Chương 8
peifangqiao
18/09/2013
Tối nhìn trước mặt, Hoàng đứng đó vẫn nhìn tôi ngạc nhiên và….oan ức, Tôi quay
lại đằng sau, cũng vẫn Hoàng đứng đó nhưng nhìn tôi lạnh lùng,đúng kiểu nhìn chế
giễu tôi như ở câu lạc bộ. Tôi cứ nhìn tới nhìn lui như con ngố, vẫn không thấy
Hoàng nào biến mất, vẫn đứng như tượng. Nét mặt giống hệt, vóc dáng cũng giống,
chỉ khác nhau màu tóc
- Cái quái gì thế này???
- bà đúng là ngố!
Duy khoác vai tôi giảng giải
- Đây (chỉ người tóc vàng) là Hoàng hôm qua tôi giới thiệu
- Thế còn…. – Tôi chỉ tay về phía sau, không dám ngoảnh đầu lại
- Đấy là em sinh đôi của em – Hoàng lên tiếng
-Sinh đôi????
-Vâng, có lẽ chị chưa gặp nen không biết, em cũng không tiện kể – Hoàng thanh minh
- Sinh đôi????
- Vâng, đúng ạ!
- Sinh đôi?????
Tôi lặp lại như cái máy cụm từ đó. thật không tin nổi, vậy là tôi bị hớ, tôi nhận nhầm??? Rõ ràng hôm qua tôi thấy avatar cái nick đăng ký là Hoàng, tức là tóc vàng cơ mà??
Như đọc được suy nghĩ của tôi, Hoàng vội nói:
- Có lẽ chị nghĩ em tham gia câu lạc bộ nhưng đấy chỉ là Hải mượn tên em đăng ký thôi
Ồ, tôi gật gù ra vẻ đã hiểu. thì ra là thế. Tôi vẫn không nhìn nhầm ngươi. Hoàng đúng là con ngoan trò giỏi. Chi đứng bên cạnh cười như nắc nẻ
- tao đã nói không mày không chịu nghe
- Mày nói bao giờ
- ban nãy tao muốn nói người mày gặp không phải Hoàng nhưng mày có để tao nói hết đâu!
- Thế 2 người cũng biết điều này à?
- Dĩ nhiên, tao biết về Hoàng thì cũng phải biết Hoàng có em song sinh chứ!
- Mày……!
- Đúng là ngốc!
Tôi đang nạt nộ Chi thì tiếng nói khàn như vịt ấy vang lên đằng su. Tôi sực nhớ mình chưa trả thù tên Hoàng giả ấy
- Nói cái gì đấy h……
Tôi quay lại bắt đầu khiêu chiến nhưng tên nhãi ranh bất lịch sự đó đã quay lưng đi thẳng 1 đoạn dài, trước khi tôi kịp động thủ.
- RANH CON, ĐỨNG LẠIIIIIIIIIIIIII!!!!!!!!!!!
***************
Vài ngày sau đó ngày nào tôi cũng phải chạm trái Hải, em sinh đôi của Hoàng mà sau vụ lùm xùm hôm bữa tôi đã hỏi cung bắt Hoàng khai bằng sạch
theo như Hoàng nói thì Hải học cùng khoa với tôi, tính cách trái ngược hẳn với Hoàng,Hoàng thế nào Hải ngược lại như thế.Hải có đam mê với ảnh nghệ thuật nhưng gia đình không cho phép nên chuyển sang học chuyên ngành bảo vệ thực vật để chống đối.
Nhưng dù cho Hoàng có nói tốt thế nào tôi vẫn không chấp nhận được nửa kia hoàn hảo của Hoàng (giống nhau 99.9% ngoại hình mà)
không những không biết điều mà mỗi lần thấy tôi hắn lại…ra vẻ ta đây trưởng thành hơn, không thèm nghe tôi hướng dẫn, đã thế còn khiến tôi ngày nào cũng bị anh Bảo rầy la chỉ vì tội gây sự với đàn em.
Oan uổng nhưng không thể thanh minh, tôi đâu có làm gì chứ, tất cả mọi trận chiến đều do nhãi ranh kia châm ngòi trước, tôi chỉ phản kháng theo bản năng.
hắn chỉ giỏi lợi dụng nhan sắc để lôi kéo mấy bà cô già đứng về phía mình mà lên án tôi. Tôi có ngày tổn thọ vì Hải mất
Hôm nay cũng chả ngoại lệ.
anh Bảo giao cho mỗi nhóm chuẩn bị bộ ảnh 3 tấm theo đề tài “Góc nhìn mới của Trường”, tức là tìm ra những ngóc ngách chưa ai biết đến để khai phá thêm về trường mình.
Thế nhưng nhiệm vụ lùng sục này nào có dễ, đã thế Hải với tôi luôn bất đồng ý kiến Điển hình là:
- Tôi đã nói đi ra khu liên hợp mới xây, chỗ đó đang thi công ít ai biết
- ra đấy để hít khói, chụp ảnh công trường hả? đã không hiểu gì về trường đừng có kêu
- Thế bà chị thì biết à? 2 năm học mà đường đến nhà để xe cũng đi lạc
- Do tôi không chú ý đi nhần hướng ai nói đi lạc
- Vậy mà có người gọi tôi cầu cứu đưa về ký túc hả?
- Tôi gọi Hoàng, ai khiến cậu nghe máy người khác!!
- Như nhau thôi!
-tôi muốn ra khu vườn thí nghiêm trường
- Chỗ đó đứa học sinh nào chả vào, có chõ nào bí hiểm mà khám phá hả?
- Tôi biết thì mới chọn chỗ đấy,cậu nghĩ chụp ảnh chụp mấy cột xi măng thô thiển mà coi được!!…….
Vẫn tranh cãi và tranh cãi, lần nào tôi cũng ấm ức nhận phần thua chỉ vì Hải quá cao tay ấn.lần này cũng thế
- Được rồi, liên hợp thì liên hợp, không có chỗ nào ra hồn cậu biết tay tôi!!
- Tôi đã tìm chỉ có chuẩn, bà chị chỉ việc hưởng thụ thôi!
- Để rồi xem!!!
kết quả của cuộc tranh cãi, chiều ngày thứ bảy cả 2 đều trống lịch nên tôi phải theo Hải đi thăm dò địa điểm.
Cầm lăm lắm máy ảnh kỹ thuật số, tôi vừa bước thận trọng vừa nhìn ngó xung quanh. Khu liên hợp nằm trong dự án mở rộng giảng đường cũng như phòng chức năng để sinh viên không phải chen chúc mỗi khi làm đề tài, hiện tại vẫn đang trong công đoạn xây dựng. Tôi nhìn mãi nhưng chả thấy có điểm nào thú vị ở đây, thế nhưng Hải vẫn tiếp tục đi dâu vao bên trong
- Này!!! Tôi đâu có thấy gì? cậu định đi đến bao giờ thế??
- Cứ đi rồi sẽ biết!
Tôi nguýt dài, cái tính đấy mà đám con gái ại đi mê mệt,đúng là không có mắt. Đang rủa thầm trong bụng, Hải đột ngột dừng lại làm tôi đâm sầm vào lưng hắn,rơi cái máy ảnh xuống nền cát
- Ối!!! Đi kiểu gì thế? hỏng máy của tôi!!
Tôi vừa ôm đầu vừa xuýt xoa cái máy ảnh
- Đến rồi đây!
Hải bước qua 1 bên cho tôi mở rộng tầm nhìn. Tôi ngóc đầu dạy, và rồi phải há hốc mồm kinh ngạc.
Đằng sau khu nhà thi công của rường là cả 1 khoảng không gian thoáng đãng, rợp sắc vàng của những bông cải đang đến mùa ra hoa, thêm nữa là những cây táo được trồng rải rác xung quanh tạo nên 1 khung cảnh cực….chất phác nhưng cũng không kém phần lãng mạn
Tôi chỉ biết kêu “Đẹp thế!” Không ngừng trước cảnh tượng này, tay nháy máy liên tục, chụp đủ mọi góc độ, kiểu này phải đưa Chi và Duy cùng Hoàng ra đây thưởng lãm.
Chụp chán chê tôi quay lại tìm Hải. Hải để mặc tôi chụp gì tùy ý, mình ngồi dựa vào gốc cây ngay gần đường đi, nhắm mắt ngủ. Không biết thật hay giả
Nhìn hải, tôi có suy nghĩ có lẽ Hải cũng có tài năng, tìm ra được chỗ như vậy khi mà không ai nghĩ khu nhà mới xây đã chê lấp 1 khung cảnh đẹp.
Hải ngồi duỗi thẳng 2 chân, tay khoanh lại trước ngực, đôi mắt nhắm nhưng vẻ mặt lại toát lên sự nhẹ nhàng, thanh thản và hiền hòa, khác hẳn vẻ mặt những lúc cãi nhau với tôi.Nhìn Hải bây giờ giống Hoàng 100%.
Tôi bất giác đưa ống kính lên, tay khẽ hụp, đưa Hải vào trong khung hình của mình.
Chụp xong tôi mới thấy hơi điên rồ. tên khó ưa này thì chụp chỉ tổ xấu khung cảnh thôi.
Lắc mạnh đầu,tôi tiến về phía Hải định gọi dậy, nhưng bất chợt tôi lia mắt lên giàn khoan trên đầu Hải
- HẢI!!! CẨN THẬN…..!!!!!!!!!
- Cái quái gì thế này???
- bà đúng là ngố!
Duy khoác vai tôi giảng giải
- Đây (chỉ người tóc vàng) là Hoàng hôm qua tôi giới thiệu
- Thế còn…. – Tôi chỉ tay về phía sau, không dám ngoảnh đầu lại
- Đấy là em sinh đôi của em – Hoàng lên tiếng
-Sinh đôi????
-Vâng, có lẽ chị chưa gặp nen không biết, em cũng không tiện kể – Hoàng thanh minh
- Sinh đôi????
- Vâng, đúng ạ!
- Sinh đôi?????
Tôi lặp lại như cái máy cụm từ đó. thật không tin nổi, vậy là tôi bị hớ, tôi nhận nhầm??? Rõ ràng hôm qua tôi thấy avatar cái nick đăng ký là Hoàng, tức là tóc vàng cơ mà??
Như đọc được suy nghĩ của tôi, Hoàng vội nói:
- Có lẽ chị nghĩ em tham gia câu lạc bộ nhưng đấy chỉ là Hải mượn tên em đăng ký thôi
Ồ, tôi gật gù ra vẻ đã hiểu. thì ra là thế. Tôi vẫn không nhìn nhầm ngươi. Hoàng đúng là con ngoan trò giỏi. Chi đứng bên cạnh cười như nắc nẻ
- tao đã nói không mày không chịu nghe
- Mày nói bao giờ
- ban nãy tao muốn nói người mày gặp không phải Hoàng nhưng mày có để tao nói hết đâu!
- Thế 2 người cũng biết điều này à?
- Dĩ nhiên, tao biết về Hoàng thì cũng phải biết Hoàng có em song sinh chứ!
- Mày……!
- Đúng là ngốc!
Tôi đang nạt nộ Chi thì tiếng nói khàn như vịt ấy vang lên đằng su. Tôi sực nhớ mình chưa trả thù tên Hoàng giả ấy
- Nói cái gì đấy h……
Tôi quay lại bắt đầu khiêu chiến nhưng tên nhãi ranh bất lịch sự đó đã quay lưng đi thẳng 1 đoạn dài, trước khi tôi kịp động thủ.
- RANH CON, ĐỨNG LẠIIIIIIIIIIIIII!!!!!!!!!!!
***************
Vài ngày sau đó ngày nào tôi cũng phải chạm trái Hải, em sinh đôi của Hoàng mà sau vụ lùm xùm hôm bữa tôi đã hỏi cung bắt Hoàng khai bằng sạch
theo như Hoàng nói thì Hải học cùng khoa với tôi, tính cách trái ngược hẳn với Hoàng,Hoàng thế nào Hải ngược lại như thế.Hải có đam mê với ảnh nghệ thuật nhưng gia đình không cho phép nên chuyển sang học chuyên ngành bảo vệ thực vật để chống đối.
Nhưng dù cho Hoàng có nói tốt thế nào tôi vẫn không chấp nhận được nửa kia hoàn hảo của Hoàng (giống nhau 99.9% ngoại hình mà)
không những không biết điều mà mỗi lần thấy tôi hắn lại…ra vẻ ta đây trưởng thành hơn, không thèm nghe tôi hướng dẫn, đã thế còn khiến tôi ngày nào cũng bị anh Bảo rầy la chỉ vì tội gây sự với đàn em.
Oan uổng nhưng không thể thanh minh, tôi đâu có làm gì chứ, tất cả mọi trận chiến đều do nhãi ranh kia châm ngòi trước, tôi chỉ phản kháng theo bản năng.
hắn chỉ giỏi lợi dụng nhan sắc để lôi kéo mấy bà cô già đứng về phía mình mà lên án tôi. Tôi có ngày tổn thọ vì Hải mất
Hôm nay cũng chả ngoại lệ.
anh Bảo giao cho mỗi nhóm chuẩn bị bộ ảnh 3 tấm theo đề tài “Góc nhìn mới của Trường”, tức là tìm ra những ngóc ngách chưa ai biết đến để khai phá thêm về trường mình.
Thế nhưng nhiệm vụ lùng sục này nào có dễ, đã thế Hải với tôi luôn bất đồng ý kiến Điển hình là:
- Tôi đã nói đi ra khu liên hợp mới xây, chỗ đó đang thi công ít ai biết
- ra đấy để hít khói, chụp ảnh công trường hả? đã không hiểu gì về trường đừng có kêu
- Thế bà chị thì biết à? 2 năm học mà đường đến nhà để xe cũng đi lạc
- Do tôi không chú ý đi nhần hướng ai nói đi lạc
- Vậy mà có người gọi tôi cầu cứu đưa về ký túc hả?
- Tôi gọi Hoàng, ai khiến cậu nghe máy người khác!!
- Như nhau thôi!
-tôi muốn ra khu vườn thí nghiêm trường
- Chỗ đó đứa học sinh nào chả vào, có chõ nào bí hiểm mà khám phá hả?
- Tôi biết thì mới chọn chỗ đấy,cậu nghĩ chụp ảnh chụp mấy cột xi măng thô thiển mà coi được!!…….
Vẫn tranh cãi và tranh cãi, lần nào tôi cũng ấm ức nhận phần thua chỉ vì Hải quá cao tay ấn.lần này cũng thế
- Được rồi, liên hợp thì liên hợp, không có chỗ nào ra hồn cậu biết tay tôi!!
- Tôi đã tìm chỉ có chuẩn, bà chị chỉ việc hưởng thụ thôi!
- Để rồi xem!!!
kết quả của cuộc tranh cãi, chiều ngày thứ bảy cả 2 đều trống lịch nên tôi phải theo Hải đi thăm dò địa điểm.
Cầm lăm lắm máy ảnh kỹ thuật số, tôi vừa bước thận trọng vừa nhìn ngó xung quanh. Khu liên hợp nằm trong dự án mở rộng giảng đường cũng như phòng chức năng để sinh viên không phải chen chúc mỗi khi làm đề tài, hiện tại vẫn đang trong công đoạn xây dựng. Tôi nhìn mãi nhưng chả thấy có điểm nào thú vị ở đây, thế nhưng Hải vẫn tiếp tục đi dâu vao bên trong
- Này!!! Tôi đâu có thấy gì? cậu định đi đến bao giờ thế??
- Cứ đi rồi sẽ biết!
Tôi nguýt dài, cái tính đấy mà đám con gái ại đi mê mệt,đúng là không có mắt. Đang rủa thầm trong bụng, Hải đột ngột dừng lại làm tôi đâm sầm vào lưng hắn,rơi cái máy ảnh xuống nền cát
- Ối!!! Đi kiểu gì thế? hỏng máy của tôi!!
Tôi vừa ôm đầu vừa xuýt xoa cái máy ảnh
- Đến rồi đây!
Hải bước qua 1 bên cho tôi mở rộng tầm nhìn. Tôi ngóc đầu dạy, và rồi phải há hốc mồm kinh ngạc.
Đằng sau khu nhà thi công của rường là cả 1 khoảng không gian thoáng đãng, rợp sắc vàng của những bông cải đang đến mùa ra hoa, thêm nữa là những cây táo được trồng rải rác xung quanh tạo nên 1 khung cảnh cực….chất phác nhưng cũng không kém phần lãng mạn
Tôi chỉ biết kêu “Đẹp thế!” Không ngừng trước cảnh tượng này, tay nháy máy liên tục, chụp đủ mọi góc độ, kiểu này phải đưa Chi và Duy cùng Hoàng ra đây thưởng lãm.
Chụp chán chê tôi quay lại tìm Hải. Hải để mặc tôi chụp gì tùy ý, mình ngồi dựa vào gốc cây ngay gần đường đi, nhắm mắt ngủ. Không biết thật hay giả
Nhìn hải, tôi có suy nghĩ có lẽ Hải cũng có tài năng, tìm ra được chỗ như vậy khi mà không ai nghĩ khu nhà mới xây đã chê lấp 1 khung cảnh đẹp.
Hải ngồi duỗi thẳng 2 chân, tay khoanh lại trước ngực, đôi mắt nhắm nhưng vẻ mặt lại toát lên sự nhẹ nhàng, thanh thản và hiền hòa, khác hẳn vẻ mặt những lúc cãi nhau với tôi.Nhìn Hải bây giờ giống Hoàng 100%.
Tôi bất giác đưa ống kính lên, tay khẽ hụp, đưa Hải vào trong khung hình của mình.
Chụp xong tôi mới thấy hơi điên rồ. tên khó ưa này thì chụp chỉ tổ xấu khung cảnh thôi.
Lắc mạnh đầu,tôi tiến về phía Hải định gọi dậy, nhưng bất chợt tôi lia mắt lên giàn khoan trên đầu Hải
- HẢI!!! CẨN THẬN…..!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.