Chương 31
peifangqiao
18/09/2013
Sáng sớm, 1 buổi sáng âm u bất thường đối với thời gian chuyển mùa giữa xuân
và hè, ánh nắng đã chạy trốn đâu mất giữa những đám mây, từng đợt gió khan khẽ
thổi tung bụi đường, cả bầu trời trở nên tối hẳn nhờ những đám mây đen che kín,
dường như báo hiệu 1 ngày không bình yên sắp diễn ra nơi trần thế. Rồi, từng
giọt, từng giọt mưa bắt đầu thi nhau rơi xuống với tốc độ chóng mặt, nhanh chóng
tưới mát đường phố. (ak ak).
Tại 1 căn phòng nhỏ của dãy nhà dành riêng cho những câu lac bộ đóng quân, 1 bóng người đang ngồi im lìm giữa những chồng sách cao ngất, tay cầm cây bút xoay nhẹ nhàng, uyển chuyển giữa những ngón tay, ánh mắ nhìn xa xăm đâu đó.
- Rầm! – 1 tiếng động mạnh đem không khí quay trở lại, xua đi cái không gian yên tĩnh tuyệt đối, và trầm mặc từ nãy giờ tác giả lạc vào để miêu tả.
Ánh đèn sáng choang được bật lên, soi rõ mọi thứ trong căn phòng đến từng chi tiết. Hân rũ rũ tóc vì mưa, miệng lẩm bẩm không ngớt
- Mưa mà cũng bắt đến họp, lập dị không đổ đi hết! Hừ!
Bóng người trầm ngâm khi nãy ngước mắt lên nhìn Hân vẫn đang càu nhàu, khẽ nhíu mày, sau đó….đành ho khan đánh động rằng thì là “ở đây có người”
Hân nghe thấy tiếng động, ngẩng mặt lên, nhìn chằm chằm không dứt về phía trước. Hai đôi mắt đấu nhãn 1 thôi 1 hồi rồi Hân chốt hạ
- Cậu là ai?
Anh chàng đang ngồi té bật ngửa ra sàn, lóp ngóp bò dậy cảm thán
- Quên nhanh vậy? Mới gặp nhau hôm qua mà?
- Ủa? – Hân ngạc nhiên – Biết tôi hả?
Thiên day day thái dương, nhỏ này đúng…không phải người bình thường mà
- Tôi là Thiên…..*chờ đợi*
-………*không phản ứng*
-…..Bạn của Trần Duy? *bắt đầu sốt ruột*
-………*bắt đầu lục lọi trí nhớ*
-…….Bạn trai của Chi!
- À! – Giờ Hân đã nhớ ra cậu bạn trước mặt là ai
Đừng thắc mắc tại sao Hân không nhớ ra, không phải do trí nhớ ngắn hạn, mà là ngoại hình của anh chàng này đã thay đổi khác hẳn,khiến Hân hơi ngỡ ngàng. Nếu hôm qua là 1 người cực kỳ bụi, với mái tóc lăng xê hoành tráng bởi 2 màu nửa đen nửa vàng thì hôm nay cả quả đầu chỉ còn lại….màu nguyên thủy của dân tộc Việt, hơn nữa lại còn sơmi đóng thùng đóng chai nữa chứ!
- Sao cậu ở đây? – Hân gạt qua 1 bên sự thay đỏi ngược đời ấy, hỏi thẳng
- Tôi nghe nói CLB có ý định tuyển 1 người ở vị trí quản trị mạng, nên đăng ký. Trưởng nhóm có nói hôm nay có mặt để giới thiệu cho cả nhóm!
- Ra vậy! Cứ tự nhiên!
Hân không hỏi gì thêm, tập trung sắp xếp lại những bộ ảnh mới tập hợp từ tuần qua, không để tâm ánh mắt theo dõi không ngừng từ Thiên.
Lát sau, cửa bật mở, Hải vừa cởi áo khoác ngoài vừa đi vào, miệng làu bàu:
- Mưa vậy cũng hành hạ người ta đi họp, cái nhóm lập dị!
- Phì! Ha ha! – Thiêm bụm miệng cười, sau khi nghe xong câu cảm thán của Hải. Hình như người nào ở đây cũng giống nhau thì phải
Hải đưa mắt nhìn Thiên, sau đó đánh mắt qua nhìn Hân thầm hỏi
- Người mới! – Hân trả lời ngắn gọn.
Hải nhìn Thiên, hơi ác cảm, nhưng không thèm bắt chuyện hay hỏi lý do về trận cười vô duyên mà đi qua chỗ Hân.
- Bài lần trước tôi đưa bà chị đã chọn lọc lại chưa vậy?
- Dĩ nhiên!
- Vậy sao không thấy đăng hình nào tôi chụp lên hết?
- Chưa đạt yêu cầu, làm sao tôi có thể cho đăng lên diễn đàn bừa bãi được hả?
- Chỗ nào không đạt hả?
- Thì do tôi thấy không đạt!
- Đừng có lấy quan hệ cá nhân mà trả thù công việc nghe!
- Nào ai dám! Thắc mắc thì làm thay việc của tôi đi!
Cả hai lại tiếp tục tranh luận, không ai để ý đến người thứ 3 vẫn đang hiện diện trong phòng. Một lát sau đó,. phòng đông người dần.
Bảo xuất hiện sau cùng, chờ cho tất cả ổn định, bắt đầu họp
- Giới thiệu cả nhà, đây là Thiên, khoa Kinh tế năm 3, sẽ là người chuyên trách mảng diễn đàn trên web trường của CLB, từ nay có bất cứ thông tin hay ảnh nào muốn đưa lên diễn đàn, mọi người liên hệ qua cậu ấy! Được chứ!
- Vâng! – Cả phòng hô vang
-Nhiệm vụ lần tới! Lần này là kỳ kiểm tra thường niên. Chú ý cho, ai lần này không có ảnh đăng diễn đàn, sẽ đươc mời ra khỏi CLB. Những em năm nhất, cố gắng tập trung!
Cả phòng im lặng chờ đợi. CLB là nơi để mọi người có thể thoải mái sinh hoạt theo niềm đam mê, sở thích cá nhân. Nhưng CLB nhiếp ảnh lại đặc biệt hơn các CLB khác. Bạn không có chuyên môn, không có khả năng, không được phép ở lại. Nửa nam 1 sẽ có 1 đợt kiểm tra trình độn của các thành viên. Đó là thời gian căng thẳng của CLB, không kém thi học kỳ
- Lần này,tôi muốn mọi người diễn tả lại kỷ niệm, cũng như người mà các bạn khó quên nhất! Chỉ cần lột tả được nội dung, không quan trọng ảnh ít hay nhiều, nhưng quan trọng nhất, vẫn phải đảm bảo chất lượng ảnh cho tốt!
- Em có ý kiến! – Hân giơ tay – Sự kiện đã xảy ra sao có thể diễn tả lại được chứ?
- Em cũng đồng ý! – Hải nói thêm – Không thể dựng lại kỷ niệm hay người nào đó nếu chỉ gặp thoáng qua được!
- Mọi người có thể chụp nơi xảy ra sự kiện, nếu có thể chụp được nhân vật chính thì tốt, không thì chụp hình ảnh tượng trưng, vì lần này, phải thuyết trình những gì mình đã chụp
Cả phòng ai cũng há hốc miệng ngạc nhiên,Từ khi nào đợt kiểm tra đã tăng thêm độ khó thế này?
- Lần này, các bộ ảnh được đăng diễn đàn, cho toàn trường bình chọn, sau 1 tuần, ảnh nào được lượng vote cao nhất sẽ được lưu danh, còn ai có lượng vote dưới 300, sẽ bị loại! Thiên sẽ tổng hợp lượt bình chọn sau 1 tuần!
ai nấy đều chìm vào suy nghĩ. Hân chống cằm tư lự. Cô có kỷ niệm nào khó quên nhỉ? năm nhất, gây gổ với Chi sau đó hai người thành bạn? Hay lần gặp Duy từ 5 năm trước, rồi cũng thành bạn? Hay là ngày còn nhỏ vì tập xe đạp bị ngã gãy chân, cô đã biết được anh Bảo thực sự rất yêu thương cô, hơn là những lời nói trêu chọc thường ngày? Khó nghĩ quá!
Tan họp, Hân lững thững đi về phía vườn hoa sau dãy nhà mới, là nơi cô đã cùng Hải phát hiện ra. Hân ngồi tựa lưng vào gốc cây, nghĩ ngợi. Kể ra cái ngày thấy khung cảnh nơi đây cũng được gọi là 1 kỷ niệm đấy nhỉ? Nhưng…..chả nhẽ lại bắt Hải làm người mẫu cho mình? Đời nào tên nhóc đó chịu chứ?
Hân cứ miên man nghĩ mãi, nghĩ mãi, đầu óc tập trung, không để ý đến chuyện gì. Đột nhiên có 1 tiếng kêu lớn khiến Hân giật mình
- HÂN!
Hân quay lại. Hải vẻ mặt hoảng hốt đang lao đến cô với tốc độ chóng mặt, nhanh chóng dùng cả hai tay đẩy cô ngã xuống đất, rồi dùng thân mình che chắn toàn bộ cho Hân.
Hân chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy mặt mũi tối sầm, dần chìm vào hôn mê
Chuyện gì….thế này?????
Tại 1 căn phòng nhỏ của dãy nhà dành riêng cho những câu lac bộ đóng quân, 1 bóng người đang ngồi im lìm giữa những chồng sách cao ngất, tay cầm cây bút xoay nhẹ nhàng, uyển chuyển giữa những ngón tay, ánh mắ nhìn xa xăm đâu đó.
- Rầm! – 1 tiếng động mạnh đem không khí quay trở lại, xua đi cái không gian yên tĩnh tuyệt đối, và trầm mặc từ nãy giờ tác giả lạc vào để miêu tả.
Ánh đèn sáng choang được bật lên, soi rõ mọi thứ trong căn phòng đến từng chi tiết. Hân rũ rũ tóc vì mưa, miệng lẩm bẩm không ngớt
- Mưa mà cũng bắt đến họp, lập dị không đổ đi hết! Hừ!
Bóng người trầm ngâm khi nãy ngước mắt lên nhìn Hân vẫn đang càu nhàu, khẽ nhíu mày, sau đó….đành ho khan đánh động rằng thì là “ở đây có người”
Hân nghe thấy tiếng động, ngẩng mặt lên, nhìn chằm chằm không dứt về phía trước. Hai đôi mắt đấu nhãn 1 thôi 1 hồi rồi Hân chốt hạ
- Cậu là ai?
Anh chàng đang ngồi té bật ngửa ra sàn, lóp ngóp bò dậy cảm thán
- Quên nhanh vậy? Mới gặp nhau hôm qua mà?
- Ủa? – Hân ngạc nhiên – Biết tôi hả?
Thiên day day thái dương, nhỏ này đúng…không phải người bình thường mà
- Tôi là Thiên…..*chờ đợi*
-………*không phản ứng*
-…..Bạn của Trần Duy? *bắt đầu sốt ruột*
-………*bắt đầu lục lọi trí nhớ*
-…….Bạn trai của Chi!
- À! – Giờ Hân đã nhớ ra cậu bạn trước mặt là ai
Đừng thắc mắc tại sao Hân không nhớ ra, không phải do trí nhớ ngắn hạn, mà là ngoại hình của anh chàng này đã thay đổi khác hẳn,khiến Hân hơi ngỡ ngàng. Nếu hôm qua là 1 người cực kỳ bụi, với mái tóc lăng xê hoành tráng bởi 2 màu nửa đen nửa vàng thì hôm nay cả quả đầu chỉ còn lại….màu nguyên thủy của dân tộc Việt, hơn nữa lại còn sơmi đóng thùng đóng chai nữa chứ!
- Sao cậu ở đây? – Hân gạt qua 1 bên sự thay đỏi ngược đời ấy, hỏi thẳng
- Tôi nghe nói CLB có ý định tuyển 1 người ở vị trí quản trị mạng, nên đăng ký. Trưởng nhóm có nói hôm nay có mặt để giới thiệu cho cả nhóm!
- Ra vậy! Cứ tự nhiên!
Hân không hỏi gì thêm, tập trung sắp xếp lại những bộ ảnh mới tập hợp từ tuần qua, không để tâm ánh mắt theo dõi không ngừng từ Thiên.
Lát sau, cửa bật mở, Hải vừa cởi áo khoác ngoài vừa đi vào, miệng làu bàu:
- Mưa vậy cũng hành hạ người ta đi họp, cái nhóm lập dị!
- Phì! Ha ha! – Thiêm bụm miệng cười, sau khi nghe xong câu cảm thán của Hải. Hình như người nào ở đây cũng giống nhau thì phải
Hải đưa mắt nhìn Thiên, sau đó đánh mắt qua nhìn Hân thầm hỏi
- Người mới! – Hân trả lời ngắn gọn.
Hải nhìn Thiên, hơi ác cảm, nhưng không thèm bắt chuyện hay hỏi lý do về trận cười vô duyên mà đi qua chỗ Hân.
- Bài lần trước tôi đưa bà chị đã chọn lọc lại chưa vậy?
- Dĩ nhiên!
- Vậy sao không thấy đăng hình nào tôi chụp lên hết?
- Chưa đạt yêu cầu, làm sao tôi có thể cho đăng lên diễn đàn bừa bãi được hả?
- Chỗ nào không đạt hả?
- Thì do tôi thấy không đạt!
- Đừng có lấy quan hệ cá nhân mà trả thù công việc nghe!
- Nào ai dám! Thắc mắc thì làm thay việc của tôi đi!
Cả hai lại tiếp tục tranh luận, không ai để ý đến người thứ 3 vẫn đang hiện diện trong phòng. Một lát sau đó,. phòng đông người dần.
Bảo xuất hiện sau cùng, chờ cho tất cả ổn định, bắt đầu họp
- Giới thiệu cả nhà, đây là Thiên, khoa Kinh tế năm 3, sẽ là người chuyên trách mảng diễn đàn trên web trường của CLB, từ nay có bất cứ thông tin hay ảnh nào muốn đưa lên diễn đàn, mọi người liên hệ qua cậu ấy! Được chứ!
- Vâng! – Cả phòng hô vang
-Nhiệm vụ lần tới! Lần này là kỳ kiểm tra thường niên. Chú ý cho, ai lần này không có ảnh đăng diễn đàn, sẽ đươc mời ra khỏi CLB. Những em năm nhất, cố gắng tập trung!
Cả phòng im lặng chờ đợi. CLB là nơi để mọi người có thể thoải mái sinh hoạt theo niềm đam mê, sở thích cá nhân. Nhưng CLB nhiếp ảnh lại đặc biệt hơn các CLB khác. Bạn không có chuyên môn, không có khả năng, không được phép ở lại. Nửa nam 1 sẽ có 1 đợt kiểm tra trình độn của các thành viên. Đó là thời gian căng thẳng của CLB, không kém thi học kỳ
- Lần này,tôi muốn mọi người diễn tả lại kỷ niệm, cũng như người mà các bạn khó quên nhất! Chỉ cần lột tả được nội dung, không quan trọng ảnh ít hay nhiều, nhưng quan trọng nhất, vẫn phải đảm bảo chất lượng ảnh cho tốt!
- Em có ý kiến! – Hân giơ tay – Sự kiện đã xảy ra sao có thể diễn tả lại được chứ?
- Em cũng đồng ý! – Hải nói thêm – Không thể dựng lại kỷ niệm hay người nào đó nếu chỉ gặp thoáng qua được!
- Mọi người có thể chụp nơi xảy ra sự kiện, nếu có thể chụp được nhân vật chính thì tốt, không thì chụp hình ảnh tượng trưng, vì lần này, phải thuyết trình những gì mình đã chụp
Cả phòng ai cũng há hốc miệng ngạc nhiên,Từ khi nào đợt kiểm tra đã tăng thêm độ khó thế này?
- Lần này, các bộ ảnh được đăng diễn đàn, cho toàn trường bình chọn, sau 1 tuần, ảnh nào được lượng vote cao nhất sẽ được lưu danh, còn ai có lượng vote dưới 300, sẽ bị loại! Thiên sẽ tổng hợp lượt bình chọn sau 1 tuần!
ai nấy đều chìm vào suy nghĩ. Hân chống cằm tư lự. Cô có kỷ niệm nào khó quên nhỉ? năm nhất, gây gổ với Chi sau đó hai người thành bạn? Hay lần gặp Duy từ 5 năm trước, rồi cũng thành bạn? Hay là ngày còn nhỏ vì tập xe đạp bị ngã gãy chân, cô đã biết được anh Bảo thực sự rất yêu thương cô, hơn là những lời nói trêu chọc thường ngày? Khó nghĩ quá!
Tan họp, Hân lững thững đi về phía vườn hoa sau dãy nhà mới, là nơi cô đã cùng Hải phát hiện ra. Hân ngồi tựa lưng vào gốc cây, nghĩ ngợi. Kể ra cái ngày thấy khung cảnh nơi đây cũng được gọi là 1 kỷ niệm đấy nhỉ? Nhưng…..chả nhẽ lại bắt Hải làm người mẫu cho mình? Đời nào tên nhóc đó chịu chứ?
Hân cứ miên man nghĩ mãi, nghĩ mãi, đầu óc tập trung, không để ý đến chuyện gì. Đột nhiên có 1 tiếng kêu lớn khiến Hân giật mình
- HÂN!
Hân quay lại. Hải vẻ mặt hoảng hốt đang lao đến cô với tốc độ chóng mặt, nhanh chóng dùng cả hai tay đẩy cô ngã xuống đất, rồi dùng thân mình che chắn toàn bộ cho Hân.
Hân chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy mặt mũi tối sầm, dần chìm vào hôn mê
Chuyện gì….thế này?????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.