Chương 37
peifangqiao
18/09/2013
Chiến dịch chinh phục trái tim băng chính thức mở màn
Vì tương lai hòa bình ổn định của toàn thể những người đã lỡ dính vào và có chủ ý liên quan, lần đầu tiên trong cuộc đời của Hân có chuyện liên kết với khắc tinh, đã vậy còn là vì lợi ích của hắn. Nhưng suy đi cũng phải nghĩ lại, nếu không giải quyết có khi chuyện còn tệ hơn mức có thể tưởng tượng, đành nghiến răng vắt óc mà suy, mà nghĩ, mà chịu đựng thôi.
Kế hoạch A: Mưa dầm thấm lâu, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy
Theo ý đồ của Hân, Trần Duy sẽ thực hiện lại cảnh tượng đeo bám như những ngày còn….giả theo đuổi, biến giả thành thật. Việc này với Trần Duy phải nói là dễ hơn ăn cháo, cứ theo đúng tính cách mà làm.
Ngày đầu tiên, vẫn màn cũ rích mua đủ thứ thể theo nhu cầu cấp thiết của đối phương, đúng lúc, đúng thứ. Nhờ có gián điệp thông báo (là Hân) nên khi Chi cần sách tham khảo quy hiếm – có mặt, phần mềm thí nghiệm điện tử – không thiếu, bla…bla…..
Kết quả: Hân hưởng trọn không thiếu 1 thứ
Ngày tiếp theo, Trần Duy biến mình thành kẹo cao su có gắn thêm keo con heo, Chi ở đâu hắn ở đó, trừ nơi nhạy cảm là phòng riêng, hay WC, phòng thay đồ là không có dám đến, vì ngay cả đồng phạm cũng cấm được bén mảng.
Kết quả: Chi đang mất thiện cảm, càng thấy ngứa mắt hơn nữa. Ban đầu thì không thèm nhìn mặt,hiện tại là coi như không tồn tại
Ngày tiếp tiếp nữa, Trần Duy thực hiện kế sách ga lăng là bạn, thân thiện là họ hàng. Chủ động đến lớp Chi, đề nghị giúp đỡ từ trực nhật đến bưng bê đồ dùng, đến cả lên thư viện cũng xung phong chạy khắp phòng…..lấy hộ sách. Còn mềm mỏng chiều cả Hân.
Kết quả: ?????? không nhắc đến sẽ hay hơn
Sau 1 tuần xông pha trận mạc, dùng đủ mọi cách nhưng băng ngàn năm vẫn không tan chảy chút nào
Nhận thấy tình hình bất ổn, Duy hiến kế tiếp theo
Kế hoạch B: Tạo dựng thói quen
Sau hơn 2 tuần trời bám đuôi, Trần Duy được 3 con quỷ nhỏ động viên, tiến hành công cuộc thứ hai. Ngày nào cũng có mặt ở lớp Chi đúng giờ ra chơi, đến ngồi cạnh Chi, không nói năng gì, sau đó vào lớp thì…..em quẫy đuôi đi về. Tan học cũng đi theo Chi đến tận KTX thì thôi. Tối tối nhắn tin chúc ngủ ngon đúng boong……12 giờ không thiếu không thừa.
Kết quả: Hân được Chi hào phóng đem tặng cả cái điện thoại!!!!
Theo đuổi con gái, kiên trì là đức tính không thể thiếu, với trường hợp đặc biệt, càng cân phải tăng cường hơn nữa
Sau 1 tuần ủ kỹ đến lên men vụ tạo thói quen, Trần Duy vô tình…hay hữu ý tuần sau đó biến mất không chút tăm tích, đến mặt cũng không xuất hiện. Chi trải qua 1 tuần đầy yên ổn và lặng gió.
Kết quả: Sau 1 hồi giành giật cố thủ chiếc điện thoại, Hân phải hoàn trả cho cố chủ, nhưng lại thu được món hời. Chi bắt đầu có biểu hiện rung động ngầm
Thường xuyên nhìn điện thoại, thức đến hơn 12 giờ…..chỉ để nhìn điện thoại, giờ ra chơi vô thức nhìn ra ngoài cửa lớp.
Hân cười xảo trá, cá bắt đầu….liếm mồi
Kế hoạch C: Thương cho roi cho vọt
Để nhận biết sự quan tâm, sự chú ý của 1 người dành cho ai đó, nhất thiết phải nhắc đến sự thương xót, đồng cảm. Không nỡ nhìn thấy người ta chịu khổ, không nỡ để người ta bị hành hạ, lo lắng thay cho người ta, biểu hiện thích là chắc chắn có rồi.
Vận dụng nguyên lý ấy, Hân bắt đầu làm đến bước cuối cùng
Đầu giờ học, Hân đến lớp, nhìn Chi đang ngâm cứu tài liệu, ánh mắt ma mãnh sáng trưng như đèn pha ô tô
Hân ngồi xuống, nhịp nhịp tay dưới bàn, chờ đợi. 5 phút sau. tổng bộ tập trung đầy đủ. Hân bắt đầu…mở đài
- Đói ghê nha! Mọi người có đói không?
- Có chứ, sáng nay em dậy muộn, không có kịp ăn sáng! – Hoàng vờ ôm bụng
- Sáng đi tập sớm, giờ bụng tôi cũng tiêu hóa hết rồi! – Duy xoa xoa chân, rên rỉ
- Ờ, thế thì….ai đi mua gì giúp chúng ta giải quyết bụng rỗng nhỉ? – Hân vờ xoa cằm
- Ấy, Trần Duy lại đến rồi kìa! – Duy hô to.
Hân liếc sang Chi, ánh mắt đã hơi….động đậy không yên. Cười thầm trong lòng, Hân gọi với
- Duy! Tôi không gọi ông! – Hân quay sang lườm nguýt Duy – Trần Duy!
Trần Duy, lơ ngơ như bò đội nón, đi vào lớp, nhin cả đám với ánh mắt tò mò. Sáng nay Duy có đến phòng tìm Thiên nói gì đó, Đến khi Trần Duy ra khỏi WC hỏi thì chỉ được Thiên dặn dò 1 câu, hôm nay ai nói gì cũng phải nghe, không được nổi nóng. Tiện thể gặp đám Hân Duy tập trung đủ, Trần Duy vừa định mở miệng thắc mắc thì Hân đã chặn họng:
- Xuống cantin mua giùm ổ bánh mì!
- Tôi cũng thế! – Duy giơ tay
- 2 đứa em cũng vậy! – Hoàng chỉ sang Hải ngồi kế, nhìn Trần Duy, hai mắt chớp chớp
Trần Duy nghệt mặt nhìn 8 con mắt long lanh óng ánh nhìn mình, mặt 2 cũng hiện 2 chữ “Gian xảo”, hắn khẽ liếc sang Chi chờ đợi nhưng Chi không để tâm, nhớ lời dặn của Thiên sáng sớm, Trần Duy đành lếch thếch đi xuống cantin ở cách 3 khu nhà
10 phút sau, Trần Duy xuất hiện, cầm trên tay 5 ổ bánh mì. Hân xí xớn cầm ngay:
- A, có phần chi Chi nè! – Hân đưa đến trước mặt Chi, rồi không để ý xem Chi nhận hay chói, ngay lập tức gắt gỏng – Tôi đâu có ăn dưa chuột chứ! Sao lại có dưa chuột ở đây? Chi không có ăn hành khô
- Này, anh biết em ghét ăn trứng sáng sớm cơ mà? – Hoàng nhăn nhó
- Ông bạn, tôi không thích ăn hành chiên à nha! – Duy trầm ngâm
- Tôi không gọi bánh mì! – Hải lẳng miếng bánh ra chỗ Hân xua tay
- Nãy giờ đâu ai dặn dò tôi phải mua thế nào đâu? – Trần Duy ngơ ngác hỏi lại
- Gặp nhau cả tháng trời còn không biết à? Đi xuống đổi lại đi! – Hân cau có
Thấy Trần Duy vẫn đứng đó, Duy lén nháy mắt ra hiệu hắn nghe lời. Trần Duy lại 1 lần nữa ôm đống đồ ăn vòng xuống cantin
15 phút sau
- Cay quá đi! Sao nhiều ớt thế này? Tôi muốn uống nước! – Hân kêu ca
- Ăn bánh mì buổi sáng không nuốt trôi nha, tôi uống C2 – Duy vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói
- Tiện cho em chai Sting nhá! Hải uống gì? – Hoàng
- Cola!
Trần Duy khóc dở mếu dở nhìn cái đám mới cách đây không lau còn hò reo làm đồng minh của mình, giờ lại cứ như đang trả thù, hành hạ, không đỡ được.
Nhưng….nhịn là trên hết, không hiểu mấy người ấy có kế hoạch gì, hắn phải nghe thôi. Lại xuống cantin lần 3
Lúc này đây, Chi đã thôi không còn đọc sách, nhìn 4 người đang tập trung ăn uống, ánh mắt nghi ngờ xẹt qua từng người như để tìm ra điều bất thường
20 phút sau
- Lấy nước gì lâu quá vậy? – Duy cằn nhằn
- Tôi thích nước lạnh cơ, nước này uống sao đỡ cay hả? – Hân mắng mỏ
- Em uống C2 vị chanh thôi, không uống vị này đâu! – Hoàng giận dỗi
- Sting dâu. nghĩ tôi là con gái hả ông anh? – Hải nheo mắt
Trần Duy, sức lực đã cạn sau 3 lần đi lên đi xuống. Dãy nhà này đã 5 tầng rồi thì chớ, lớp Hân lại thượng tọa ở tầng 4, đi đến cantin phải đi qua sân bóng rộng lớn, hơn nữa cantin cũng không chịu thỏa hiệp, ở ngay tầng 2, giờ này là giờ cao điểm sinh viên đều đổ đến đây ăn sáng, xếp hàng đâu có dễ. Vậy mà mấy người này…..
Trần Duy mệt mỏi ngồi nhìn, ức chế, ức chế dần dần không thể kiểm soát, chưa bao giờ hắn phải đi hầu ai như thế này. lửa giận bắt đầu bén rễ
Trần Duy đập bàn đứng dậy, hít sâu, định trừng trị lại đám rỗi việc hại người kia thì….
- Mọi người ngừng lại đi!
1 giọng nói lên tiếng, chặn đứng vụ chiến tranh có nguy cơ nổ ra/…………
Vì tương lai hòa bình ổn định của toàn thể những người đã lỡ dính vào và có chủ ý liên quan, lần đầu tiên trong cuộc đời của Hân có chuyện liên kết với khắc tinh, đã vậy còn là vì lợi ích của hắn. Nhưng suy đi cũng phải nghĩ lại, nếu không giải quyết có khi chuyện còn tệ hơn mức có thể tưởng tượng, đành nghiến răng vắt óc mà suy, mà nghĩ, mà chịu đựng thôi.
Kế hoạch A: Mưa dầm thấm lâu, lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy
Theo ý đồ của Hân, Trần Duy sẽ thực hiện lại cảnh tượng đeo bám như những ngày còn….giả theo đuổi, biến giả thành thật. Việc này với Trần Duy phải nói là dễ hơn ăn cháo, cứ theo đúng tính cách mà làm.
Ngày đầu tiên, vẫn màn cũ rích mua đủ thứ thể theo nhu cầu cấp thiết của đối phương, đúng lúc, đúng thứ. Nhờ có gián điệp thông báo (là Hân) nên khi Chi cần sách tham khảo quy hiếm – có mặt, phần mềm thí nghiệm điện tử – không thiếu, bla…bla…..
Kết quả: Hân hưởng trọn không thiếu 1 thứ
Ngày tiếp theo, Trần Duy biến mình thành kẹo cao su có gắn thêm keo con heo, Chi ở đâu hắn ở đó, trừ nơi nhạy cảm là phòng riêng, hay WC, phòng thay đồ là không có dám đến, vì ngay cả đồng phạm cũng cấm được bén mảng.
Kết quả: Chi đang mất thiện cảm, càng thấy ngứa mắt hơn nữa. Ban đầu thì không thèm nhìn mặt,hiện tại là coi như không tồn tại
Ngày tiếp tiếp nữa, Trần Duy thực hiện kế sách ga lăng là bạn, thân thiện là họ hàng. Chủ động đến lớp Chi, đề nghị giúp đỡ từ trực nhật đến bưng bê đồ dùng, đến cả lên thư viện cũng xung phong chạy khắp phòng…..lấy hộ sách. Còn mềm mỏng chiều cả Hân.
Kết quả: ?????? không nhắc đến sẽ hay hơn
Sau 1 tuần xông pha trận mạc, dùng đủ mọi cách nhưng băng ngàn năm vẫn không tan chảy chút nào
Nhận thấy tình hình bất ổn, Duy hiến kế tiếp theo
Kế hoạch B: Tạo dựng thói quen
Sau hơn 2 tuần trời bám đuôi, Trần Duy được 3 con quỷ nhỏ động viên, tiến hành công cuộc thứ hai. Ngày nào cũng có mặt ở lớp Chi đúng giờ ra chơi, đến ngồi cạnh Chi, không nói năng gì, sau đó vào lớp thì…..em quẫy đuôi đi về. Tan học cũng đi theo Chi đến tận KTX thì thôi. Tối tối nhắn tin chúc ngủ ngon đúng boong……12 giờ không thiếu không thừa.
Kết quả: Hân được Chi hào phóng đem tặng cả cái điện thoại!!!!
Theo đuổi con gái, kiên trì là đức tính không thể thiếu, với trường hợp đặc biệt, càng cân phải tăng cường hơn nữa
Sau 1 tuần ủ kỹ đến lên men vụ tạo thói quen, Trần Duy vô tình…hay hữu ý tuần sau đó biến mất không chút tăm tích, đến mặt cũng không xuất hiện. Chi trải qua 1 tuần đầy yên ổn và lặng gió.
Kết quả: Sau 1 hồi giành giật cố thủ chiếc điện thoại, Hân phải hoàn trả cho cố chủ, nhưng lại thu được món hời. Chi bắt đầu có biểu hiện rung động ngầm
Thường xuyên nhìn điện thoại, thức đến hơn 12 giờ…..chỉ để nhìn điện thoại, giờ ra chơi vô thức nhìn ra ngoài cửa lớp.
Hân cười xảo trá, cá bắt đầu….liếm mồi
Kế hoạch C: Thương cho roi cho vọt
Để nhận biết sự quan tâm, sự chú ý của 1 người dành cho ai đó, nhất thiết phải nhắc đến sự thương xót, đồng cảm. Không nỡ nhìn thấy người ta chịu khổ, không nỡ để người ta bị hành hạ, lo lắng thay cho người ta, biểu hiện thích là chắc chắn có rồi.
Vận dụng nguyên lý ấy, Hân bắt đầu làm đến bước cuối cùng
Đầu giờ học, Hân đến lớp, nhìn Chi đang ngâm cứu tài liệu, ánh mắt ma mãnh sáng trưng như đèn pha ô tô
Hân ngồi xuống, nhịp nhịp tay dưới bàn, chờ đợi. 5 phút sau. tổng bộ tập trung đầy đủ. Hân bắt đầu…mở đài
- Đói ghê nha! Mọi người có đói không?
- Có chứ, sáng nay em dậy muộn, không có kịp ăn sáng! – Hoàng vờ ôm bụng
- Sáng đi tập sớm, giờ bụng tôi cũng tiêu hóa hết rồi! – Duy xoa xoa chân, rên rỉ
- Ờ, thế thì….ai đi mua gì giúp chúng ta giải quyết bụng rỗng nhỉ? – Hân vờ xoa cằm
- Ấy, Trần Duy lại đến rồi kìa! – Duy hô to.
Hân liếc sang Chi, ánh mắt đã hơi….động đậy không yên. Cười thầm trong lòng, Hân gọi với
- Duy! Tôi không gọi ông! – Hân quay sang lườm nguýt Duy – Trần Duy!
Trần Duy, lơ ngơ như bò đội nón, đi vào lớp, nhin cả đám với ánh mắt tò mò. Sáng nay Duy có đến phòng tìm Thiên nói gì đó, Đến khi Trần Duy ra khỏi WC hỏi thì chỉ được Thiên dặn dò 1 câu, hôm nay ai nói gì cũng phải nghe, không được nổi nóng. Tiện thể gặp đám Hân Duy tập trung đủ, Trần Duy vừa định mở miệng thắc mắc thì Hân đã chặn họng:
- Xuống cantin mua giùm ổ bánh mì!
- Tôi cũng thế! – Duy giơ tay
- 2 đứa em cũng vậy! – Hoàng chỉ sang Hải ngồi kế, nhìn Trần Duy, hai mắt chớp chớp
Trần Duy nghệt mặt nhìn 8 con mắt long lanh óng ánh nhìn mình, mặt 2 cũng hiện 2 chữ “Gian xảo”, hắn khẽ liếc sang Chi chờ đợi nhưng Chi không để tâm, nhớ lời dặn của Thiên sáng sớm, Trần Duy đành lếch thếch đi xuống cantin ở cách 3 khu nhà
10 phút sau, Trần Duy xuất hiện, cầm trên tay 5 ổ bánh mì. Hân xí xớn cầm ngay:
- A, có phần chi Chi nè! – Hân đưa đến trước mặt Chi, rồi không để ý xem Chi nhận hay chói, ngay lập tức gắt gỏng – Tôi đâu có ăn dưa chuột chứ! Sao lại có dưa chuột ở đây? Chi không có ăn hành khô
- Này, anh biết em ghét ăn trứng sáng sớm cơ mà? – Hoàng nhăn nhó
- Ông bạn, tôi không thích ăn hành chiên à nha! – Duy trầm ngâm
- Tôi không gọi bánh mì! – Hải lẳng miếng bánh ra chỗ Hân xua tay
- Nãy giờ đâu ai dặn dò tôi phải mua thế nào đâu? – Trần Duy ngơ ngác hỏi lại
- Gặp nhau cả tháng trời còn không biết à? Đi xuống đổi lại đi! – Hân cau có
Thấy Trần Duy vẫn đứng đó, Duy lén nháy mắt ra hiệu hắn nghe lời. Trần Duy lại 1 lần nữa ôm đống đồ ăn vòng xuống cantin
15 phút sau
- Cay quá đi! Sao nhiều ớt thế này? Tôi muốn uống nước! – Hân kêu ca
- Ăn bánh mì buổi sáng không nuốt trôi nha, tôi uống C2 – Duy vừa nhai nhồm nhoàm vừa nói
- Tiện cho em chai Sting nhá! Hải uống gì? – Hoàng
- Cola!
Trần Duy khóc dở mếu dở nhìn cái đám mới cách đây không lau còn hò reo làm đồng minh của mình, giờ lại cứ như đang trả thù, hành hạ, không đỡ được.
Nhưng….nhịn là trên hết, không hiểu mấy người ấy có kế hoạch gì, hắn phải nghe thôi. Lại xuống cantin lần 3
Lúc này đây, Chi đã thôi không còn đọc sách, nhìn 4 người đang tập trung ăn uống, ánh mắt nghi ngờ xẹt qua từng người như để tìm ra điều bất thường
20 phút sau
- Lấy nước gì lâu quá vậy? – Duy cằn nhằn
- Tôi thích nước lạnh cơ, nước này uống sao đỡ cay hả? – Hân mắng mỏ
- Em uống C2 vị chanh thôi, không uống vị này đâu! – Hoàng giận dỗi
- Sting dâu. nghĩ tôi là con gái hả ông anh? – Hải nheo mắt
Trần Duy, sức lực đã cạn sau 3 lần đi lên đi xuống. Dãy nhà này đã 5 tầng rồi thì chớ, lớp Hân lại thượng tọa ở tầng 4, đi đến cantin phải đi qua sân bóng rộng lớn, hơn nữa cantin cũng không chịu thỏa hiệp, ở ngay tầng 2, giờ này là giờ cao điểm sinh viên đều đổ đến đây ăn sáng, xếp hàng đâu có dễ. Vậy mà mấy người này…..
Trần Duy mệt mỏi ngồi nhìn, ức chế, ức chế dần dần không thể kiểm soát, chưa bao giờ hắn phải đi hầu ai như thế này. lửa giận bắt đầu bén rễ
Trần Duy đập bàn đứng dậy, hít sâu, định trừng trị lại đám rỗi việc hại người kia thì….
- Mọi người ngừng lại đi!
1 giọng nói lên tiếng, chặn đứng vụ chiến tranh có nguy cơ nổ ra/…………
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.