....ui ui nóng " cô tức giận,uống ly cafe bên cạnh dù đang nghi ngút khói,làm cô phụt hết ra sàn,ôi cái lưỡi
" Ngay cả ly cafe cũng mày cũng phản tao sao ? " cô bất mãn nhìn ly cafe xịu sui mặt
" Thư kí Đào " cô giật thót mình khi Cẩm Hằng Vang gọi
" Vâng ... " Cẩm Hằng Vang nén cười,nhịn đến nổi mặt đỏ hết lên
" À không có gì tôi vào gặp Tổng Giám Đốc "
" Vâng " cô cúi đầu chào rồi ngồi vào bàn làm việc,tắc lưỡi đọc hết sổ sách
---
" Phượng Thần,cô ấy cũng đáng yêu quá chứ ? " Cẩm Hằng Vang đứng cửa số đối điện,phòng cô nhìn cô đang say sưa làm việc
" Thích cô ta sao ? "
" Không hề,cô ấy không phải gu của tôi,tôi thích 1 cô gái yếu đuối mền mại,chứ không phải là đội trưởng đội chiến sĩ tài năng,cô ấy khiến con tim nhỏ bé của tôi đau nhói " cô mở cửa bước vào nghe câu ấy,ngàn vạn con quạ bay trên đầu
Quặc...quặc...quặc...
" Có chuyện gì " Cố Phượng Thần thấy cô ngẫn người rướn mày hỏi,cô nhanh hoàn hồn
" À...Tổng Giám Đốc,hôm nay Tổng Giám Đốc có cuộc hẹn đi ăn với hôn thê của mình,Chủ tịch có nhấn mạnh qua điện thoại " thằng cháu nghịch tử,mày mà không đi gặp Tây Nhãn,tao sẽ từ mặt mày,à không mày đừng mơ mà gặp mặt ông nội của mày " cô không quên giả lại giọng tức giận của ông nội Cố Phượng Thần,làm Cẩm Hằng Vang bật cười lớn,Cố Phượng Thần mặt không ngừng co rút
" Thư kí,giờ tôi mới thấy cô đáng yêu thật đó,mau mau lại đây uống trà với tôi " cô nghe xong cười tươi phẫy tay
" Tôi còn việc phải làm,không thể bồi "
" Không sao,tôi chịu trách nhiệm " cô chần chừ,nhưng mà thôi kệ,cũng ngồi suống,Cẩm Hằng Vang rót cho cô ly trà
" Nghe nói cô là đội trưởng đội chiến sỉ tài năng,mà trong quân đội không hề có con gái,toàn con trai,vậy không biết thư kí Đào đã nhắm được mục tiêu nào chưa ? " cô nghe xong mén phun hết trà trong miệng ra,Cố Phượng Thần ngồi trên bàn làm việc,tò mò nhưng vẫn giả ngô xem tài liệu
" Thật ra thì chưa,nói sao ta tôi chưa kiếm được ai đủ tiêu chuẩn " nói xong liền né ánh mắt thăm dò của Cẩm Hằng Vang
" Vậy mẫu người thư kí Đào thích là gì " cô nghe xong thầm rủa " con mẹ nó đàn ông gì mà tò mò chuyện đàn bà thấy ớn,tôi thích mẫu người thế nào kệ tôi,liên quan đến tổ tông nhà anh sao ? "
" À à...thật ra giống như Tổng Giám Đốc là được ạ " cô mĩn cười trả lời,Cẩm Hằng Vang nghe xong bĩu môi
" Giống tên Phượng Thần này sao ?,ôi cô sai lầm rồi,hắn là dạng người băng nguy cơ còn ấm hơn hắn,tôi làm bạn với hắn 20 năm tôi biết,ngay cả nói yêu con gái hắn còn chưa biết,thư kí Đào cô sai lầm rồi " Cẩm Hằng Vang thao thao bất tuyệt,vừa vỗ tay đen đét vào đùi vừa nói,cô chỉ biết cười gượng khi thấy ánh mắt đằng đằng sát khí ở sau
" À...vâng...vâng,tôi bận rồi tôi đi đây " nói xong vội chuồn đi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.