[Chạy Nạn-Làm Giàu] Vương Phi Bị Lưu Đày Sau Khi Mang Thai, Vương Gia Nổi Nóng
Chương 4: Không Gian 1
Tử Hư Ô Hữu Quân
03/09/2024
Nhưng làm như vậy thật là tàn nhẫn với Vương phi và tiểu Quận chúa, chẳng lẽ phủ Ngụy Vương lại thiếu một miếng ăn cho tiểu Quận chúa sao?
Trong khi Khương ma ma đang không hiểu, Chu Vân Thù lại thở phào nhẹ nhõm vì đã có được câu trả lời mà nàng muốn.
Đúng lúc Chu Vân Thù đang định thu dọn hành lý để lập tức đi đến phủ Trấn Bắc Vương, một giọng nói the thé vang lên.
"Đại tiểu thư Chu gia, ngươi đã tự xin hạ đường, lại lấy thêm đồ từ phủ Ngụy Vương của chúng ta, có phải không thích hợp không!"
Người nói chuyện mặc một bộ y phục Thái giám màu xanh lục, dù đối với Chu Vân Thù của hiện tại, có một số người có vẻ hơi xa lạ, nhưng nàng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra ngay tên chó săn bên cạnh Lệ phi này.
"Một Vương phi bị đuổi hạ đường thì ta cũng không cần phải hành lễ nữa." Hắn ta quét mắt nhìn khắp phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bọc đồ bên cạnh Chu Vân Thù, bày ra tư thế như thể nếu Chu Vân Thù muốn mang đi, hắn ta sẽ cướp lấy ngay.
Chu Vân Thù nghe giọng nói chói tai đó, trên mặt lộ ra nụ cười hờ hững: "Bọc đồ này là do Vương gia nhà các người chuẩn bị cho nữ nhi ruột của hắn, nếu ngươi không hài lòng..." Chu Vân Thù nhìn sang Khương ma ma bên cạnh, nói: "Phiền Khương ma ma thông báo một tiếng với Vương gia."
"Báo rằng không có sự cho phép của Trương công công, chúng ta không dám lấy đồ của Vương phủ."
Khi Chu Vân Thù nói ra câu này, Trương công công vốn còn đang kiêu ngạo lập tức tái mặt: "Ta, đây không phải ý của ta!"
Nếu câu nói kia bị truyền ra khỏi căn phòng này, thì hôm nay có lẽ hắn ta cũng không thể bước ra khỏi cổng Vương phủ được nữa.
Nếu người ta biết được một tên Thái giám nhỏ như hắn ta lại muốn làm chủ Vương phủ, chẳng phải sẽ giết chết hắn ta sao!
Khương ma ma cũng bị sự mạnh mẽ bất ngờ của Chu Vân Thù làm cho kinh ngạc, bà ấy nhìn bọc đồ được đẩy đến trước mặt mình cùng với Cơ Nam Hi ngoan ngoãn đang ở trong lòng Chu Vân Thù, cười nói: "Vương phi nói đùa rồi, đây..."
"Sau này gọi ta là Chu cô nương, còn nữa, ta chưa bao giờ nói đùa."
Khương ma ma lúng túng gật đầu.
"Ta sẽ dẫn Xuân Tước, Đông Cáp đi, ta sẽ trả khế ước thân thể của những nô bộc được gả theo, còn về Hạ Oanh..."
Hạ Oanh nghe ngữ điệu kéo dài của Chu Vân Thù, sợ đến mức nuốt nước miếng một cái.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong khi Khương ma ma đang không hiểu, Chu Vân Thù lại thở phào nhẹ nhõm vì đã có được câu trả lời mà nàng muốn.
Đúng lúc Chu Vân Thù đang định thu dọn hành lý để lập tức đi đến phủ Trấn Bắc Vương, một giọng nói the thé vang lên.
"Đại tiểu thư Chu gia, ngươi đã tự xin hạ đường, lại lấy thêm đồ từ phủ Ngụy Vương của chúng ta, có phải không thích hợp không!"
Người nói chuyện mặc một bộ y phục Thái giám màu xanh lục, dù đối với Chu Vân Thù của hiện tại, có một số người có vẻ hơi xa lạ, nhưng nàng có thể liếc mắt một cái đã nhận ra ngay tên chó săn bên cạnh Lệ phi này.
"Một Vương phi bị đuổi hạ đường thì ta cũng không cần phải hành lễ nữa." Hắn ta quét mắt nhìn khắp phòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên bọc đồ bên cạnh Chu Vân Thù, bày ra tư thế như thể nếu Chu Vân Thù muốn mang đi, hắn ta sẽ cướp lấy ngay.
Chu Vân Thù nghe giọng nói chói tai đó, trên mặt lộ ra nụ cười hờ hững: "Bọc đồ này là do Vương gia nhà các người chuẩn bị cho nữ nhi ruột của hắn, nếu ngươi không hài lòng..." Chu Vân Thù nhìn sang Khương ma ma bên cạnh, nói: "Phiền Khương ma ma thông báo một tiếng với Vương gia."
"Báo rằng không có sự cho phép của Trương công công, chúng ta không dám lấy đồ của Vương phủ."
Khi Chu Vân Thù nói ra câu này, Trương công công vốn còn đang kiêu ngạo lập tức tái mặt: "Ta, đây không phải ý của ta!"
Nếu câu nói kia bị truyền ra khỏi căn phòng này, thì hôm nay có lẽ hắn ta cũng không thể bước ra khỏi cổng Vương phủ được nữa.
Nếu người ta biết được một tên Thái giám nhỏ như hắn ta lại muốn làm chủ Vương phủ, chẳng phải sẽ giết chết hắn ta sao!
Khương ma ma cũng bị sự mạnh mẽ bất ngờ của Chu Vân Thù làm cho kinh ngạc, bà ấy nhìn bọc đồ được đẩy đến trước mặt mình cùng với Cơ Nam Hi ngoan ngoãn đang ở trong lòng Chu Vân Thù, cười nói: "Vương phi nói đùa rồi, đây..."
"Sau này gọi ta là Chu cô nương, còn nữa, ta chưa bao giờ nói đùa."
Khương ma ma lúng túng gật đầu.
"Ta sẽ dẫn Xuân Tước, Đông Cáp đi, ta sẽ trả khế ước thân thể của những nô bộc được gả theo, còn về Hạ Oanh..."
Hạ Oanh nghe ngữ điệu kéo dài của Chu Vân Thù, sợ đến mức nuốt nước miếng một cái.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.