Chương 13
Thanh Thanh Hà Biên Mã
11/05/2024
Không nghĩ đến Vạn Thịnh sẽ hỏi câu này, Vạn Sương kinh sợ nói: “Cái kia thực ra chỉ là giả vờ để che giấu xu hướng tính dục của ta mà thôi.”
“Phải không?”
“Đương nhiên! Bằng không ngươi cho rằng vì sao ta sẽ theo đuổi Tiểu Y Y cơ chứ?”
Vạn Thịnh suy tư một chút, cảm thấy Vạn Sương không giống như đang nói giỡn.
Bàn tay với khớp xương rõ ràng che lên trên mặt, khiến cho người khác nhìn không thấy vẻ mặt của hắn.
Vạn Thịnh không phải không thể tiếp thu được xu hướng tính dục của Vạn Sương. Bên cạnh hắn cũng có vài người bạn là đồng tính luyến ái, cho nên hắn vẫn hiểu biết một chút về phương diện này.
Nhưng Vạn Thịnh chưa từng nghĩ tới, chính muội muội mình cũng là đồng tính luyến ái.
“Được rồi ca ca, ngươi có thể giúp ta cái này ngay được không a?” Vạn Sương duỗi tay kéo bàn tay che trên mặt Vạn Thịnh xuống, nói ra mục đích trọng yếu của ngày hôm nay.
Vạn Thịnh bắt đầu khuyên nhủ bản thân tiếp thu chuyện này. Ai bảo Vạn Sương là muội muội mà hắn yêu thương nhất đây?
Suy nghĩ trong lòng bị Vạn Thịnh đem giấu đi, trên mặt lại khôi phục bộ dáng sủng nịch như ban đầu. Bàn tay to lớn vuốt ve đầu Vạn Sương, ôn nhu hỏi: “Chuyện gì?”
Nhìn người trước mặt không có dáng vẻ gì là tức giận, Vạn Sương biết Vạn Thịnh đã chấp nhận được chuyện mình thích con gái.
Không hổ là tổng tài *sấm rền gió cuốn, năng lực thừa nhận thật sự mạnh mẽ a.
*Sấm rền gió cuốn: < 雷厉风行 >: Bạo lực như sấm, nhanh như gió. Mô tả việc thực hiện các chính sách và nghị định,... một cách chặt chẽ và nhanh chóng. Có thể hiểu là mạnh mẽ và quyết đoán á
Vui vẻ hơn rất nhiều,,Vạn Sương nói với Vạn Thịnh: “Ca, ngươi chờ một chút.”
Nói xong liền cao hứng phấn chấn chạy về phía phòng mình, ôm một tập tài liệu ra.
Vạn Thịnh nhận lấy đồ muội muội mình đưa, mở tập tài liệu ra.
Bên trong chỉ kẹp năm tờ giấy, trên giấy không biết là đóng dấu gì.
Đem lực chú ý lên trên nội dung của tờ giấy, vốn dĩ Vạn Thịnh không quá để ý, trong khoảnh khắc liền trở nên nghiêm túc lại.
Năm phút sau, Vạn Thịnh đóng lại tập tài liệu, thần sắc đen tối nhìn chằm chằm Vạn Sương hỏi: “Cái này ngươi lấy từ chỗ nào?”
Giấy trắng mực đen, mặt trên viết rõ ràng nội dung về hạng mục Thời gia gần đây mới bắt đầu xây dựng. Thậm chí cả chi phí Thời gia chuẩn bị để xây dựng đều được ghi trong đây.
Năm tờ giấy này có thể là văn kiện bí mật của công ty Thời gia.
Tiểu Sương có được cái này từ đâu?
Chẳng lẽ là Thời Y đưa cho nàng?
Chỉ là trong nháy mắt, trong đầu Vạn Thịnh hiện lên vài thứ phạm pháp “Thời gia rốt cuộc có âm mưu gì?”, “Vì sao Thời Y lại tiếp cận Tiểu Sương?”
Còn có thể ở đâu? Đương nhiên là xem ở trong tiểu thuyết rồi.
Vạn Sương trong lòng thầm mắng một câu. Nhưng ngoài miệng lại nói: “Ta có nghe Thời Y tỷ nhắc đến hạng mục này. Do tò mò nên ta liền lên mạng thu thập một ít tư liệu, rồi chính mình sắp xếp lại.”
Sao có thể?
“Không phải Thời tiểu thư đưa cho ngươi à?”
Vạn Sương lắc lắc đầu, “Không phải a.”
Không phải?
Vạn Thịnh nghe xong đôi mắt lại liếc nhìn tập tài liệu.
Những thứ viết trong kia không thể thu thập được ở trên mạng. Nếu tư liệu về hạng mục của Thời gia có thể tra ra dễ dàng như vậy, Thời gia đã phá sản từ mấy trăm năm trước rồi.
Vạn Thịnh mở điện thoại ra, mặt vô biểu tình gửi một tin nhắn cho Mạc Thanh.
Vừa gửi tin nhắn, Vạn Thịnh vừa hỏi: “Ngươi đưa tập tài liệu này cho ca ca, là muốn ca ca làm gì?”
“Là thế này.......”
Hơn mười phút sau, Vạn Sương đem chuyện Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của mẹ Thời Y để uy hiếp Thời Y, Cảnh Dật Kiệt dùng chuyện hợp tác với Thời gia để theo đuổi Thời Y giải thích hết với Vạn Thịnh.
“Cho nên, vì cuộc sống hạnh phúc của muội muội. Ca ca ngươi có thể hợp tác với Thời gia không? Đôi tay Vạn Sương làm bộ dáng cầu nguyện.
Vạn Sương đã nói ra chuyện quan trọng nhất hôm nay.
Không sai, mục đích chính của Vạn Sương là muốn Vạn Thịnh hợp tác cùng với Thời gia.
Trong tiểu thuyết, vốn dĩ đối tượng Thời gia muốn hợp tác cùng nhất chính là tập đoàn của Vạn Thịnh.
Nhưng Cảnh Dật Kiệt lại tìm được Thời Hướng Nam trước Vạn Thịnh, nói với Thời Hướng Nam rằng Vạn Thịnh không muốn hợp tác cùng hắn. Sau đó còn đưa ra rất nhiều điều kiện hấp dẫn.
Thời Hướng Nam không thể chống lại sự dụ hoặc, liền không hỏi qua Vạn Thịnh mà trực tiếp hợp tác với Cảnh Dật Kiệt.
Bởi vì điều kiện quá mức hấp dẫn, Thời Hướng Nam sợ Cảnh Dật Kiệt đổi ý, liền thúc giục Thời Y nhanh ký hợp đồng với Cảnh Dật Kiệt.
Nhưng nếu Vạn Thịnh hợp tác cùng với Thời gia.
Như vậy Tiểu Y Y sẽ không bị Cảnh Dật Kiệt dùng hợp đồng để buộc nàng hẹn hò với hắn nữa.
Chỉ cần thay đổi chuyện này, như vậy có lẽ sau này Tiểu Y Y sẽ không thích Cảnh Dật Kiệt nữa.
Đây là biện pháp duy nhất Vạn Sương nghĩ ra được để cho Thời Y không có bất cứ liên quan gì đến Cảnh Dật Kiệt nữa.
Cho nên hiện tại, việc duy nhất Vạn Sương có thể làm chính là khuyên Vạn Thịnh đồng ý chuyện này.
Vạn Thịnh cau mày, không có lập tức đáp lại Vạn Sương, mà là nghi hoặc hỏi: “Tiểu Sương ngươi vì sao lại biết nhiều như vậy?”
Những việc này, không nói đến việc Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của người vợ đã mất để uy hiếp con gái mình. Chỉ nói về suy nghĩ cùng cách làm của Cảnh Dật Kiệt cũng không phải người ngoài muốn biết là biết.
Huống chi, lúc Tiểu Sương nói rõ ràng giống như nàng đã chứng kiến toàn bộ sự việc.
“Ách........” Dường như không cẩn thận đã để lộ sơ hở rồi.
Vạn Sương trong lòng thấp thỏm, tùy tiện một lý do nói: “Chuyện này là lúc Thời Y tỷ nói chuyện phiếm với bạn của nàng ta nghe thấy được.”
Nói chuyện phiếm?
A, xem ra Thời tiểu thư này còn rất tâm cơ. Cố ý làm bộ đang nói chuyện phiếm với bạn của nàng, thực chất là đang tiết lộ tin tức cho Tiểu Sương.
Chẳng qua, nàng muốn Tiểu Sương làm như vậy với mục đích gì?
Vạn Thịnh ở trong lòng châm chọc một câu, mở miệng hỏi: “Tình cảm của Thời tiểu thư đối với ngươi như thế nào?”
Nghe thấy Vạn Thịnh hỏi vậy, Vạn Sương có chút không rõ suy nghĩ của hắn.
Nếu nói với Vạn Thịnh rằng Tiểu Y Y kỳ thật còn chưa đồng ý lời tỏ tình của mình, thậm chí đối với mình còn không có cảm giác. Không biết Vạn Thịnh có đồng ý với thỉnh cầu của mình hay không?
Có lẽ là không đi?
Chẳng lẽ gạt hắn nói Tiểu Y Y cũng thích mình? Đem ta cùng Tiểu Y Y bịa đặt thành chuyện tình ngược yêu mà không cầu được? Khiến cho Vạn Thịnh đau lòng?
Như vậy, có phải là không tốt lắm hay không?
Thôi kệ, dù sao sớm muộn Tiểu Y Y cũng là của ta. Cho nên hiện tại, lừa Vạn Thịnh một chút chắc là không sao đi?
“Khụ khụ, thật ra, nàng cũng thích ta.” Vạn Sương mặt không đỏ tim không đập loạn mà nói với Vạn Thịnh, “Nhưng bởi vì Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của dì buộc nàng hẹn hò cùng Cảnh Dật Kiệt, nàng sợ ta thương tâm, cho nên nàng chỉ có thể giả vờ không thích ta.”
Vạn Thịnh nghe xong thì trầm mặc một hồi. Ngay lúc này, chuông điện thoại của Vạn Thịnh vang lên.
Sau khi nhìn thoáng qua điện thoại một chút rồi nhìn về phía Vạn Sương.
Lúc Vạn Sương cho rằng lời nói dối của mình bị bại lộ, chỉ thấy vẻ mặt Vạn Thịnh kiêu ngạo nói: “Dù sao Tiểu Sương lớn lên đẹp như vậy! Ai nhìn cũng sẽ thích!”
Không.
Sau khi nhìn thấy Thời Y cũng không có thích.
“Tài liệu ngươi đưa cho ta ca ca sẽ nghiên cứu một chút.” Vạn Thịnh cầm lấy tập tài liệu vừa mới đặt trên bàn, đứng lên nói: “Ca ca đi ra ngoài một chút, Tiểu Sương nghỉ ngơi sớm đi.”
Chờ đến khi Vạn Sương đi ra đến cửa, Vạn Sương mới phản ứng lại, “Vậy là có thể hợp tác cùng với Thời gia hay không a?”
“Chuyện này yêu cầu phải mở cuộc họp để công ty đưa ra quyết định.” Vạn Thịnh mở cửa, quay đầu nói: “Ngày mai sẽ cho ngươi câu trả lời.”
“A, được.”
Vạn Thịnh đối với người bên trong cười một chút. Cửa vừa đóng ôn nhu trên mặt liền không còn mà thay đổi thành bộ dạng suy nghĩ sâu xa.
Đôi chân thon dài ưu nhã bước từng bước ra khỏi nhà, toàn thân đều là hơi thở lạnh lùng.
Cửa khu biệt thự.
Người ngồi ở ghế phụ của chiếc xe ô tô màu đen thấy thân ảnh cao lớn của một người đàn ông bước ra từ khu biệt thự, vội vàng xuống xe rồi vòng sang bên kia mở cửa xe ra.
“Vạn tổng.” Mạc Thanh cung kính hô.
Vạn Thịnh khom lưng ngồi xuống ghế sau, thấp giọng “Ân” một chút, xem như là đáp lại Mạc Thanh.
“Vạn tổng gọi ta tới là có chuyện gì sao?” Mạc Thanh ngồi trở lại trên ghế lái, nhìn vào gương chiếu hậu thì thấy được giờ phút này tâm trạng của người đàn ông không được tốt lắm, thật cẩn thận hỏi.
Vạn Thịnh ném tập tài liệu lên phía trước, “Nhìn xem.”
Bên trong xe yên tĩnh vài phút.
“Vạn tổng, cái này, là lấy từ chỗ nào?”
“Tiểu Sương soạn lại.”
“Tiểu thư như thế nào sẽ biết những thứ này?”
“Ở trên mạng tìm được.”
“Ở trên mạng?” Mạc Thanh nghe xong thì sửng sốt một chút. Tựa như là không đoán được câu trả lời sẽ như thế này.
Không để ý đến Mạc Thanh kinh ngạc, thân thể Vạn Thịnh dựa về phía sau. Lạnh giọng phân phó nói: “Trở về công ty, báo với bọn họ mở một cuộc họp.”
Không sai, mở cuộc họp.
Thật ra Vạn Thịnh nhắm vào hạng mục sáng chế mới của Thời gia đã lâu, nhưng nghĩ đến Cảnh Dật Kiệt, Vạn Thịnh lại không muốn nhắm đến hạng mục này nữa.
Nhưng hiện tại Cảnh Dật Kiệt và Tiểu Sương đều cùng theo đuổi một người phụ nữ, vậy nên sau này chuyện gì cũng đều có thể phát sinh.
Mạc Thanh nghe xong, nhìn thoáng qua khung cảnh bên ngoài cửa xe, nói: “Vâng.”
......
Vạn Thịnh một đêm chưa về.
Sáng sớm hôm sau, Vạn Sương mang bữa sáng dì Vương làm đến công ty của Vạn Thịnh.
Lễ tân đã sớm nhận thức Vạn Sương, nói tạm biệt với Vạn Sương xong chỉ hơi hơi mỉm cười, cũng không có nói thêm cái gì.
Vạn Sương thuần thục đi lên văn phòng ở tầng hai.
Vạn Thịnh thích yên tĩnh.
Cho nên toàn bộ tầng hai vẫn luôn im ắng, không ai dám lớn tiếng nói chuyện, hoặc là không dám tạo ra tiếng động quá lớn.
Nhưng hôm nay Vạn Sương đến lại thấy tầng hai không giống như mọi khi, toàn bộ mọi người đều có mặt ở đây.
Chỉ thấy trên mặt mỗi người đều là sốt ruột lẫn hoảng hốt, bộ dáng luống cuống tay chân. Tuy thế, khi thấy Vạn Sương thì trên mặt mỗi người đều mang theo ý cười.
“Vạn tiểu thư.”
“Chào buổi sáng Vạn tiểu thư.”
Mọi người đang hoảng loạn cũng đã nhận ra Vạn Sương đến, đều lễ phép chào hỏi.
“Chào buổi sáng mọi người.”
Vạn Sương gật đầu mỉm cười.
Chờ đến khi Vạn Sương đến trước cửa văn phòng của Vạn Thịnh, vừa đúng lúc gặp phải Mạc Thanh đẩy cửa ra.
“Tiểu thư, sao ngươi lại đến đây?”
“Đến đưa bữa sáng cho ca ta.” Vạn Sương giơ hộp cơm lên, sau đó đôi mắt nhìn xung quanh bốn phía, hỏi: “Bọn họ đây là đang làm cái gì vậy?”
Mới sáng sớm mà đã vội vã như vậy?
Mạc Thanh xoay người mở cửa, giơ tay tỏ ý mời Vạn Sương đi vào.
Nghe thấy Vạn Sương hỏi vậy, gương mặt nở một nụ cười chuyên nghiệp, giải thích nói: “Vạn tổng chuẩn bị hợp tác cùng nhà máy ở phía nam của Thời gia, bọn họ chính là đang vội vàng chuẩn bị tư liệu.”
“Thật vậy sao? Muốn cùng Thời gia hợp tác sao?” Vạn Sương nghe xong liền kinh ngạc hô.
“Phải không?”
“Đương nhiên! Bằng không ngươi cho rằng vì sao ta sẽ theo đuổi Tiểu Y Y cơ chứ?”
Vạn Thịnh suy tư một chút, cảm thấy Vạn Sương không giống như đang nói giỡn.
Bàn tay với khớp xương rõ ràng che lên trên mặt, khiến cho người khác nhìn không thấy vẻ mặt của hắn.
Vạn Thịnh không phải không thể tiếp thu được xu hướng tính dục của Vạn Sương. Bên cạnh hắn cũng có vài người bạn là đồng tính luyến ái, cho nên hắn vẫn hiểu biết một chút về phương diện này.
Nhưng Vạn Thịnh chưa từng nghĩ tới, chính muội muội mình cũng là đồng tính luyến ái.
“Được rồi ca ca, ngươi có thể giúp ta cái này ngay được không a?” Vạn Sương duỗi tay kéo bàn tay che trên mặt Vạn Thịnh xuống, nói ra mục đích trọng yếu của ngày hôm nay.
Vạn Thịnh bắt đầu khuyên nhủ bản thân tiếp thu chuyện này. Ai bảo Vạn Sương là muội muội mà hắn yêu thương nhất đây?
Suy nghĩ trong lòng bị Vạn Thịnh đem giấu đi, trên mặt lại khôi phục bộ dáng sủng nịch như ban đầu. Bàn tay to lớn vuốt ve đầu Vạn Sương, ôn nhu hỏi: “Chuyện gì?”
Nhìn người trước mặt không có dáng vẻ gì là tức giận, Vạn Sương biết Vạn Thịnh đã chấp nhận được chuyện mình thích con gái.
Không hổ là tổng tài *sấm rền gió cuốn, năng lực thừa nhận thật sự mạnh mẽ a.
*Sấm rền gió cuốn: < 雷厉风行 >: Bạo lực như sấm, nhanh như gió. Mô tả việc thực hiện các chính sách và nghị định,... một cách chặt chẽ và nhanh chóng. Có thể hiểu là mạnh mẽ và quyết đoán á
Vui vẻ hơn rất nhiều,,Vạn Sương nói với Vạn Thịnh: “Ca, ngươi chờ một chút.”
Nói xong liền cao hứng phấn chấn chạy về phía phòng mình, ôm một tập tài liệu ra.
Vạn Thịnh nhận lấy đồ muội muội mình đưa, mở tập tài liệu ra.
Bên trong chỉ kẹp năm tờ giấy, trên giấy không biết là đóng dấu gì.
Đem lực chú ý lên trên nội dung của tờ giấy, vốn dĩ Vạn Thịnh không quá để ý, trong khoảnh khắc liền trở nên nghiêm túc lại.
Năm phút sau, Vạn Thịnh đóng lại tập tài liệu, thần sắc đen tối nhìn chằm chằm Vạn Sương hỏi: “Cái này ngươi lấy từ chỗ nào?”
Giấy trắng mực đen, mặt trên viết rõ ràng nội dung về hạng mục Thời gia gần đây mới bắt đầu xây dựng. Thậm chí cả chi phí Thời gia chuẩn bị để xây dựng đều được ghi trong đây.
Năm tờ giấy này có thể là văn kiện bí mật của công ty Thời gia.
Tiểu Sương có được cái này từ đâu?
Chẳng lẽ là Thời Y đưa cho nàng?
Chỉ là trong nháy mắt, trong đầu Vạn Thịnh hiện lên vài thứ phạm pháp “Thời gia rốt cuộc có âm mưu gì?”, “Vì sao Thời Y lại tiếp cận Tiểu Sương?”
Còn có thể ở đâu? Đương nhiên là xem ở trong tiểu thuyết rồi.
Vạn Sương trong lòng thầm mắng một câu. Nhưng ngoài miệng lại nói: “Ta có nghe Thời Y tỷ nhắc đến hạng mục này. Do tò mò nên ta liền lên mạng thu thập một ít tư liệu, rồi chính mình sắp xếp lại.”
Sao có thể?
“Không phải Thời tiểu thư đưa cho ngươi à?”
Vạn Sương lắc lắc đầu, “Không phải a.”
Không phải?
Vạn Thịnh nghe xong đôi mắt lại liếc nhìn tập tài liệu.
Những thứ viết trong kia không thể thu thập được ở trên mạng. Nếu tư liệu về hạng mục của Thời gia có thể tra ra dễ dàng như vậy, Thời gia đã phá sản từ mấy trăm năm trước rồi.
Vạn Thịnh mở điện thoại ra, mặt vô biểu tình gửi một tin nhắn cho Mạc Thanh.
Vừa gửi tin nhắn, Vạn Thịnh vừa hỏi: “Ngươi đưa tập tài liệu này cho ca ca, là muốn ca ca làm gì?”
“Là thế này.......”
Hơn mười phút sau, Vạn Sương đem chuyện Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của mẹ Thời Y để uy hiếp Thời Y, Cảnh Dật Kiệt dùng chuyện hợp tác với Thời gia để theo đuổi Thời Y giải thích hết với Vạn Thịnh.
“Cho nên, vì cuộc sống hạnh phúc của muội muội. Ca ca ngươi có thể hợp tác với Thời gia không? Đôi tay Vạn Sương làm bộ dáng cầu nguyện.
Vạn Sương đã nói ra chuyện quan trọng nhất hôm nay.
Không sai, mục đích chính của Vạn Sương là muốn Vạn Thịnh hợp tác cùng với Thời gia.
Trong tiểu thuyết, vốn dĩ đối tượng Thời gia muốn hợp tác cùng nhất chính là tập đoàn của Vạn Thịnh.
Nhưng Cảnh Dật Kiệt lại tìm được Thời Hướng Nam trước Vạn Thịnh, nói với Thời Hướng Nam rằng Vạn Thịnh không muốn hợp tác cùng hắn. Sau đó còn đưa ra rất nhiều điều kiện hấp dẫn.
Thời Hướng Nam không thể chống lại sự dụ hoặc, liền không hỏi qua Vạn Thịnh mà trực tiếp hợp tác với Cảnh Dật Kiệt.
Bởi vì điều kiện quá mức hấp dẫn, Thời Hướng Nam sợ Cảnh Dật Kiệt đổi ý, liền thúc giục Thời Y nhanh ký hợp đồng với Cảnh Dật Kiệt.
Nhưng nếu Vạn Thịnh hợp tác cùng với Thời gia.
Như vậy Tiểu Y Y sẽ không bị Cảnh Dật Kiệt dùng hợp đồng để buộc nàng hẹn hò với hắn nữa.
Chỉ cần thay đổi chuyện này, như vậy có lẽ sau này Tiểu Y Y sẽ không thích Cảnh Dật Kiệt nữa.
Đây là biện pháp duy nhất Vạn Sương nghĩ ra được để cho Thời Y không có bất cứ liên quan gì đến Cảnh Dật Kiệt nữa.
Cho nên hiện tại, việc duy nhất Vạn Sương có thể làm chính là khuyên Vạn Thịnh đồng ý chuyện này.
Vạn Thịnh cau mày, không có lập tức đáp lại Vạn Sương, mà là nghi hoặc hỏi: “Tiểu Sương ngươi vì sao lại biết nhiều như vậy?”
Những việc này, không nói đến việc Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của người vợ đã mất để uy hiếp con gái mình. Chỉ nói về suy nghĩ cùng cách làm của Cảnh Dật Kiệt cũng không phải người ngoài muốn biết là biết.
Huống chi, lúc Tiểu Sương nói rõ ràng giống như nàng đã chứng kiến toàn bộ sự việc.
“Ách........” Dường như không cẩn thận đã để lộ sơ hở rồi.
Vạn Sương trong lòng thấp thỏm, tùy tiện một lý do nói: “Chuyện này là lúc Thời Y tỷ nói chuyện phiếm với bạn của nàng ta nghe thấy được.”
Nói chuyện phiếm?
A, xem ra Thời tiểu thư này còn rất tâm cơ. Cố ý làm bộ đang nói chuyện phiếm với bạn của nàng, thực chất là đang tiết lộ tin tức cho Tiểu Sương.
Chẳng qua, nàng muốn Tiểu Sương làm như vậy với mục đích gì?
Vạn Thịnh ở trong lòng châm chọc một câu, mở miệng hỏi: “Tình cảm của Thời tiểu thư đối với ngươi như thế nào?”
Nghe thấy Vạn Thịnh hỏi vậy, Vạn Sương có chút không rõ suy nghĩ của hắn.
Nếu nói với Vạn Thịnh rằng Tiểu Y Y kỳ thật còn chưa đồng ý lời tỏ tình của mình, thậm chí đối với mình còn không có cảm giác. Không biết Vạn Thịnh có đồng ý với thỉnh cầu của mình hay không?
Có lẽ là không đi?
Chẳng lẽ gạt hắn nói Tiểu Y Y cũng thích mình? Đem ta cùng Tiểu Y Y bịa đặt thành chuyện tình ngược yêu mà không cầu được? Khiến cho Vạn Thịnh đau lòng?
Như vậy, có phải là không tốt lắm hay không?
Thôi kệ, dù sao sớm muộn Tiểu Y Y cũng là của ta. Cho nên hiện tại, lừa Vạn Thịnh một chút chắc là không sao đi?
“Khụ khụ, thật ra, nàng cũng thích ta.” Vạn Sương mặt không đỏ tim không đập loạn mà nói với Vạn Thịnh, “Nhưng bởi vì Thời Hướng Nam dùng cổ phiếu của dì buộc nàng hẹn hò cùng Cảnh Dật Kiệt, nàng sợ ta thương tâm, cho nên nàng chỉ có thể giả vờ không thích ta.”
Vạn Thịnh nghe xong thì trầm mặc một hồi. Ngay lúc này, chuông điện thoại của Vạn Thịnh vang lên.
Sau khi nhìn thoáng qua điện thoại một chút rồi nhìn về phía Vạn Sương.
Lúc Vạn Sương cho rằng lời nói dối của mình bị bại lộ, chỉ thấy vẻ mặt Vạn Thịnh kiêu ngạo nói: “Dù sao Tiểu Sương lớn lên đẹp như vậy! Ai nhìn cũng sẽ thích!”
Không.
Sau khi nhìn thấy Thời Y cũng không có thích.
“Tài liệu ngươi đưa cho ta ca ca sẽ nghiên cứu một chút.” Vạn Thịnh cầm lấy tập tài liệu vừa mới đặt trên bàn, đứng lên nói: “Ca ca đi ra ngoài một chút, Tiểu Sương nghỉ ngơi sớm đi.”
Chờ đến khi Vạn Sương đi ra đến cửa, Vạn Sương mới phản ứng lại, “Vậy là có thể hợp tác cùng với Thời gia hay không a?”
“Chuyện này yêu cầu phải mở cuộc họp để công ty đưa ra quyết định.” Vạn Thịnh mở cửa, quay đầu nói: “Ngày mai sẽ cho ngươi câu trả lời.”
“A, được.”
Vạn Thịnh đối với người bên trong cười một chút. Cửa vừa đóng ôn nhu trên mặt liền không còn mà thay đổi thành bộ dạng suy nghĩ sâu xa.
Đôi chân thon dài ưu nhã bước từng bước ra khỏi nhà, toàn thân đều là hơi thở lạnh lùng.
Cửa khu biệt thự.
Người ngồi ở ghế phụ của chiếc xe ô tô màu đen thấy thân ảnh cao lớn của một người đàn ông bước ra từ khu biệt thự, vội vàng xuống xe rồi vòng sang bên kia mở cửa xe ra.
“Vạn tổng.” Mạc Thanh cung kính hô.
Vạn Thịnh khom lưng ngồi xuống ghế sau, thấp giọng “Ân” một chút, xem như là đáp lại Mạc Thanh.
“Vạn tổng gọi ta tới là có chuyện gì sao?” Mạc Thanh ngồi trở lại trên ghế lái, nhìn vào gương chiếu hậu thì thấy được giờ phút này tâm trạng của người đàn ông không được tốt lắm, thật cẩn thận hỏi.
Vạn Thịnh ném tập tài liệu lên phía trước, “Nhìn xem.”
Bên trong xe yên tĩnh vài phút.
“Vạn tổng, cái này, là lấy từ chỗ nào?”
“Tiểu Sương soạn lại.”
“Tiểu thư như thế nào sẽ biết những thứ này?”
“Ở trên mạng tìm được.”
“Ở trên mạng?” Mạc Thanh nghe xong thì sửng sốt một chút. Tựa như là không đoán được câu trả lời sẽ như thế này.
Không để ý đến Mạc Thanh kinh ngạc, thân thể Vạn Thịnh dựa về phía sau. Lạnh giọng phân phó nói: “Trở về công ty, báo với bọn họ mở một cuộc họp.”
Không sai, mở cuộc họp.
Thật ra Vạn Thịnh nhắm vào hạng mục sáng chế mới của Thời gia đã lâu, nhưng nghĩ đến Cảnh Dật Kiệt, Vạn Thịnh lại không muốn nhắm đến hạng mục này nữa.
Nhưng hiện tại Cảnh Dật Kiệt và Tiểu Sương đều cùng theo đuổi một người phụ nữ, vậy nên sau này chuyện gì cũng đều có thể phát sinh.
Mạc Thanh nghe xong, nhìn thoáng qua khung cảnh bên ngoài cửa xe, nói: “Vâng.”
......
Vạn Thịnh một đêm chưa về.
Sáng sớm hôm sau, Vạn Sương mang bữa sáng dì Vương làm đến công ty của Vạn Thịnh.
Lễ tân đã sớm nhận thức Vạn Sương, nói tạm biệt với Vạn Sương xong chỉ hơi hơi mỉm cười, cũng không có nói thêm cái gì.
Vạn Sương thuần thục đi lên văn phòng ở tầng hai.
Vạn Thịnh thích yên tĩnh.
Cho nên toàn bộ tầng hai vẫn luôn im ắng, không ai dám lớn tiếng nói chuyện, hoặc là không dám tạo ra tiếng động quá lớn.
Nhưng hôm nay Vạn Sương đến lại thấy tầng hai không giống như mọi khi, toàn bộ mọi người đều có mặt ở đây.
Chỉ thấy trên mặt mỗi người đều là sốt ruột lẫn hoảng hốt, bộ dáng luống cuống tay chân. Tuy thế, khi thấy Vạn Sương thì trên mặt mỗi người đều mang theo ý cười.
“Vạn tiểu thư.”
“Chào buổi sáng Vạn tiểu thư.”
Mọi người đang hoảng loạn cũng đã nhận ra Vạn Sương đến, đều lễ phép chào hỏi.
“Chào buổi sáng mọi người.”
Vạn Sương gật đầu mỉm cười.
Chờ đến khi Vạn Sương đến trước cửa văn phòng của Vạn Thịnh, vừa đúng lúc gặp phải Mạc Thanh đẩy cửa ra.
“Tiểu thư, sao ngươi lại đến đây?”
“Đến đưa bữa sáng cho ca ta.” Vạn Sương giơ hộp cơm lên, sau đó đôi mắt nhìn xung quanh bốn phía, hỏi: “Bọn họ đây là đang làm cái gì vậy?”
Mới sáng sớm mà đã vội vã như vậy?
Mạc Thanh xoay người mở cửa, giơ tay tỏ ý mời Vạn Sương đi vào.
Nghe thấy Vạn Sương hỏi vậy, gương mặt nở một nụ cười chuyên nghiệp, giải thích nói: “Vạn tổng chuẩn bị hợp tác cùng nhà máy ở phía nam của Thời gia, bọn họ chính là đang vội vàng chuẩn bị tư liệu.”
“Thật vậy sao? Muốn cùng Thời gia hợp tác sao?” Vạn Sương nghe xong liền kinh ngạc hô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.