Chị À! Đời Này Dành Hết Cho Em
Chương 31: Hắn Có Phải Con Người Không Vậy?.
Bỉ Ngạn Vong Xuyên
26/07/2019
Sao vậy? Từ lúc lên xe tới giờ em cứ nhìn tôi mãi, là đang luyến tiếc gì sao?
Cái tên Thế Cẩn Tư này hắn là bị tinh trùng xông lên não sao mà cứ nghĩ mấy chuyện đó không biết.
À...là Cẩn Tư! Đã có bằng lái xe rồi, lúc trước đi đâu cũng có tài xế đưa đi
Ừ! Điều đáng tiếc nhất trong đời tôi là không được sinh cùng thời với em
Nghe hắn nói thế cùng với bộ mặt nghiêm túc kia làm tôi phải tránh đi, hướng mặt ra ngoài mà nhìn.
Di Y!
Hả?
Đã tới rồi!
Nhờ hắn nhắc nhở tôi mới biết đã đến siêu thị tiện lợi, trong cái thị trấn nhỏ bé này, chỉ có vài cái siêu thị như thế, mà nơi tôi ở cũng hơi xa, nên khi mua đồ dùng là mua cho cả tháng.
Vào trong Cẩn Tư hắn đã đẩy xe giúp tôi, thật ở nhà có rất nhiều thứ hết cần mua, tôi chỉ nhớ được cái nào thì lấy đại cái nấy thôi, nhìn đến mấy chiếc bàn chải đánh răng, tôi mới nhớ là ở nhà tôi chỉ có một cái và Thế Cẩn Tư hắn đã dùng chung luôn của tôi, ẹc! Hắn đúng là tên ở dơ mà.
Bàn chải có vấn đề sao?
Hắn chợt hỏi, tôi nhanh cầm lấy đưa cho hắn.
Cẩn Tư dùng loại bàn chải nào?
Hắn nhướng mày, như đang suy nghĩ, và sau đó cũng cầm lấy một cái trên tay tôi.
Dùng chung với em cũng không tệ mà!
Tôi cứng họng, cái tên ở bẩn này.
Không! Cẩn Tư không biết có loại đồ dùng cá nhân không thể dùng chung được sao?
Đùa em thôi! Có cần phải căng thẳng vậy không?
Hắn khẽ cười, tiện tay bỏ thêm vài cái bàn chải đánh răng vào xe đẩy, lúc trước ở một mình nên mọi thứ đều chỉ có một, giờ có thêm hắn nữa, nên phải mua thêm, mà không biết hắn ở được bao lâu vì không phải giờ hắn đang học đại học sao?.
(Không biết tối nay nên ăn gì nhỉ?)
Đến quầy rau củ, cầm đại một bắp cải, định hỏi hắn thì khi nhìn lại đã không thấy hắn đâu cả, cái tên Thế Cẩn Tư này đã chạy đâu rồi?.
Trong khi đó.
Đứng trước kệ trưng bài đồ người lớn, Thế Cẩn Tư hắn đang nhìn đến mấy cái hộp bảo hộ kia, đang phân vân không biết lấy loại nào cho phải, thật ra ý nghĩ này đã luôn dày vò hắn không biết đã bao lâu rồi, đã có ý định mua nhiều lần, nhưng lúc ấy vẫn còn do dự nhiều thứ, giờ thì tốt rồi! Cả bác trai, bác gái điều đồng ý giao Di Y cho hắn, thì hắn không muốn phải kiêng dè nữa.
Mà hắn cũng chẳng để tâm đến tự giờ có hai ánh mắt đang trầm trồ nhìn mình, không làm gì mà cũng tự nhiên xấu hổ đỏ mặt.
Thấy anh chàng đẹp trai lúc nãy không? Thật ngưỡng mộ cô gái đó quá đi mất
Tình cờ nghe được lời của hai cô gái đang đi ngang mình, thật họ là đang nói ai ư? Thế Cẩn Tư hắn đã trốn đâu rồi không biết?.
Đưa mắt nhìn giáo giác, cuối cùng tôi cũng thấy hắn, khi nhìn lên cái bảng đang ghi, tôi lặng người.
(Khu vực không dành cho trẻ em)
Hắn là mua cái gì trong đó vậy?.
Và đúng như những gì tôi nghĩ, trên tay Thế Cẩn Tư hắn đang cầm gì kia chứ! Là áo mưa rồi còn gì nữa, sợ hắn phát hiện, tôi vội xoay người định bỏ đi thì đã nghe giọng hắn từ đằng sau.
Di Y! Lấy đại vài hộp nhé!
Tôi cứng người, cố quay lại, miệng cố kéo cao méo mó không thể tưởng.
Tùy...tùy Cẩn Tư vậy!
Hắn đắc ý, tưởng vài hộp của hắn là hai hoặc ba gì đó, tôi trợn mắt hắn đã thẩy vào xe ít nhất cũng hơn mười hộp.
Sao...lại lấy nhiều vậy?
Nhanh tôi cũng nhào đến ngăn lại, hắn vẫn đưa ra bộ mặt thản nhiên.
Bảo bối! Người đàn ông của em hoàn toàn khỏe mạnh, nhiêu đây còn không đủ
Tôi muốn hộc máu vì lời hắn nói, hắn có phải con người không vậy?.
Đến khi tính tiền, tôi thật không dám nhìn nhân viên đang tính, xấu hổ chết đi được, tôi còn bất gặp ánh mắt có chút ngỡ ngàng của anh nhân viên kia khi cầm hộp ấy trên tay mà vô tình nhìn đến tôi và hắn, có phải anh nhân viên ấy đang nghĩ mua gì mà nhiều thế không?.
Tôi thề sẽ không bao giờ ra ngoài mua đồ với hắn khi mua những thứ như thế này nữa đâu.
Tổng 3580 đồng
Tôi mở ví ra, nhưng hắn đã nhanh hơn, tôi cũng không muốn dành trả làm gì, Thế Cẩn Tư hắn dù sao cũng là nam nhân, lòng tự trọng lại rất cao.
Đi thôi bảo bối
Nhìn lại hắn đã cầm đồ mà rời khỏi quầy rồi, phía sau còn vài người đang đợi chúng tôi, có chút thiếu lịch sự vì bản thân cứ ngáo ngơ ra đấy để người khác đợi, tôi vội cúi đầu rồi nhanh theo hắn rời khỏi siêu thị.
==========================
Đại ca mọi chuyện đã xử lý xong rồi!
Dụi đi điếu thuốc trên tay, mặt Đinh Khiết chẳng mang chút cảm xúc.
Ừ! Tôi có việc đến Mộc Xuyên vài ngày, chuyện ở đây giao lại cho cậu, nếu không xử lý được thì đợi tôi về sau
Nghe như đoán được phần nào, Thượng Tứ cũng không do dự mà xác định những gì mình nghĩ, nên đã mở lời.
Tìm được Tần tiểu thư rồi sao?
Ừ! Lần này quyết không buông bỏ lần nữa
Nhìn đến vẻ kiên định của lão đại nhà mình, Thượng Tứ không phát ra lời nào nữa, nhưng hắn biết chuyện không đơn giản đến thế, lão đại dù có là hổ một vùng thì tên tiểu tử họ Thế kia cũng là rồng một phương, xem ra lần này có trò hay để xem rồi!.
Cái tên Thế Cẩn Tư này hắn là bị tinh trùng xông lên não sao mà cứ nghĩ mấy chuyện đó không biết.
À...là Cẩn Tư! Đã có bằng lái xe rồi, lúc trước đi đâu cũng có tài xế đưa đi
Ừ! Điều đáng tiếc nhất trong đời tôi là không được sinh cùng thời với em
Nghe hắn nói thế cùng với bộ mặt nghiêm túc kia làm tôi phải tránh đi, hướng mặt ra ngoài mà nhìn.
Di Y!
Hả?
Đã tới rồi!
Nhờ hắn nhắc nhở tôi mới biết đã đến siêu thị tiện lợi, trong cái thị trấn nhỏ bé này, chỉ có vài cái siêu thị như thế, mà nơi tôi ở cũng hơi xa, nên khi mua đồ dùng là mua cho cả tháng.
Vào trong Cẩn Tư hắn đã đẩy xe giúp tôi, thật ở nhà có rất nhiều thứ hết cần mua, tôi chỉ nhớ được cái nào thì lấy đại cái nấy thôi, nhìn đến mấy chiếc bàn chải đánh răng, tôi mới nhớ là ở nhà tôi chỉ có một cái và Thế Cẩn Tư hắn đã dùng chung luôn của tôi, ẹc! Hắn đúng là tên ở dơ mà.
Bàn chải có vấn đề sao?
Hắn chợt hỏi, tôi nhanh cầm lấy đưa cho hắn.
Cẩn Tư dùng loại bàn chải nào?
Hắn nhướng mày, như đang suy nghĩ, và sau đó cũng cầm lấy một cái trên tay tôi.
Dùng chung với em cũng không tệ mà!
Tôi cứng họng, cái tên ở bẩn này.
Không! Cẩn Tư không biết có loại đồ dùng cá nhân không thể dùng chung được sao?
Đùa em thôi! Có cần phải căng thẳng vậy không?
Hắn khẽ cười, tiện tay bỏ thêm vài cái bàn chải đánh răng vào xe đẩy, lúc trước ở một mình nên mọi thứ đều chỉ có một, giờ có thêm hắn nữa, nên phải mua thêm, mà không biết hắn ở được bao lâu vì không phải giờ hắn đang học đại học sao?.
(Không biết tối nay nên ăn gì nhỉ?)
Đến quầy rau củ, cầm đại một bắp cải, định hỏi hắn thì khi nhìn lại đã không thấy hắn đâu cả, cái tên Thế Cẩn Tư này đã chạy đâu rồi?.
Trong khi đó.
Đứng trước kệ trưng bài đồ người lớn, Thế Cẩn Tư hắn đang nhìn đến mấy cái hộp bảo hộ kia, đang phân vân không biết lấy loại nào cho phải, thật ra ý nghĩ này đã luôn dày vò hắn không biết đã bao lâu rồi, đã có ý định mua nhiều lần, nhưng lúc ấy vẫn còn do dự nhiều thứ, giờ thì tốt rồi! Cả bác trai, bác gái điều đồng ý giao Di Y cho hắn, thì hắn không muốn phải kiêng dè nữa.
Mà hắn cũng chẳng để tâm đến tự giờ có hai ánh mắt đang trầm trồ nhìn mình, không làm gì mà cũng tự nhiên xấu hổ đỏ mặt.
Thấy anh chàng đẹp trai lúc nãy không? Thật ngưỡng mộ cô gái đó quá đi mất
Tình cờ nghe được lời của hai cô gái đang đi ngang mình, thật họ là đang nói ai ư? Thế Cẩn Tư hắn đã trốn đâu rồi không biết?.
Đưa mắt nhìn giáo giác, cuối cùng tôi cũng thấy hắn, khi nhìn lên cái bảng đang ghi, tôi lặng người.
(Khu vực không dành cho trẻ em)
Hắn là mua cái gì trong đó vậy?.
Và đúng như những gì tôi nghĩ, trên tay Thế Cẩn Tư hắn đang cầm gì kia chứ! Là áo mưa rồi còn gì nữa, sợ hắn phát hiện, tôi vội xoay người định bỏ đi thì đã nghe giọng hắn từ đằng sau.
Di Y! Lấy đại vài hộp nhé!
Tôi cứng người, cố quay lại, miệng cố kéo cao méo mó không thể tưởng.
Tùy...tùy Cẩn Tư vậy!
Hắn đắc ý, tưởng vài hộp của hắn là hai hoặc ba gì đó, tôi trợn mắt hắn đã thẩy vào xe ít nhất cũng hơn mười hộp.
Sao...lại lấy nhiều vậy?
Nhanh tôi cũng nhào đến ngăn lại, hắn vẫn đưa ra bộ mặt thản nhiên.
Bảo bối! Người đàn ông của em hoàn toàn khỏe mạnh, nhiêu đây còn không đủ
Tôi muốn hộc máu vì lời hắn nói, hắn có phải con người không vậy?.
Đến khi tính tiền, tôi thật không dám nhìn nhân viên đang tính, xấu hổ chết đi được, tôi còn bất gặp ánh mắt có chút ngỡ ngàng của anh nhân viên kia khi cầm hộp ấy trên tay mà vô tình nhìn đến tôi và hắn, có phải anh nhân viên ấy đang nghĩ mua gì mà nhiều thế không?.
Tôi thề sẽ không bao giờ ra ngoài mua đồ với hắn khi mua những thứ như thế này nữa đâu.
Tổng 3580 đồng
Tôi mở ví ra, nhưng hắn đã nhanh hơn, tôi cũng không muốn dành trả làm gì, Thế Cẩn Tư hắn dù sao cũng là nam nhân, lòng tự trọng lại rất cao.
Đi thôi bảo bối
Nhìn lại hắn đã cầm đồ mà rời khỏi quầy rồi, phía sau còn vài người đang đợi chúng tôi, có chút thiếu lịch sự vì bản thân cứ ngáo ngơ ra đấy để người khác đợi, tôi vội cúi đầu rồi nhanh theo hắn rời khỏi siêu thị.
==========================
Đại ca mọi chuyện đã xử lý xong rồi!
Dụi đi điếu thuốc trên tay, mặt Đinh Khiết chẳng mang chút cảm xúc.
Ừ! Tôi có việc đến Mộc Xuyên vài ngày, chuyện ở đây giao lại cho cậu, nếu không xử lý được thì đợi tôi về sau
Nghe như đoán được phần nào, Thượng Tứ cũng không do dự mà xác định những gì mình nghĩ, nên đã mở lời.
Tìm được Tần tiểu thư rồi sao?
Ừ! Lần này quyết không buông bỏ lần nữa
Nhìn đến vẻ kiên định của lão đại nhà mình, Thượng Tứ không phát ra lời nào nữa, nhưng hắn biết chuyện không đơn giản đến thế, lão đại dù có là hổ một vùng thì tên tiểu tử họ Thế kia cũng là rồng một phương, xem ra lần này có trò hay để xem rồi!.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.