Chạy Nạn Làm Ruộng: Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Nhóm Vai Ác Nhãi Con
Chương 11:
Bảo Tú
08/08/2023
Mọi người cũng chỉ là những người dân bình thường thôi.
Vương thẩm thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình, trong lòng lo lắng, mở miệng mắng:
“Vương Thiết Đan! Con hết việc làm rồi à? Hay là ăn no rửng mỡ?” Vương thẩm chửi con trai inh om.
“Ngày nào cũng gây phiền phức cho ta, con cảm thấy ta nhàn rỗi quá phải không?”
“Mau đi về cho ta! Lần sau còn như vậy, ta đánh gãy chân con.”
Vương Chiêu Nga kéo tai Vương Thiết Đan đi, bà ta sợ rằng nếu chậm một chút thì lại bị đánh tiếp.
Lúc đi qua Dương Vũ, bà ta mỉm cười tỏ vẻ thân thiết nói: “Muội muội, đứa con này của ta đã gây phiền phức cho muội rồi.”
“Nó nói bậy bạ thôi, muội đại nhân độ lượng đừng chấp nhặt tiểu nhân.”
Vương thẩm liếc nhìn con trai, nói thêm: “Ta trở về nhất định sẽ nghiêm khắc dạy lại nó.”
Dương Vũ gật đầu, nàng cũng không muốn mất thời gian vào chuyện này. Nếu miệng đã hôi thối thì về súc miệng thật sạch vào!
Vài người xem thấy tình hình không ổn nên đã chuồn đi.
Nhưng Dương Vũ nào để yên cho Vương Thiết Đan, nàng liếc cậu, dùng ánh mắt lạnh lùng nói: “Bây giờ đến lượt ngươi.”
“Oa... Mẫu thân, mau cứu con, nữ nhân độc lại này muốn đánh con!” Vương Thiết Đan đã bị hành động vừa nãy của Dương Vũ làm cho sợ hãi, cậu chạy ra phía sau Vương Chiêu Nga trốn.
Nhưng lại không cẩn thận kéo Vương Chiêu Nga đã xuống đất, miệng ăn toàn tro bụi.
“Thiết Đan, con làm gì vậy?” Trên mặt Vương Chiêu Nga hiện rõ sự thống khổ, còn Vương Thiết Đan ngã đau vậy cũng không dám khóc. Bình thường mà ngã như vậy thì đã nằm la khóc om sòm rồi.
Vương Chiêu Nga đau đớn, khi nãy bị Dương Vũ trèo lên người đánh, bây giờ lại còn bị ngã, ôi chao, đau chết Vương thẩm rồi!
Nhìn sự đau đớn trên khuôn mặt của Vương Chiêu Nga, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương lão tam hiện lên sự vui mừng.
Vương thẩm và Vương Thiết Đan đều bại dưới tay mẫu thân của mình, cậu bé cảm thấy mẫu thân thật lợi hại!
“Đáng đời nhà ngươi. Ai kêu ngươi mắng mẫu thân ta, còn đánh ca ca của ta.” Sau khi nói xong, cậu bé liền cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng ra trốn sau lưng Dương lão đại. Khuôn mặt nhỏ bé ấy mang đầy nét sợ hãi, môi mím chặt, đôi mắt đỏ hoe, cơ thể nhỏ bé còn không tự chủ được mà run rẩy.
Dương lão đại thấy được sự thay đổi của Dương lão tam, câu ngay lập tức cảnh giác bảo vệ đệ đệ ở phía sau.
Cậu giống như một con sói con, đôi mắt hung tợn nhìn Dương Vũ, giống như đang nói, nếu người dám đến gần thì sẽ cắn chết người!
Vương thẩm thấy mọi người xung quanh đều nhìn mình, trong lòng lo lắng, mở miệng mắng:
“Vương Thiết Đan! Con hết việc làm rồi à? Hay là ăn no rửng mỡ?” Vương thẩm chửi con trai inh om.
“Ngày nào cũng gây phiền phức cho ta, con cảm thấy ta nhàn rỗi quá phải không?”
“Mau đi về cho ta! Lần sau còn như vậy, ta đánh gãy chân con.”
Vương Chiêu Nga kéo tai Vương Thiết Đan đi, bà ta sợ rằng nếu chậm một chút thì lại bị đánh tiếp.
Lúc đi qua Dương Vũ, bà ta mỉm cười tỏ vẻ thân thiết nói: “Muội muội, đứa con này của ta đã gây phiền phức cho muội rồi.”
“Nó nói bậy bạ thôi, muội đại nhân độ lượng đừng chấp nhặt tiểu nhân.”
Vương thẩm liếc nhìn con trai, nói thêm: “Ta trở về nhất định sẽ nghiêm khắc dạy lại nó.”
Dương Vũ gật đầu, nàng cũng không muốn mất thời gian vào chuyện này. Nếu miệng đã hôi thối thì về súc miệng thật sạch vào!
Vài người xem thấy tình hình không ổn nên đã chuồn đi.
Nhưng Dương Vũ nào để yên cho Vương Thiết Đan, nàng liếc cậu, dùng ánh mắt lạnh lùng nói: “Bây giờ đến lượt ngươi.”
“Oa... Mẫu thân, mau cứu con, nữ nhân độc lại này muốn đánh con!” Vương Thiết Đan đã bị hành động vừa nãy của Dương Vũ làm cho sợ hãi, cậu chạy ra phía sau Vương Chiêu Nga trốn.
Nhưng lại không cẩn thận kéo Vương Chiêu Nga đã xuống đất, miệng ăn toàn tro bụi.
“Thiết Đan, con làm gì vậy?” Trên mặt Vương Chiêu Nga hiện rõ sự thống khổ, còn Vương Thiết Đan ngã đau vậy cũng không dám khóc. Bình thường mà ngã như vậy thì đã nằm la khóc om sòm rồi.
Vương Chiêu Nga đau đớn, khi nãy bị Dương Vũ trèo lên người đánh, bây giờ lại còn bị ngã, ôi chao, đau chết Vương thẩm rồi!
Nhìn sự đau đớn trên khuôn mặt của Vương Chiêu Nga, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Dương lão tam hiện lên sự vui mừng.
Vương thẩm và Vương Thiết Đan đều bại dưới tay mẫu thân của mình, cậu bé cảm thấy mẫu thân thật lợi hại!
“Đáng đời nhà ngươi. Ai kêu ngươi mắng mẫu thân ta, còn đánh ca ca của ta.” Sau khi nói xong, cậu bé liền cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng ra trốn sau lưng Dương lão đại. Khuôn mặt nhỏ bé ấy mang đầy nét sợ hãi, môi mím chặt, đôi mắt đỏ hoe, cơ thể nhỏ bé còn không tự chủ được mà run rẩy.
Dương lão đại thấy được sự thay đổi của Dương lão tam, câu ngay lập tức cảnh giác bảo vệ đệ đệ ở phía sau.
Cậu giống như một con sói con, đôi mắt hung tợn nhìn Dương Vũ, giống như đang nói, nếu người dám đến gần thì sẽ cắn chết người!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.