Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên, Ta Sống Một Đời Tự Tại

Chương 41:

Lục Đậu Hồng Thang

27/10/2023

“Liên quan gì đến các ngươi?” Ba Hổ không thừa nhận cũng không phủ nhận, cho dù là có phải hay không, hắn cũng sẽ không bày tỏ tâm ý của mình trước mắt nhiều người.

“Ông chủ, tam đệ của ngài đến rồi, bảo là có việc đang ở trong nhà đợi ngài kìa.” Một lão hán đột nhiên nói, phá vỡ tình cảnh giống như đang giằng co.

“Lão đến vừa đúng lúc, đợi một lúc nữa đi đến phía tây con sông lại thuê thêm 20 người nữa đến cắt lông cừu, việc cắt lông cừu hoàn thành xong trong ngày hôm nay đi.”

Ba Hổ chỉ vào ba người phụ nhân vừa mới gây sự, nói một cách cương quyết: “Nói với Triều Lỗ một tiếng, thanh toán xong tiền công hôm nay thì đừng cho bọn họ đến làm nữa, ta bỏ tiền ra thuê người làm công chứ không phải bỏ tiền thuê mẹ về.”

“Còn nữa, con người ta không thích nghe người khua môi múa mép, nếu mà ai đen đủi bị ta bắt gặp, vậy thì ngươi đi đi, sau này cũng đừng đến chỗ ta làm việc nữa.” Trước khi đi, Ba Hổ nhanh chóng liếc về phía Mật Nương, gật đầu với lão bộc rồi rời đi xa cứ như bỏ trốn.

Mật Nương thở ra một hơi nặng nề, trong lòng nàng vô cùng rối loạn, nhưng thân mình lại thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu, nàng cũng không nói ra được rốt cuộc là cảm giác gì. Nhưng nàng chắc chắn, nàng đối với Ba Hổ có hảo cảm, nhưng phần hảo cảm này không đủ để nặng để nàng cùng hắn xác định quan hệ, chứ đừng nói tới việc cưới gả.

“Ta đem cừu của mình nuôi chung với cừu của ông chủ là giấu hắn làm, chưa có sự đồng ý của hắn, hắn cũng là hôm trước phát hiện ra con cừu đó bị bệnh mới nhận ra đó không phải cừu của hắn.” Mật Nương bình tĩnh giải thích, “Tối nay ta sẽ mang cừu về, trải qua lần này ta cũng vô cùng sợ rồi, cừu của ta bệnh mà chết thì cũng thôi đi, ngộ nhỡ lây nhiễm cho bầy cừu của ông chủ thế thì ta chỉ có thể bán mình làm thân tôi tớ cho người khác thôi.”

“Đứa nhỏ này, hôm qua ngươi không nói sớm, ngươi nói sớm chút thì chúng ta đã không đến trước mặt ông chủ nói bậy bạ rồi.” Lý bà tử nói ra đầy hối tiếc, ở đây tiền công chỗ Ba Hổ cũng đứng thứ nhất thứ hai, hơn nữa hắn cũng không phải người khắt khe, tiền công được phát đúng ngày, công việc này của bà ta bị mất đi thì có thể không tìm được việc làm tiền lương cao hơn chỗ hắn.



“Ta cũng không biết mọi người sẽ đề cập đến yêu cầu này.” Mật Nương cười gằn, “Các thẩm, ta không đắc tội với các người nhỉ? Ta là một đại cô nương trong sạch, trên thì chưa có ý phụ mẫu, dưới không có lời mai mối, miệng của các người vừa mở ra đã gán ta và một nam nhân không liên quan gì với nhau, đây không phải là đang muốn mạng của ta sao? Ta sau này làm sao mà có thể gả cho người ta được chứ?”

“Người Thát Đát không để ý những thứ này, quả phụ góa hai hay ba lần cũng không thiếu nam nhân lấy.” Lý bà tử vội vàng nói thêm, bà ta cũng không có tâm tư ác độc.

“Không có là tốt nhất, sau này nếu có nam nhân bởi vì chuyện ngày hôm nay mà nói xấu ta, ta chỉ đành treo cổ chết ở trước nhà mấy người.” Ba Hổ vừa đuổi ba người đi, các nàng nuốt giận trong lòng lại không thể đắc tội hắn, chỉ có thể bắt nạt kẻ yếu không nơi nương tựa là nàng đây. Mật Nương chỉ đành dựa vào lời nói cứng rắn để ngăn chặn người khác vu khống nàng.

Lão hán đứng nghe ở bên cạnh cũng đoán ra được 7, 8 phần, ông nhìn Mật Nương chằm chằm, gương mặt nghiêm túc nói với ba người Lý bà tử: “Ông chủ nói với ta, các ngươi hôm nay không cần làm nữa.”

“Ông chủ không nói như vậy!” Lý bà tử cao giọng nói.

“Vậy ngươi đi tìm hắn đi.” Lão hán không cãi nhau với bà ta, chắp hai tay ra sau rồi nói: “Ngươi muốn làm cũng được, hôm nay tuyệt đối sẽ không phát tiền công cho các ngươi.”

“Các ngươi cũng không muốn làm nữa? Giờ là mấy giờ rồi? Nếu không muốn làm thì đi cùng ba người bọn họ luôn đi.” Đôi mắt vẩn đục của lão hán quét qua những người khác, mọi người cũng không còn quan tâm đến việc xem náo nhiệt nữa, mà bận rộn thành một đoàn đi bắt cừu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chạy Nạn Đến Thảo Nguyên, Ta Sống Một Đời Tự Tại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook