Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Chương 7

peifangqiao

18/09/2013

Bỏ qua thắc mắc vừa lướt qua trong đầu, tôi chăm chú nhìn Hoàng, cánh tay sẵn sàng nhận lệnh để tranh cướp bằng được Hoàng về tay mình (cứ như địa chủ mua nô lệ).Vì sự có mặt của Hoàng nên mấy bà chị sắp ra trường mọi năm không thiết tha với sự hướng dẫn chỉ bảo gì năm nay cũng cực kỳ nhiệt tình và chăm chú chả kém gì tôi.

Anh Bảo tiếp tục đọc tên từng người nhưng chả lọt vào tai tôi ấn tượng với ai hết. Đến rồi đến rồi!!

- Người cuối cùng là……

- Em nhận!

tay tôi giơ cao hết mức có thể, hét to, cắt cả lời ông anh, không thèm nghe sơ yếu lý lịch trích dọc trích chéo của Hoàng. Biết rồi khỏi nghe. Anh Bảo cũng như mấy bà chị bị hụt nhìn tôi chằm chằm

- Em nói thật hay đùa thế?

Anh Bảo nhìn tôi hoài nghi vì có năm tôi khiến anh mừng hụt tưởng đứa em đã giác ngộ, làm người có trách nhiệm nhưng cuối cùng không phải nhận người mà là nhận làm chân sai vặt cho anh

- Thật mà, em sẽ hướng dẫn em ý về câu lạc bộ cũng như trường mình!!

Tôi mạnh mồm. Tài năng như vậy phải để tôi, vào tay mấy bà chị kia chỉ có nước vứt sọt rác sau khi chiêm ngưỡng mòn da thôi.

- làm phải đến nơi đến chốn, không bỏ giữa chừng, nghe chưa?

Anh Bảo cảnh cáo tôi, nhưng ai thèm để tâm, tôi gật đầu lia lịa, chỉ sợ anh không cho phép.

- Vậy được rồi, các em về ngồi cạnh người hướng dẫn của mình, làm quen lẫn nhau đi

Tôi cười toe toét với chiến thắng, vẫy tay ra hiệu Hoàng lại gần. thế nhưng thái độ của Hoàng hơi lạ, chỉ nhìn liếc tôi như vẻ đánh giá, rồi chậm rãi lại gần, ngồi xuống cạnh tôi, không nói năng câu nào. Hôm qua gặp Hoàng thân thiện lắm mà?

Nhưng tôi không để bụng, vào bài luôn

- Chị rất vui vì có em tham gia câu lạc bộ.tuy bận việc bên đội bóng nhưng em cố gắng nhé

Hoàng liếc nửa con mắt nhìn tôi khinh thường, sau đó chỉ chăm chú nhìn vào tờ rơi tôi thiết kế để chiêu dụ hiền tài cho CLB mình

- này!! Sao em không nói gì? em đổi kiểu tóc nhanh thật! mới hôm qua vàng chóe, vậy mà giờ lại đỏ.

-………….*vẫn im lặng*

- Nhưng kiểu này nhìn cũng…lãng tử hihi

-………..*im lặng là vàng*

- Sao không nói gì thế????

-…………..

- Này!!! Chi đang nói chuyện với em đấy!!

-……………

- NÀY!!!!!!!!!

- Ồn ào quá đấy bà chị. nói nhiều không biết mỏi à???



O____O Bà chị? tôi có nghe nhầm không. Người hôm qua chị em ngọt sớt với tôi giờ hỗn hào gọi tôi là bà chị???

- Okay, chị có cảm tình với em thật, nhưng cũng phải nói là em đang cư xử thiếu lễ phép với người lớn tuổi đấy

- Thì sao?? bà chị hơn tôi mấy tuổi mà đòi tôi lễ phép vậy?

- 2 tuổi…

- Nhìn lại mình đi, vóc dáng đó người khác nhìn vào chỉ thấy bà chị xứng làm em tôi thôi!

Giờ thì tôi bực mình rồi đấy. Ừ thì tôi chỉ cao hơn 1m55 chút xíu,còn Hoàng có lẽ phải đến 1m80 cũng không biết chừng. Nhưng nhạo báng tôi thế thì….

- Chị là người đi trước,là người tham gia câu lạc bộ trước, em cũng nên biết điều, chị còn là người hướng dẫn em nữa…..

- Không cần, tôi tự lo, phải để 1 đứa còn thấp hơn trẻ con tiểu học dậy mình sao?

Hoàng nhếch mép khinh khỉnh nhìn tôi.

Tôi cảm giác như da đầu mình bong tróc từng mảng, để lộ ra lỗ thông thiên, đầu bốc khói như nồi áp suất xả hơi. Chỉ có anh Bảo dám nói tôi như thế. Tên này…Tới số rồi!!!

- NÀY CẬU KIA!!!!!!!!!! MUỐN GÌ HẢ????????

Tôi đập bàn đứng dậy hét lớn. Nhưng sau đó tôi thấy lạnh lạnh sống lưng. nhìn ngó xung quanh,m cả căn phòng rộng lớn mấy chục con người đang đổ dồn ánh mắt vào tôi,anh Bảo vẻ mặt cực giận dữ, nhìn tôi không chớp mắt. Kiểu này tôi chết thật rồi!!!!!!!!!!!!!! T__T

*******************

Đạp cửa phòng cái rầm, tôi lao vào giường cấu xé con gấu bông, đám cật lực để xả nỗi giận. Chỉ vì tên nhãi đấy tôi bị anh Bảo mắng cho 1 trận can tội gây ảnh hưởng đến giờ sinh hoạt, rồi không gương mẫu, không có trách nhiệm khi làm người lãnh đạo cả nhóm. tức! tức! tức!

Chi đang nhai cơm nhuồm nhoàm nhìn tôi ra vẻ ta đây đã quen

- Mày lại sao nữa thế???

- Tao đang điên đây, đừng đụng vào tao!

- Ai thèm đụng. anh Bảo lại mắng hả? cho chừa cái tội đi muộn!

- Không phải chuyện đó!!

- Thế vì cái gì mà lên cơn thế??

- mày nhớ tên Hoàng hôm qua Duy giới thiệu chứ? tên “cảm cúm đã có tiffy” ý?

- ừ, sao??

- Tên đó hiền lành mà hóa ra ghê gớm, hỗn láo. dám gọi tôi là bà chị, chê bai chiều cao của tôi, chê tôi không đủ tư cách hướng dẫn hắn, đã thế cư xử không ra gì, khiến tôi bị ông Bảo ca cho 1 bài những 30 phút. Điên quá Đi,AAAAAAAAAAAA

- Mày bình tĩnh lại đi. Hoàng đâu có…

- Mày định nói không phải thế à? tao đây nghe trực tiếp đây này!!

- Không phải, ý tao là….



- Ý kiến cài zề, từ bao giờ mày thấy zai đẹp quay sang bảo vệ mà tấn công tao thế???

Tôi lờ phắt đi mấy câu của Chi, nói không ngừng cho hả giận. Nói xong, vãn chưa hết tức.

- Tao phải đi xử nó. dám gây sự với tao, sẽ phải trả giá

Tôi lao vào bàn học tìm “vũ khí chiến đấu”.

- Mày định làm gì??

- Xử tử Hoàng. AHHH, dám trườn mặt trước mắt tao – Tôi thấy bóng Hoàng lấp ló dưới hành lang KTX với Duy

- NÀY!!!! Đi đâu thế?

Chi đuổi theo tôi đi xuống KTX nam, tôi cũng chẳng bận tâm, giờ tôi đang cực tức giận

- Tên nhãi kia!! – Tôi đứng chắn trước mặt Hoàng, mặc cho Duy trố mắt nhìn hai Chi đang ra sức ngăn cản – Ta phải xử ngươi tội dám hỗn với ta!!!!!!

- Dạ???? – Hoàng ấp úng – Chị nói gì…em không hiểu??

- Còn giả ngu à? không ai bênh đâu biết chưa? cậu dám nói tôi thấp bé không bằng học sinh tiểu học, không đủ trình độ hướng dẫn cậy à? người mới mà kiêu à?

- Chị…- Hoàng quay sang Duy cầu cứu – em đâu có nói thế với chị đâu

- Không có cãi. Muộn rồi. cậu sẽ bị sa thải khỏi câu lạc bộ…NGAY LẬP TỨC!!!!!!

- CLB gì cơ?

- Hận – Duy lúc này mới bắt đầu hoạt động trở lại – bà nói vớ vẩn gì thế? Hoàng đâu tham gia câu lạc bộ nào?

- Thế đứa nào hôm nay đến ra mắt CLB nhiếp ảnh của tôi rồi gậy sự với tôi hả???

Tôi không phân biệt quân ta quân mình, hét vào mặt Duy

- Bà ấm đầu à? – Duy đánh vào trán tôi – Hoàng ở với tôi bên đội bóng cả sáng nay cơ mà

- Ớ???

Tôi ôm trán, nhìn ngó. Hoàng lại đổi kiểu tóc, lại vàng chóe và dựng đứng rồi. cái quái gì thế?

- Thế hôm nay ai………..

- Hoàng, anh đang làm gì thê?

Một giọng nói vang lên sau lưng tôi, trầm ấm và hơi khàn nữa. Tôi ngoảnh mặt lại nhìn

O_________O

Trước mặt tôi là Hoàng, tóc đỏ, mái che kín trán. Tôi lại quay về phía Duy, đang đứng cạnh Hoàng, tóc vàng, đầu chôm chôm

Tôi giận quá hóa lú lẫn hay sao mà thấy những 2 Hoàng trước mặt mình thế này????

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chị! Em Cảm Nắng Rồi!!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook