Chạy Nạn Làm Ruộng: Xuyên Thành Mẹ Ruột Của Nhóm Vai Ác Nhãi Con
Chương 17:
Bảo Tú
10/08/2023
“Nhưng mà...” Dương Vũ dùng giọng điệu bình tĩnh nói.
Vương lão thái thái và Vương Chiêu Nga sau khi nghe Dương Vũ nói thì mặt từ vui vẻ bỗng trở nên cứng ngắc.
“Nhưng mà, Vương Chiêu Nga này, người thân là trưởng bối, nhưng lại đánh con trai ta, nó còn nhỏ như vậy, tuy rằng ta không thích nó lắm nhưng ta cũng chưa từng đánh nó thành như vậy, cũng chưa từng nghĩ tới sẽ hủy hoại cuộc đời nó.”
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Dương Vũ, sắc mặt Vương Chiêu Nga dần tái nhợt và bối rối.
“Vương Chiêu Nga, Dương lão nhị nhà ta bị ngươi hủy hoại cả tương lai phía trước, sao ngươi lại độc ác như vậy?”
“Nói cho ta biết, về chuyện này nên bồi thường như thế nào?”
Trưởng thôn sửng sốt, ông biết nơi này vừa xảy ra náo loạn nhưng không nghĩ lại nghiêm trọng tới vậy, tai của Dương gia nhị công tử bị đánh dẫn tới điếc.
Những người xung quanh bị lời nói của Dương Vũ làm kinh hãi, nhất thời không biết nên nói gì.
Bọn họ dùng ánh mắt khinh thường nhìn Vương gia, mặc dù không thích ba huynh đệ Dương gia nhưng họ chưa từng muốn hủy hoại cuộc sống của chúng, Vương gia này đúng thật ác độc.
Sau này sẽ nói con trai nhà họ hãy tránh xa Vương gia này, nếu không bị đánh thành điếc giống Nhị công tử Dương gia thì cả đời khổ rồi, còn không thể lấy được vợ.
“Nói nhảm! Con tiện nhân này, ngươi nói gì vậy?”
“Rõ ràng là ngươi không có nhiều bạc như vậy nên mới kiếm cớ.”
Càng nói, Vương Chiêu Nga càng phấn khích. Bà ta khẳng định là Dương Vũ chơi xấu, muốn hủy hoại thanh danh của bà nên mới nói vậy, thật độc ác!
Vương lão thái thái thấy là Dương Vũ đang vu khống nên bà lão càng gân cổ lên nói.
Nhà bọn họ sống ở cái thôn này, không biết gặp những chuyện gì nhưng nhất định không được để lại tiếng xấu, nếu không sẽ bị hủy hoại cả cuộc đời sau này.
“Dương Vũ, mặc kệ ngươi có thích con trai của mình không nhưng ngươi nên nhớ ngẩng đầu ba tấc có thần linh.” Vương lão thái thái lạnh lùng nói.
“Không nên nói bừa, vu khống người khác, nếu không sẽ bị trừng phạt.”
Mọi người xung quanh nhìn Dương Vũ với ánh mắt đầy nghi hoặc, nhưng nàng dường như không để tâm.
Dương Vũ cau mày, nàng không thích rắc rối và cũng không giỏi giải quyết chúng.
“Dương Vũ, nhị công tử thật sự bị đánh tới điếc sao?”
Trưởng thôn nghiêm nghị hỏi Dương Vũ, nếu điếc thật thì đây không phải là chuyện của hai nhà nữa rồi.
Thôn của bọn họ có quy tắc, bất luận là ai, mặc kệ vì nguyên nhân gì, ai cũng không thể làm hại tới con cái nhà khác, nếu bị phát hiện sẽ xử phạt nghiêm minh.
Vương lão thái thái và Vương Chiêu Nga sau khi nghe Dương Vũ nói thì mặt từ vui vẻ bỗng trở nên cứng ngắc.
“Nhưng mà, Vương Chiêu Nga này, người thân là trưởng bối, nhưng lại đánh con trai ta, nó còn nhỏ như vậy, tuy rằng ta không thích nó lắm nhưng ta cũng chưa từng đánh nó thành như vậy, cũng chưa từng nghĩ tới sẽ hủy hoại cuộc đời nó.”
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Dương Vũ, sắc mặt Vương Chiêu Nga dần tái nhợt và bối rối.
“Vương Chiêu Nga, Dương lão nhị nhà ta bị ngươi hủy hoại cả tương lai phía trước, sao ngươi lại độc ác như vậy?”
“Nói cho ta biết, về chuyện này nên bồi thường như thế nào?”
Trưởng thôn sửng sốt, ông biết nơi này vừa xảy ra náo loạn nhưng không nghĩ lại nghiêm trọng tới vậy, tai của Dương gia nhị công tử bị đánh dẫn tới điếc.
Những người xung quanh bị lời nói của Dương Vũ làm kinh hãi, nhất thời không biết nên nói gì.
Bọn họ dùng ánh mắt khinh thường nhìn Vương gia, mặc dù không thích ba huynh đệ Dương gia nhưng họ chưa từng muốn hủy hoại cuộc sống của chúng, Vương gia này đúng thật ác độc.
Sau này sẽ nói con trai nhà họ hãy tránh xa Vương gia này, nếu không bị đánh thành điếc giống Nhị công tử Dương gia thì cả đời khổ rồi, còn không thể lấy được vợ.
“Nói nhảm! Con tiện nhân này, ngươi nói gì vậy?”
“Rõ ràng là ngươi không có nhiều bạc như vậy nên mới kiếm cớ.”
Càng nói, Vương Chiêu Nga càng phấn khích. Bà ta khẳng định là Dương Vũ chơi xấu, muốn hủy hoại thanh danh của bà nên mới nói vậy, thật độc ác!
Vương lão thái thái thấy là Dương Vũ đang vu khống nên bà lão càng gân cổ lên nói.
Nhà bọn họ sống ở cái thôn này, không biết gặp những chuyện gì nhưng nhất định không được để lại tiếng xấu, nếu không sẽ bị hủy hoại cả cuộc đời sau này.
“Dương Vũ, mặc kệ ngươi có thích con trai của mình không nhưng ngươi nên nhớ ngẩng đầu ba tấc có thần linh.” Vương lão thái thái lạnh lùng nói.
“Không nên nói bừa, vu khống người khác, nếu không sẽ bị trừng phạt.”
Mọi người xung quanh nhìn Dương Vũ với ánh mắt đầy nghi hoặc, nhưng nàng dường như không để tâm.
Dương Vũ cau mày, nàng không thích rắc rối và cũng không giỏi giải quyết chúng.
“Dương Vũ, nhị công tử thật sự bị đánh tới điếc sao?”
Trưởng thôn nghiêm nghị hỏi Dương Vũ, nếu điếc thật thì đây không phải là chuyện của hai nhà nữa rồi.
Thôn của bọn họ có quy tắc, bất luận là ai, mặc kệ vì nguyên nhân gì, ai cũng không thể làm hại tới con cái nhà khác, nếu bị phát hiện sẽ xử phạt nghiêm minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.